Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai tuần sau, Cổ Vực Mãng Hoang một khu vực.

Một dãy núi khổng lồ cực kỳ hiểm trở trông giống như một con Thông Thiên cự mãng đứng sừng sững cạnh đường đi chính.

Từ bên trong dãy núi không ngừng bốc lên từng luồng khí đen, bao phủ cả bầu trời trong vòng hơn trăm mét quanh đó.

Ở trong phạm vi này, không có bất kỳ mãnh thú nào dám đặt chân tới. Bởi vì nơi đây là lãnh địa của Viễn Cổ Thiên Ma Mãng.

Viễn Cổ Thiên Ma Mãng là một loại mãnh thú biến dị cực kỳ hiếm thấy.

Nếu bàn về bối phận thì huyết mạch của nó khá gần với một số lão tổ từ thời viễn cổ của Xà tộc.

Nhưng bởi vì sát tính quá nhiều mà trí tuệ của chúng kém xa so với bộ tộc Cửu U Địa Minh Mãng.

Cũng vì thế mà bộ tộc Cửu U Địa Minh Mãng luôn có chút coi thường chúng.

Dù sao, thực lực có mạnh mẽ đến đâu đi chăng nữa mà bản thân không có trí tuệ thì cũng chỉ là một loại máy móc giết chóc hơi mạnh mẽ hơn một chút mà thôi.

Máu của Viễn Cổ Thiên Ma Mãngcó công hiệu tẩy rửa cùng rèn luyện thân thể cực kỳ thần kỳ.

Hơn nữa còn có Thiên Ma Huyết trì, thứ mà Thiên Ma mãng tốn hao mấy trăm năm mới tích lũy được chính là thứ quý giá còn hơn cả máu huyết của Thiên Ma mãng.

Trải qua mấy trăm năm, thậm chí là thời gian lâu dài hơn nữa, viễn cổ Thiên Ma mãng sẽ dùng trăm phương nghìn kế tìm kiếm đủ loại thiên tài địa bảo có năng lượng tinh thuần để thả vào trong Thiên Ma huyết trì.

Lâu dần, năng lượng ngưng tụ ở trong huyết trì sẽ đạt tới trình độ cực kỳ đáng sợ. Người bình thường nếu tiến vào trong đó e rằng sẽ bị loại năng lượng khủng bố này trực tiếp phá nát thân thể.

Mà loại năng lượng nồng đậm đó cũng chỉ có đời sau của viễn cổ Thiên Ma mãng mới có thể tiếp nhận được

Lúc này một nhóm người ở trên không trung xẹt qua rồi hạ xuống một đỉnh núi, ngay khi vừa đặt chân vào vùng khói đen thì từ bên trong dãy núi to lớn kia đột nhiên truyền ra tiếng rắn kêu cực kỳ chói tai.

Ngay sau đó, cả ngọn núi như run rẩy, chỉ nghe tiếng xé gió ô ô vang lên, một cái đuôi rắn khổng lồ màu đen dài chừng trăm trượng từ trong núi đột ngột xuất hiện, mang theo lực lượng kinh khủng hung hăng đập về phía đoàn người.

Một con Cự Mãng màu đen dài đến vài trăm trượng mạnh mẽ lao ra. Cự Mãng màu đen này có thể tích cực kỳ khổng lồ, cả người phủ kín vảy đen. Phía trên vảy còn trùm phủ một tầng sương mù màu đen nồng đậm.

Đầu của Cự Mãng trông cũng rất đáng sợ, bởi vì nó không giống với đầu rắn bình thường mà trông có vẻ giống như một cái mặt người thật lớn đầy dữ tợn, khiến cho người ta có cảm giác dựng cả lông tóc. Thảo mà mà nó lại được gọi là Thiên Ma Mãng.

Con Viễn Cổ Thiên Ma Mãng này vừa hiện thân thì mây đen trên bầu trời cũng tụ tập lại.

Trong sấm chớp, năng lượng màu đen đáng sợ đang ngưng tụ dần, uy thế cực kỳ mạnh mẽ.Hai con mắt khổng lồ to gần một trượng kia như hai cái đèn lồng màu đỏ cực lớn treo lơ lửng trên bầu trời tràn ngập thô bạo cùng sát ý đang nhìn chằm chằm vào nhóm người.

“ Hừ” Một tiếng hừ lạnh vang lên, chỉ thấy đang thô bạo điên cuồng Thiên Ma Mãng cả thân hình to lớn lập tức bị đình trệ trong giây lát.

Một thân ảnh thiếu nữ màu xanh y phục lao ra đối diện với đầu to lớn cự mãng này, một đôi mắt yêu dị màu xanh biếc lớn chừng nửa trượng đột nhiên xuất hiện trước mắt nó.

Trong đó, ba đóa hoa màu xanh biếc đang xoay tròn nhanh dần. Một loại cảm giác tê dại từ tận sâu trong linh hồn xuất hiện làm cho thân thể căng thẳng của Thiên Ma Mãng nhất thời từ từ nhu hòa xuống.

Sát ý và sự hung bạo trong đôi mắt đỏ như máu cũng dừng lại trướcánh mắt yêu dị màu xanh biếc, ước chừng nửa trượng hiện lên trong hai mắt của Thiên Ma Mãng khổng lồ.

Ba đóa hoa xanh biếc tức tốc xoay tròn, tỏa ra từng luồng ma lực kì dị làm cho sát khí cùng sự thô bạo trong mắt Thiên Ma Mãng dần dần giảm xuống.

"Bích Xà Tam Hoa Đồng.... Mở!" Ba đoá hoa màu xanh biếc trong hai con ngươi của Thanh Lân đột nhiên run lên, rồi chậm rãi nở rộ.

Tại điểm tiếp xúc của ba đóa hoa hình thành một con ngươi yêu dị màu xanh biếc, khiến cho người khác nhìn vào cảm thấy trái tim như bị đóng băng, giống như vừa thức tỉnh, đang từ từ mở ra.

“Bích Xà Tam Hoa Đồng của Thanh Lân quả thật đáng sợ. Nếu ta là người của Xà Tộc thì e rằng ta cũng sẽ giống như Ma Mãng đó.” Trên không trung Tiêu Viêm chứng kiến một màn này hâm mộ vô cùng lên tiếng.

“ Đả là Bán Thánh rồi, không tệ” Đế Thiên An nhìn về Tiêu Viêm cười nói.

“ Hắc hắc... may mắn... nếu không có lảo đại lẫn tổ tiên giúp đỡ” Tiêu Viêm ánh mắt hâm mộ nhìn về thân ảnh Đế Thiên An, đồng dạng là đồng hương nhưng hai người cách biệc quả thực để hắn ghen tỵ chết.

“ Gần trăm năm ở bên trong Thiên Mộ, dùng nghị lực của mình có thể làm như vậy thật không tồi, đợi lấy được Bồ Đề Tâm ngươi cũng nhanh vào Thánh cảnh thôi, cố lên ngươi chỉ có năm năm thời gian để đột phá lên Đấu Thánh chín tinh đỉnh phong”

Nghe được Tiêu Viêm gương mặt túng quấn nói : “ xin nhờ, lảo đại ta cũng không phải yêu nghiệt như ngươi à, hắc hắc nếu như đại ca thương xót một ít”

Đế Thiên An cười nói : “ Trung Châu tài nguyên không thiếu, Long Cung chuẩn bi có đại động tác vây quét, mình không có không biết đi đoạt sau, hơn nửa ta sẽ để lại một ngụm tử hỏa của Đế Viêm cho ngươi luyện hóa”

Nghe được Tiêu Viêm mừng rõ lên, cười hắc hắc nói : “ lảo đại, hắc hắc tiểu đệ chỉ có thể lấy thân báo đáp”

“ Biến” Đế Thiên An cười mắng lên, dù sao hắn đoạt hết tài nguyên của Tiêu Viêm từ Dị Hỏa đến cả nữ nhân của hắn, tương trợ hắn đột phá Đấu Đế coi như bồi đắp đi.

Lúc này đồng tử yêu dị chậm rãi xoay tròn, rồi đột nhiên bạo xuất ra một tia sáng màu xanh biếc chiếu lên trên thân thể đang cứng đơ của Thiên Ma Mãng.

Nhất thời, ở trên đầu Thiên Ma Mãng liền xuất hiện một đóa hoa màu xanh biếc.Thời điểm đóa hoa màu xanh biếc xuất hiện, sự tàn bạo cùng thô bạo trong con mắt lớn của Viễn Cổ Thiên Ma Mãng nhanh chóng biến mất, và thay vào đó là một sự ôn thuận.

Viễn Cổ Thiên Ma Mãng không nhất lên một sự phản kháng, nó chỉ có thực lực tầm ngủ chuyển Đấu Tôn mà thôi, trong khi Thanh Lân bây giờ đả là tam tinh Đấu Thánh trung kỳ rồi. Cách biệc sức mạnh quá lớn, khác xa với nguyên tác trong, nó không đủ sức chống cự trước Thanh Lân.

Ngọn sơn phong khổng lồ này tuy cực kì hiểm trở, thế nhưng trong đó cũng không có ma thú nào cư ngụ.

Hiển nhiên tất cả đều đã bị viễn cổ Thiên Ma Mãng đuổi ra ngoài.Dựa theo năng lượng dao động từ sâu trong ngọn núi truyền ra, rất nhanh liền tìm được sào huyệt của Thiên Ma Mãng. Chuyện còn lại Đế Thiên An liền đem ba người dịch chuyển đến nơi này.

Sào huyệt của Thiên Ma Mãng ở trung tâm của ngọn núi, bên trong âm lãnh ẩm ướt, xương trắng rải khắp nơi, trong đó còn có một vài bộ xương của con người.

Cũng không biết tên xui xẻo nào đã trở thành mồi của Thiên Ma Mãng.Cuối sơn động là một đống loạn thạch màu đỏ tươi, còn ngay cạnh đó là một cái ao tràn ngập huyết dịch lớn chừng mười trượng.

Thỉnh thoảng trong huyết trì còn nổi lên một số bọt máu rồi vỡ bung, năng lượng vô cùng nồng đậm tràn ra từ trong đó.Phía trên bề mặt của huyết trì còn có một vài bộ xương thú đang trôi nổi bồng bềnh.

Xem ra Thiên Ma Mãng tàn bạo kia hễ bắt được con mồi nào thì đều ném vào đó.

Thiên Ma Huyết Trì vốn dĩ đang yên lặng liền lập tức sôi trào, vô số bong bóng máu không ngừng bốc lên, từng nguồn năng lượng bên trong huyết trì gào thét lên điên cuồng.

Trong mơ hồ có một âm thanh trầm thấp, kì dị như sấm chớp lặng yên vang lên, rồi khuếch tán ra ngoài.chóng yếu đi…

“ Thu” Dưới sự khống chế của Đế Thiên An toàn bộ Thiên Ma Huyết Trì bốc lên trên cao đồng thời, toàn bộ máu huyết của đầu Thiên Ma Mãng đều bị hắn rút ra dung nhập vào bên trong Huyết Trì, Thiên Mộ không gian được triệu hồi hiện ra.

Toàn bộ Huyết Trì bay vào bên trong Thiên Mộ không gian, thậm chí cả linh hồn của Thiên Ma Mãng chỉ cần nó đi vào bên trong liền dưới sự khống chế của hắn trở thành những năng lượng thể.

Làm xong hết thảy toàn bộ xương cốt lẫn lướp vảy da đểu bị dời vào không gian khác, ma hạch cũng được đào ra. Một cước đem Tiêu Viêm đá vào bên trong, nghe được thanh âm hắn hô hoán không ngừng vọng lại.

“ Muội cũng vào bên trong tu luyện đi, nhanh chóng đột phá lên Đấu Thánh chín tinh, ta ở ngoài sẻ kiếm tài nguyên cho các muội” Đi đến hôn lên trán nhỏ của Thanh Lân.

“ Ân” Thanh Lân gật đầu, từ trước đến nay đối với Đế Thiên An phân phó việc nàng chưa từng bao giờ phản kháng, đều nhất mực nghe theo, khẻ nhón chân môi đỏ áp lên bờ môi cùng hắn, rồi xấu hổ chạy đi vào bên trong.

“ Haha” Đế Thiên An cười lên, không ngờ nha đầu này lại chủ động như vậy,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK