Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Phi thần sắc khôi phục được bình tĩnh, quay nhìn về cái thân ảnh tử kim kia phương hướng đã không còn, ánh mắt nghiền ngẫm một lát, rồi hướng Tử Nữ nói : “Tử Nữ cô nương thân thủ tốt.”

Sau đó đi đến gần Tử Nữ dò hỏi : “Đến cả quỷ binh cũng phải sợ cô. Tử Nữ, chắc không phải là tên thật của cô nương nhỉ. Ta thật hiếu kỳ, cô nương trước khi trở thành chủ nhân của Tử Lan Hiên, rốt cuộc là người thế nào?”

“ Thăm dò quá khứ của ta,sẻ nguy hiểm lắm đấy” Tử Nữ đáp lại, sau đó cúi người một tay nhặt lên một căn lông quạ, nói : “ Nếu không tận mắt chứng kiến,quả thật khó lòng mà tin. Quỷ binh lại có thể biến thành quạ đen, biến mất trong vô hình”

Hàn Phi nhìn về đám lông quạ, nói :“Dường như lần nào quỷ binh xuất hiện, cũng không thể thiếu được vai phụ là quạ đen”

Hắc thủ sau màn dạ tập này cũng là người sát hại những tên chủ thẫm gần đây là thanh hung khí của Cơ Vô Dạ đại tướng quân, thống lĩnh của Bách Điểu sát thủ tổ chức Mặc Nha là người dạ tập trong đêm.

Không chỉ sở hữu khinh công độc bộ thiên hạ mà hắn còn có tài năng câu thông điều khiển quạ đen, tinh thông huyễn thuật.

Dù sao Hàn Phi là công tử không mấy được ưa thích, sự nhúng chàm của hắn làm cho ván cờ của Cơ Vô Dạ có nguy cơ bị phá hỏng.

“ Công tử đã không sao, ta cũng nên trở về” Tử Nữ đem trên tay một căn lông quạ giữ lấy, sau đó hướng Tử Lan Hiên khinh thân mà đi.

“Ngạch, Tử Nữ cô nương, ngươi liền yên tâm để cho ta một người trở về, không sợ lại có quỷ binh tìm tới nữa sao?” Hàn Phi lộ ra một mặt khổ tâm nói, nhưng mà Tử Nữ thân hình không hồi đáp và nhanh khuất mắt hắn.

Hàn Phi gặp Tử Nữ như thế chăng chào đón chính mình, không khỏi thở dài một hơi, hướng phủ đệ của mình.

Trở về đến phủ đệ của mình hắn cũng không có đi ngủ, mà lại an lặng trong phòng mình, chăm chú nhìn một cái hạp kiếm.

Hắn ngồi ở hộp gỗ bên cạnh thật lâu, cái này mới đưa hộp gỗ nhẹ nhàng mở ra, lộ ra bên trong để vật thể.

Đây là một thanh kiếm, một cái vô cùng quái dị kiếm, thân kiếm vỡ vụn thành mấy chục phiến, đốc kiếm vị trí là một cái răng nanh hung thú, Nghịch Lân.

“Mỗi một thanh kiếm có cố sự đều như một ca khúc, thời gian trôi qua, nhạc hết người đi, trở về với cát bụi. Các ngươi gặp nhau là một đoạn kỳ duyên, các ngươi ở chung lại ngâm xướng ra một khúc ca dài như thế nào?”

Giờ phút này, đại não Hàn Phi lại nhớ lại những lời này. Đây là sư tôn hắnTuân Tử nói khi đưa Nghịch Lân Kiếm cho Hàn Phi.

Đối với những người khác đây là một thanh tàn phá kiếm, nhưng Hàn Phi lại biết là một thanh mạnh mẽ kiếm. Tuy không tại Kiếm Phổ nhưng uy lực chỉ sợ thập đại danh kiếm trên bảng cũng chưa chắc hơn được.

Hơn nữa dưới cơ duyên xảo hợp, Hàn Phi khi về nước hắn đã đạt được một cái kỳ ngộ mà khó kẻ nào có thể tin được. Hắn thấy được một cái lực lượng thần bí, bản thân hắn ở tại đó trên lại thấy qua rất nhiều chuyện, là những chuyện sau này. Rất huyễn huyễn khó mà tin được.

Mà trong đó những chuyện, hắn biết được thanh kiếm này Nghịch Lân chi kiếm cùng hắn có một đoạn duyên phận.

“ Cạch!!”

Không gian xung quanh càng thêm ma mị, cho đến khi Trương Lương tù vương cung trở ra tìm đến phủ đệ của Hàn Phi thì phá vỡ.

Bỗng nhiên, cửa phòng bị người mở ra, một tia sáng chiếu vào, một vị thanh niên tuấn tú, đánh một chiếc đèn lồng đứng ở cửa, chính là Trương Lương.

Trương Lương hỏi :“Sao Hàn huynh lại ngồi một mình ngồi ở trong bóng tối?”

Hắn đến là vì An Bình Quân cùng Long Tuyền Quân sự tình, không nghĩ tới Hàn Phi thư phòng không có ánh nến, vốn cho rằng không có người, nhưng lại phát hiện bên trong còn có bóng người, hắn đành mở cửa phòng sau đó, phát hiện Hàn Phi ngồi một mình ở trong hắc ám.

“Ai, ta đang tự hỏi.” Hàn Phi thở dài một hơi nói.

Trương Lương tò mò hỏi một câu :“Suy xét cái gì?”

Hàn Phi thâm ý nói : “Có một số thứ, ẩn náu ở nơi ánh sáng không chiếu tới”

Mơ hồ không rõ, để cho Trương Lương nghe có chút hồ đồ. Nhưng hắn cũng không có dây dưa vấn đề này nhiều, nói đến chính sự: “ phải rồi, ta đến đây để bẩm báo, sự an bài của Hàn huynh cho hai vị vương thúc, đã được hoàng thượng ân chuẩn rồi”

“Tốt, chúng ta liền có thể liền đi mời hai vị vương thúc.” Hàn Phi nói xong, liền đứng lên, không có ý định nghỉ ngơi mà muốn đến ngục thất giam giữ hai vị vương thúc mình.

Không nhanh không chậm, Trương Lương cùng Hàn Phi từ phủ đệ Hàn Phi thông qua khung xe ngựa di chuyển thẳng đến Hàn quốc ngục thất, chờ đợi hai vị vương thúc của mình được quân lính áp tải đến.

Được phép Hàn An ân chuẩn, An Bình quân và Long Tuyền quân cho dù không muốn cũng phải chấp nhận. Cả hai trong đêm bị áp tải khỏi phủ đệ của mình đến ngục giam Hàn quốc bên trong.

“ Hàn Phi ngươi đưa bọn ta đến đây, muốn làm gì?” An Bình quân cất bước di chuyển trong ngục thất u ám, rốt cuộcđả thấy tên đầu sỏ đem mình đến nơi này,phẫn nộ lên tiếng nhìn về Hàn Phi phía trước.

Hàn Phi không vì vương thúc mình mà thay đổi sắc mặt, nói : “ Vương thúc, ta tuy là vãn bối, nhưng ở đây, ta là pháp luật của Hàn quốc. Ta đã xin với phụ vương, kể từ hôm nay e là hai vị vương thúc phải chịu khổ ở đây rồi”

“A!” An Bình Quân và Long Tuyền Quân miệng há to ra, kết quả này hai người bọn họ không ngờ được.

Trước đó, An Bình Quân cùng Long Tuyền Quân đều sẽ dựa theo trước đó ước định, kiên trì tới đáy, tuyệt không thừa nhận. Chính là tin tưởng vào thân phận vương thất của mình có thể để cho đám người đảm nhiệm quan viên tay trắng mà về.

Nhưng hiện giờ bức màn che chắn cho cả hai đã không còn. Khi đứa cháu trai mới về của cả hai nhúng tay vào, nó cũng là thân phận hoàng thân quý tộc, lại bắt trúng nhược điểm của hai người, khiến bọn họ không biết che lấp như thế nào.

“ Hai vị vương thúc, mời” Thu hết biểu hiện của hai người vào mắt Hàn Phi một tay đưa ra, ra hiệu cho hai vương thúc của mình nhận mệnh.

Long Tuyền Quân cùng An Bình Quân đưa mắt nhìn nhau một cái, ánh mắt bên trong tràn đầy bất an lo lắng. Chuyện đã đến bước này, cả hai đã không thể nghịch chuyển được, cuối cùng không tình nguyện đi theo quân sĩ vào ngục giam.

Khi áp giải hai người vào ngục giam, Hàn Phi không có đem hai người nhốt cùng một chổ. Mà đem cả hai người tách biệc, giam ở hai nơi riêng biệc.

Trước khi rời đi, còn đặc biệc nhắn nhủ riêng cho hai vương thúc mình. Ai trong hai người thành thật khai báo trước, người đó sẽ được miễn toàn tội. Người còn lại tất nhiên sẽ lãnh đủ hậu quả.

Đem hai vị Vương thúc mình đánh vào ngục giam, sau đó chia tách là kỳ chiêu của Hàn Phi phá cục.

Đem ăn ý của hai người xé bỏ, khai ra thì miễn tội hơn nữa còn không bị gì. Còn kẻ không khai chính là nhận lấy toàn bộ tội trạng, hiển nhiên đứng trước lợi ích như vậy hai người kia Hàn Phi tin rằng, không thể không khai.
.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK