Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian qua đi, đàn dứt âm dừng.

Thiên Trạch chậm rãi nói : “ Thiên Long Bát Âm khúc nhạc này vốn là một đôi nam nữ sở tạo để kỷ niệm tình yêu cả hai. Không ngờ uyên ương không thành, cô nương kia đi lấy người khác. Vì tình sinh hận, người nam kia dùng tất cả nổi hận mà làm ra một dây đàn ma. Tu luyện cầm này thù hận càng nhiều cộng hưởng với Thiên Ma Cầm, lâu dài dễ bị nó ảnh hưởng.”

Xuân Thu thời kỳ trên đất Tấn có họ Phó làm nhạc cụ, rất nhiều loại nhạc cụ nổi tiếng cũng từ thế gia này làm ra.

Một trăm năm trước Phó gia chi chủ là Phó Nhã Sơn yêu một cô gái là môn đồ của Âm Ma đảo Tiêu Ma Triệu Mặc Chi, cả hai cùng sáng tạo ra một khúc Thiên Long Bát Âm để kỷ niệm tình yêu của cả hai.

Nhưng sau này Triệu Mặc Chi lại lấy người khác, Phó Nhã Sơn vì yêu sinh hận mà làm ra một dây đàn ma giấu dưới đáy đàn, chính là Thiên Ma Cầm.

Thiên Ma Cầm trên tay Phó Nhã Sơn có uy lực kinh người, bằng cây đàn này hắn đã đem nổi hận của mình trả được, hơn nữa còn nhấc lên một tràng gió tanh mưa máu khốc liệt.

Sau này Thiên Ma Cầm bị thất lạc, Phó Nhã Sơn muốn tìm về nhưng lại không thành, Thiên Ma Cầm không rõ nguyên cớ trôi dạt từ đất Triệu sang Tống và rơi vào tay khai phái Thiên Long môn, nhờ cây cầm này Thiên Long môn chưởng môn tung hoành nước Tống.

Hoàng Tuyết Mai nhiều năm khổ luyện Thiên Long Bát Âm, nàng sở hữu Thiên Ma Cầm cũng rõ ràng được bí mật này, càng rõ ràng cây đàn trong có ma lực đáng sợ, nó cũng giống như những món danh khí khác đã sinh ra Linh của mình.

“ Cảm tạ Đạo Thánh nhắc nhở” Hoàng Tuyết Mai chậm nói : “ chỉ là có những chuyện, nhất định phải làm”

Thiên Trạch gật đầu : “ huyết hãi thâm thù, nhà tan cửa nát, không ai so với nàng hiểu rõ mối hận thù này bằng ta. Nhưng ta khuyên nàng, lực lượng không phân thiện ác quan trọng là người dùng nó, người khiển binh chứ không phải binh khiển người”

Hoàng Tuyết Mai trầm mặc suy nghĩ lấy.

Thiên Trạch đứng dậy, nói : “ hôm nay nghe một khúc này của nàng, ta phá lệ giúp nàng một chuyện”

“ Giúp ta” Hoàng Tuyết Mai cau mày nói.

Thiên Trạch nói : “ Lữ Lân không phải là con ruột của Lữ Đằng Không”

Hoàng Tuyết Mai không hiểu : “ đây là ý gì?”

Thiên Trạch nói : “ Nàng có một cái đệ đệ không phải sao?”

Hoàng Tuyết Mai cả kinh : “ không lẽ......”

Thiên Trạch nói : “năm xưa không chỉ nàng còn sống, đệ đệ nàng cũng thế, là được Lữ Đằng Không vợ chồng thu dưỡng, bí mật này chỉ có vợ chồng hắn cùng Trì Lai hòa thượng là rõ”

Hoàng Tuyết Mai dao động nhưng nghi ngờ : “ Đạo Thánh làm sao biết được?”

Thiên Trạch đáp : “ ta ban đầu không có ý định nhận tiêu của nàng, bản ý là mượn ít tiền của bọn họ, trùng hợp ta đến Tống quốc lại đúng dịp Lữ Đằng Không chậu vàng rửa tay, khi ta vào phủ dùng bí thuật của mình, hắn không biết chút nào tất cả mọi thứ đều bị ta biết đào ra, cả nàng bây giờ cũng thế, nàng tu luyện Thiên Long Bát Âm bây giờ ta cũng rõ ràng”

Hoàng Tuyết Mai kinh sợ, mặc dù rõ Đạo Thánh công lực thâm sâu, nhưng nghe được nàng cũng khó kìm được bình tĩnh, nàng thực lực nào thấp lại không phát hiện được y làm thế nào dùng bí thuật, không rung động ư?

“ Ta trợ giúp nàng, sau này nàng giúp ta một chuyện” Thiên Trạch cười nói.

Hoàng Tuyết Mai hỏi : “ chuyện gì?”

“ Giết người” Thiên Trạch nói

Hoàng Tuyết Mai nói : “ trên đời này có người mà Đạo Thánh không giết được ư?’

Thiên Trạch lắc đầu : “ trên đời này không còn ai mà ta không giết được”

Hoàng Tuyết Mai nói : “ Vậy Đạo Thánh còn muốn tiểu nữ giết người?”

Thiên Trạch nói : ‘ sắp đến ta sẽ chấp chỉnh lại Bách Việt, thu lại quốc gia đã mất về tay bốn nước, nhân lực thiếu thốn, ta giúp nàng một phen, nàng giúp ta giết vài tên nhãi nhép là được”

Hoàng Tuyết Mai ánh mắt lay động, trên giang hồ thân phận Đạo Thánh cực kỳ bí mật, hôm nay nghe được mấy lời kia để nàng bất ngờ : “ được, nhưng tiểu nữ muốn biết người mình trợ giúp là ai?”

Thiên Trạch gật đầu, lớp dịch dung trên người hóa đi để lộ dung mạo chân thật của mình, nói : “ ta là Thiên Trạch, phong hào Xích Mi Quân, danh hiệu Xích Mi Long Xà”

Hoàng Tuyết Mai nhìn dung mạo kia, nàng không nghĩ y lại có thân phận tôn quý như vậy, cũng hiểu ra được y vì sao lại dùng trộm cướp nhập đạo, là vì phục lại quốc gia của mình: “bí mật này nói cho tiểu nữ, Xích Mi Quân không lo sợ tiểu nữ để lộ ra ư?”

Thiên Trạch nói : “ Ta tin thành ý của mình như vậy đã đủ rồi, nàng là cái thông minh nữ tử, ắt sẽ không làm chuyện ngu xuẩn. Ta thân phận có thể là đường lui cho nàng sau này, hơn nữa so với đạo mạo nhân sĩ chính phái, một cái thù nhà nợ quốc như ta, đối với nàng mà nói càng đáng tin cậy hơn nhiều kẻ”

Hoàng Tuyết Mai gật đầu, quả thật mấy lởi kia của gả đàn ông trước nàng không phản bác được, nâng lên chung rượu mà uống, nói : “ thành ý của ngài, tiểu nữ sẽ ghi nhận cùng cảm kích”

Thiên Trạch đứng lên thu lại hạp gỗ, nói : “ áp tiêu này ta đã nhận cũng không thể nửa đường mà lui, hơn nữa ta đang cần vài tên thủ hạ coi được, nàng không ngại chứ?”

Hoàng Tuyết Mai suy nghĩ rồi gật đầu, thay đổi xưng hô : “ Tuyết Mai còn cảm tạ Thiên huynh hổ trợ”

Thiên Trạch đứng lên đem hạp gỗ thu về sau, nói : “ ta cũng nên lên đường”

Hoàng Tuyết Mai đứng dậy, nói : “ Tuyết Mai cũng cần đi gặp đệ đệ, xin cáo từ”

Cả hai rất nhanh phân ly, Hoàng Tuyết Mai trở về Phi Hổ Tiêu Cục mà Thiên Trạch lại tiếp tục đạp bước trên đường thẳng đến Tô Châu, trước khi đi cũng đem mấy cái hảo thủ thi thể thu dọn.

Thêm chừng bốn tiếng, Thiên Trạch đạp bộ mà đi lại không đụng phải kẻ nào, qua nửa chiều thì phát hiện một cái khách điếm trên đường

Long Đàm khách điếm nằm giữa Nam Xương thành và Tô Châu thành, là nơi mà các thương nhân lữ khách ưa thích làm chốn dừng chân.

Thường ngày sinh ý không ít, khách qua đường dừng chân vẫn có, nhưng hôm nay lại vắng bóng không một người.

“ Khách quan! Khách quan! Mời vào trong ạ! Khách quan là đến ở trọ hay ăn uống vậy hả?”

Một cái tiểu nhị gương mặt thanh tú chạy ra, sắc mặt niềm nở lấy lòng, trên vải tấm khăn lau bàn lấy xuống, hướng về một cái bình phàm nam tử cao lớn cõng một cái hạp gỗ phía sau đến.

“ Lấy một căn phòng tốt nhất ở chổ này, chuẩn bị đồ ăn ngon nhất ở nơi này” Thiên Trạch không một chút để ý, cất bước mà đi vào trong cất lời.

Tiểu nhị chạy vào trong, nói : “ nè khách quan, ngày hôm nay khách điếm của chúng tôi chỉ tiếp đón một vị khách quý có tiếng tăm thôi”

“ Ồ! Nói nghe thử?” Thiên Trạch hỏi.

Gả tiểu nhị nói : “ người này so với Tống quốc đệ nhất tiêu Lữ Đằng Không chỉ có hơn chứ không thua, là người dám nhận một cọc tiêu mà Phi Hổ Tiêu Cục không dám nhận, nhà ngươi có biết hay không?”

Thiên Trạch cười nói : “ khách quý mà ngươi chờ đã tới rồi đấy, chuẩn bị đi”

“ Ngươi chính là vị khách quý kia” tiểu nhị một vẻ ngạc nhiên nhìn, nhìn ngắm một chút nói : “ quả nhiên gặp mặt không bằng nghe tên, không phải nghe tên không bằng gặp mặt, à càng không phải tên ta cũng chưa biết được, mà không sao, khách quý ta đã chuẩn bị sẵn phòng quý, mời”

Thiên Trạch tất nhiên nhìn ra được gã tiểu nhị này khác thường, hơn nữa khách điếm cũng khác thường, có không ít hơi thở giấu diếm xung quanh, chỉ là hắn không ngai, thẳng bước lên cầu thang trong khách điếm.

“ À! à ! khách quý hôm nay đại giá quáng lâm làm cho Long Đàm khách điếm của chúng tôi vinh dự nhiều lắm, ngày hôm nay nhất định sẽ không làm ăn với những người khác khỏi quấy rầy đến ông”nữ giả nam trang làm tiểu nhị lại nói

Thiên Trạch nói : “ phải cần nể mặc ta đến như vậy không?”

“ Phải chứ! phải chứ” tiểu nhị bước theo cất lời : “ ông còn trẻ mà dám nhận cọc tiêu mà Tống quốc đệ nhất tiêu cục không dám làm, quả nhiên là lợi hại. Không biết lần này ông đơn thân áp tải cái gì vậy hả”

Nói xong nàng ta thử sáp lại gần dò xét, thấy y không nói, liền nói tiếp : “ không nói cũng được, nhưng mà trước khi đi phải ký tên vào bảng hiệu của ta đấy”

“Liệt Hỏa cung Đàm Nguyệt Hoa” Thiên Trạch thầm nói, thông qua tiếp xúc với bên cạnh người hắn âm thầm vận dụng Không Thức Giới Thần Lực đã tra ra được thân phận của tiểu nhị kia.

Nàng ta chính là đại đệ tử của phái Liệt Hỏa, Đàm Nguyệt Hoa hay tin Thiên Ma Cầm xuất hiện đã đi trước một bước, nàng cơ linh chọn lấy Long Đàm khách điếm mà chờ đợi gả áp tiêu kia đến.

Thực tế nàng đã đoán đúng, gả áp tiêu kia chọn lấy nơi này làm điểm dừng chân, đã đem được y vào trong và chờ chực cơ hội ra tay cướp Thiên Ma Cầm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK