Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An trơn trượt như cá, dù Hàn Thiên Lạc thân thủ trong đám người có thể nói là nhanh nhất nhưng cũng không bắt kịp được tốc độ.

Có lẽ cơn giận cơn thẹn mỗi lúc một lớn, hoặc là bị Đế Thiên An trêu chọc trước nhiều người, hoặc là có Lâu Mãn Phong ở chổ này chăng? Hàn Thiên Lạc mười đầu ngón tay thôi động, chỉ thấy mười đầu móng tay lại thoát ly ra.

“ Đinh! Đinh! Đinh!!”

Mười cái lưỡi đao bé nhỏ bắn đến, lại bị Đế Thiên An thúc dục Long Hóa cơ thể cản lại, vảy rắn tím biết cùng sắc nhọn lưỡi đao ma sát một chỗ, chói tai ma sát cùng hoa lửa bắn ra ngoài.

“ Đây là...” Lâm Thủy Dao chứng kiến mười cái tiểu đao bắn ra cũng kinh ngạc.

Đế Thiên An cười nói : “ Thái Cổ Chỉ Đao, Thiên Lạc nàng muốn mưu sát phu quân ư?”

“ Thái Cổ Chỉ Đao” Lâm Thủy Dao nghe được cất lời, nàng cũng không ngờ được Thiên Lạc lại sở hữu lấy món vũ khí này.

“ Ngươi còn nói bậy bạ, ta không tha cho ngươi” Hàn Thiên Lạc cảnh cáo lấy, nhưng mà gương mặt phiếm hồng cùng với ngữ khí khiến người ngoài nhìn vào nào có là uy hiếp, mà giống với tình nhân giận dỗi hơn.

“Thiên Lạc tỷ đừng để ý hắn, hắn là tên đằng đồ tử, đồ mặt dày” Lâm Thủy Dao cũng phụng phịu đi đến tỷ muội mình, không cho Đế Thiên An một chút sắt mặt nào cả.

Lâu Mãn Phong đi đến Lạc Thời Thu chỗ, đem tay vươn ra nói : “ nay Thiên Lạc cô nương cũng ở đây, đem Nghịch Độc Đan ra đi”

“ Được” Lạc Thời Thu nghe xong mắt sáng lên, trực tiếp từ trong ống tay áo lấy ra một bình sứ chứa Nghịch Độc Đan, tràn đầy mong chờ đi đến Hàn Thiên Lạc.

Đế Thiên An cười nói : “ Thiên Lạc bảo bối vào chính sự, trước mắt nàng phải đột phá tầng thứ 9. Lạc Thời Thu đạt được Kỳ Lân Ty khi đó chúng ta mới có vốn liếng đổi ra mẫu thân cho nàng được.”

Hàn Thiên Lạc nghe hắn nói đến chính sự lại không quên chiếm tiện nghi mình, lại không biết nói sau với cái tên này. Cuối cùng lại như trước làm như không nghe không thấy, tay vươn ra bắt lấy bình sứ của Lạc Thời Thu.

“ Đế Thiên An khốn kiếp, ngươi so với Độc Cô Mạc còn đáng ghét” Lâm Thủy Dao mắng một câu, dù sau trước mặt mình mà cái tên này lại trêu chọc một nữ nhân khác, lại là tỷ muội của mình nàng làm sau mà đối với hắn hòa nhã được.

“ Có điều ta mặc dù có được Nghịch Độc Đan nhưng lại vẫn chưa có Sở phu nhân tầng sau cùng của thần công Độc Hóa Thủ? Không biết phục dùng có thể đột phá hay lên tầng đó hay không?” Hàn Thiên Lạc đem nắp lọ mở ra, nhìn thấy trên đó màu đỏ đan dược, suy nghĩ một hồi rồi nói : “ lúc nãy vì nôn nóng cứu mẫu thân ta cũng không chú ý đến vấn đề này”

“ Hả!!!” Lạc Thời Thu đám người giật mình một cái, bọn họ không nghĩ đến sự tình đã đến bước này lại còn một khâu như vậy.

“ Nói như vậy là phải có khẩu quyết từ Sở phu nhân rồi?” Lâm Thủy Dao suy tính nói.

Đế Thiên An cũng thu hồi đùa giỡn sắc mặt, nhìn thấy Hàn Thiên Lạc áy náy, cất lời trấn an :“Là ta sơ xót, nàng không cần lo lắng, ta đi một chuyến nữa là được”

Mặc dù có Thượng Đế góc nhìn, nhưng Đế Thiên An cũng không phải rõ ràng hết thảy được. Một phần ký ức xưa cũ hắn chỉ nhớ một vài chi tiết mà thôi. Vốn hắn cho rằng chỉ cần Nghịch Độc Đan liền thêm tầng thứ chín, lại không nghĩ đến mẹ của Thiên Lạc lại còn lưu lại một tay.

Về phần Hàn Thiên Lạc khi được Đế Thiên An cứu thoát khỏi ngục giam, lại vì nôn nóng cứu mẹ của mình, tâm trí nào để ý đến chuyện này. Sau lại đi một vòng nhà lao mà vẫn không thấy, càng không chú ý.

Thành ra cớ sự mới dẫn đến trường hợp hiện giờ. Mặc dù có Độc Huyết Thủ tám tầng công lực người tu luyện. Có Nghịch Độc Đan giúp đột phá tầng thứ 9, nhưng lại thiếu khẩu quyết của tầng sau cùng.

“ Không cần Đế thiếu phải nhọc lòng như vậy!”

Vào ngay khắc này, một đạo thanh âm nam tử lại từ xa vang lên, truyền đến tai đám người Lạc Thời Thu.

Từ phía sau một hành lang, Mộ Dung Diệp chậm rãi đi ra, chủ nhân của đạo thanh âm đó chính là hắn. Không chỉ hắn còn có Sở Vân Khê và Độc Cô Mạc theo cùng.

“ Mộ Dung Diệp!!” Lạc Thời Thu đám người kinh hô lên, ai nấy cũng thần sắc đề phòng khi thấy ba người bước ra.

“ Quả thật không cần ta nhọc lòng, cần đến cũng đã đến cả rồi, nhạc mẫu đại nhân từ biệc không lâu ngài có khỏe không?” Đế Thiên An lại mở lời trêu đùa.

Nghe và nhìn thấy cái tên ngoại tộc khốn kiếp kia đùa bỡn, cơn giận trong lòng của Sở Vân Khê nhanh chóng bốc lên, giận mà mắng lấy : “ Tiểu tặc câm miệng, vô liêm sỉ gia hỏa, ngươi cùng ả tiện nhân kia đúng là một đôi”

“ Nhạc mẫu” Nhất thời Lâm Thủy Dao, Lạc Thởi Phong, Lâu Mãn Phong cũng không rõ, ánh mắt nhìn về Đế Thiên An có chút cổ quái.

“ Ha ha!” Đế Thiên An cười ha hả, rồi nói : “ được rồi, vào chính đề đi. Bây giờ phía bên ta có Nghịch Độc Đan và Thiên Lạc. Cán cân nghiêng về chúng ta, bỏ qua cơ hội này 10 năm sau Công ộ công tiếp cũng không phải vấn đề, nhưng Mộ Vương Thành thì sẽ đợi được 10 năm nữa ư?”

Mộ Dung Diệp bước lên một bước, đáp : “ Xác thực là vậy. Nhưng Đế thiếu cũng đừng quên trong tay chúng ta còn có Tiêu Vũ Đình, đồng thời Hàn Thiên Lạc cô nương không có khẩu quyết tầng thứ 9 của Sở phu nhân, tuyệt không thể luyện thành”

Hai bên đều có cho mình điểm mấu chốt. Phía Mộ Dung Diệp bọn họ không thể chờ đợi thêm 10 năm thời gian để lấy Lệnh Phá Mộ, về phía Đế Thiên An lại càng không muốn mất đi mẫu thân của Hàn Thiên Lạc, còn Lạc Thời Thu hiển nhiên lại muốn đạt được Kỳ Lân Ty lấy ra Phá Mộ Lệnh.

Cục diện trở nên vi diệu, muốn thành Kỳ Lân Ty then chốt vẫn là Hàn Thiên Lạc. Song nàng cần có khẩu quyết từ Sở phu nhân. Mà Tiêu Vũ Đình lại vẫn nằm trong tay của Mộ Vương Thành, thành ra hai bên đều nắm điểm yếu của nhau.

Đế Thiên An mở miệng : “ Như vậy đi, mỗi bên nhường một bước. Sở phu nhân dạy cho Thiên Lạc khẩu quyết tầng thứ 9, Công Thủ hai phái tu luyện Kỳ Lân Ty có thể xuống Hiển Nguyệt trì đại thành thần công của mình. Đồng thời còn cả Tiêu Vũ Đình giao ra, đây là nhượng bộ sau cùng.”

“Được” Mộ Dung Diệp ngẫm nghĩ một chút liền gật đầu đồng ý.

Tình thế bây giờ hết sức bất lợi, Nghịch Độc Đan không có, Hàn Thiên Lạc thoát khỏi khống chế. Nhất là Tiêu Vũ Đình đã bị Kỳ Thánh biến mất 10 năm đem đi. May mắn một cái là Sở phu nhân còn lưu được một tay, và phía Đế Thiên An còn không biết Tiêu Vũ Đình bị Kỳ Thánh mang đi.

Hiện tại phe hắn thế yếu, các bên nhượng bộ đối với Mộ Dung Diệp trước mắt mà nói chính là chuyện tốt. Chỉ cần Độc Cô Mạc thuận lợi đạt được Kỳ Lân Ty, khi đó hắn liền lật ngược ván bài.

Cục diện bất lợi liền chuyển đổi khi hắn đã sớm lường đến tình huống có biến. Đã sớm cho người mời tiếp viện. Tiếp viện một khi đến, những kẻ trong Cốc Tử mộ rất nhanh liền chết.

“ Không vấn đề” Lạc Thời Thu liền nói, cục diện này đối với hắn cũng không phải là bất lợi, dù sau tuy Nghịch Độc Đan là thiết yếu, nhưng nếu Hàn Thiên Lạc không dung hắn cũng vô dụng.

Nay Thiên Lạc gặp chổ khốn, bản thân lại cầu người ta, nhường một bước vẹn cả đôi đường. Vừa thành Kỳ Lân Ty lại để cho Thiên Lạc mẹ đổi về, hắn làm sau không đồng ý.

“ Không được, thiếu thành chủ người lẽ nào quên ước định với ta rồi” Sở phu nhân liền tức giận cất lời.

“ Không giao ra mẫu thân, ta tuyệt không đồng ý” Hàn Thiên Lạc cũng gấp gáp nói.

“ Không được! không được tin hắn! Nếu hắn đạt thành nuốt lời thì sao?” Lâm Thủy Dao cũng góp lời vào, một lần bị rắn cắn cả đời đề phòng rắn, nàng bị Mộ Dung Diệp lừa nhốt vào trong mộ, hiển nhiên đối vắn chán ghét không kém gì Độc Cô Mạc.

Lâm Thủy Dao lại đưa ra chủ ý mới : “ chúng ta có Nghịch Độc Đan, lại có Thiên Lạc tỷ, cùng lắm là đợi 10 năm nữa. Sở phu nhân lại hận mẹ Thiên Lạc tỷ làm sao có thể nguyện thả ra được. Chi bằng hiện giờ chúng ta người đông thế mạnh, hợp lực giết bọn hắn cứu ra mẹ Thiên Lạc tỷ”

Bây giờ phía Mộ Vương Thành chỉ có ba người mà thôi, mà phe bọn họ lại chiếm số lượng nhiều hơn. Cộng thêm thực lực Đế Thiên An mạnh mẽ, một khi hợp sức ra tay cũng không phải là không thể chế trụ được ba người kia. Khi đó lấy người mà đổi lấy Tiêu Vũ Đình bị giam giữ ra.

“ Mộ Vương Thành tốn hao 10 năm hiển nhiên mong muốn có được Kỳ Lân Ty, nhưng chỉ cần Công Mộ không lấy được, thì thêm 10 năm nữa cũng là có gì không thể đợi.” Mộ Dung Diệp nghe Lâm Thủy Dao cùng Hàn Thiên Lạc lời, gấp tăng thêm uy hiếp lẫn tiền đặt cọc cho phe mình : “Trước khi ta đến đây đã sớm ra hiệu cho thuộc hạ. Một khi có bất trắc, vậy thì Tiêu Vũ Đình chỉ nhặt xác đi. ”

“Mẹ!”Hàn Thiên Lạc nghe được thất thố, nhưng bị một cánh tay đặt lên vai vỗ về quay lại nhìn thấy thân ảnh nam tử kia, mặc dù hắn đùa cợt lưu manh khinh bạc nàng nhưng lại là chỗ dựa vững chắc mà nàng có thể dựa vào.

Hàn Thiên Lạc hoàn toàn không biết rằng, bất tri bất giác địa vị của Đế Thiên An trong lòng nàng đã lớn mạnh lúc nào không hay. Thậm chí còn so với A Phong ca ca của nàng chỉ hơn không kém.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK