Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Trì phủ đệ, một tiếng sau cái chết của chủ nhân trong phủ.

“ Rầm rầm rầm!”

Nặng nề tiếng bước chân, dồn dập tiếng khôi giáp va chạm, tại một con đường phố một toán quân sĩ trang bị đầy đủ hối há di chuyển vào trong phủ đệ, rất nhanh bao phủ toàn bộ phủ đệ rộng lớn.

Trong đêm cả tỏa phủ đệ bừng lên ánh sáng, được soi rọi bởi những bó đuốc bừng cháy, toàn bộ gia nhân cơ thiếp trong phủ đều được tụ tập về một chổ, người nào người nấy thần sắc đều kinh hoảng.

Một cái điện các xa hoa lộng lẩy, bày trí đồ vật toát lên vẻ hào nhoáng, phía trước có binh sĩ canh giữ nghiêm cẩn, bên trong còn có vài cái thân ảnh trong đó.

“ Tư Khấu đại nhân!” Mười mấy cái binh sĩ ở bên ngoài nhìn thấy một cái trung niên mặc một bộ màu xanh lam y phục, thần sắc vội vả đi đến, liền nhận ra là ai cung kính hành lễ.

Tư Khấu là chức quan coi quản hình ngục của nước Hàn, còn phụ trách tra những án kiện, mà cái chết của các vị công tử vương gia tất nhiên là đại án không nhỏ.

Đương nhiệm giữ chức Tư Khấu là Nam Cung Hi, quan viên do Tướng quốc Trương Khai Địa đề bạt mà lên.

Hắn vốn ở phủ đệ của mình từ các dữ liệu từ vụ án trước mà suy ngẫm, muốn vén mây mù bao phủ Tân Trịnh ra tìm được kẻ thích sát đằng sau. Nhưng khi nhận được tin gia nô bẩm báo, liền vội vả trong đêm một đường đến bát công tử Hàn Trì.

Nam Cung Hi phất tay coi như đáp lễ, rồi nhanh đi vào bên trong, gương mặt hắn nhanh ngưng trọng khi thấy bên trong có ba cái thân ảnh.

Dưới con mắt của hắn rất nhanh phán đoán ra thân phận của từng người. Đầu tiên trung niên nam nhân mặc đen tuyền từ vải thô kết thành, tại phủ đệ này hẳn là nô bộc trong phủ, có thể ở nơi này rất có thể liên quan đến vụ án.

Nữ tử tư sắc diễm lệ tầm hai mươi hai tuổi gương mặt trắng bệch như sợ hãi, dựa theo thông tin hắn nhận chính là sủng thiếp của công tử Hàn Trì. Trên thần sắc mười phần là trực tiếp liên quan đến cái chết của Hàn Trì.

Người còn lại một thân quân giáp đầy đủ, bên hông mang một thanh bội kiếm, lưng hùm vai gấu có phần bệ vệ, nhưng gương mặt lại cho người cảm nhận có phần gian xảo, kẻ này hắn không cần đoán liền có thể nhận ra, là một trong những đồng liêu trong triều.

“ Tư Mã đại nhân!” Nam Cung Hi đi đến hả tướng sĩ phía trước cất lời chào hỏi.

Trái với hắn chức vị trông giữ hình ngục, thì Tư Mã chính là quan viên coi việc binh nghiệp. Hơn nữa lại là quan viên do một tay Cơ Vô Dạ đề cử.

“ Tư Khấu đại nhân!ngài đến cũng thật nhanh à! Ta còn tưởng còn phải đợi thêm một thời gian nữa chứ” Lưu Ý khách khí chào hỏi.

Nam Cung Hi đáp : “ Tư Mã đại nhân quá lời!”

Lưu Ý cũng không trực tiếp dây dưa, nói : “Nếu Tư Khấu đại nhân đã đến, vậy Lưu mỗ giao lại nơi này cho đại nhân! Ta cũng chỉ nhận được tin mà đuổi đến!”

Nam Cung Hi cũng không có cản lại Lưu Ý rời đi, dù sau hiện giờ Lưu Ý cũng còn có công việc tại thân, truy bắt nghịch tặc trong thành, cho dù hắn có nghi ngờ đi nữa cũng không có chứng cứ được, chỉ có thể đợi Lưu Ý rời đi quay sang chào hỏi hai người còn lại, muốn từ bọn họ thu được thông tin.

Nhưng cũng giống như những lần trước, hung thủ ra tay quá kín đáo, hiện trường vụ án để lại manh mối khó mà truy tung, ngoài trừ văn tự “Nợ” cùng trên thi thể vết thương để cho Nam Cung Hi biết là một tay hảo thủ chuyên nghiệp ra, còn lại đều là một cái mê.

Công tử cùng vương gia bị giết, tài sản trong nhà lại như bốc hơi khỏi nhân gian, hoàn toàn không để lại manh mối gì về việc tài sản bị chuyển dời. Đây là một cái vấn đề để cho Nam Cung Hi đau đầu không thôi.

Rạng sáng, Hàn quốc vương cung, chính điện nơi.

“Cái gì!” một đạo âm thanh lớn tiếng phát ra, trong đó có thể nhận ra được giọng nói tràn đầy tức giận.

Hàn vương An ngồi tại chiếc ghế trên cao, hắn ngấm ngầm cùng quý tộc cũ ở Bách Việt bồi dưỡng phản loạn, sau đó lợi dụng Thiên Trạch trừ đi chính địch, bằng vào quân công của mình mà vững chắc ngôi vị thái tử, sau đó lại ngấm ngầm để cho phụ vương mình trúng độc mà kế vị thuận lợi.

Chỉ mới kế vị được một năm, ngồi lên được chí cao vô thượng ngôi vị Hàn vương, hắn không nghĩ còn có kẻ dám lớn mật khiêu khích hắn như vậy.

“ Nặc Năng Bình hung thủ đã bắt được chưa?” Hàn vương An quát lớn.

Tại hắn đô thành, lại có kẻ gan to bằng trời giết con giết đệ sát chú của hắn, lại còn dám khiêu khích viết lại chữ “Nợ” bằng máu. Chẳng khác nào là một cái tay tát thẳng vào mặt hắn cả, thân làm quân chủ một nước Hàn An làm sao có thể chịu được cơn giận này.

Ở bên dưới, đại tướng quân Cơ Vô Dạ bước lên một bước, gương mặt có phần khó coi chắp tay cúi đầu : “ bẩm Vương thượng, thần đả cho giới nghiêm toàn thành, lùng bắt nghịch tặc, tin tưởng không bao lâu nữa thủ phạm sẽ bắt được”

“ Tra.. bằng mọi giá đem hung thủ bắt về quy án, quả nhân muốn xem thử là kẻ nào dám to gan phạm thượng như vậy” Hàn vương An giận giữ quát.

“ Vâng” Cơ Vô Dạ cung kính đáp, trong lòng thầm hận cái tên nào gan to tày trời dám ở địa bàn của hắn giết con vua.

Lúc này từ bên ngoài một tên thái giám vội vả cúi đầu khom cong người tiến vào bên trong đại sảnh, rồi dập trán sát vách, nói : “ bẩm vương thượng, lục công tử Hàn Thần bị thích sát trong đêm!”

“ Ba” bàn tay Hàn vương An vổ mạnh lên cái mặt ghế phát ra một tiếng kêu lớn, gương mặt hắn âm trầm như nước, thân ảnh đả đứng dậy không còn ngồi trên cái ghế như tấm phản của mình nữa.

“ Muốn chết!” Cơ Vô Dạ thầm hận cái tên cuồng đồ kia.

Hắn vạn lần không nghĩ cái tên to gan lớn mật này vừa giết xong Hàn Trì công tử, bị Mặc Nha truy đuổi ra khỏi ngoại thành. Lại một lần nữa quay vào thành bên trong, thích sát một vị công tử khác.

Đồng thời Cơ Vô Dạ không cách nào hiểu được, hắn rốt cuộc đã làm như thế nào để có thể bỏ qua rất nhiều ánh mắt mà không ai phát hiển ra được.

Đứng ở bên dưới cách Cơ Vô Dạ không xa, một trương lảo nhân tuổi tầm lục tuần đi đến một bước, cất lời : “ đô thành là nơi quan trọng là Tướng quân phụ trách trấn giữ, nhưng chỉ trong chưa đến 10 ngày đã có 3 vị công tử thích bị sát hại. Tướng quân lần trước khăng khăng sẻ bắt giữ được nghịch tặc, nhưng đến giờ công tử Hàn Trì, Hàn Sơn lại chết ngay trong phủ. Cơ tướng quân có quá thất trách chăng?”

“ Ngươi!!” Cơ Vô Dạ phẫn nộ, đôi tay siết chặt ánh mắt như muốn nuốt chửng Trương Khai Địa.

Hàn An nghe được càng giận, quát hỏi : “ Nặc Năng Bình khanh giải thích chuyện này thế nào?”

Một đêm nay không chỉ một đứa con của hắn bị giết, mà đến hai đứa. Chỉ trong thời gian chưa đến một tháng, tại dưới mí mắt của hắn hung thủ lại lồng hoành như vậy. Hàn An giờ phút này giống như núi lửa phun trào giận dữ.

Cơ Vô Dạ vội quỳ xuống, kìm nén cơn giận của mình lại, chắp tay nói : “ Vương thượng bớt giận, thần cho rằng hung thủ hành thích không chỉ có một người, hơn nữa y hẳn có đồng bọn tiếp ứng trong Tân Trịnh! Thần sẽ huy động đại quân tăng cường lùng bắt ”

Khi nhận được triệu kiến vào cung, Cơ Vô Dạ cũng biết rõ mình khó mà chối bỏ được tội thất trách. Chỉ có thể trước ứng đối qua cửa, đem cơn giận của Hàn An giảm xuống, trong thời gian ngắn nhất lùng bắt cuồng đồ lớn mật trong thành, cho Hàn vương một câu trả lời bằng không càng kéo dài đối với hắn chỉ có hại mà không có lợi.

Đồng thời trong lòng hung hăn ghi thù Trương Khai Địa một bút, chờ hắn có cơ hội tuyệt đối sẻ đem hắn kéo xuống vũng bùn, không cho y có cơ hội thoát thân.

Hắn mặc dù bây giờ là đại tướng quân nước Hàn, quyền lực phong vân nhưng không phải là một tay che trời. Tại trong triều còn có người quyền lực không thua gì hắn, là cái gai trong mắt của hắn muốn trừ bỏ.

Trương Khai Địa chính là kẻ đó, kẻ này thân cư Tướng quốc chi vị không phải muốn trừ diệt là dễ dàng. Bởi Trương gia thâm căn cô đế, tính đến đời y đả là năm đời cầm ấn Tướng là trọng thần trong triều, thế lực cũng không chút nhỏ.

“ Quả nhân cho khanh mười lăm ngày truy bắt hung thủ cùng đồng đảng, nếu không khanh tự nhận lấy hậu quả” Hàn vương An quát lớn.

Tại đô thành của hắn công nhiên không coi hắn ra gì, gan to bằng trời như vậy khiêu khích vương quyền của hắn. Hàn An làm sau cho phép kẻ đó hay thế lực phía sau hắn tồn tại được, bất kể là ai hắn cũng phải diệt trừ.

“ Thần.. lĩnh mệnh” Cơ Vô Dạ cắn răng nhận mệnh lên tiếng.

Công tử và vương gia bị giết trong đêm, sự việc này không hề nhỏ chút nào, làm cho bách tính lẫn các thế lực lớn nhỏ trong thành Tân Trịnh bị kinh động, ai cũng muốn biết rốt cuộc là kẻ nào, thế lực nào lại to gan lớn mật như vậy.

Toàn thành Tân Trịnh đã bị giới nghiêm theo mệnh lệnh của Cơ Vô Dạ, hơn nữa đại lượng quân đội trong thành đều tuần tra rà soát, chỉ có một việc đó là tìm ra được hung thủ thích sát chư vị công tử.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK