Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cộng thêm, vương thất Bách Việt đã tận diệt gần hết, các quý tộc cũ bị bắt giữ và thành nô lệ, hàng binh được đem đến những quặng mỏ khai khoáng. Tại nơi đó không ngừng mài mòn ý chí của họ, lại có thể thu về lợi ích từ quặng mỏ, lại có thể trấn an dân chúng.

Trong mắt các chính khách, đây là một lựa chọn khôn ngoan, một tiễn lại hạ tam chim, cho nên mới có những tướng sĩ như Hạng Tu, tại các công trường mỏ khoáng đem những mối nguy hại với Sở quốc tập trung một chổ mà ma luyện.

Ban đầu đa phần là hàng binh hay tù binh quân sĩ Bách Việt được đưa đến, nhưng gần đây nhất lại có thêm một đoàn nhóm nô lệ quý tộc được đưa đến.

“ Đại nhân! những quý tộc có căn cơ gốc rể ở Bách Việt! Hắn là muốn mượn tay của người…”

A Cương lời nói lấp lửng không hết, song Hạng Tu có thể hiểu rõ, ánh mắt sáng lên trong đó hiện lên chút tàn nhẫn, nói : “ Đốc thúc đám nô lệ, tránh bọn chúng lười biến”

“ Là!!” A Cương cười tươi cung kính đáp.

Hạng Tu bàn tay vươn ra nâng lấy thanh đồng chung rượu, đem lên miệng uống một hơi, đôi mắt lim dim thưởng thức mỹ vị.

Mà ở bên ngoài Đế Thiên An thông qua nhãn đồng của mình cũng quan sát được tình huống bên trong, gương mặt cũng nghiêm nghị lại, nói : “ nếu đã gặp thì cũng không thể bỏ qua được.”

Hắn vốn mang theo năm trăm tinh nhuệ quân binh truy kích đại quân Sở quốc, song khi đuổi đến nơi Hạng Yến đã nhổ trại rời đi. Truy tung theo hắn lại phát hiện ra được cái trại quân này.

“ Dựa theo ta quan sát tầm năm ngàn nhân sĩ! Nếu cường công, bằng ta thực lực có thể mạt sát bọn chúng. Nhưng trong lúc chiến đấu không khéo lại giết luôn cái đám người ta muốn cứu, chờ đêm xuống là thời điểm thích hợp!”

“ Trước giải quyết mấy cái lầu tháp canh! Một khi vào trong, liền sét đánh tiêu diệt, bằng ta thân thủ bọn chúng khó mà chống đở”

Đế Thiên An ngồi phân tích tình hình, đại não bắt đầu hoạch định chế tác kế hoạch.

Dựa theo hắn quan sát, doanh trại này quân Sở ước chừng năm ngàn quân sĩ, ưu tiên giải quyết đầu tiên chính là mấy cái tên lính trên tháp canh.

Số lượng tháp canh không có nhiều, chỉ có mười cái, mỗi cái tháp canh có đến 4 quân sĩ canh gác, đều là cung nỏ làm vũ khí.

Bây giờ sắc trời đang về chiều, nếu như hắn phát động công kích bằng thực lực của hắn có thể diệt sát đám quân đội này. Nhưng quá trình sẽ phiền phức khi lựa chọn cường công để cho Sở quân chống đở.

Thay vào đó, đêm tối lại khác, khi đó bằng thân thủ của hắn bí mật vào trong, với tốc độ sức mạnh của mình hắn dư sức giải quyết đám Sở quân này, một cách dễ dàng hơn và ít hao phí thực lực của mình.

Cán cân thắng lợi sẻ càng nghiêng về hắn một cách triệt để khi số lượng địch nhân mà hắn tiếp xúc ít hơn cường ngạnh xông vào.

Hắn không phải là một kẻ lổ mảng, cho dù đối thủ có yếu hơn thực lực mình vượt xa cũng không có khinh suất. Lợi dụng cái chi quân này còn chưa biết đến việc Sở quân đại bại, tận dụng bọn họ tự đắc mà xuống tay cứu người.

“ Nửa đêm là thời điểm tốt nhất, là thích hợp nhất ra tay” Đế Thiên An nhanh chọn ra thời gian thích hợp cho mình dạ tập trại quân.

Thân ảnh Đế Thiên An lại động, di chuyển qua các tán cây, thông qua nhãn đồng từ xa quan sát doanh trại quân Sở. Tìm ra chổ yếu để tập kích.

Rintensei cho hắn ưu thế vượt trội,rất nhanh thông qua các táng cây từ xa quan sát mà hắn chọn được cho mình thích hợp vị trí dạ tập.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, tịch dương phủ xuống rồi nhường chổ cho đêm tối hàng lâm.

Bởi vì Bách Việt diệt vong đã qua đi 2 năm, các phiến quân chủ chốt đều bị tiêu diệt, một số may mắn đào thoát thì chiếm núi vi vương làm thảo khấu sơn tặc hoặc chạy đến nương nhờ Thiên Hạ Vô Song thành.

Mà từ khi chiến loạn phát sinh Thiên Hạ Vô Song thành đều bị Hàn Sở vây công, chỉ thủ không công. Cho nên tại nơi này không hề có chuyện bị quân đội khác tập kích.

Quặng mỏ khai thác lại càng không có uy hiếp, những nô lệ làm quần quật cả ngày, khi màn đêm buông xuống vẫn làm thêm hai canh giờ mới được nghỉ ngơi.

Các nô lệ tay chân đều bị xiềng xích, cả người mệt nhọc không có vũ khí bị nhốt vào một chổ có quân sĩ canh giữ, chỉ cần có người có ý đồ liền trực tiếp giết.

Cho nên quân trại đào khoáng về đêm hết sức yên tĩnh, các bó đuốc không ngừng được thắp sáng quanh quân doanh, các binh sĩ thay ca trực đêm tuần tra canh giữ.

Thời gian lại qua đi, nữa đêm thời khắc lại đến, trong chính sự yên tĩnh đó bọn họ không hề hay biết rằng có một mối nguy hiểm tiềm tàng đang dần tiếp cận mình.

“ Sưu!!” Đế Thiên An như u linh từ xa tiếp cận, khoảng cách trăm mét nhanh chóng được rút ngắn theo hắn gia tăng tốc độ, chỉ trong tích tắc từ rừng hắn đã đứng dưới tường gổ, phía sau đó là một cái tháp canh.

Thông qua nhãn đồng quan sát, hắn phát hiện ra vị trí này là dễ cường công nhất, vị trí này một mặt doanh trại tiếp xúc với núi đá, có thêm nhiều cây cối um tùm sẽ che đi ánh mắt, chỉ cần hắn khéo léo liền có thể thuận lợi vượt qua tầm mắt của đám quân Sở.

Về phần tốc độ của Đế Thiên An thì càng không có vấn đề để bàn, hắn ở trong phòng trọng lực luyện thể khiến sức mạnh hắn đề thăng diện rộng, lại thêm các hạng mục hít đất, xà đơn… còn đeo theo phụ trọng, khiến tốc độ và phản xạ hắn nhanh nhạy vô cùng.

Cự ly trăm mét chỉ trong một giây ngắn ngủi liền đã tiếp cận, tốc độ vô cùng khủng khiếp khiến lại quá ngắn thời gian, lại chọn trúng điểm mù của ba tên quân sĩ đang ở tháp canh, hoàn toàn thuận lợi tiếp cận.

“ Tốt!” Đế Thiên An thầm hô, cúi người chùng xuống, Chakra trong người điều động xuống dưới chân, chuẩn bị phát lực.

Đế Thiên An như mũi tên rời cung, từ mặt đất phóng mạnh lên cao, vì ở dưới sát tháp canh cho nên ba tên quân sĩ hoàn toàn không cách nào phát hiện được, hắn nhanh nhạy trên không bám lên thành lâu.

Chakra trong người theo ý niệm điều động lên đôi chân và tay phải, giúp hắn như thạch sùng trên thân gỗ bám dính, không một tiếng động một cách nhanh chóng tiếp cận mặt dưới của sàn gỗ.

Sàn gỗ vuông vức, cạnh dài hai mét, Đế Thiên An vẫn áng thân bất động bên dưới, thông qua nhãn đồng nhìn thấy bốn gả sĩ binh đứng theo tung hoành, đưa lưng về nhau, và chờ đợi thời khắc bọn họ đổi chổ cho nhau.

Trước khi cường công, hắn đã quan sát được, cứ một đoạn ba mươi phút, bốn gả sĩ binh sẽ đổi vị trí cho nhau. Ban đầu là cho người đối nghịch, sau đó là kế bên, cứ thế lặp đi lặp lại như vậy. Tình trạng này các tháp lâu cũng giống hệt nhau.

Khi nhìn thấy bọn họ cách thức, hắn cũng khen một tiếng, dựa theo ngang dọc mà sắp xếp, như vậy bốn người có thể quan kháng ở bốn phương vị bất đồng, không chỉ đề phòng bên ngoài mà còn ở bên trong doanh trại.

“ Đến!” Đế Thiên An thầm nói, khi thấy tên quân sĩ ở phía cạnh một góc lâu bắt đầu xoay người, hắn lập tức sét đánh chuyển thân, từ bên dưới đáy thông qua tứ chi nhanh di chuyển lên phía trên.

“Xoẹt”

Như ánh chớp lóe lên, Vấn Thiên kiếm để lại một vệt đao quang xanh hồng, theo tay Đế Thiên An từ sau mà đến, lướt qua cổ của tên sĩ binh nước Sở cắt đứt yết hầu của hắn.

Không chút quan tâm nào, bởi Đế Thiên An biết rõ thời gian cho mình rất ngắn, một đao vừa cắt qua cổ của tên sĩ binh phía sau, theo đà lao đến vung đao.

“Xoẹt!! Xoẹt!! Xoẹt!!”

Trong chớp mắt, ba đường kiếm quang như uông ánh trăng hiện ra, Đế Thiên An ra tay rất nhanh, vị trí lại là chí mạng, một kiếm xuống chính là giết đi sinh mạng của ba kẻ này.

Động tác quá mức nhanh, cả bốn tên đều không cách nào làm ra phản ứng, bọn họ đều không cách nào nghĩ được bản thân trong đêm lại bị kẻ khác giết chết một cách nhanh chóng như vậy.

Trong bốn người một gả bịVấn Thiên đâm xuyên qua cổ, trực tiếp chết ngay tại trường, máu tươi không ngừng đổ ra.

Còn lại ba gả, vì nhát kiếm quá nhanh cắt qua, cho nên trong nhất thời máu vẫn còn chưa phun ra.

Nhưng cả ba vẫn không kịp làm ra phản ứng chống đở hoặc cảnh báo cho người khác, bởi Đế Thiên An đã lao đến buông hai tay nhanh chóng đem yết hầu bóp nát, không để bọn họ có thể làm ra hành động gì.

Không cách nào hô hoán, chỉ có thể mở to con mắt tràn đầy kinh hoảng, không cách nào tin được, chỉ có thể bất lực nhìn kẻ giết mình.

“ Giờ đi săn mới bắt đầu!” Đế Thiên An khóe miệng nhích lên nhỏ độ cong, trong mắt hắn đám quân Sở trong doanh trại này chẳng khác nào là con mồi cho hắn cả.

“ Cần phải nhanh chóng giải quyết!” Đế Thiên An từ trên tháp tiếp đất an toàn, mắt hướng về tháp lâu tiếp theo, đồng thời vận dụng nhãn lực của mình nhìn xem các toán quân tuần tra quanh trại có gần hay không mà né tránh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK