Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dược Thiên Sầu bàn tay khẽ vẫy thu hồi lại vỏ kiếm, trong ánh mắt nhiều người trường kiếm hiện lên một đạo kiếm quang bắt mắt rồi vào vỏ, quay đầu lại nhìn năm cái thân ảnh nữ tử tư sắc không kém dáng người cũng nóng bỏng.

Thân ảnh lắc mình đã xuất hiện bên cạnh năm nữ nhân này, mà trong năm người hắn lại nhận ra một người chính là Thải Điệp sau này bị Bát Linh Lung giết trở thành một người trong đó, cười nói : “ Tử Lan Hiên giai nhân thật nhiều, có thể cho ta biết phương danh các nàng được chăng?”

“ Công tử, thiếp là Thải Điệp” Thải Điệp khẻ khom người uyển chuyển, gò má có chút phiếm hồng khi nhìn tuấn lãng nam tử xuất hiện, người nam tử này có một mị lực hơn xa cả cửu công tử Hàn Phi, hay lạnh khốc băng lảnh Vệ Trang.

“Như giai nhân bước ra từ giấc mộng-Để người đời chẳng biết bướm hay hoa-Làm ngẩn ngơ trước sắc lan hồ điệp-Đẹp nao lòng đẹp đến xót xa” Đế Thiên An ngâm nga một tràng, rồi dời ánh mắt qua một bên khác dò hỏi : “ vậy còn nàng?”

“A” Thải Điệp đem tay nhỏ kinh hô mặt hồng lên sau đó thẹn thùng nắm chặt lấy đôi tay nhỏ miết lấy,đây là lần đầu tiên có mộy nam tử làm thơ tặng nàng đây.

Chốn phong hoa mua vui này nam tử tìm đến chỉ để thỏa mãn, mà người làm thơ lại chính là trang chủ có danh vọng cao ngất, lại là tình nhân trong mộng của bao nhiêu nữ tử đây, lại vì một nữ tử thanh lâu như nàng tặng thơ.

Nữ nhân được hỏi, ngượng ngùng lẫn mong chờ đáp : “ Thiếp là Nhã Lan”

Dược Thiên Sầu nhìn nữ nhân bên cạnh tư sắc không kém cạnh trên tay là một thanh sáo trúc, đương nhiên hắn nhìn ra nó không chỉ đơn giản chỉ dung thổi nhac, nó còn là một thanh vũ khí giết người, thông qua các thanh trâm cài đầu có thể phóng đi ám khí.

Gật đầu lại đạo thêm một bài thơ khác, nhất bước thành thơ : “Hoài mộng chiều xuân một dáng hoa-Lan đài trinh trắng dưới trăng ngà-Thanh cao, tú lệ bên dòng suối-Sắc nước hương trời ngan ngát xa”

“ Thiếp là Lan Vũ” nữ tử đỏ mặt lên mong chờ nhìn hắn, ánh mắt nồng đậm tình ý .

Dược Thiên Sầu lại bước một bước, ngâm nga : “Nhẹ nhàng phấn tỏa cánh hoa lan-Vũ Nữ tung bay sắc áo vàng-Điệu múa muôn hoa đùa gió núi-Tưng bừng vạn bướm giỡn mây ngàn”

Đợi Dược Thiên Sầu ngâm xong, nữ nhân tiếp theo không nhịn được mà báo danh của mình : “ Thiếp là Anh Thảo”

Dược Thiên Sầu ai đến cũng không nề, mở miệng : “Hoàng hôn từ tốn buông màn-Sương long lanh gọi ngày tàn trăng lên-Giữa ngàn sao mọc êm đềm-Hoa Anh Thảo muộn theo đêm trở về-Như ẩn sĩ ngậm lời thề-Trăng lên hoa nở chẳng hề đơn sai”

Không cam lòng lạc hậu, nữ tử cuối cùng báo tên : “ Thiếp là Cúc nhi”

“Bên nàng một đóa cúc vàng-Sẫm vào màu nắng thu sang tặng người-Mới hay tình cảm đất trời-Hòa vào bông cúc dâng mời, người ơi”

“ Bôp bộp bộp bộp” Ngay khi Dược Thiên Sầu ngâm nga xong, Hàn Phi liền vỗ lên một tràng pháo tay, liền nói : “ bội phục, bội phục, tài năng của huynh làm Hàn Phi sợ hãi”

“ Thải Điệp tạ ơn trang chủ tặng thơ”

“ Nhã Lan tạ ơn trang chủ tặng thơ”

“ Cúc nhi tạ ơn trang chủ tặng thơ”

“ Anh Thảo tạ ơn trang chủ tặng thơ”

“ Lan Vũ tạ ơn trang chủ tặng thơ”

Ăn ý một lời, cả năm nữ nhân đồng thanh mà nói, ánh mắt xuân tình nhìn lấy.

Tử Nữnhìn năm cái tỷ muội mình mặt đỏ ứng phiếm hồng tình ý hiện ra trong ánh mắt, khỏi cần nói cũng biết phương tâm đã bị tên này đoạt đi mất rồi, uyển chuyển đi đến u oán nói : “ nhất bước xuất thơ, lấy tên làm đề, tài năng của huynh thật khiến người rung động, Tử Nữ không biết đã đắc tội gì với huynh, mà huynh lại đoạt đi sinh ý của Tử Lan Hiên đây, đoạt lấy phương tâm các vị muội muội của ta?”

“ Ha ha ha” Dược Thiên Sầu cười lên vài tiếng xoay người thân ảnh lắc mình xuất hiện bên cạnh Tử Nữ cười nói : “là lỗi của ta, lại để cho giai nhân buồn phiền, lễ vật nhỏ tặng cho nàng mong nàng bỏ qua cho”

“ Nào dám, Tử Nữ sao dám trách lấy trang chủ” Tử Nữ mắt đẹp thanh âm kiều mị, ánh mắt thoáng qua quang mang nhìn một viên hạt đậu xuất hiện lơ lửng trước người nàng.

“ Đậu Tiểu Bạch” Hàn Phi kinh hô lên khi nhìn thấy 6 hạt đậu lục bích trôi nổi tại 6 nữ nhân, hạt đậu xanh này hắn đương nhiên biết được thậm chí còn dùng qua. Chính là nhờ Lăng Sương khi hắn bị kéo lê đi nhiều ngày đến Tang Hải ra biển, nhiều ngày không ăn chính là sử dụng một hạt đậu thần kỳ đó.

“ Đậu Tiểu Bạch” Những người còn lại bị thanh âm của Hàn Phi cũng nhận rõ được viên đậu xanh lục được tặng đến, có thể nói một hạt đậu bé nhỏ này quý giá vô cùng, giá trị của nó so với hoàng kim không chút kém.

Dược Thiên Sầu thân ảnh lại đi đến gần Lộng Ngọc, cười nói : “Tham dự vào Lưu Sa sẽ là một kiện rất nguy hiểm. Hạt đậu này sẽ cứu mạng nàng một kiếp. Nhớ rằng chỉ khi nào thoát được Huyết Điệp truy tung mới nên sử dụng, nếu không sẽ nguy hiểm. Ta cho dù có bản lĩnh thông thiên cũng không thể cứu được nàng, ta còn muốn nghe tiếng đàn của nàng nhiều đây”

“ Huyết Điệp” Tử Nữ, Vệ Trang cau mày, cẩn thận ghi nhớ lời của Dược Thiên Sầu.

“Trang chủ... Lộng Ngọc...Lộng Ngọc” Lộng Ngọc ánh mắt có chút hồng lên khóe mắt đã ngấn ra nước mắt, đối phương bản lĩnh nàng biết được hắn xuất hiện ở nơi này biết rõ nàng mục đích tham dự vào Lưu Sa, không có khuyên cản lại trợ giúp cho mình mặc dù không biết hư thực ra sao, nhưng nàng lựa chọn tin tưởng.

“ Đừng khóc, sẽ không xinh đẹp rồi, tối nay chỉ đến tìm nàng trò chuyện một chút thôi, xem ra không đúng lúc rồi, quên nữa nàng mặc bộ y phục này so với bình thường có một phong vị khác đây” Dược Thiên Sầu cười nói, lời vừa dứt mũi chân điểm nhẹ thân ảnh lăng không phiêu phù rồi trong tầm mắt đám người biến mất.

“ Dược huynh! Chúng ta giao tình như vậy huynh không tặng ta thứ gì sao?” Hàn Phi nhìn Dược Thiên Sầu biến mất, liền nói.

Có điều đáp lại là một mảnh yên tĩnh không lời đáp, Hàn Phi sắc mặt liền chán chường xuống, nói : “ ai ta quen huynh ấy nhiều năm như vậy, đúng là trọng sắc khinh hữu, Tử Lan Hiên quả là nơi ngọa hổ tàng long”

“ Phốc xuy” đám nữ nghe được, tay nắm giữ những hạt đậu xanh lục, một tay lại che miệng cười lấy.

Vệ Trang trầm mặc nhìn theo phương hướng của Dược Thiên Sầu rời đi, sự xuất hiện của y tối hôm nay để cho hắn không bình tĩnh được. Hắn không rõ được mục đích của y là gì? Có thật là đến chỉ vì mỹ nhân hay không? Hoặc còn mục đích khác?

“Cát tụ có thể xây thành tháp, nếu như rải rác trần thế, chỉ có thể bị gió mang đi!” Tử Nữ phá vở đi yên tĩnh, có sự xuất hiện của Dược Thiên Sầu tặng lấy đậu Tiểu Bạch, vốn còn định tốn một ít công sức thuyết phục Vệ Trang lẫn Hàn Phi, bây giờ thì dễ hơn nhiều khi có trợ giúp của người kia, nhân cơ hội này nàng uyển chuyển vừa đi vừa nói : “ Tất cả những người muốn gia nhập Lưu Sa. Đều có lý do ở lại.”

Tử Nữ đi đến trước năm vị tỷ muội mình, dừng lại phía trước đem mắt nhìn Hàn Phi, thấy hắn trong mắt nghiền ngẫm, nói : “ huynh từng nói, nếu muốn nhìn được trong đêm tối thì phải có một đôi mắt đặc biệc”

Hàn Phi đáp : “ thế giới Lưu Sa phải đối mặt là bóng đêm vô tận, một khi bước vào liền không cách nào quay đầu.”

Lộng Ngọc nhân cơ hội, thấy chết không sờn nói : “ Phi công tử, Vệ Trang đại nhân, Tử Nữ tỷ tỷ. Các vị đã bảo vệ ta và những người có cảnh ngộ như ta trong bóng đêm đó. Lộng Ngọc tuy thấp cổ bé họng nhưng nguyện sống chết tuân tùng”

Vệ Trang cùng Hàn Phi trầm ngâm một lúc cân nhắc. Dù sao thân phận của Lộng Ngọc có liên can sâu dày, nhất là khi có Dược Thiên Sầu một bút can hệ trong đó nữa.

“ Cô có dám đối đầu với thử thách sinh tử đầu tiên không?” Hàn Phi vẻ mặt thành thật nói, lời này nói ra hắn cũng xem như chấp nhận Lộng Ngọc gia nhập Lưu Sa tổ chức.

Lộng Ngọc nghe vậy, trong mắt sáng lên, vui mừng nói : “ Xin công tửphân phó!”

“Uống rượu với ta, không say không về” Hàn Phi một mặt cười đáp.

Nghe được đám nữ cùng Tử Nữ che miệng cười một cái, vừa rồi không khí khẩn trương, một chút hòa hoãn lại.

“Công tử, huynh đang làm quyền mưu tư a!” Tử Nữ vũ mị cười nói.

“ Ha ha” Hàn Phi cười lên, sau đó đi đến gần bàn sập lại ngồi xuống chờ đợi Lộng Ngọc đến rót rượu.

Lộng Ngọc cũng không để Hàn Phi chờ lâu, cảm kích Hàn Phi mở nước chấp thuận mình vào tổ chức, báo thù cho cha mình cái chết, tiến đến cầm bình cho hắn rót rượu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK