Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mưa kiếm cắm xuyên qua mặt đất, ép kẻ lấy mệnh Sở Vân Khê lùi đi.

“ BÀNH!!”

Liền ngay sau đó, kình khí như phong bạo quét mạnh mà ra, cuộc giằng co giữa ba người Thiên Trạch, Mộc Tuyết Ly, Quỷ Sứ cũng đến hồi kết, kim sắc luyện khí của Thiên Trạch mạnh mẽ ép cả hai người còn lại bại lui.

Mộc Tuyết Ly cùng Quỷ Sứ trượt một đoạn dài trên Can Thi trận, vừa bị trượt bất kể nội thương huy binh khí chém lấy phía sau các mặt nạ quỷ chuyên, đem chông kiếm nhô lên đoạn gãy, sau đó lộn một vòng khinh thân đến vị trí an toàn.

Quỷ Sứ phương hướng có chủ đích, chính là chổ của Sở Vân Khê, mang theo thương tích lo lắng hỏi : “ Phu nhân có sao không?”

“ Không sao, nguy hiểm thật” Sở Vân Khê nhớ lại một kích hung hiểm vừa rồi, từ quỷ môn quan trở về mà thầm thở phào một cái, bất quá khiến mình bất ngờ là Thiên Trạch lại xuất thủ giữa lúc lâm nguy.

“ Kỳ Thánh! Là ngươi! ngươi có biết mình đang làm gì không?” Mộ Dung Diệp bị kình khí đẩy lùi, định thân lại thấy được kẻ tập kích Sở Vân Khê hiện ra, giận quát : “ngươi đừng quên thân phận Hộ pháp Thủ Hộ Sứ của mình”

Người đánh lén Sở Vân Khê là cái tầm bảy mươi tuổi lão già, nhưng ánh mắt lại không chút già nua khí thế cũng không chút lão nào, lão chính là Thủ Mộ Sứ tầng thứ 5 của Thánh đường, Kỳ Thánh.

“ Kỳ Thánh!” Lâm Thủy Dao đám người nghe được cái tên này thốt lên, đem mắt quan sát cái người kia.

“ Kỳ Thánh! Mẹ của ta bà ấy đâu?” Hàn Thiên Lạc gấp nói.

Kỳ Thánh đáp : “ Hàn cô nương yên tâm, Tiêu Vũ Đình bà ấy đang ở nơi an toàn”

“ An toàn chỉ sợ ngươi có ý đồ khác” Lâm Thủy Dao nghi ngờ nói.

Thiên Trạch lên tiếng : “ ngươi cũng muốn Lệnh Phá Mộ”

“ Là” Kỳ Thánh vuốt râu cười nói.

Thiên Trạch vươn tay hấp lấy Kỳ Lân Ti bị đoạn gần mình lại, nói : “ ngươi bề ngoài lão nhân nhưng đôi mắt lại không giống, khí huyết lại không khô bại, theo ta thấy ngươi năm nay rơi vào tứ tuần, không thể là Kỳ Thánh”

Kỳ Thánh cười nói : “ Đạo Thánh quả thật lợi hại, bội phục”

“ Không phải Kỳ Thánh! Ngươi! rốt cuộc là ai?” Mộ Dung Diệp phẫn nộ nói, ngàn tính vạn tính không nghĩ đến kế hoạch hoàn mỹ lại quá nhiều lổ hổng.

Kỳ Thánh cười hỏi: “Sở phu nhân a, nhanh như vậy đã quên lão phu rồi sao?”

“ Hừ” Sở Vân Khê hừ lạnh một tiếng, lớn giọng : “ giả thần giả quỷ, ngươi rốt cuộc là kẻ nào? Vì sao giả mạo làm Kỳ Thánh”

Kỳ Thánh đáp : “ nếu tại hạ đã dám đến thì ắt hắn đã có kế sách vẹn toàn, sinh tử tự do thiên định thành bại tất có nhân quả”

Nghe được mấy lời này Sở Vân Khê giật mình biến sắc, đại não bất giác nhớ đến 10 năm trước cũng tại Cốc Tử mộ này cũng nghe được những lời này, kẻ nói ra là Mộ Quỷ Tử.

Sở Vân Khê luống cuống lui về sau, một bộ tức giận công tâm, không nghĩ đến kẻ trời đánh kia lại giả dạng Kỳ Thánh ở dưới mí mặt mình nhiều năm như vậy, càng nghĩ càng giận càng nghĩ càng tức.

Quỷ Sứ thấy Sở Vân Khê lùi về sau mấy bước, thân thể phập phồng chuẩn bị ngã về sau vội đến trước một tay đở eo giữ lại.

“ 10 năm trước, ngươi.... ngươi.... ngươi là Mộ Quỷ Tử” Sở Vân Khê run giọng phẫn hận chỉ tay vạch trần.

Lời này vừa ra làm cho đám người trong sân biến sắc.

“ Ha ha ha ha” Mộ Quỷ Tử cười lớn, cười xong cũng đã đem tấm mặt nạ cởi ra để lộ dung mạo chân thật của hắn, là một trương anh tuấn trung niên nam tử.

Lâu Mãn Phong nhìn vội đi đến gần, đôi mắt bên trong lộ rõ vui mừng, quỳ xuống cung kính nói: “ đệ tử Lâu Mãn Phong bái kiến sư phụ”

Y chính là Pháp Tôn của Công Mộ phái, em trai của chưởng môn Lạc Thiên Thành, giang hồ xưng hào Mộ Quỷ Tử, Lạc Thiên Văn.

Lạc Thiên Văn một tay dìu lên, ngắm nhìn đồ đệ của mình, trước khi vào mộ đệ tử hắn vẫn chỉ là một nam hài, 10 năm qua đi đã trở thành một thiếu niên tuấn lãng.

“ Mộ Quỷ Tử là ngươi! ngươi không chết” Mộ Dung Diệp căm phẫn nói.

“ Không ngờ ngươi không chết” Sở phu nhân nhìn thấy cái gương mặt đáng hận kia, cẩn thận suy ngẫm, nói : “ nghĩ kỹ lại cho dù bây giờ hay 10 năm trước Công mộ phái các ngươi đều thích dùng kế ám độ trần thương này”

“Sở phu nhân là người thông minh, e đã sớm hoài nghi chuyện 10 năm trước” Lạc Thiên Văn sờ cằm nói.

Sở Vân Khê nói : “ Năm đó Mộ Quỷ Tử ngươi không tiếc thân rơi vào nơi nguy hiểm, dùng độc Thích Nhuyễn Giáp qua được tầng của ta. Nhưng lúc đó ta nghĩ ngươi bị thương nặng tuyệt không vượt qua được tầng sau.”

“Bởi vì Độc Cô Giản của Kỳ Lân đường võ công còn cao hơn ta. Mà Kỳ Lân Ti đã luyện thành tầng thứ 9. Đừng nói một mình Mộ Quỷ Tử ngươi, có thêm 10 Mộ Quỷ Tử nữa cũng không xứng làm đối thủ của ông ta”

Lạc Thiên Văn nghe xong cười nói : “ lẽ ra là như vậy, nhưng thực ra là Kỳ Lân Ti của ông ta bị phá giữa chừng. Hơn nữa tại hạ còn dùng nó để phá Cốc Tử mộ”

Sở Vân Khê nói : “ Lúc đầu ta nghĩ mãi không thông, nhưng sau khi tay Độc Cô Giản đứt luôn im lặng về chuyện này. Hơn nữa còn cấm con cháu tu luyện Kỳ Lân Ti thần công.Cho nên ta đoán rằng Kỳ Lân Ty của Độc Cô Giản không phải là do ngươi phế. Hơn nữa tay là do ông ta tự chặt”

“ Sở phu nhân nói rất đúng” Lạc Thiên Văn thừa nhận, nói : “nhưng ngươi có biết Độc Cô Giản huynh vì sao tự nguyện chặt tay mình không?”

Mộ Dung Diệp lúc này đã không nhịn được nữa, quát lớn : “ Thần Sai! Quỷ Sứ lập tức giết bọn hắn”

Mộc Tuyết Ly mặc dù không nguyện nhưng Mộ Phù Lệnh còn đó nàng không thể không nghe, Thần Sai kiếm lại nâng lên.

Thiên Trạch bước đến một bước, luyện khí đại kiếm lại ngưng tụ, cất lời : “ ta đối với chuyện này cũng rất hiếu kỳ đấy, Độc Cô Giản lại chặt tay mình cho ngươi, Kỳ Thánh lại giúp ngươi, để xem nào, chỉ e là có liên quan đến lão Mộ Vương”

“Đạo Thánh tuệ nhãn như đuốc” Lạc Thiên Văn trước tán thưởng, sau nói : “ năm xưa lão Mộ Vương cho người phái mật chỉ đến Công Mộ phái chúng ta, trước khi Độc Cô huynh lên đường đến Cốc Tử mộ đã sắp xếp mọi chuyện, nếu như không phải là trưởng công tử kế vị mà là Mộ Dung Hiển kế vị nhất định là trái mệnh lên ngôi.”

Ngừng một chút Lạc Thiên Văn lại nói : “lão Mộ Vương chết, Mộ Dung Hiển kế vị. Tình hình Mộ Vương Thành liền thay đổi không còn như trước, vì tỏ lòng trung với triều đình Mộ Dung Hiển ắt vọng động muốn lấy ra kho báu núi Côn Lôn. Ta mạo hiểm mang theo mật chỉ đến vào trong đưa cho huynh ấy xem. Huynh ấy đã có mật chỉ của lão Mộ Vương, liền khẳng khái tự chặt tay mình cho ta”

Người trong phòng hiểu ra nguồn cơn mọi chuyện từ lời giải thích của Mộ Quỷ Tử, thì ra năm xưa còn có một chuyện bí ẩn như vậy.

“ Nói bậy” Mộ Dung Diệp tuyệt không thừa nhận chuyện này.

“ Hóa ra là vậy” Lâm Thủy Dao hiểu ra, khinh thường nói : “ người trong Đại Chu ai mà không biết cha ngươi thí vua đoạt vị, ép cha ép huynh đệ tuẫn táng chứ”

“ Ngươi!” Mộ Dung Diệp tức run người, hắn muốn đám người này chết nhưng hiện giờ tình thế không như ý nguyện của hắn.

Thiên Trạch cường đại vượt qua dự tính ban đầu, Quỷ Sứ Thần Sai liên thủ không giết được, Độc Cô Mạc bị chém một tay trọng thương chỉ còn hắn và Sở Vân Khê. Nhưng bên kia trừ Thiên Trạch ra thì có ba kẻ Công Mộ cùng Hàn Thiên Lạc và Lâm Thủy Dao.

Tình huống bất lợi vô cùng, Kỳ Lân Ti phe mình bị chém, Lạc Thời Thu vẫn còn, thủ hạ trong Cốc Tử mộ đã chết gần hết chỉ còn lại bên ngoài chưa có hiệu lệnh nên chưa vào tiếp ứng, hơn nữa phía ngoài cũng còn không ít thế lực dòm ngó.

Đến tình huống hiện giờ, sự tự tin của Mộ Dung Diệp không còn một mảnh.

“ Ban đầu được phái đến cùng Độc Cô Giản còn có Kỳ Thánh, thiết nghĩ Kỳ Thánh cũng đã tuân mệnh hành sự rồi”Mộc Tuyết Ly lúc này tiếp lời.

“ Không sai” Lạc Thiên Văn có chút bi thương.

Sở Vân Khê nói tiếp : “ võ công Cầm Ma rất cao, âm thanh của Cầm Ma phải dùng nội công để chống đỡ. Hơn nữa 72 chiếc đinh trên cầm của Cầm Ma đều được tẩm kịch độc, người thường khó mà phát hiện ra. Khi đó ta đi vào phát hiện ra bên cạnh thi thể còn một quân cờ, lúc đó ta lại không nghĩ là do Kỳ Thánh sát hại. Sau cùng kẻ bị giam chết trong Cốc Tử mộ cũng không phải là ngươi mà là Kỳ Thánh”

Lạc Thiên Văn gật đầu thừa nhận: “ nói đúng lắm, năm xưa ta gặp Kỳ Thánh, bởi vì thương tích nặng nề không thể tiếp tục. Kỳ Thánh liền quyết đinh cùng ta thay đổi hình dạng và dung mạo”

Sở Vân Khê có một điều không rõ, hỏi : “ có điều lúc đó ngươi đã trúng phải thần công Độc Hóa Thủ của ta. Tại sao còn sống đến bây giờ?”

Lạc Thiên Văn nói : “ Sở phu nhân nói hay lắm. Thần công Độc Hóa Thủ biến hóa khôn lường, nhưng thứ lấy mạng không phải là công mà là độc”

“ Hừ” Sở Vân Khê hừ lạnh, nói : “đây cũng chẳng phải bí mật gì, nhưng điều làm ta hiếu kỳ là, không có thuốc giải của Sở Độc gia tộc bọn ta, ngươi làm sao sống đến bây giờ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK