Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba nữ hài kia hắn biết, một người lấy độc dược mà tăng trưởng thực lực, một người thì khống chế ma thú hệ xà rồi cướp lấy thực lực.

Kẻ còn lại còn quá đáng hơn, đan dược như rau cải mà ăn lấy, thiên tại địa bảo chuôi vào bụng nàng liền hóa thành lực lượng.

Long Cung tài nguyên khổng lồ thế nào hắn biết rõ, hắn có thể đạt đến Đấu Tôn không thể thiếu Long Cung tài nguyên. Mặc dù biết rõ mình không thể so bì với 3 nữ kia, nhưng mà Đấu Thánh bằng tuổi này cũng quá gian lận đi.

“Làm càn! Mấy vị trưởng lão các người còn biết lễ nghi hay không? Vừa gặp mặt đã ra tay đối phó khách nhân của Cổ tộc mời đến, chính là muốn người khác khinh chúng ta là man di cả sao?”

Huân Nhi quát lớn một tiếng, đôi mắt nàng lạnh như bằng nhìn trừng trừng xuống dãy núi, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng bỗng trào dâng khắp tầng không.

“Lời này của tiểu thư nghiêm trọng rồi, thường nghe Long Cung bá chủ Trung Châu cường giả như mây, giờ đây gặp được nhất thời hứng khởi muốn ra tay thử một chút mà thôi”

Tiếng quát lạnh của Huân Nhi vừa dứt, một thân ảnh thương lão liền chậm rãi hiện lên bầu trời. Người này thân vận áo bào tro, sắc mặt già lão lạnh lùng, ánh mắt của lão nhìn Đế Thiên An càng chứa vẻ bất thiện không ít.

“Bát tinh Đấu Tôn sao?” Tiểu Y Tiên cười nói.

“ Hành động vừa rồi của các ngươi, ta có thể xem như đó là gây hấn, nhưng mà nhìn mặt của Huân Nhi ta bỏ qua cho cái lũ không biết văn hóa, đến cả lễ nghi cũng không biết kia, Cổ tộc dù sao cũng truyền thừa vô số năm tháng, sau lại dưỡng ra được một đám phế vật như vậy chứ... Huân Nhi ta thật quan ngại cho Cổ tộc muội đó”

“ Ha ha” Tử Nghiên liền cười lớn một tràng, mà bên cạnh hai thiếu nữ cũng che miệng cười lấy.

“ Ngươi...” Cổ Khiêm sắc mặt lúc xanh lúc trắng, hơi thở phập phồng đấu khí cũng đả bùng nổ khi nghe được những lời này.

“ Ca ca” Huân Nhi cũng bị mấy lời châm chọc của hắn mà muốn cười lên, nhưng bây giờ trước mặt nhiều người có liên quan đến Cổ tộc danh dự, hơn nữa nàng cũng không muốn nhóm người này phát sinh mâu thuẫn.

Tử Nghiên lớn tiếng : “ ngươi cái gì ngươi... thật là vô lể gia hỏa, chẳng bằng một góc của Long Cung chúng ta, có cái đạo lý nào mời khách nhân đến dự lễ sau đó lại cho người đánh đâu chứ... Huân Nhi đây là ý gì, lẻ nào chính là Cổ tộc đặc biệc tiếp đãi khách ư?”

Đế Thiên An tiếp lời : “ Tuy các ngươi cậy sân nhà vô lễ, người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, nhất là chó điên đả thoát xích thì dể cắn bậy lắm. Để tránh không bị cắn, thôi được thôi được... các ngươi muốn thử gì ta đều nhận cả, đơn chiến xa luân chiến ta đều nhận cả, lên đi”

“ Phốc xuy” Đám nữ lại che miệng cười lên một tràng.

Cổ Khiêm hai bàn tay bóp chặt, con mắt tràn đầy tơ máu, những lời nói của đối phương chẳng khác nào là cái tát vang dội lên bộ mặt của Cổ tộc cả, câu câu sắc bén mà chết thay đều do hắn mà ra, để cho đối phương chọn trúng chổ yếu mà nói.

Hiện giờ có mặt vô số khách nhân, hành động của bọn họ vừa rồi chẳng khác nào làm cho Cổ tộc xấu hổ, bây giờ mà nhận lời cùng đối phương quyết đấu càng thêm xấu hổ, bị đối phương nhục mạ trước bao nhiêu người, chỉ có thể tức mà không làm gì được.

“ Miệng lưỡi sắc bén lắm”Cổ Khiêm gằn lên từng lời, chỉ có thể chữa thẹn trong cục diện hiện giờ, bây giờ nếu tiếp tục dây dưa bởi cứ tiếp tục bộ mặt của Cổ tộc càng bị cái tên kia cho kéo xuống.

“ Sắc bén cũng không bằng các ngươi à... chậc chậc mấy chục tên hợp kích, phong tỏa không gian chúng ta... ai nha xấu hổ xấu hổ không bằng... tại hạ đi không đổi tên, ngồi không đổi họ Long Nhất còn chưa thỉnh giáo phương danh các vị nhân kiệt Cổ tộc tham dự vừa rồi?”

Tiêu Viêm im lặng lên, lầm bầm : “ đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, Long Nhất”

“ Đúng là biết cách chơi à” Dược Trần ngán ngẩm nói.

Đám người Long Cung gật đầu, nhất là đám nữ tử nhìn về biểu hiện đặc sắc của đám người Cổ tộc mà cười trộm khi có người gặp họa như vậy.

Tử Nghiên nhích người nhỏ giọng, nói : “ đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, cái tên này dưới miệng đều là hoa ngôn xảo ngử cả”

“ Tiểu tử, đừng có làm càn, Cổ tộc không phải là chổ ngươi càn quấy” Cổ Khiêm nổi giận quát.

“ Ha ha ha” Đế Thiên An cười lớn, sau đó cất giọng thanh âm vang vọng khắp không gian nơi này : “ Long Cung chúng ta nhận thiếp mời của Cổ tộc mà đến, các ngươi không nói một lời gây hấn, bây giờ ta chỉ thỉnh giáo phương danh những kẻ tham dự, xin hỏi vị Cổ Khiêm trưởng lão ở đây, ta làm càn chổ nào, càn quấy chổ nào? mong chỉ điểm cho?”

“ Khốn kiếp” Cổ Khiêm thầm hận trong lòng, bây giờ tình thế với hắn mà nói chẳng khác nào ôm một củ khoai lang bỏng tay, tiến cũng không được lùi cũng không xong, đành đem ánh mắt cầu cứu cho đại tiểu thư Huân Nhi.

“Cổ Khiêm trưởng lão, hôm nay là thời điểm Cổ tộc ta đón khách nhân, các ngươi làm như vậy thì có phần hơi quá mức! Lui xuống đi, không có lần thứ hai” Huân Nhi quát lớn một tiếng, giải trừ cục diện lúng túng này.

"Rõ!"Nghe vậy, Cổ Khiêm vội cúi người thi lễ với Huân Nhi, hắn bây giờ trông cho rời đi nhanh nhất khỏi chổ này.

“ Chờ đã... đánh ta xong, rồi lại bỏ chạy như vậy... ngươi xem Long Cung chúng ta là gì đây? Cho rằng Long Cung chúng ta dể ức hiếp như vậy, ta đành phải đem chuyện này bẩm báo lên cung chủ thôi.”

“ Ca Ca” Huân Nhi ánh mắt nguy hiểm gắt gao nhìn hắn

Đế Thiên An cười nói: “ Huân Nhi, tuy muội và ta có quan hệ tốt, nhưng mà bộ mặt của Long Cung ta không làm chủ được. Chuyện này ai biết cao tầng Cổ tộc có sai mấy tên này dằn mặt Long Cung chúng ta không chứ?”

“ Viễn cổ bát tộc quen thói anh đại chị cả rồi, Long Cung quật khởi uy hiếp bọn họ địa vị làm sao mà chịu được. Hẳn là cao tầng Cổ tộc muốn hung hăn gõ đầu phái đoàn chúng ta một chút, muốn nói chú em phải biết điều một chút”

Tiểu Y Tiên tiếp lời: “ ca ca, ngươi đừng làm quá, chúng ta đánh không lại Cổ tộc đâu? Không phải ngươi nói người dưới mái hiên phải cúi đầu ư?”

Tử Nghiên cũng tiếp vào, vui vẻ khi có người gặp họa : “sợ cái gì, Cổ tộc muốn chiến Long Cung liền chiến, để ta chạy về Cổ Long Đảo thông tri cho Long Hoàng đại nhân thống lĩnh Thú Vực hợp quân đánh đến nơi này”

“ Ca ca , Tiểu Y Tiên, Tử Nghiên... các ngươi” Huân Nhi ấm ức nói

Trên Toa Không Chu đám người hành khách sắc mặt biến đổi, chuyện này không phải là chuyện nhỏ à, một khi Long Cung cùng Cổ tộc đại chiến chính là long trời lở đất.

“ Xem ra lần này Cổ tộc ăn quả đắng, những người kia địa vị trong Long Cung không hề nhỏ chút nào?” Hỏa Huyễn lên tiếng.

“ Ukm” Hỏa Trĩ gật đầu.

Cổ Khiêm giờ phút này sắc mặt trắng bệch, bờ môi run run, hắn bây giờ hối hận tâm đả có rồi, run run nói : “ chuyện này...đích xác là chúng ta có lỗi với các hạ, Cổ Khiêm hướng Long Nhất huynh đệ tạ lỗi”

“ May mà mượn cái danh Long Cung ra hù, bằng không thì làm sao mà để cho một Bát tinh Đấu Tôn trưởng lão Cổ tộc cúi đầu chứ, nhất là ở Cổ Thánh thành Cổ tộc” Đế Thiên An thở phào nhẹ nhỏm.

Thân ảnh lắc mình đi đến gần Huân Nhi đem tay luồn lấy eo nàng tóm lấy, nói : “ quả ớt nhỏ chớ sinh khí chớ sinh khí, chỉ đùa một chút với cái lão già không được thông minh lắm phía trước mà thôi”

“ Ca, ngươi chính là cái tên hỗn đãn bại hoại” Huân Nhi vội thoát ra mà lao đi, hiển nhiên nàng bị chọc cho tức giận không nhẹ.

Ở một nơi hiểm trở trong sơn mạch, có một thân ảnh đang đứng chắp tay mà ánh mắt đang hướng về nhóm người Đế Thiên An trên bầu trời.

Mái tóc có hai màu đen trắng của hắn đang vũ động trong gió, dưới mái tóc này lộ ra một đôi mắt lạnh như băng tựa tu la địa ngục.

Người này là Cổ Yêu một trong Hắc Yên Quân chi quân lực mạnh mẽ nhất của Cổ tộc- một trong Tứ đại đô thống – Tu La đô thống.

Một tiếng cười khẽ bỗng nhiên vang lên rồi thân ảnh một nam tử vận ngân bào đã xuất hiện sau lưng người kia một cách quỷ dị : “Cổ Yêu, xem ra cảm tình của Huân Nhi với hắn thật là tốt a! Hay là ngươi buông tha chủ ý đánh vào nàng đi”

“Hắn không phải tộc nhân Cổ tộc, vì vậy không thể ở cùng một chỗ với Huân Nhi! Đích thân ta sẽ nhắc nhở hắn” Cổ Yêu nói bằng thanh âm không chút dao động nào, tựa như đang nói về một việc vô cùng bé nhỏ không đáng kể nào đó.

Nam tử mặc áo bạc lại cười hỏi: “Nếu như hắn cố ý không ly khai thì sao?”

Cổ Yêu khẽ nhướng mắt, lẩm bẩm: "Vậy liền giết!" một tầng nhan sắc huyến lệ ngọn lửa dị tượng.

Đế Thiên An đem mắt nhìn về đỉnh núi nơi có một luồng khí tức nhắm đến hắn : “ Đấu Tôn bát tinh, tu vị thật không nhỏ, thật đúng là khiến ta có chút sợ à”

“ Ca ca, ngươi chính là tên bại hoại, khi dể bọn họ mà, đảm bảo ngày mai kiểu gì cũng có vài người khiêu chiến với ngươi cho coi” Tử Nghiên cười vui khi có người gặp họa.

Tiểu Y Tiên cười nói : “ Bát tinh Đấu Tôn hắn lẻ nào là một trong Tứ đại đô thống”

“ Nếu bọn họ biết ca ca chính là Long Cung chủ, không biết đám người kia có dám khiêu chiến không nhỉ” Thanh Lân ánh mắt nhìn về đỉnh núi phía trên.

Huân Nhi cắn môi nhẹ, nhìn Đế Thiên An ngoại hình vẫn không sai biệt, nhưng đôi nhãn đồng đặc trưng cũng như mái tóc màu xanh đả thay bằng màu đen, nếu không phải là nàng đối với hắn quen thuộc và thấy ba bạn chơi của mình bên cạnh, chỉ e đả lầm y là người khác.

“ Cái giả heo ăn hổ này, nghe nói trước kia Hắc Giác Vực và Trung Châu ca làm không ít, bây giờ là muốn đánh chủ ý lên Cổ tộc muội” Huân Nhi u oán nói.

Đế Thiên An cười đáp : “ hết cách ngoại hình quá nổi bậc, ta còn đang muốn đem xinh đẹp Huân Nhi lén lút trộm đi, quá chú ý làm sao mà đem công chúa của Cổ tộc bắt về chứ”

“ Đừng nghe hắn” Tử Nghiên tiến lại gần, thì thầm : “ hắn là tên sắc phôi, đối với muội muội mình cũng không tha”

“ Nói bậy, ta tuyệt đối đối với muội muội mình không hề không không có ý đồ”

Bốn nữ nghe hắn lưu manh lời như vậy, liền bất kể hắn tiếp tục di chuyển đi, tin lời của Đế Thiên An quên đi, dù sao cái dàn hậu cung đông đảo kia bọn họ ai cũng biết cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK