Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng súc thế chờ thời cơ, hắn là kiếm khách cũng là một cái sát thủ. Đồng thời quan chiến hắn cũng đả rõ mình cùng hai kẻ kia có tồn tại chênh lệch, thực lực hai kẻ này không muốn thừa nhận nhưng bất cứ ai cũng mạnh hơn hắn.

Thân làm một cái kiếm khách, đây là một điều khó thụ được, và chiến tâm của hắn cũng bị thôi thúc bởi hai cường giả. Nhưng song hành với đó hắn còn là một cái sát thủ, vừa quan chiến hắn còn chờ đợi thời cơ.

Và rồi công thủ qua đi không biết bao nhiêu đường chặt chém, ngay khi Huyền Tiễn bị bức lui ra, Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng cướp đến cường công.

“ Bành!!”

Ngay khi tất sát công kích của Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng đến, Thái Cực đã độn không rời đi, công kích kia tặng cho Huyền Tiễn.

Huyền Tiễn cũng không bị một đòn này giết chết, song kiếm công kích Thiên Trạch chuyển sang Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng, song kiếm bổ ra hai đường lăng lệ bá đạo kiếm khí, chỉ một đòn hóa giải thế nguy và bức lui gả sát thủ kia.

Kính lực va chạm đem cả hai phân về hai phía và tiếp đất.

“ Ta không có thời gian chơi đùa với các ngươi nữa. Ban cho các ngươi một kiếm, đừng có chết đấy” Thái Cực đạp không mà đứng, cao ngạo nhìn xuống bên dưới.

Huyền Tuyền hai tay nắm hắc bạch song kiếm chiến ý chỉ có tăng chứ không giảm, kiếm khí không ngừng kéo lên : “ ngươi rất hợp ý ta đấy, ra đi để ta xem thử Thiên Nhân kiếm là như thế nào?”

Lời vừa dứt, khổng lồ sát khí từ người Huyền Tiễn tuôn trào mà ra, hoàn toàn không có giữ lại như trước. Giờ phút này, hắn cũng đem mạnh mẽ nhất một đòn của mình chuẩn bị đón đở lấy một kích của kẻ kia.

Dị biến lập tức phát sinh ánh trăng vốn dịu nhẹ trên bầu trời đột nhiên lại thay đổi đỏ, nói chính xác thì mộtvùng không gian bị kiếm ý của Huyền Tiễn ảnh hưởng.

“Hắc bạch Huyền Tiễn, chính nhẫn sách mệnh, nghịch nhẫn trấn hồn” Huyền Tuyễn khẻ nói, đem hai chuôi kiếm từ từ kéo lên trước ngực gát chéo rồi lần nữa vung ra kiếm khí đen như mực như một làn khói cường đại tản ra xung quanh.

Trong lúc Huyền Tiễn thi triển mạnh nhất kiếm chiêu của mình, Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng cũng không cam lòng yếu thế, hắn cũng thả ra hết thảy lực lượng của mình chuẩn bị nghênh tiếp một kiếm của Thiên Trạch.

Giờ phút hai đại sát thủ thả ra lực lượng, đám sát thủ khác cũng bị khí tràng cả hai ép đi, bọn họ không công phá được lồng phòng hộ lại không thể tiếp tục ở gần để bị kiếm khí của hai người công kích, sau cùng đành phải lánh phong mang.

Mà bản thân Thái Cực cũng đã ra tay.

“ Kiếm Khí! Lưu Tinh!”

Thái Cực sở ra một phần bản lĩnh Luyện Khí của mình, trong sát na thúc dục Luyện Khí lực lượng, từ người bắn ra Luyện Khí Chi Kiếm, bầu trời đêm nháy mắt phủ đầy vàng kiếm.

“ Đây…” nhìn thấy một màn này những gả sát thủ vây giết cả kinh lên.

“ Là hắn!” Mặc Nha lánh một bên quan chiến thì trầm thấp nói, khuôn mặt ngưng trọng hơn bao giờ hết.

Không lâu trước thân phận của gả trộm đi quốc khố là ai, tuy Dạ Mộ có nghi ngờ nhưng không có xác nhận chính xác. Nhưng giờ đây khi thấy được đầy trời kiếm vàng kia thì hắn đã rõ.

Thủ phạm dời đi quốc khố nước Hàn, vào cung lấy Hàn vương một tay lại là Xích Mi Long Xà Thiên Trạch, phát hiện này để cho hắn cả kinh lên. Bởi lẽ thêm cái gả trộm kia thân phận, vũ lực của Thiên Trạch còn đáng sợ hơn những gì hắn có thể tưởng.

“ Chết!” Thái Cực quát một tiếng.

Khoảnh khắc giữa không trung xuất hiện đếm không hết ánh kiếm, toàn bộ đám người tiến vào Hỏa Vũ sơn trang phục kích Thiên Trạch cũng bị kinh động. Nhưng liền sau đó bọn họ không có nhiều thất thần, bởi rằng ánh kiếm kia chính là phóng xuống đại địa bên dưới.

“ Tốt! kiếm tốt!” Huyền Tiễn trong lòng rung động nhưng lại không sợ hãi, hắn lại chủ động cướp lên trên, song kiếm chém về thân ảnh nam tử kia.

Khoảnh khắc kiếm chém ra, sát na trong tám cái thân ảnh Bát Linh Lung xuất hiện, tám cái thân ảnh xếp thành một vòng tròn ở phía sau Huyền Tiễn, sau đó cả tám người đều xuất ra lực lượng của mình.

Uy lực của công kích Huyền Tiễn lại được đề thăng lên.

Cùng lúc Huyền Tiễn phát động thế công, Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng cũng phát động công kích với mục tiêu của mình, hắn trong nháy mắt đâm ra 23 kiếm, kiếm khí như võng bắn đến chổ Thái Cực.

Đây chính là mạnh nhất một chiêu của Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng, cũng là nguy hiểm nhất chiêu thức, cầu công mà không cầu thủ, một bộ ngọc nát đá tan tư thế.

Từ trước đến nay từng kẻ bị hắn xuất ra một chiêu này, cho dù đở được Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng mạnh nhất một đòn, vậy cũng khó mà thoát được hắn huy kiếm quá nhanh mà dẫn đến 23 đạo tàn ảnh kiếm khí khác phóng qua, đến nay chưa có ai có thể thoát ra được một kiếm này.

Song không có nghĩa một kiếm này cường đại đến nổi khiến cho giang hồ trung nguyên không ai phá được. Thực tế có rất nhiều kẻ dư sức đánh vở một chiêu này, chỉ là một cái sát thủ rất ít giống như các kiếm khách hảo thủ chủ động đi so kiếm này nọ, lại thêm hành tung của hắn khó nắm rõ nên ít kẻ tìm được.

Trong nhất thời khí tràng ở Hỏa Vũ sơn trang kéo lên cao hơn bao giờ hết. Sau đó ba luồng khí tràng mạnh mẽ nhất xunh kích với nhau.

Kiếm khí va chạm kiếm khí.

Kiếm thế chạm kiếm thế.

Cái tấm lưới lớn của Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng giăng ra bị lung lay, hai đường kiếm khí của Huyền Tiễn bị Luyện Khí Chi Kiếm không ngừng bẻ gãy, sau đó bị Luyện Khí Chi Kiếm nhấn chìm.

Nhất thời bạo tạc không ngừng vang lên, sóng kình lan tỏa khắp nơi.

Hỏa Vũ sơn trang vốn đã là phế tích, trừ nguyên chổ Diễm Linh Cơ trong trận pháp hộ vệ ra, còn lại các kiến trúc xung cận đều bị tàn phá hủy đổ.

Đáng nói là một kích của Thái Cực không chỉ phá bỏ Huyền Tiễn và Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng, đại lượng Luyện Khí Chi Kiếm còn công kích lượng lớn nhân thủ tham dự vây giết hắn đêm nay.

“ Phanh! Phanh!!”

Kình khí tản ra bốn phương tám hướng, Luyện Khí Chi Kiếm như mưa không có dấu hiệu dừng lại không ngừng trút xuống đại địa bên dưới.

“ Phốc!”

Máu tươi phun ra, Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng, Huyền Tiễn theo phong bạo văng ngược về sau năm mét, cả thân ảnh nặng nề ngã xuống mặt đất, trên người vô số đứt rách vết thương và cả đại kiếm đâm trúng.

“ Đây....đây là kiếm gì?” Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng; Huyền Tiễn không để ý đến thương thế lẫn sinh mệnh trôi đi, cái nghề này giết và bị giết hắn cũng đã sớm nghĩ đến một ngày mình bị kẻ khác giết rồi, cái hắn hiện giờ để ý chính là một kiếm cuối của Thiên Trạch.

Cả hai hành tẩu giang hồ hơn mười năm, này mười năm hắn giết không ít người cùng đắc tội không biết bao nhiêu người. Gặp qua cùng kiến thức không ít kiếm pháp vang danh thiên hạ.

Nhưng kiếm pháp của Thiên Trạch để cho hai rung động. Bởi là loại kiếm pháp đó bọn họ chưa từng thấy qua. Kiếm khí có thể ngưng thật thành binh, loại này kiếm pháp chưa từng hiện thế trên giang hồ.

“ Kiếm giết Thần Ma” Thái Cực cướp đến thu lại Luyện Khí Chi Kiếm trả lời, từng thanh binh khí như sương vụ không ngừng tụ hội vào tay Thái Cực.

Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng, Huyền Tiễn nghe xong niệm lại, con mắt thoáng qua quang mang, nói : “ chết dưới kiếm này không tiếc”

Trừ làm sát thủ ra thì hắn còn là một cái kiếm khách, cả một đời cầm kiếm sát nhân, có thể chết dưới một kiếm của Thiên Trạch, với nhiều kẻ dùng kiếm mà nói cũng không tiếc.

Thái Cực không chút để ý, một tay vươn ra hướng sắp đặt chân vào cõi chết Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng; Huyền Tiễngieo xuống cấm chế.

Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng và Huyền Tiễn là sát thủ nổi danh trên giang hồ, giết hắn so với để hắn thành thuộc hạ trung thành của mình mà nói, cái sau tất nhiên lợi hơn rất nhiều.

Cả hai đã một chân bước vào cõi chết làm gì lấy đâu ra bản lãnh để chống cự Thái Cực nữa. Thành ra rất nhanh bị gieo xuống cấm chế giam cầm, và khi xong lại được Thái Cực cứu sống lại.

“ Chủ nhân!” bị cấm chế chi phối nên khi được hồi phục lại, Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng cùng Huyền Tiễn một chân quỳ lễ cúi đầu.

“ Xem ra chủ nhân lại có thêm hai cái đắc lực thủ hạ” Diễm Linh Cơ từ xa nhìn một màn này cười nói, nàng đã thấy qua Nữ Hầu Tước bị chế phục cho nên không lấy ngạc nhiên khi hai kẻ kia bị khống chế.

Hồ Oánh bên cạnh nghe được mà từ thất thần đi ra, đôi mắt trong hiện lên rung động cùng ái mộ. Hiển nhiên một kiếm chế phục hai đại cao thủ kia của Thái Cực, không chỉ chấn nhiếp kẻ thù mà còn khiến nàng mê mẩn.

Nàng rõ ràng nam nhân mình cường đại, thấy qua y đại triển thần uy không ít. Nhưng màn đồ sộ kiếm kia, đây cũng là lần đầu tiên nàng thấy được. Chỉ là một cái bình thường nữ nhân, làm sao không kinh động với vũ lực kia được chứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK