Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tháng mười, ngày mười hai, đã chính ngọ.

Một cái phong nhã lầu đình.

Trước là hồ, sau là núi cảnh sắc vô cùng đẹp.

Đình trước có một nhóm thân ảnh đứng xung quanh bảo hộ, trong đình có hai thân ảnh ngồi tại bàn sập.

Một là Thiếu Nguyên Quân người còn lại chính là Thiên Trạch.

Trước hai người có tám cái hộc gỗ, hộc đều mở, bên trong là đứng tám cái đầu người, đều là tám gả hộ vệ của Thiếu Nguyên Quân đem qua đi cùng hắn.

Ngoài ra còn một cái hạp gỗ kiếm đã mở, bên trong đặt một đôi cực nhỏ đoản kiếm, thân kiếm xanh lam chỉ dài ba tấc.

Còn cả một tờ da thú trên đó viết văn tự Triệu quốc, có cả dấu tay trên dó.

Thiên Trạch nhìn ba thứ khác biệc, ánh mắt rơi vào hạp kiếm nhẹ đưa tay đem hai thanh đoản kiếm này lấy lên, nói : “ Khước Tà”

Thiếu Nguyên Quân nói : “ lâu chủ quả là diệu nhân, có thể đoán ra được ngay”

Đôi song đoản kiếm trên tay Thiên Trạch hiện giờ chính là một danh kiếm, cũng là từ đất Việt mà đến nhưng so với Phi Hồng kiếm còn danh thịnh hơn.

Khước Tà kiếm, một trong bộ Việt Vương Bát Kiếm của Âu Dã Tử thời Xuân Thu rèn đúc ra.

Danh binh đất Việt đều là trên đời lợi khí, mà bảo kiếm do đại sư Âu Dã Tử rèn đúc lại là lợi khí trong lợi khí.

Khước Tà kiếm là thanh có kích thướt ngắn nhất trong Việt Vương kiếm, tuy là hai nhưng cũng là một.

Một thanh hơi dài chừng hai tấc dòng văn tự Khước khảm sâu vào sống kiếm, thanh còn lại giống như dao găm đồng dạng trên sống kiếm khảm sâu chữ Tà.

Người sử dụng Khước Tà kiếm thế linh hoạt khó lường, có thể dùng hai tay hoặc tổ hợp hai thanh làm một, bình thường chém kim loại như thường, rơi vào tay kẻ có năng lực uy lực càng phát huy cực đại.

Đặc biệc đối với những người giết chóc lệ khí cực thịnh rất có ảnh hưởng.

Nghe đồn năm xưa Hoàng Đế phạt Xi Vưu ở Trần Bình nơi đào sâu trăm trượng phía dưới có khoáng kim sắc như lửa, đá bên trong màu đồng .

Khắp thợ giỏi chú tạo tế lấy Côn Ngô chi thần, chấn nhiếp ma quỷ yêu mị người tâm.

“ Việt Vương Bát Kiếm thường là hung binh của Thiên tự cấp La Võng, lẽ nào có liên quan đến Bình Nguyên Quân cái chết” Thiên Trạch cầm song kiếm đặt xuống, chậm nói

Giới giang hồ trung nguyên đều biết một điều, Việt Vương Bát Kiếm đều là danh khí cực kỳ lợi hại, sở hữu nó các đời đều là kiếm khách hảo thủ bậc nhất. Hơn nữa là giới giang hồ không muốn ai gặp được, bởi những kiếm khách này còn là một cái sát thủ bậc nhất.

Việt Vương Bát Kiếm chủ nhân vẫn luôn là đỉnh cấp nhất sát thủ của La Võng, so với Thanh Y Lâu mà nói gốc gát còn lâu đời.

Một thanh Thiên tự cấp binh khí của La Võng không lý gì rơi vào tay của Thiếu Nguyên Quân cả, mà giải thích nguyên cớ này Thiên Trạch đoán là do phụ thân y mà ra.

“Lâu chủ nói không sai, một năm trước gia phụ bị La Võng ám sát, tuy diệt được tên Thiên tự La Võng kia nhưng gia phụ cũng bất hạnh qua đời, thanh Khước Tà này đến nay vẫn ở trong quý phủ” Thiếu Nguyên Quân cất lời giải thích : “ vừa khéo tặng cho lâu chủ cũng là tuyệt phối”

Từ đêm trước trở về hắn cho môn khách trong phủ tra lùng cái lệnh bài này, thế lực Bình Nguyên Quân chỉ đứng sau Triệu Mục, trong tối cũng bồi dưỡng không ít thế lực cho mình, hoạt động không chỉ ở Triệu quốc.

Mà tấm lệnh bài của Thiên Trạch đưa ra chính là Thanh Y Lâu lệnh bài, Thanh Y Lâu tuy bí ẩn nhưng vẫn hiện ra trên thế nhân tiếp đón sinh ý. Cho nên người giang hồ cũng biết về ký hiệu của Thanh Y Lâu.

Một cái Thanh Y Lâu sát thủ tất nhiên sẽ không dám ngông cuồng như vậy trong thành Hàm Đan, mà để Triệu Mục mời chào không kiêng nể gì đánh mặt hắn, Thiếu Nguyên Quân cùng môn khách thương thảo liền nghĩ đến một người, chính là vị lâu chủ bí ẩn của Thanh Y Lâu.

Mà khi nghĩ đến y là lâu chủ bí ẩn kia càng khẳng định. Cũng chỉ có lâu chủ của tổ chức sát thủ này mới ngông cuồng phách lối như vậy. Cũng chỉ có thần bí mà cường đại y mới dể dàng chém Liên Tấn một tay.

Cũng chỉ có sát thủ bậc nhất như y mới để cho những con ngựa cảm nhận được nguy hiểm sợ hãi. Mà khi đoán ra được y thân phận, Thiếu Nguyên Quân dưới môn khách đề nghị tránh cùng vị này xích mích.

Bởi vì một cái nữ nhân mà cùng Thanh Y Lâu lâu chủ đắc tội là một cái ngu xuẩn hành vi, sát thủ là cái lâu đời tổ chức, mà cái có đến hơn 10 000 sát thủ mà nói là một cái chọc không dể.

Tuy thế lực Bình Nguyên Quân không sợ nhưng sát thủ trong tối chứ không phải ngoài sáng, khó mà đề phòng được. Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, hơn nữa nếu có thể đánh quan hệ có thể mượn Thanh Y Lâu làm rất nhiều chuyện.

Thiếu Nguyên Quân chấp nhận buông xuống mặt mủi, để thủ hạ chết thay còn đem lợi khí mà phụ thân hắn bỏ mạng đem ra. Vừa có thể giải quyết mối họa La Võng tìm đến lại có thể đem vị kia xích mích cởi xuống.

Về phần La Võng cùng Thanh Y Lâu có đánh nhau hay không hắn không quản?

“ Còn đây là khế thư của Tố Nữ cô nương” Thiếu Nguyên Quân đẩy tờ giấy đến cho Thiên Trạch phía trước, không chỉ dâng kiếm mà hắn muốn đưa mỹ nữ, tốt nhất và hiệu quả nhất chính là đem Tố Nữ mua đứt rồi tặng cho kẻ trước.

“ Tốt!” Thiên Trạch đứng dậy, tay nhẹ hấp ra đem lấy song kiếm của khế thu thu lấy.

Thiếu Nguyên Quân thở phào một hơi, y đã nhận đồ nói rõ y đồng ý bỏ qua chuyện đêm qua, rồi nói : “ ngoài ra ta đã đặt yến tiệc trong phủ, hy vọng lâu chủ có thể đến phủ viện dạ yến”

Thiên Trạch nói : “ không cần, chỉ cần ngươi chớ còn chọc đến ta nữa, ta sẽ không hướng ngươi ra tay. Nhưng....”

Thiếu Nguyên Quân biết y nói gì : “ đã rõ”

“ Ta còn một chuyện muốn biết”Thiên Trạch hỏi

Thiếu Nguyên Quân đoán ra y muốn nói gì : “ có phải lâu chủ muốn hỏi ai là người cho ta biết tin tức của Tố Nữ hay không?”

Thiên Trạch không nói chỉ gật đầu.

“ Là Liên Tấn cho người thông tri cho ta” Thiếu Nguyên Quân nói ra, hắn hiện giờ cũng hận cái tên kia không thôi, nếu không phải y thì hắn mất gì tốn hao tài lực cùng thủ hạ đây, xém một chút nữa đã chọc vào ổ sát thủ rồi.

Thiên Trạch nghe xong liền bước đi, thoáng cái đã rời khỏi tiểu đình.

Thiếu Nguyên Quân nhìn theo một lát sau đó đi ra khỏi tiểu lầu, rồi hướng về khung xe ngựa phía trước mà đi.

Thiên Trạch trở về Ô gia, hắn khi cùng tam nữ hoan ái đi ra thì đã gần trưa, khi ra cửa thì người của Thiếu Nguyên Quân chờ đợi sẵn trước, thông cáo cho hắn chủ tử mình hẹn gặp ở ngoài Ô gia.

Bây giờ đem sự tình giải quyết xong với Thiếu Nguyên Quân hắn về Ô gia chính là muốn làm thịt cái tên Liên Tấn kia, có điều để hắn thất vọng là Liên Tấn khi hay tin Thiếu Nguyên Quân bỏ qua cho Thiên Trạch thì sớm thoát ly khỏi Ô gia.

Bất quá Thiên Trạch thông qua nguyên thần cảm ứng biết gả này ở đâu, chính là tại Triệu Mục phủ nương nhờ, hắn không vội đến để cho cái tên này sống vài ngày.

Trở về gian nhà mà Ô Thị Lô chuẩn bị cho, vừa vào hoa viên liền cảm giác có chuyện không hay, ngoài cổng lớn là hai võ sĩ lạ mặt canh giữ, trong phòng có tiếng kêu khóc của Tố Nữ.

Thiên Trạch nhanh như chớp dịch thân mà đến gian phòng mình, cách không mở cửa, cửa mở trong đã thấy một một gã nam tử ăn mặc sang trọng đang trên giường ôm lấy Tố Nữ, nàng không dám phản kháng, chỉ khóc nức nở.

Điền thị tỷ muội bị chế phục nằm trên giường.

Mười mấy tên võ sĩ đứng vây quanh, cười ha hả nhìn gã kia.

Nhưng cả bọn biến sắc khi thấy cửa mở ra cùng sát khí khổng lồ hiện ra.

“ Xoẹt! Xoẹt!”

Hai thanh Khước Tà vừa mới được thu nhận đã được Thiên Trạch sử dụng ngay, hai đường kiếm khí xanh rờn bắn nhanh đến phía trước, trực tiếp chém chết hai tên võ sĩ gát cửa bên ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK