Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong đó Thiên Trạch là người để nàng cự tuyệt ngay từ lúc ban đầu cự tuyệt ngay, bởi nàng không nhìn ra được Bách Việt tương lai.

Bách Việt đã bị bốn nước lớn ở trung nguyên chia cắt.

Thiên Trạch cho dù thiên tư tài tình vũ lực mạnh mẽ đi nữa, thì việc y bị phế ở Bách Việt là chuyện rõ ràng. Mà thật có giành được quốc thổ Bách Việt từ bốn nước lớn kia, nhưng tiêu hao tài nguyên cùng nhân lực và cả thời gian tinh lực rất lớn.

Thậm chí dù gầy dựng lại cũng có thể bất cứ lúc nào bị diệt vong nếu bốn nước đại quân phát binh.

Mà Mộc Tuyết Nhu nếu bán mạng cho Thiên Trạch là một việc đầu tư không thấy được lợi nhuận, quá nhiều rủi ro, nàng được lợi gì từ trợ giúp hắn đây?

“ Chỉ là gà đất chó sành mà thôi, ta muốn diệt liền diệt, sở dĩ còn để bọn chúng sống là chưa đến lúc” Thiên Trạch hiểu Mộc Tuyết Nhu cự tuyệt, tràn đầy bá khí mà nói.

Mộc Tuyết Nhu nghe y tự đại ngông cuồng như vậy, mặc dù biết y có bản lĩnh để nói song trong lòng lại có chút không thích, bất quá vẻ ngoài vẫn như thường.

“ Có lẽ bây giờ nàng không tin ta, nhưng đợi một thời gian nữa nàng sẽ nhận rõ được lời ta nói. Lời đề nghị hôm nay vẫn có hiệu lực” Thiên Trạch rõ ràng chỉ đôi ba câu miệng lưỡi mà dụ được con gái người ta thì quên đi cho nó lành, mở miệng lưu cho mình tương lai một bút.

“ Vậy tiểu nữ xin đa tạ Xích Mi Quân thịnh tịnh, tiểu nữ sẽ cẩn thận ghi nhớ” Mộc Tuyết Nhu uyển chuyển nói.

Thiên Trạch thấy cũng không câu thông được nữa, đứng dậy đi đến bên cửa nhìn cảnh sắc bên ngoài, lại mở lời : “ thế nhân đều nói Vong Xuyên gia chủ thực lực phi phàm, thiên tư xuất sắc, tài năng vượt trội, nàng nghĩ thế nào?”

Mộc Tuyết Nhu nghe xong nhíu mày, mở miệng đáp : “ những lời ngài nói cũng là tiểu nữ muốn nói với tỷ tỷ”

“ Thật ư! đôi khi có một cái cường thế như vậy tỷ tỷ thật tốt ư? Nhất là có một người thiên tư tài năng không kém, nhưng mà có người lại bị bóng cây che mất” Thiên Trạch ý vị sâu xa nói.

Mộc Tuyết Nhu nhíu mày hơn, cánh tay cũng nắm lại, tâm tình cũng không như trước như mặt hồ bình thản, rõ ràng mấy lời của Thiên Trạch vừa rồi đối với nàng có rất lớn phân lượng.

“ Không biết ngài nghe được từ đâu, nhưng muốn ly gián tình cảm của tỷ muội chúng ta, kế mời tướng này của Xích Mi Quân có phần để tiểu nữ....” không có nói hết nhưng đầu nhẹ lắc đầu cùng nghữ khí có mấy phần xem thường cũng nói rõ đại ý.

Chính là ta xem thường ngươi đó.

“ Ly gián ư? Nếu tình cảm không sứt mẻ, thì đã không có chuyện vị này ở đây rồi” Thiên Trạch xoay người hướng về đứng bên ngoài gã áo trắng tử sĩ Vong Xuyên nói.

“ Lẽ nào hắn phát hiện được ư? không thể nào” Mộc Tuyết Nhu thầm nghĩ, ánh mắt thu hồi khinh thường mà ngưng trọng nhìn bóng lưng kia, đôi mắt trong toát lên trí tuệ.

“ Xích Mi Quân nói đùa, tiểu nhân nào có phân lượng như vậy” gã áo trắng tử sĩ cung kính nói.

“ Ngươi đúng là không có phân lượng song lại là chất dẫn” Thiên Trạch cười nói.

Mộc Tuyết Nhu nhìn hắn thần thần bí bí, mở miệng : “ ngài tỏ vẻ thần bí như vậy, Tuyết Nhu cũng muốn nghe thử Hải thúc là chất dẫn gì đây?”

“ Chất dẫn để nàng có thể cùng với tỷ tỷ mình quyết chiến một phen” Thiên Trạch đáp.

Với Mộc Tuyết Nhu mà nói, có một cái tỷ tỷ vang danh giang hồ, thực lực mạnh mẽ chịu thế nhân tôn kính, không phải như rất nhiều muội muội khác vui mừng mà tự hào. Ngược lại Mộc Tuyết Nhu đối với tỷ tỷ mình lại nảy sinh tiêu cực ý nghĩ.

Mộc Tuyết Nhu từ nhỏ đã lớn lên tại Vong Xuyên gia tộc, thiên tư tuệ chất nào kém tỷ tỷ mình chứ. Nhưng chỉ vì sinh sau đẻ muộn, Mộc Tuyết Nhu chỉ có thể sống dưới quang hoàn của tỷ tỷ mình, trong lòng nàng một mực khát vọng có thể cùng tỷ tỷ một trận chiến, có thể đánh bại tỷ tỷ mình.

Mộc Tuyết Nhu một mực ẩn giấu, từ nhỏ đã khao khát muốn chứng minh mình không thua kém tỷ tỷ.

Người nào không biết Mộc Tuyết Nhu đối với tỷ tỷ mình đố kỵ, nhưng Thiên Trạch lại biết điều đó.

Tỷ tỷ là Mộc Tuyết Nhu tâm ma, theo những gì Thiên Trạch biết dựa theo ký ức cũ trong, Mộc Tuyết Nhu vì muốn đả bại tỷ tỷ mình cùng với dư nghiệt Tà Linh giáo một chổ, bày mưu bố cục muốn lấy ra sát khí Tà Linh Ly Hồn Câu, trở thành một đời Tà Linh giáo giáo chủ độc hại thương sinh.

Không quản đến mình thanh danh cùng gia tộc trở thành võ lâm ma đầu phải trừ, chỉ có một cái tâm nguyện, đó là lấy ra sát khí Tà Linh Câu của Mộ phái, trước mắt thiên hạ người đã bại tỷ của mình.

“ Ngươi có phải từ mới Tây Vực trở về không?” Thiên Trạch ý vị sâu sa nói.

Phó Hải lòng giật mình khi nghe, bất quá hắn không có luống cuống bối rối : “ Xích Mi Quân vì sao lại nói vậy?”

“ Ta có nghe Tà Linh giáo bị Mộ phái diệt đi, sát khí Tà Linh Ly Hồn Câu bị người phong bế trong Thiên Bộc Nhai” Thiên Trạch từ tốn nói.

Lời vừa ra hai người còn lại biến sắc, thậm chí một luồng sát khí nháy mắt bạo khởi.

Song Phó Hải không có ra tay, cánh tay giữ chặt chuôi đao mình đè lại, sát khí cũng thu hồi lại.

Bởi Thiên Trạch có thể nói ra bí mật của hai người, lại không kiêng kỵ chút nào hiển nhiên hắn tự tin vào vũ lực của mình. Mà thực tế gần đây thông tin thu được từ y cũng để cho Phó Hải kiêng kỵ.

“ Lời đề nghị của ta, Mộc cô nương phải cẩn thận ghi nhớ đấy!” Thiên Trạch nhếch môi xoay người, hướng Mộc Tuyết Nhu nói.

Mộc Tuyết Nhu trầm mặc, rồi nói : “ Tuyết Nhu có một điều không rõ”

“Ta vì sao biết không quan trọng, quan trọng là ta có thể để cho nàng vượt xa, áp đảo tỷ tỷ của mình. Đánh bại tỷ tỷ nàng có rất nhiều cách, từ võ công đến cả trí tuệ” Thiên Trạch biết Mộc Tuyết Nhu hiện giờ bận tâm vấn đề, quăng ra củ cà rốt cho thỏ trắng.

Cà rốt trước mặt, thỏ trắng đối với mình khoái khẩu món ăn, làm sao lại bỏ qua được.

Mộc Tuyết Nhu nội tâm bắt đầu dao động, đả bại tỷ tỷ mình là trước đến nay nàng tâm bệnh, Thiên Trạch lại chọt đúng chổ ngứa để nàng không thể không cắn câu, bất quá lý trí còn tại để nàng bảo lưu lại tâm tình của mình.

“ Xem ra, tiểu nữ đánh giá thấp Xích Mi Quân năng lực, đề nghị của ngài tiểu nữ sẽ xem xét thật kỹ, bất quá cổ nhân có câu dưới trướng Tướng hùng không có binh yếu, tiểu nữ cũng muốn dõi mắt xem thử” Mộc Tuyết Nhu lại uyển chuyển lựa lời nói.

Chỉ đôi ba câu mà để nàng bán mạng cho hắn là không thể, dù Thiên Trạch biết được gốc gát của Phó Hải thì thế nào chứ?

Dù hắn có nói ra nàng cũng tự tin xử lý gọn gàng mọi chuyện, hơn nữa y hiện giờ là một cái tội phạm truy nã một cái vong quốc phế hoàng tử. Mà nàng là Vong Xuyên gia tộc nhị tiểu thư, còn có một cái tỷ tỷ danh chấn thiên hạ đây.

Tuy nhiên, Thiên Trạch lời để nàng động tâm, song nàng cũng phải muốn xem thử kẻ như hắn có đáng để mình trợ giúp hay không? Nếu như có thể đả bại được tỷ tỷ, thì cuộc đầu tư này cũng không phải là không thể.

Thiên Trạch cười nói : “ đúng là cái thông minh nữ tử, bất quá ta lại thích những kẻ thông minh, vậy nàng chờ tin tức đi”

Lời vừa rơi xuống, Thiên Trạch như khói sương tan biến, thân ảnh của hắn đã ở Mưa Vũ các phía trên, trong ngắn ngủi như lưu tinh rời đi.

“ Có một điều mà thuộc hạ nghĩ mãi không ra, thuộc hạ trở về từ Tây Vực hành tung bí mật, y làm sao biết được?” Phó Hải nghĩ một hồi nói ra băn khoăn của mình.

Mộc Tuyết Nhu gõ nhẹ tay trên bàn, nói : “ chuyện đó có còn quan trọng nữa ư, chuyện quan trọng bây giờ chờ đợi, Xích Mi Quân đừng cho ta thất vọng đấy”

“ Tiểu thư! Ngài định trợ giúp Thiên Trạch” Phó Hải nhìn một lát, sau đó chắp tay dò hỏi nữ tử phía trước.

Mộc Tuyết Nhu từ tốn nói : “ Bách Việt muốn tái dựng cần khổng lồ tài chính cùng nhân lực, 110 vạn đại quân của ba nước Hàn, Sở, Bắc Ly là nan giải vấn đề so với Cốc Tử mộ cũng không khác là bao nhiêu, nếu như hắn thật sự phá được Cốc Tử mộ cùng lấy đi tài bảo núi Côn Lôn, rất đáng cho chúng ta hợp tác”

Nếu Thiên Trạch thật đáng cho bọn họ hổ trợ thì vụ đầu tư này hẳn là, Bách Việt sẽ trở thành minh hữu, mà thông qua đó nàng cũng có thể lấy được thứ mình muốn.

Phó Hải cẩn thận suy nghĩ thấy rất có đạo lý, nói : “hắn làm được ư?”

“ Chúng ta chờ không phải là biết ư!” Mộc Tuyết Nhu trả lời, ánh mắt nhìn về bầu trời đạo lưu tinh kia, rồi nói : “ phái người theo dõi Cốc Tử mộ”

Phó Hải chắp tay nói : “ là”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK