Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ sau khi Điền Bá Quang cùng Biên Bức Phụ chết thảm, mấy kẻ có võ lực không dám khi dễ đám bách tính chân yếu tay mềm, nhất là đám tham dâm háo sắc lại càng không dám làm càn.

Thời gian lại qua mười ngày, Đế đô vẫn chìm trong bầu không khí tân sinh, các công trình đường sá không ngừng mọc lên, người cũng mỗi lúc kéo đến đông hơn, bộ máy quan lại lâm thời cũng được tu bổ.

Các ngành nghề bắt đầu hưng thịnh, các chính sách luật pháp càng rõ ràng với người dân Đại Việt.

Những thiếu sót cũng dần được tu bổ hoàn chỉnh.

Không có chống đối, chỉ có tuyệt đối tuân theo.

Thiên Trạch là Thiên, quyền uy không ai xâm phạm được, mệnh lệnh của hắn chính sách của hắn chỉ được phép nghe theo, những ai chống đối không bị đuổi ra khỏi Đế đô cũng bị tống giam trong những ngục thất lâm thời.

Dần dần guồng máy Đại Việt bắt đầu vận chuyển, so với trước đã thông thuận hơn.

Tháng mười ngày mồng 5, Đế thành lại nghênh đón một chi đội ngủ từ xa đến.

“ Là Đại Chu sứ đoàn!”

“ Lại thêm một đám mỹ nữ nữa”

“ Bệ hạ trong cung hẳn ngàn vạn mỹ nhân rồi”

“ Ai! ta thật hâm mộ có thể vào Đế Cung!”

“ Nghe nói lần này là trưởng công chúa của Chu thiên tử”

“ Chà! Đám nữ tử này thật đặc biệc, khác xa với Hàn quốc đoàn người”

“ Anh Hoa Cung!”

“ Không chỉ gả Anh Tuyết công chúa còn đem cả Anh Hoa cung bứng dọn”

“ Lần này Chích Viêm thái tử ra tay thật độc!”

“ Một lần hạn chế thế lực uy hiếp mình, lại dọn đường triều đình thế lực cản trở, lại có thể trong thời gian ngắn tìm kiếm mỹ nữ dâng tặng Việt Đế, một tiễn tam điểu à”

Hai bên đường, người dân xì xầm bàn tán với nhau theo sứ đoàn Đại Chu được Trấn Viễn tướng quân Thân Vọng công tử dẫn đầu, có là bình dân bách tính có là các thế lực đến xem náo nhiệt, nghị luận không ngớt.

“ Đến bao nhiêu cũng nhận! vị kia đúng là không sợ thiếu mà” Diệp Khiếu Ưng tại Đế Cung phía trước, từ xa nhìn thấy sứ đoàn Đại Chu cũng bình luận xen vào.

“Mỹ nữ càng nhiều càng tốt, hơn nữa vị kia còn tận dụng triệt để, vì sao lại không nhận chứ” Tiêu Nhược Phong tiếp lời : “ nếu là ta ta cũng nhận”

Cơ Nhược Phong nói : “Đi thôi! nếu còn đứng đây, chỉ sợ đợi đến chiều tối đấy”

Ba tháng thời hạn mà Thiên Trạch để cả ba người làm khổ sai đã qua hai ngày, nhưng muốn đi về cũng phải cáo tri vị kia. Dù sau bọn họ lấy thân phận sứ thần của Bắc Ly mà đến, cũng không thể nói về là về được.

Hai ngày nay bọn họ không có vội vào cung, đó là vì muốn nán lại đô thành du ngoạn, nghiên cứu thêm về các chính sách cũng như học hỏi mấy thứ mới, dù sau cũng ở lại gắn bó một thời gian, rời đi cũng không biết khi nào trở lại, cho nên mới chậm trễ đến hôm nay.

“ Vô Song huynh! ta đại diện Bắc Ly sứ đoàn đến tham kiến Việt Đế, cáo tri hồi quốc” Tiêu Nhược Phong đi đến cửa, nhìn cái gã giáp trụ tướng quân oai phàm, chắp tay nói.

Vô Song Quỷ không nói gì, đứng nghiêm một chổ, xem như thừa nhận.

Cả cái Đế cung chỉ có một cái binh sĩ canh giữ, chính là tâm phúc của Thiên Trạch hiện giờ là thiếu tướng Vô Song Quỷ, khác với trước trần trụi nhục thân, hắn hiện giờ một thân quân giáp, trên tay là song thanh chiến phủ to lớn, uy phong vô cùng.

Hắn như thiên tướng hạ phàm, một người đứng ở cửa công canh gác ra vào, có quyền trưng binh huấn luyện, nhưng trời sinh bất thiện cùng kẻ khác giao lưu, càng không rõ cách huấn luyện thuộc hạ, mặc dù nắm giữ quyền cao nhưng đến nay vẫn chỉ một người không có thuộc hạ.

Thiên Trạch cũng lười để ý, dù sao cả cái Đế Cung có trận pháp bố trí, hắn không một chút sợ, lấy hắn chiến lực càng không để mắt kẻ khác đến nháo sự.

Tiêu Nhược Phong ba người chậm rãi đi vào bên trong.

Không giống như lần đầu bọn họ đến, Đế Cung nghiêng trời lệch đất thay đổi, lầu các tẩm cung đan xen, đẹp như tranh vẻ, nhất là các tòa huyễn đảo trôi nổi trên cao giống như tiên cảnh rơi xuống chốn nhân gian.

Cả ba người cũng không lấy gì lạ, tuy không được vào trong, nhưng tại những kiến trúc cao cũng nhìn qua được cảnh vật bên trong, tuy nhiên trực tiếp ở cự ly gần cảm nhận lại là một điều khác.

“ Đúng là thần tiên thủ đoạn, tiên cảnh chốn nhân gian” Tiêu Nhược Phong khen.

Cơ Nhược Phong nói : “ Đế đô bao phủ Tứ Cực trận pháp, Đế Cung tuy không rõ nhưng hẳn có, lại có vị kia tọa trấn, cõi đời này dù ngàn vạn hùng binh Binh Thánh tái thế cũng không công phá được”

“ Ukm!” thân là Binh gia đại tướng, từ hàn môn mà đánh ra Diệp Khiếu Ưng càng rõ hành binh đánh giặc, muốn công phá tòa đô thành này giết vào Đế Cung, chẳng khác nào là khó như lên trời.

Cả ba đã từng đi vào Đế Cung một lần, đường dẫn đến Thăng Long điện lại không đổi, cộng thêm từ cổng dẫn đến lại trống trải, thẳng một đường không cần đi qua các công trình kiến trúc trái phải bên cạnh là được.

Rừng rậm cây cối từ Trường Sinh Chi Trứng đều bị Thiên Trạch quy hoạch phân phối lại trong Đế Cung, đại lượng thì trên một tòa đảo riêng trôi nổi trên bầu trời.

Lần này ba người Tiêu Nhược Phong lại đi vào trong so với trước kia mà nói thì dễ hơn rất nhiều, không giống như trước kia đi vào rừng mà giờ là đi vào chốn tiên cảnh.

Cả ba một đường không trở ngại, trên đường thỉnh thoảng xuất hiện không ít người song không ai đả động đến, cả ba vừa đi vừa ngắm cảnh, chừng một tiếng đồng hồ thì đạp bước đến Thăng Long điện phía trước.

“ Đào cũng đã hết rồi! tiếc thật tiếc thật” Diệp Khiếu Ưng nhìn hàng đào trước bờ hồ không còn một trái tiếc hận.

Mấy quả đào được trồng trong cung cũng không phải đào bình thường, là đào của thế giới trước hắn đem qua, mỗi trái chín đều có linh khí nồng đậm, ăn vào trợ giúp vỏ giả nhiều năm khổ luyện, là thứ bảo vật khó cầu.

Mà ba người đều là vỏ giả cho nên biết nó quý trọng, bất quá lấy bọn họ công lực ăn vào cũng không có tác dụng nhiều, nhưng nếu như ăn lượng lớn lại là một chuyện hoàn toàn khác.

“ Bây giờ ta lại hâm mộ đám mỹ nữ ở trong này rồi đấy, mỗi khi đào ngưng trái là có thể ăn thoải mái rồi. Chưa kể các vị phía trên kia” Tiêu Nhược Phong đùa giỡn.

Ba người vừa đi vừa trò chuyện, vượt qua hàng đào cùng hồ nước liền thẳng đến cung điện xa hoa lộng lẩy, giống như các tòa đảo nổi lơ lửng ở hư không năm mươi mét, xung quanh tứ phía trước sau có bốn đầu cầu thang đá chạm khắc song long dẫn lên.

“Ah! Nhược Y! Nhược Y!” Vừa theo lên đối diện cầu thang đá, Diệp Khiếu Ưng nhận ra một cái thân ảnh, vội kêu lên.

Tại đầu bọn họ trên, một cái bóng ảnh qua lại.

Là một đầu màu xanh lam quái cá, nói nó là quái cá bởi trên thân mọc ra tám cái chân.

Quái cá này cũng giống như rất nhiều món đồ Thiên Trạch đem ra, không thuộc về thế giới này, Bát Tí Phi Nguyên, một loại thần thú đi mây về gió trong chớp mắt.

Tại quái cá trên có một cái nữ hài, chính là con gái độc nhất của Diệp Khiếu Ưng.

“ Tiểu Lam! Tiểu Lam! Ngươi chở ta xuống đó một lát đi” Diệp Nhược Y nhận ra ai gọi mình hướng Bát Tý Phi Nguyên nói.

Bát Tý Phi Nguyên thông linh trí tuệ so với các động vật khác mạnh hơn nhiều, nhẹ gật đầu cá, ngay khi Diệp Nhược Y leo lên đầu ngồi, nhẹ “Sưu” một tiếng đã xuất hiện hơn hai trăm mét.

“Cha! Tiêu vương gia, Cơ thúc thúc” Diệp Nhược Y chào hỏi.

Cả ba người bị đầu quái cá này cho kinh dị, bởi hình thể nhỏ nhắn nhưng mang theo Diệp Nhược Y lại tốc độ mau lẹ vô cùng.

“ Nhược Y, đây là?” Cơ Nhược Phong dò xét, dù hắn kiến thức hơn người nhưng vẫn không tìm được trong đầu mình về loài quái thú này.

Diệp Nhược Y nói : “ là Tiểu Lam! Con nghe Lý nương nương nói nó là Bát Tý Phi Nguyên, là thần thú đi mây về gió”

Cả ba nghe được cũng bị giật mình một cái.

“ Nhược Y, bệnh tình con thế nào rồi?” Diệp Khiếu Ưng lo lắng hỏi, quái thú hay thần thú để hắn giật mình nhưng càng quan tâm đến an nguy con gái.

“Cha! Đở hơn rất nhiều rồi! con chỉ cần mồi ngày tẩm trong hồ nước, ăn trái cây trên đảo liền tốt hơn rất nhiều, không lâu nữa sẽ hết bệnh” Diệp Nhược Y hướng cha mình nói ra.

Nghe được lời này, Diệp Khiếu Ưng vui sướng, cọc bận tâm luôn đè nén hắn suốt nhiều năm cũng được cởi ra, không kìm được cảm xúc đem tay bắt lấy vai con gái.

“ Khịt khịt” Bát Tý Phi Nguyên hứng thụ dùng mủi cá hửi lấy người phía trước, sau đó một bộ chán gét lùi về sau, đem Diệp Nhược Y cho lảo đảo rơi xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK