Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm tối buông xuống, Huyền Minh giáo tổng đàn.

“ Các ngươi thấy thế nào?” Mạnh Bà chống gậy nhìn sang hai Phán Quan hỏi.

Hỏa Phán Quan cất lời : “ ta thấy là do huynh muội Thường thị thất thủ làm mất Hỏa Linh Chi, nên viện cớ cho qua chuyện mà thôi”

“ Hắc Bạch Vô Thường quyết chẳng dựng loại chuyện này ra để gạt chúng ta. Chúng chẳng có gan đó, cũng chẳng dám thế”So sánh Hỏa Phán vội vàng xao động tính cách, Thủy Phán Quan trầm ổn rất nhiều, nhận định tình hình lại khác.

Mạnh Bà đưa lưng lại, mở miệng lên tiếng: “ Điều ta không nói là chuyện này, 8 năm nay Long Tuyền vẫn luôn bật vô âm tín. Hiện nay Hắc Bạch Vô Thường lại luôn miệng thừa nhận cho rằng đả tìm ra manh mối. Việc này bất luận thế nào ta đều phải cử người điều tra xem thử”

“ Vậy việc này có bẩm báo với Minh Đế chăng?” Thủy Phán Quan dò hỏi

Hăn vừa dứt Hỏa Phán Quan liền nói : “ Minh Đế hiện giờ đang bế quan, sao có thể vì chuyện nhỏ này mà làm phiền người chứ”

“ Nhỡ việc có gian trá...” Thủy Phán Quan lấp lửng, việc liên quan đến Long Tuyền không phải chuyện nhỏ.

Mạnh Bà cất lời : “ Việc này trước mặt không nên tâu với Minh Đế, các ngươi lập tức dùng Phi Cáp truyền tin cử Diêm Vương tới Du Châu”

“ Tuân lệnh” Hỏa Phán Quan đá: “ Vậy... phái kẻ nào đi đây?”

Mạnh Bà đáp :“ Tất cả”

Nghe được Thủy Phán Quan nghi hoặc : “ Sao lại… Ngũ Đại Diêm Quân đều phái đến Du Châu cả ư? Phải chăng chuyện bé có chút xé ra to”

Mạnh Bà cất lời : “ Một khi Huyền Minh giáo có bất cứ động tĩnh nào trên giang hồ, Thông Văn quán và Huyễn Âm phường tức khắc sẻ biết đến. Vậy nên bất cứ báo cáo của Hắc Bạch Vô Thường là thực hư, chỉ có đồng loạt xuất thủ Ngũ Đại Diêm Quân ta mới an tâm”

“ Nếu người đã nói vậy, hay là bọn ta cũng đi một chuyến” Thủy Phán Quan nói

Mạnh Bà không đồng ý : “ Chức trách của các ngươi là tọa trấn tổng đà, không thể tùy tiện hành động”

“ Vâng” Hai người đáp lại

Mạnh Bà xoay người mang theo lưng còng đi vài bước : “ Báo cho Hắc Bạch Vô Thường, viện quân đã được cử đến cho chúng. Chỉ nhiều chứ chẳng ít, nếu lại tiếp tục thất thủ, thì lão bà tử ta cũng chẳng cứu nổi bọn chúng đâu”

“ Vâng” Thủy Hỏa Phán Quan cùng đáp

Cách xa ngàn dặm, Du Châu thành, một gian khách điếm.

Lý Tinh Vân ôm lấy một vò rượu, mủi say ngửi lấy, nói : “ Tiểu đệ Tinh Vân cảm tạ ân cứu mạng của đại ca, chỉ có thể nâng chén bày tỏ lòng biết ơn”

Bên cạnh Lục Lâm Hiên cũng có phần ngại ngùng, đem chung rượu uống lấy, gò má cũng khẽ đỏ lên bởi men rượu, ánh mắt thỉnh thoảng len lén quan sát nam tử bên cạnh, nhịn không được hỏi : “ Thiên An đại ca, loại rượu này có tên là gì? Chỉ một ngụm lại khiến cho tinh thần thoải mái, cho dù mệt nhọc đi nữa đều qua đi”

“Sư muội, muội lại không biết rồi” Lý Tinh Vân một bên cất lời, nói : “ thứ rượu này nào chỉ như muội nói, đây là trân bảo à”

“ Thanh Khê Lưu Tuyền” Thiên An cười nói : “ xem ra ngươi cũng biết hàng”

“ Ha ha” Lý Tinh Vân cười lên, rồi nói : “ so với Thiên An đại ca mà nói, tiểu đệ chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi.

“ Thanh Khê Lưu Tuyền, tên thật hay à, thật giống với vò rượu này” Lục Lâm Hiên cất lời, nhớ lại khi mình uống một ngụm cả người như tắm mình trong suối mát lạnh, từ tinh thần đến thể xác đều được gột rửa.

“ Nó không chỉ bồi bổ thế chất, mà còn gột rửa tinh thần, giúp võ giả trong quá trình tu luyện hạn chế tâm ma. Tùy theo mỗi người mà tác dụng khác nhau, hai người các ngươi xem như là may mắn, không phải ai cũng có cơ duyên uống rượu của ta” Đế Thiên An đem tay gắp lấy một phần thịt nướng ăn lấy.

Từ khi thông qua Dược Thiên Sầu phân thân, để cho Đế Thiên An được lợi lớn từ ông chủ sau màn của Thiết Huyết Minh, không chỉ chế phục Điền Ích mà hắn còn nuốt trọn luôn cả thế lực này.

Thiết Huyết Minh đứng sau bảo kê cho thất quốc đánh bạc thu lấy lợi nhuận khổng lồ, cộng thêm tài sản của Mạnh Thường Quân để lại cho hậu nhân đông sơn tái khởi, toàn bộ đều chảy vào người Đế Thiên An và nuôi dưỡng Bách Việt lớn mạnh.

Mà Thanh Khê Lưu Tuyền bí phương cũng không thoát khỏi tay hắn, bản thân vốn là một gã nhưỡng tửu đại sư. Có trong tai tài lực của Bách Việt lẫn nội thiên địa, thứ rượu ngon tuyệt hạng này hắn cũng nấu ra không ít.

“ Lợi hại như vậy” Lục Lâm Hiên sợ hãi thốt lên, nàng kiến thức cũng không có nhiều như sư huynh mình, ánh mắt dòm vào vò rượu đang được sư huynh mình ôm lấy, ánh mắt sáng rực lên.

“ Gột rửa tâm ma!” Lý Tinh Vân nghe mà sáng mắt lên, hắn thông tuệ cơ linh hơn xa nhiều sư muội mình, càng giải được hiệu quả của vò rượu trong tay mình.

Từ khi trúng phải thi độc của Hắc Vô Thường, hai người vội vả vào thành Du Châu để tìm kiếm Đế Thiên An giải độc. Bởi không lâu trước cả hai biết hắn chữa trị xong cho nữ tử của Huyễn Âm Phường liền vào thành chờ đợi.

Cũng không quá tốn thời gian của hai người, khi vào thành liền nghe được người dân bàn tán. Cả hai ôm theo tâm tình đi đến gặp nam tử này, muốn nhờ y hóa giải thi độc trên người Lý Tinh Vân.

“ Thiên An đại ca, huynh từ y phục đều là xa hoa đắt tiền lẽ nào là vương tôn quý tộc, đi ra lịch luyện giang hồ?”Lý Tinh Vân mượn rượu dò hỏi :

Lục Lâm Hiên gật đầu ánh mắt nhìn về vàng tím y phục trên đó chạm trổ sống động long ảnh uy vũ, long luôn là hoàng tộc người mới dám mặt. Từ chất liệu đến vò rượu hay chung đều là xa hoa, giá trị thiên kim cả, so với hai người y phục đều đắt gấp trăm lần.

“ Là! Ta là Bách Việt quân vương!” Đế Thiên An không có giấu diếm nói.

“ Hả” Hai người nghe được giật mình một cái.

“ Thiên An đại ca, huynh không đùa đó chứ” Lý Tinh Vân một bộ say rượu hỏi, nữa phần nghi ngờ nữa phần lại tin tưởng.

Y phục xa hoa đắt tiền, lấy rồng thêu lấy y phục, giơ tay nhấc chân từ người đều tỏa ra khí chất thượng vị giả, đồng thời ở người vô hình tỏa ra một cổ khí tức áp bách khiến người thần phục.

Hơn nữa lấy võ công của Đế Thiên An vượt xa hắn, đối phương muốn lừa hắn làm được cái gì chứ? Tiền ư? Đối phương tùy tiện xuất thủ là hoàng kim, võ công lại vượt trội còn cả cơ quan di chuyển bảo vật.

Đế Thiên An nói tiếp : “ thế giới này rất lớn, ta đến từ phương nam chi địa, đối với trung nguyên hứng thú nên dạo chơi kiến thức một chút”

“ Vậy ngài, ngài là vương của một nước! Bách Việt ư?” Lục Lâm Hiên cảm xúc dao động lên, nhưng không phải là không chấp nhận ngược lại nàng rất mau chấp nhận, chỉ có không rõ Bách Việt là quốc gia nào thôi?

“ Ân!” Đế Thiên An gật đầu thừa nhận, ánh mắt đảo qua hai người nhìn một lát, bất giác ký ức xưa cũ lại hiện về.

Đối với thế giới này, hắn hiểu thật không nhiều, mặc dù Họa Giang Hồ Bất Lương Nhân bộ này Anime hắn là nhìn qua, nhưng giống như Mộ Vương Chi Vương lại không nhiều.

Chỉ biết rằng, Đại Đường Trinh Quán năm bên trong, thuật sĩ Viên Thiên Cương đạt được Đường Thái Tông Lý Thế Dân thưởng thức, được phong làm Quốc Sư.

Hắn một bên xem bói tinh tượng cầu phúc quốc vận, một bên là cấp cho Đường Thái Tông luyện chế bất lão tiên đan để cầu trường sinh.

Vất vả hai mươi năm thật luyện thành, nhưng không ngờ tại Đường Thái Tông trước mặt thử xảy ra sai sót. Mặc dù đạt đến trường sinh bất lão chi cảnh, nhưng lại dẫn đến hắn đi tẩu hỏa nhập ma, dung mạo hủy hết.

Đường Thái Tông mắt thấy Quốc Sư ăn vào đan dược sau thảm trạng, lại bận tâm chính mình một thế anh danh, cho nên thẳng đến chết cũng không dám dùng.

Viên Thiên Cương trải qua sự cố biến đổi lớn, từ đi Quốc Sư chức vị nhưng Lý Thế Dân thấy hắn tài học hơn người, liền mệnh hắn thành lập Bất Lương Nhân, tổ chức phục vụ cho hoàng thất Lý thị.

Viên Thiên Cương là Bất Lương Nhân tối cao thủ lĩnh Bất Lương Soái, chỉ đối Hoàng Đế một người phụ trách. Nhờ có trường sinh bất lão cho nên Viên Thiên Cương một mực còn sống, mặc cho Bất Lương Nhân chết lớp này đến lớp khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK