Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay sau đó một tràng chói tay liên miên không dứt thanh âm vang lên.

Chỉ thấy Độc Cô Nhất Hạc hất mạnh hai mũi phi kiếm, trên tay điên cuồng huy kiếm chống đở hai thanh phi kiếm bắn nhanh công kích hắn, hoa lửa không ngừng phát sinh để lại vô số tàn ảnh kiếm quang lượn lờ.

Độc Cô Nhất Hạc một mình sáng tác bảy bảy bốn mươi chín thức Đao Kiếm Song Sát toàn lực thi triển chống đở phi kiếm.

Hắn vậy mà chống đở được hai thanh phi kiếm không rơi vào hạ phong, đánh bật hết thảy công kích của phi kiếm lao đến, phòng hộ không một chút kẻ hở.

Độc Cô Nhất Hạc từ khi vào Nga Mi phái tu tập đao pháp trên đã có cực công lực thâm hậu, trải qua ba mươi năm khổ tâm, dĩ nhiên đao pháp cương liệt trầm mãnh, lại có thong dong nhân thanh kỳ kiếm pháp của phái Nga Mi.

Cái môn này hắn sáng tác có thể dùng đao cũng có thể dùng kiếm, chính là trong thiên hạ độc nhất vô nhị công phu.

Kiếm có kiếm kỹ xảo, đao có đao diệu dụng, cả hai đều là hung khí giết người nhưng từ hình thức khác biệc dẫn đến vận dụng khác biệc nhau.

Kiếm có hai lưỡi nhưng đao chỉ có một, Độc Cô Nhất Hạc lại dung hòa sáng tạo ra Đao Kiếm Song Sát.

Bằng bộ sáng chế võ công này, hắn toàn thịnh thời kỳ độ nguy hiểm vượt xa một lòng muốn chết Bạch Vân thành chủ Diệp Cô Thành.

Nguyên bên trong nếu không vì Hoắc Thiên Thanh làm hao hắn một nửa nội lực, trên đời đã không có Tây Môn Xuy Tuyết người này .

Tây Môn Xuy Tuyết nhìn trong sân Độc Cô Nhất Hạc mũi chân điểm nhẹ, trên tay kiếm lại đở được hai thanh thần binh, mặc dù trên người đứt phá y phục.

Song lại không vết thương nào, còn nữa y nhận ra được y kiếm pháp khó mà thắng được người này.

Đế Thiên An gật đầu cất lời : “ không tệ, vậy thì ba thanh, Liễu Chỉ Nhu”

“ Xuy” Liễu Chỉ Nhu trên không trung an vị bật nhanh đến Độc Cô Nhất Hạc tấn công vào mi tâm của y.

Độc Cô Nhất Hạc mồ hôi lạnh tuôn ra, kiếm kịp thi triển cản lại, xong Liểu Chỉ Nhu lại mềm dẽo lạ thường, thân kiếm uốn cong đầu còn lại lập tức tập kích hắn.

Chưa kể hai thanh phi kiếm vừa đánh văng đả lao lại công kích hắn.

“ Sư phụ” Lúc này bên dưới Nga Mi Tứ Tú, Tam Anh đồng loạt kêu lên một cái, khi thấy sư phụ mình thất thủ, tại phi kiếm thứ 3 ra sân đả đem hắn đánh trọng thương, máu tươi đả đổ ra y phục đả đứt rách tơi tả.

“ Phốc” Độc Cô Nhất Hạc ho ra một ngụm máu, thân ảnh chống kiếm ở trên không trung bật lùi về sau, rồi tiếp lên một mái lâu.

Đế Thiên An đem tay vẻ lên phi kiếm trở về vị trí cũ, nói : “ Có thể đở được 3 thanh phi kiếm của ta, lảo thật có bản sự. Nhưng mà tiếp theo mới chính là uy lực thật sự của phi kiếm.

Kiếm Trận mà ta giăng kết không chỉ là bình thường, lảo một chân đã vào Tự Tại Địa Cảnh nếu dùng 10 năm nữa ngộ kiếm, có khi nhập bước vào Tiêu Diêu Thiên Cảnh có thể cùng năm thanh phi kiếm của ta giằng co”

“ Ồ” Độc Cô Nhất Hạc đứng dậy nhìn trên bầu trời 13 thanh phi kiếm xếp hình.

3 thanh phi kiếm công kích lảo lần nữa dị đồng sau đó bắn nhanh về phía hắn, song không có công kích mà tạo thành một thế trận vây quanh hắn.

Cả ba thanh tản phát ra kiếm thế cực kỳ khác nhau, khí thế không ngừng bành trướng kéo lên cao.

Độc Cô Nhất Hạc khí thế cũng kéo lên căng hết cở, rồi nói : “ Một kiếm này lảo phu cũng không nắm chắt được sinh tử, có một điều lảo phu không rõ, mong công tử chỉ giáo cho”

“ Không nắm chắt ư” Lục Tiểu Phụng gật gù nói.

Công Tôn Lan đứng bên cửa sổ, nỉ non lên : “ đến cả Độc Cô Nhất Hạc cũng không chịu được y tam kiếm, 13 kiếm xuất ai có thể đở đây”

Rất nhiều kẻ quan chiến cũng bị lời thừa nhận của Độc Cô Nhất Hạc cho giây trụ lên, phải biết hắn chính là võ lâm cao thủ đỉnh tiêm đó à.

Không phải là nhân vật a miêu a cẩu, vậy mà giờ đây y cũng không nắm rõ được sinh tử của mình.

Độc Cô Nhất Hạc lên tiếng : “ vừa rồi công tử có nói, 10 năm nữa lảo nếu ngộ kiếm sẻ bước chân vào Tiêu Dao Thiên Cảnh là có ý gì?”

Đế Thiên An chỉ chờ có vậy, nói : “ ta chia võ công trong thiên hạ chia làm chín phẩm, dưới nhất phẩm đều là võ phu, trên cửu phẩm đó có 4 cảnh giới”

“ Chín phẩm, tứ đại cảnh giới” Độc Cô Nhất Hạc lẩm bẩm.

Lục Tiểu Phụng sờ sờ miệng mình, lẩm bẩm lên: “ thú vị à”

Đế Thiên An lại nói tiếp : “ 4 đại cảnh giới lần lượt là Kim Cương Phàm Cảnh, Tự Tại Địa Cảnh, Tiêu Diêu Thiên Cảnh, Thần Du Huyễn Cảnh, hiện giờ lảo nhiều năm dừng chân ở Kim Cương Phàm Cảnh đỉnh phong, nửa bước đi vào Tiêu Dao Thiên Cảnh.

Hiện giờ có thể đạt đến cảnh giới này chỉ có lảo đầu tử Ngô Minh, đến tầng thứ này cùng thiên địa câu thông, mượn nhờ sức mạnh thiên địa lực lượng cho mình dùng, kiếm pháp siêu phàm nhập thánh.”

“Kim Cương Phàm Cảnh, Tự Tại Địa Cảnh, Tiêu Diêu Thiên Cảnh, Thần Du Huyễn Cảnh, bốn đại cảnh giới”

“Mượn nhờ sức mạnh thiên địa lực lượng cho mình dùng, kiếm pháp siêu phàm nhập thánh.”

“ Thật hay giả”

“ Ngô Minh, kẻ này là ai, sau ta chưa từng nghe”

“ Cửu phẩm chín đại cảnh giới”

Bên tai nghe lấy những lời nói này, Độc Cô Nhất Hạc hiện giờ lòng rung động vô cùng, khi mà từ miệng đối phương biết được một chuyện khác.

Đương đại đệ nhất kỳ nhân, thiên hạ vô song công tử phân chia võ công trong thiên hạ, không xếp giang hồ võ lâm phân chia thực lực như thói cũ cũng làm hắn tâm động.

“ Dám hỏi công tử, tại hạ xếp hạng thế nào?”

Một đạo thanh âm nam tử vang lên, từ một bạch y như tuyết, trên tay y cũng mang một chuôi hoa lệ kiếm, tuấn lãng phi phàm, con mắt của y tràn đầy nóng bỏng khi nhìn về 13 chuôi phi kiếm bên trên.

“ Bạch Vân thành chủ, Diệp Cô Thành” Độc Cô Nhất Hạc xoay đầu kinh hô lên, sau đó cũng hiểu được y vì sao mà đến.

Sự hiện thân của Diệp Cô Thành làm cho vố số người quan chiến nhất thời xì xầm bàn tán sôi trào lên, ai cũng hứng thú muốn nghe từ miệng Đế Thiên An lời nói.

Không ít ăn dưa quần chúng còn hóng đợi Diệp Cô Thành sẻ tham dự vào cùng Độc Cô Nhất Hạc phá đi kiếm trận của vô song công tử.

Đế Thiên An ngón tay khẻ búng Đại Minh Chu Tước sát khí lăng lệ bay đến, lanh lảnh rít gào hỏa hồng hư ảnh thần thú, sát khí cao ngất để lại trên không trung một vệt kinh hồng, khí thế không cách nào ngăn đở lao đến công kích y.

Diệp Cô Thành bội kiếm ra vỏ “ cheng” một cái, mũi chân diểm nhẹ tung thân đề lực nhảy lên xuất ra một kiếm đâm thẳng về trước.

Hai mũi kiếm va chạm với nhau, thân ảnh y trên không trung bị đẩy ngược về sau.

Đại Minh Chu Tước kiếm khí lăng lệ hòa hồng thân ảnh như hỏa diễm hun đúc tan ra, đẩy Diệp Cô Thành một đoạn dài sau đó lại uốn cong một đoạn trên không trung trở về vị trí cũ.

“ Ngươi đả là Tự Tại Địa Cảnh đỉnh phong, nhưng lòng còn vướn bận, gông xiềng trói buộc, một khi cởi ra tất nhập Tiêu Dao Thiên Cảnh, thậm chí có thể bước vào Thần Du Huyễn Cảnh”

Đế Thiên An thu về Đại Minh Chu Tước, rồi nói : “ta còn bận chút sự việc, đợi thời gian mời Diệp thành chủ đến U Lâm Tiểu Trúc một lần, ta muốn xem Thiên Ngoại Phi Tiên”

Diệp Cô Thành ở trên không trung bồng bềnh, sau đó chậm rải hạ xuống, khí huyết trong người nhộn nhạo, vừa rồi tiếp xúc một kiếm kia thần trí của hắn cũng thoáng qua dao động, không một tiếng động chậm rải tiếp đất.

“ Cheng” một tiếng võ kiếm vào bao, thốt lên một tiếng “được”

Lại xoay người mũi chân điểm nhẹ tung người mà đi, có chăng trên tay y còn xuất hiện thêm một tấm thiếp vàng.

Đế Thiên An gật đầu rồi nói : “lảo đả chuẩn bị xong chưa:”

Độc Cô Nhất Hạc nghe xong hít sâu một hơi, nhắm mắt lại nhập định, bài trừ hết thảy mọi thứ khiến lòng mình vướn bận.

Đến khi đôi mắt mở ra, như ưng hữu thần trên tay vuốt dọc thân kiếm, ánh mắt lóe lên quang mang lớn tiếng : “ đả xong”

“ Kiếm khởi” Đế Thiên An thốt lên:

Nhất thời đám người ánh mắt đều tập trung vào tràng, chỉ thấy Độc Cô Nhất Hạc thân người nhất thời xuất hiện các tàn ảnh, tay y liên tục điểm ra vô số đường kiếm, là bảy bảy bốn mươi chín thức Đao Kiếm Song Sát, cùng với tam thanh phi kiếm đan xen hòa tấu một tràng kiếm minh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK