Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cung điện bên trong chỉ còn lại đám nữ tử quen thuộc, Thiên Trạch cũng không thành thật bắt đầu đem nữ nhân trong lòng ân ái.

Lâm Thủy Dao đám nữ mặt đỏ chín lên, mặc dù đã trải qua không ít lần, song cứ mỗi lần hoang đường một chổ cũng khiến đám nữ xấu hổ.

“ Làm sao giờ.... làm sao giờ?” Anh Tuyết khẩn trương, tuy hiện giờ lánh qua được một kiếp nhưng việc Thiên Trạch mỗi đêm chọn 10 ngày nữ tử thị tẩm, mà theo thứ tự đứng, nàng mấy đêm nữa là tới lượt nàng liền thị tẩm rồi.

“ Tỷ tỷ, mời di giá qua đây, muội có chuyện muốn nói” Hạ Vũ thấy Anh Tuyết dị động khác thường, vội đi đến nói.

Anh Tuyết nhẹ gật đầu, sau đó đi theo Hạ Vũ đến một chổ trống trải không người.

“Hoàng tỷ, bệ hạ mặc dù thương hoa tiếc ngọc, nhưng một khi biết được trong người tỷ mang mầm mống khác, chỉ sợ lửa giận ngút trời, làm ra những chuyện gì muội cũng không biết được đâu?” Hạ Vũ kề sát tai nhỏ giọng.

Anh Tuyết biến sắc, kinh hoảng, nhưng càng trấn định hơn : “ muội nói là ý gì?”

Hạ Vũ nói : “ chuyện của tỷ với thiếu thành chủ muội biết”

Đồng tử mở lớn, Anh Tuyết kinh hoảng, không nghĩ che dấu suốt chặng đường lại bị muội muội phát hiện, khẩn trương, hai bàn tay siết chặt móng tay cấu vào da thịt, thậm chí còn lộ ra sát khí.

Hạ Vũ lại tiếp tục nói : “ tỷ tỷ xin bình tĩnh”

Nghe được Anh Tuyết đem lòng dằn xuống, thành khẩn : “ Vũ muội, nếu muội đã biết chuyện của tỷ, xin giúp hoàng tỷ một phen, muội muốn gì tỷ cũng có thể đáp ứng”

Hiện giờ yếu hại bị người khác nắm, không thể không xuống nước.

“ Tỷ tỷ nói đùa, chúng ta là Đại Chu công chúa, cùng một chổ xuất giá, trong cung này chỉ có muội cùng tỷ là người thân, nếu muốn hại tỷ, Hạ Vũ đã sớm thông cáo cho Sách Liên Thành” Hạ Vũ chậm nói, thấy được một tòa bàn đá dựng trong tiểu đình, ra hiệu cho tỷ tỷ mình đến.

Nghe xong Anh Tuyết thầm buông lỏng, cảm kích : “ tỷ tỷ cảm tạ muội”

“Tỷ trước mắt có dự định gì?” Hạ Vũ dò hỏi.

Anh Tuyết lúc này cũng không giấu diếm : “tỷ muốn thành khẩn với bệ hạ.”

Chuyện này Hạ Vũ đã dự liệu trước, nói : “ bệ hạ vốn thương hoa tiếc ngọc, đại hôn cũng nói ra rõ, ngài ấy đối với nữ nhân được gả vào hoàng cung có thương xót, nhưng dù là như vậy đại tỷ cũng không nên ảnh hưởng tâm trạng của bệ hạ lúc này. Tỷ cũng thấy ngoài thành những kẻ vuốt râu rồng rồi chứ.”

Anh Tuyết nói : “ vậy phải làm sao? ta đã cùng Diệp ca ca bái đường tự kết phu thuê, còn mang.... của huynh ấy. Không thể để hài tử nhận người khác làm cha được?”

Hạ Vũ nói : “ thật không? đây là ý của tỷ hay là của Mộ Dung Diệp?”

“ Ý muội là gì?” Anh Tuyết cau mày nghe ra ngữ khí khác thường.

Hạ Vũ nói: “ chuyện của tỷ, hẳn đã thông cáo cho Mộ Dung Diệp rồi đúng không?”

“Là!” Anh Tuyết khẽ cắn môi, đắn đo một cái gật đầu.

Hạ Vũ cười : “ hắn ta biết nhưng lại bất động, theo muội thấy, hắn là muốn để chim cưu chiếm tổ chim khách, có lẽ không phải hắn hoặc là Mộ Dung Hiển”

Anh Tuyết gương mặt âm trầm, lời của hoàng muội nàng sao không rõ, còn không phải muốn nói dù biết bản thân hoài thai mang cốt nhục của Mộ Dung thị, nhưng không dám nhận càng lại muốn âm thầm để cốt nhục mình trở thành hậu duệ của người kia ư?

Chuyện này không phải là không có. Thực tế trong hoàng cung các nước vẫn thường xuất hiện tình trạng này, bởi chốn hậu cung quá đông, một số quyền thần có năng lực có thể một tay che trời khiến quân vương không ngờ đến.

“ Diệp ca ca sẽ không là loại người đó” Anh Tuyết lạnh giọng.

Hạ Vũ xem thường : “ Mộ Dung Hiển vì hoàng vị giết cha ép huynh đệ tuẫn táng, Mộ Dung Diệp tuy qua một kiếp nhưng đối với bệ hạ gián tiếp hại hắn thất thủ hai tòa mộ không có oán ư? Bây giờ hài tử của hắn không bị phát hiện, lại lọt vào hậu cung của Đại Việt, lẽ nào hắn không có tư tâm kia? dù hắn không có tâm tư vậy Mộ Dung Hiển thì sao? phụ vương chúng ta thì sao?”

“ Hạ Vũ!” Anh Tuyết lớn giọng, nàng không muốn nghe.

Hạ Vũ nói tiếp : “ được rồi! không nói đến chuyện này, trước mắt tỷ không được nói chuyện này ra! Bởi đay không chỉ liên quan đến tỷ tỷ mà cả muội cả Đại Chu. Muội sẽ giúp tỷ đem hài tử thuận lợi sinh ra còn che dấu chuyện này, nhưng tỷ cũng tuyệt đối không được ảnh hưởng đến muội.”

Anh Tuyết nhìn hoàng muội nhỏ tuổi hơn mình, trong ấn tượng hết sức an phận lại hoàn toàn không giống như nàng nghĩ.

“ Muội cũng giống như những nữ tử kia ư?” Anh Tuyết dò xét.

Hạ Vũ thản nhiên nói : “không sai! dù là công chúa một nước nhưng chúng ta còn không phải là hàng hóa đổi lấy lợi ích ư? Thế đạo này vốn đã là vậy rồi, chỉ có ở Đại Việt này nữ giới mới được coi trọng, mà trở thành hoàng thất Đại Việt, muội có thể làm được những thứ trước nay không dám nghĩ. Hơn nữa số phận của công chúa là gì tỷ không rõ ư? Đại Việt là tương lai hùng chủ, hoàng muội không muốn phí hoài thanh xuân của mình trong chốn hậu cung này.”

Anh Tuyết yên lặng xem, mỹ mâu quan sát thật kỹ hoàng muội mình : “ muội đừng quên, muội chảy huyết thống Đại Chu, lần này hòa thân mục đích”

Hạ Vũ cười nhạt, nói : “ tỷ cho rằng Việt Đế là kẻ ngu ư? chứng kiến lực lượng vượt quá con người này, chúng ta có thể đạt được mục đích ư? Y không ngại y không sợ bởi y nắm trong tay tuyệt đối sức mạnh, không cần phải kiêng kỵ bất cứ ai, dù biết được bí mật thì sao?”.

Anh Tuyết im lặng, không phản bác là đồng ý.

“ Cho dù có lấy được đem về cho phụ hoàng, tỷ nói xem số phận của chúng ta có tốt hơn không? Hay là trở thành một món hàng khác đổi cho người khác đây?” Hạ Vũ cười giễu nói : “ Bệ hạ dù chết cũng không để nữ nhân tuẫn táng theo cùng, cho phép nữ nhân quyền lợi, nữ nhân của bệ hạ có thể nhiếp chính cai trị đế quốc, con cái sinh ra nữ tử cũng được phép thừa kế”

Dừng một nhịp, Hạ Vũ nói tiếp : “Ta vì cái gì phải ngu xuẩn khiêu khích cự long đây? Đại thể Đại Việt như mặt trời ban trưa, nương theo dòng nước mới là khôn ngoan nhất hành vi. Ta đối với mảnh đất này rất chờ mong”

Nàng là cái thông minh và lý trí, nhận định rõ được lợi cùng hại, cho nên sẽ không nhìn kẻ khác xâm chiếm lợi ích của mình.

Bách Việt là nơi có thể cho nàng nhận được nhiều lợi ích, nàng khác với Anh Tuyết gả cho Thiên Trạch mười phần hài lòng.

Dù không có là sủng phi đi nữa thì mạng sống sau này cũng không lo, càng được tự do làm những gì mình thích chỉ cần không quy phạm quy cũ của hắn đặt ra là được.

Thử hỏi nếu nàng trộm lấy thông tin cơ mật, cho dù lấy được sức mạnh kia đem đi nàng có kết cục tốt hơn không?

Mà gắn bó tại nơi này, nương theo Đại Việt lớn mạnh nàng địa vị cũng lớn lên, lấy nàng thiên tư nàng tuyệt đối không cho rằng mình thua nữ nhân nào. Tại sao phải lựa chọn làm việc ngu xuẩn chứ?

Việt Đế là một cái mị lực nam nhân, thực lực vô song, địa vị tôn quý, các chư hầu đều phải kiêng sợ. Làm nữ nhân của hắn có gì không được?

“ Tỷ tỷ, không có gì sai sót mấy đêm nữa muội cùng tỷ thị tẩm, muội có thể giúp tỷ qua mặt bệ hạ, bảo trụ lấy hài tử trong người, càng để nó thuận lợi xuất sinh, với tỷ với muội với Mộ Dung Diệp đều là chuyện tốt. Hy vọng tỷ đừng cản trở muội, bằng không muội muội này cũng không biết làm ra chuyện gì đâu?”

Hạ Vũ thâm ý nói, lời dứt nhẹ nhàng vươn tay lại hấp một tảng đá lên bóp vụn.

“ Hạ Vũ!”

Nhìn hoàng muội cảnh cáo rời đi, Anh Tuyết sầu lo trăm mối, không nghĩ đến muội muội lại cực khác mình, lựa chọn sở luyện võ công, nhìn bóng lưng kia chỉ có thể siết thật chặt tay, đây là lần đầu tiên nàng bị cô em gái mà mình không xem trọng cho ép một đầu.

Nàng rõ ràng, Hạ Vũ tâm cơ thâm sâu lại ẩn giấu một tay thủ đoan, tâm cũng không nhỏ, nếu không phải kiêng kỵ thông hôn không thành, chỉ sợ đã sớm đem nàng yếu hại bại lộ. Đến bây giờ lựa chọn nói ra là muốn cảnh cáo nàng.

Cuối cùng Anh Tuyết chỉ có thể mang theo tâm trạng ngổn ngang xuống Long Lộ, cảnh dù đẹp nhưng nàng không có tâm trạng quan sát.

Đi xuống Long Lộ, ở dưới có sẵn một cái thị nữ Anh Hoa cung chực chờ, hành lễ xong dẫn Anh Tuyết đến tẩm cung của mình.

“ Tỷ tỷ, hy vọng ngươi đừng làm gì ngu ngốc! bằng không chớ trách hoàng muội vô tình” Hạ Vũ nhẹ giọng nói.

Hài tử trong người của Anh Tuyết là một quả bom nổ chậm, cũng là yếu hại để bản thân đè ép vị tỷ tỷ này. Là một quân cờ tốt nhất để kìm giữ Anh Tuyết, còn có thể giúp bản thân thuận lợi mau có chổ đứng trong Đế Cung.

Dù sau nàng thế lực mỏng manh, mà Anh Hoa cung trên dưới nghe theo Anh Tuyết, có yếu hại kia không sợ Anh Tuyết chạy khỏi. Trừ phi vị hoàng tỷ mình chấp nhận từ bỏ cái thai kia? Nhưng mà có thể ư?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK