Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cách Tân Trịnh tám trăm dặm về phía tây nam.

Vùng Nam Dương là nơi trù phú và màu mở nhất Hàn quốc, được xem là kho lương của nước Hàn.

Nơi này vốn là đất phong của Cảnh Luân quân Hàn Khiết, nhưng ba năm trước đây y đem vùng đất này cá cược mà thua vào tay Phỉ Thúy Hổ.

Phỉ Thúy Hổ là tên thương hộ trong vùng Nam Dương, dựa vào thủ đoạn mua chuộc quân chính, khống chế thị trường đã trở thành cự phú hàng đầu của Hàn quốc. Kẻ này sống rất ăn chơi sa đọa làm dấy lên lòng hiếu thắng của quý tộc vương thất.

Và Cảnh Luân quân tìm đến cùng y cá cược và so bề giàu có.

Phỉ Thúy Hổ dùng vàng ngọc xây nhà, trân châu đắp đường áo gấm làm củi. Chưa đến 10 ngày đã khiến Cảnh Luân Quân thua hết tài sản đến cả đất phong cũng bị Phỉ Thúy Hổ cưỡng ép bán cho.

Cảnh Luân Quân là tông tộc hoàng thất, đất phong nào dễ bị thu mua, chỉ là có thế lực cực kỳ hùng mạnh đứng phía sau làm trung gian.

Thiết Huyết Minh làm chứng cho cuộc so tài của cả hai.

Nó là một tổ chức vừa hùng mạnh vừa bí mật, dùng tài lực và nhân lực khổng lồ tiến hành đảm bảo cho các màn cược lớn các quốc gia. Cảnh Luân Quân tuy là tông tộc nhưng cũng không làm trái được màn cược.

Cuối cùng Cảnh Luân quân thua cược tài sản cùng đất phong mất đi, Hàn vương nghe tin giận mà đem y gạch tên ra hoàng thất, trở thành thường dân nghèo khó Hàn Khiết không lâu sau thì chết.

“ Phỉ Thúy Sơn Trang đúng là cảnh quan mỹ miều phong thủy nhất lưu!” Thiên Trạch sau khi khống chế Tuyết Y Bảo liền nhắm đến một nanh vuốt khác của Cơ Vô Dạ, lần này hắn mang theo Diễm Linh Cơ và thủ hạ ngự pháp bảo một đường mà đến.

Dạ Mộ Tứ Hung Thú một trong, đảm nhiệm vị trí Tài và cung cấp tài chính lớn cho Cơ Vô Dạ, Phỉ Thúy Hổ xuất thân kinh thương nhờ có mạng lưới của Cơ Vô Dạ mà mấy năm nay lớn mạnh nhất vùng Nam Dương.

Trong tối khống chế cùng bành trướng lực lượng, hoặc thông qua ám sát cùng các thủ đoạn không mấy quang minh, Phỉ Thủy Hổ đem vùng đất màu mở nhất nước Hàn này chiếm làm địa bàn của mình.

Mà Phỉ Thúy sơn trang là nơi có cảnh quan tuyệt đẹp nhất trong vùng Nam Dương, và là nơi xa hoa nhất trong vùng này.

Cứ mỗi thời khắc hoàng hôn hay bình minh tòa sơn trang này càng thêm xinh đẹp, cảnh đẹp này hiện giờ hiển hiện rõ dưới tầm mắt của nhóm người Thiên Trạch.

“ Có Dạ Mộ chống lưng, Phỉ Thủy Hổ hùng cứ lấy vùng Nam Dương này” Diễm Linh Cơ tiếp lời vào : “ so với cái chổ lạnh lẽo kia thì Phỉ Thủy Hổ thật biết hưởng thụ”

“ Con heo mập kia nhiều năm nay tích súc không ít. Để ta xem thử hắn có bao nhiêu thứ, hy vọng khi hắn trở về sẽ ưa thích món quà này” Thiên Trạch cười nói, sau đó khống Tử Kim Hồ Lô đáp xuống bên dưới.

Diễm Linh Cơ cười nói : “ Tin tưởng y sẽ rất kinh hỉ”

“ Đứng lại! ngươi là kẻ nào!”

Lúc này theo Thiên Trạch từ trên cao cướp xuống, một số hộ vệ trong phủ lẫn gia đinh phát hiện ra được, mấy cái trong đó vội hô lên.

Thiên Trạch không nói gì, nhìn mấy tên hộ vệ kia cứ đem Tử Kim Hồ Lô húc bay.

“Ah!” không ít tiếng kinh hãi thốt lên, người ở gần thấy được mà hốt hoảng, không ít kẻ té ngã.

“ Mau! Đi thông báo quản gia!”

“ Không được cho hắn vào”

“ Mau! Có kẻ xâm nhập”

Mười mấy cái nô bộc thấy đám hộ vệ canh giữ bị đánh giết, hốt hoảng hô lên.

Thiên Trạch không để ý chậm rãi đi vào trong, cười nói : “ Phỉ Thúy Hổ thật đúng là biết chọn chổ, để xem ngươi cho ta bất ngờ gì?

Phỉ Thúy Sơn Trang là sơn trang giàu có nhất xinh đẹp nhất tọa lạc ở vị trí thuận lợi nhất trong Nam Dương, mà trang chủ chính là Phỉ Thúy Hổ.

Phỉ Thủy Hổ tuy chỉ là một cái thương nhân nhưng hắn khác với các thương nhân khác, bởi hắn chính là người của Dạ Mộ một tổ chức sinh sau đẻ muộn chỉ mới nổi lên gần đây tại Hàn quốc, song vô luận là triều đình lẫn giang hồ đều không dám khinh thường.

Dạ Mộ tổ chức trong tối mạnh mẽ nhất Hàn quốc hiện giờ, bao phủ cả toàn bộ Hàn quốc và có ảnh hưởng đến các nước lân cận.

Có Dạ Mộ chống lưng Phỉ Thúy Hổ nhanh chóng giàu lên, trở thành cự phú cũng là thương hộ giàu có nhất vùng Nam Dương và Hàn quốc, y cũng là tài chính cung cấp nhiều nhất cho Dạ Mộ.

“Sưu!”

“ Sưu!”

Thiên Trạch đi vào trong liền thấy được lầu các xa hoa cao lớn, lưng dựa núi lớn xung quanh có nhiều cây lớn cho lá đỏ hoe rất đẹp.

Trừ cảnh đẹp ra liền thấy được mười mấy đạo thân ảnh che mặt cầm đao kiếm khinh thân mau lẹ di chuyển đến chổ hắn, khi tiếp cận không một chút lưu tình hạ thủ vào chí mệnh vị trí.

Cả thảy mười hai cái, hoàn toàn bất đồng với những gả Thiên Trạch giết trước đây, mười hai kẻ này thân thủ đều tốt hơn rất nhiều.

“ Phốc! Phốc”

Truy Tinh Lôi Vân Thương theo tay Thiên Trạch điểm lên, trong chốc lát mấy chục đạo thương khí xuyên thủng cơ thể mười hai gã đến, chết.

Thiên Trạch chậm bước mà đi.

Chừng năm trăm mét trước, một đình các lớn các cột trụ làm bằng ngọc trụ dựng lên, tại đó còn có vàng ròng khảm nạm, phía trước thềm bậc không ít các cột trụ bằng vàng nhỏ được dựng lên bố trí xung quanh, nhìn qua hết sức xa hoa.

“ Thấy ngươi rồi!” Thiên Trạch cười nói, theo nguyên thần thả ra chú ý đến mấy tên nô bộc chạy vào liền phát hiện được bọn chúng đi đến phía sau đình lớn này, tòa lầu các rộng lớn cùng đại khí.

Rộng lớn lầu các trong, một cái trung niên nam tử đang ôm một cái nữ tử xinh đẹp, dung mạo lẫn vóc dáng có đến 5 phần giống Phỉ Thúy Hổ, chính là trưởng tửPhỉ Thúy Lang.

Phỉ Thúy Lang thường hay trợ giúp cho cha mình kinh doanh sản nghiệp, lần này trừ quan ngoại trở về, lại khéo trùng hợp với cha mình đã đến Tân Trịnh tiến cống, thảnh ra hắn ở lại sơn trang tọa trấn.

“Không xong! Không xong!” từ bên ngoài gã quản gia của Phỉ Thủy Hổ hối hả chạy vào trong phá đi không khí nơi này.

Phỉ Thủy Lang có phần bất mãn bất quá hắn rõ ràng thuộc hạ cha mình không làm chuyện hồ đồ ngu xuẩn, hẳn là có chuyện gì trọng đại chăng?

Đám vũ cơ cũng hiểu ý dừng lại huy vũ.

“ Chuyện....” Phỉ Thúy Lang định hỏi, đồng tử liền co rút lên khi thấy một thanh thương từ sau bay vào.

Ngay lập tức hai tên hộ vệ đứng phía sau Phỉ Thủy Lang rút đao ra xông đến trước hộ vệ cho chủ tử.

“ Đang!”

Đao thương va chạm, ba thanh vũ khí nảy sinh hoa lửa.

Liền trong cái nháy mắt, thương quỷ dị đổi hướng lại vòng qua một bên.

“Phốc! Phốc!”

Thương nhanh như chớp xuyên giết hai tên Kim Cương Phàm Cảnh cao thủ.

“ Ah!” Phỉ Thủy Lang cùng đám vũ cơ nhìn thấy mà sợ tái mặt.

Nhất là Phỉ Thúy Lang khi thấy kẻ này ngoại hình nhớ đến hắn thu được tin tức gần đây càng kinh hoảng hơn.

“ Người đâu? Người đâu?”

Phỉ Thủy Hổ là phú thương giàu có nhất vùng, lại là Dạ Mộ Tứ Hung Thú một thành viên, hắn làm sao chỉ là một thương nhân bình thường được, sơn trang trong lưu không ít hảo thủ đây.

Nhưng Phỉ Thủy Lang kêu gọi thế nào đám thủ hạ của hắn không một ai đến, bởi những kẻ này trên đường tới chổ này bị Thiên Trạch hoặc thủ hạ của hắn giết sạch.

“Không cần gọi, người đều bị ta giết cả rồi!” Thiên Trạch cướp vào nhàn nhạt nói.

Phỉ Thủy Lang mặt mày trắng bệch, mồ hôi tuôn ướt áo, khẩn trương nói : “ Xích.... Xích Mi....”

Thiên Trạch không cho hắn cơ hội nói hết, trực tiếp cách không một chưởng đem Phỉ Thúy Lang chấn ngất đi, sau đó thông qua thần lực dò la tâm trí đã biết chổ tên này cất giấu tài bảo, cũng không có giết y mà chờ tên này về sau có chổ dùng.

“ Tốt! quả nhiên ngươi biết” Thiên Trạch cười nói, sau khi đạt được thứ hắn muốn cũng không giữ mệnh Phỉ Thúy Hổ, giết chết luốn con của kẻ thù mình.

Sau đó dựa theo ký ức đi đến chổ cất giấu tài bảo của Phỉ Thủy Hổ, chổ hắn dấu là một cái bí thất nằm tại kho lương trong trang, vì là chổ tàng trử tài sản của mình cho nên được hộ vệ cùng cơ quan bảo vệ chu đáo.

Phỉ Thúy Lang là trưởng tử sau này chính là tiếp quản gia sản của Phỉ Thủy Hổ, hắn lại được Phỉ Thúy Hổ thương yêu, cho nên bí thất này hắn cũng biết đến. Chỉ là biết nhưng muốn đi vào được thì không thể, bởi bí thất này cơ quan khóa là ở trên tay của

Bất quá đối với Thiên Trạch mà nói, một thương là đủ.

“ Đúng là giàu có nhất Hàn quốc, tài sản cũng gần bằng quốc khố Hàn quốc rồi” Thiên Trạch phá cơ quan dẫn xuống tài bảo xong, nhìn đống châu báu hoàng kim chồng chất trong các rương mà nói.

“ Chừng này cũng gần được 50 vạn lượng vàng đi, cộng thêm kho lương ước tính 10 vạn nữa” Thiên Trạch nhìn đống tài sản này ước định sơ bộ giá trị : “ có lẽ do thế giới này biến, cho nên tài sản của Phỉ Thúy Hổ cũng so với nguyên tác càng nhiều”

Dựa theo ký ức cũ, nguyên tác Thiên Hành Cửu Ca trong Hàn Phi lợi dụng lòng tham Phỉ Thúy Hổ mà thắng cược, chính là nhờ vào việc phát hiện ra kho lương mà hắn tư tàng bên dưới kho lương Nam Dương.

Phỉ Thúy Hổ muốn khép Hàn Phi vào chổ chết khi nhận lời cá cược của Hàn Phi khi giá lương thực do hắn khống chế, hai người định ra 10 ngày giá cả sẻ giảm.

Hàn Phi chỉ có 2 ngàn lượng vàng không thể mua lương thực trong Hàn quốc chỉ có thể chạy sang nước Ngụy mua lấy, là Phỉ Thúy Hổ ép hắn vào thế tứ cục buộc Hàn Phi dùng quân lương chỉ cần hắn đụng vào liền mang tội.

Sau này Vệ Trang mang theo thuộc hạ đột nhập vào kho lương lại phát hiện ra mật thất chứa lương thực tư tàng, sau đó cùng Thiên Trạch thủ hạ hợp tác dời đi. Nhờ đó mà thông qua việc đẩy giá lên cao mà bán lại cho Phỉ Thúy Hổ kiếm một lượng tiền lớn từ hắn, còn khép hắn vào tội cố ý đẩy giá lương thực lên cao.

Phỉ Thúy Hổ bị lòng tham che mờ mắt cuối cùng thua bại, toàn bộ sơn trang lẫn sản nghiệp đều trở về tay của Lưu Sa.

Mà khi đó Phỉ Thúy Hổ dùng toàn bộ tài sản mua lương, chỉ còn 5000 lượng vàng mà thôi, bây giờ không tính khế đất cùng giấy bán thân của hạ nhân, chỉ riêng tài sản thôi cũng gần đến 50 vạn lượng vàng, một con số rất ấn tượng.

“ Thu!” Thiên Trạch không chút khách khí nào đem toàn bộ tài sản trong tài bảo bắt đầu dời đi sạch sẽ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK