Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thái Thản Cự Viên cũng không có để ý tới lời Triệu Thiên Hương nói. Nó chỉ làm một động tác đơn giản khiến cho tim mọi người đập thình thịch: tiến đến từng bước.

Mặc dù chỉ là từng bước, nhưng với thân thể hùng tráng của nó, đã khiến cho khoảng cách giữa nó và đám đệ tử của Sử Lai Khắc học viện thu hẹp lại chỉ còn chút xíu.

Triệu Vô Cực trầm giọng nói: “các ngươi lập tức ăn Ma Cô Tràng của Áo Tư Tạp rời đi”

“ Triệu sư phụ” Thất Quái thốt lên, quyết định này của Triệu Vô Cực chẳng khác nào là tìm chết thay cho bọn họ mở ra sinh cơ cả.

“ Nghe ta” Triệu Vô Cực tuy không cam lòng nhưng hắn hiện giờ có khổ mà không biết kêu ai, trên người thụ thương chưa hết, mặc dù Đế Thiên An rất có thể là Phong Hào Đấu La nhưng đứng trước con quái vật kia cũng chưa chắc có thể thủ thắng, nói : “ một lát nữa các ngươi chạy mau, không cần lo cho ta”

“ Nhị Minh” Tiểu Vũ thầm hô lên, con to lớn tinh tinh kia với nàng mà nói cực kỳ quen thuộc, trước đây chính là tam đệ của nàng.

Thái Thản Cự Viên thân hình dừng lại, đôi mắt thật sâu kiêng kỵ nhìn về thân ảnh nam tử bắt mắt phía trước, khi cảm nhận được từ người hắn áp bách mạnh mẽ, bình thường nó sẻ không đi đến chổ này nhưng khi Tiểu Vũ bước vào Tinh Đấu Sâm Lâm nó lại cảm nhận được hơi thở quen thuộc của nhị tỷ mình mà tiến đến.

Lấy mắt thường mà nhìn thì không phân biệt được tốc độ, thân thể khổng lồ của nó từ trên trời giáng xuống, trực tiếp hướng tới chỗ mọi người đè ép xuống. Thân thể khổng lồ lao tới bằng tốc độ hư ảo, khí thế thái sơn áp đỉnh kinh khủng làm cho mọi người đều có cảm giác khó thở.

“ Phanh”

Đám người ngơ ngác nhìn lấy một màn, thân hình to lớn khổng lồ của Thái Thản Cự Viên lại cùng với một thân ảnh nhỏ bé nam tử ở trên không trung giằng co.

“ Phanh” một tiếngvang, Thái Thản Cự Viên đem cánh tay cường tráng còn lại oanh kích lên thân hình nam tử phía trước đem hắn từ trên không đánh rơi xuống mặt đất bên dưới.

Ầm ầm, trong tiếng nổ, Đế Thiên An từ trong đống đổ nát nhanh chóng phiêu bồng dậy, chân đạp lên hư không, bàn tay bóp lấy “ răng rắc” tiếng vang, nói : “ được lắm, từ lâu rồi chưa có ai có thể cùng ta so khí lực”

Thái Thản Cự Viên trong miệng phát ra tiếng một rống giận dữ, khi Hồn Thú mạnh mẽ này ngăn cản hắn đoàn tụ cùng với nhị tỷ của mình. Cả người bốc lên làn hắc khí, đối với xuất hiện Hồn Thú mạnh mẽ này nó cũng muốn so găng ai hơn ai kém, về phần đám nhân loại còn lại nó không để trong mắt.

Nhưng chuyện tiếp theo càng làm cho Triệu Vô Cực cùng Xà bà Triệu Thiên Hương kinh sợ hơn, từ người của nam tử này mọc ra một đôi cánh cùng trên trán một đôi sừng, tứ chi hóa thành vuốt trảo, trên người vảy phiến cùng màu tím vàng, từ người tỏa ra khí tràng cuồng bạo.

“Ngươi.... ngươi....ngươi” Mạnh Yên Nhiên há to con mắt lên cả kinh lên.

Xà bà Triệu Thiên Hương kinh hô : “Hồn thú hắn là hồn thú ”

“ Hồn thú.... hắn là Hồn Thú!!!” Triệu Vô Cực khiếp sợ nói.

Người nam tử phía trước để bọn họ khẳng định đó là Hồn Thú đó chính là đối phương trên người so với Hồn Sư phụ thể hết sức khác biệc, không có bất cứ Hồn Hoàn hay vũ hồn nào hiện ra, bây giờ bọn họ cũng đả hiểu được vì sao y đối chiến với Đường Tam cùng Triệu Vô Cực không lấy ra Hồn Hoàn.

“ Đúng, chỉ cần giết được ta, như vậy các ngươi có thể thu được Hồn Cốt lẫn Hồn Hoàn của ta” Đế Thiên An tiếu ý đứng trên bầu trời nói, sau đó lại lao nhanh lên không trung lao đến Thái Thản Cự Viên mà đến.

Bất cứ Hồn Sư nào cũng biết rõ, phàm là Hồn Thú trùng sinh thành người, tu vi hoàn toàn mất hết, chỉ có thể tu luyện lên tới Phong Hào Đấu La cấp bậc, mới có thể vĩnh viễn biến thành người. Mà trước khi tu luyện tới cấp độ này, một khi bị giết chết, vẫn sẽ xuất hiện hồn hoàn mười vạn năm, lại có thêm một khối hồn cốt.

Hồn cốt so với hồn hoàn trân quý hơn rất nhiều, cơ thể có thể hấp thu sáu loại hồn cái, chia ra các vị trí đầu, hai tay, hai chân và thân thể. Ngoài ra còn có ngoại phụ hồn cốt nếu như ngươi vận khí quá tốt.

Hồn cốt có thể mang tới cho hồn sư một cái hồn kỹ, mà hồn cốt mười vạn năm lên đến hai cái. Thử hỏi nếu như đạt tới Phong Hào Đấu La, mang trong mình chín cái hồn hoàn tương đương chín cái hồn kỹ là tối đa, nhưng nếu ngươi hấp thu hồn cốt, chẳng phải lời hơn một cái hồn kỹ hay sao, thực lực đại tăng, địa vị trong hồn sư giới cũng tỷ lệ thuận tăng theo.

Triệu Vô Cực hít vào một hơi, muốn Hồn Cốt hắn cũng muốn nhưng mà có mạng để lấy được sao, khẩn trương nói : “ mau đi mau khỏi đây, nhanh”

“ Là!!” Thất Quái vội hô lên.

Đái Mộc Bạch liền vận lên Kim Cương Hổ cõng lấy Triệu Vô Cực, hiện giờ không rời đi chỉ có chết mà thôi, hai đại Hồn Thú phía trước không phải là bọn họ có thể giao chiến được, cũng may hai con Hồn Thú này phát điên đánh nhau, mới cho bọn họ cơ hội, còn không nhanh chạy, mạng cũng ở nơi này.

“ Đi đâu vậy, chuyện của chúng ta còn chưa xong mà”

Đột nhiên thanh âm vang lên làm cho Thất Quái biến sắc, đám người đều vận lên hết thảy Hồn Lực đề phòng, trong lòng hít một ngụm khí lạnh khi thấy được một Đế Thiên An khác lại quỷ dị từ dưới lòng đất hiện ra.

“ Ngươi.... ngươi” Tiểu Vũ con mắt nhìn về thân ảnh nam tử đang ở trên không trung cùng với Nhị Minh đối chiến, lại quay sang nhìn nam tử chặn đường phía trước, hoàn toàn giống hệt nhau.

“ Ực” Triệu Vô Cực nuốt một ngụm nước bọt, xuất hiện hai Hồn Thú cấp Phong Hào Đấu La cũng để cho hắn kinh sợ, hiện giờ đả hối hận khi mang theo Thất Quái đến Tinh Đấu Sâm Lâm, ai ngờ được mấy cự đại khủng bố Hồn Thú này lại xuất hiện ở bên ngoài rìa khu rừng chứ.

Xà bà khẩn trương, nắm lấy tay cháu gái để sau mình, trấn định tinh thần lại khi nhìn một thân ảnh khác lại từ mặt các bên dưới hiện ra, cất lời : “ chúng ta vô tình mạo phạm ngài, kính mong tôn kính điện hạ bỏ qua cho”

Một phân thân mở lời : “ các ngươi dù sao cũng đến nhà của ta, nhân loại có câu khách đến nhà không trà cũng rượu, mấy khi có khách đến, ta cũng phải hảo hảo chiêu đãi”

“ Không cần.... không cần” Mã Hồng Tuấn sợ hãi lên tiếng.

Trữ Vinh Vinh yếu ớt nói : “ Hồn Thú điện hạ, ngài thả chúng ta đi”

“ Cũng được, đã không nguyện ý làm khách, vậy làm thức ăn cũng được”

Nghe đến đây đám người Sử Lai Khắc run một cái, hiện giờ mạnh mẽ nhất Triệu Vô Cực cũng đả trọng thương xuống, Thất Quái có thể là địch của một Hồn Thú cấp bậc Đấu La ư, làm khách của một Hồn Thú cao cấp chuyện này bọn họ cũng không dám đến à.

“ Làm sao, các ngươi có gan vào rừng giết Hồn Thú, có gan đánh ta, lại không có gan đến nhà ta uống vài chung trà, ta đối với nhân loại cũng rất muốn giao lưu tình cảm đó, tất nhiên các ngươi cũng có thể từ chối” một phân thân khác cà lơ phất pha đáp lời.

Một phân thân khác đi đến trước người Tiểu Vũ và Đường Tam, trong sự ngưng trọng kiêng kỵ của đám người, nhìn Tiểu Vũ nói : “ nhân tâm khó dò, lòng người hiểm ác, đám người này ở bên cạnh nàng có thể bây giờ đối xử với nàng tốt, nhưng đó là bọn họ chưa biết được thân phận hồn thú vạn năm của nàng.”

“Một khi bị lộ ra Nhu Cốt Thỏ mười vạn năm, nàng cho rằng bọn họ không giết nàng, đoạt lấy Hồn Hoàn Hồn Cốt ư. Chỉ sợ người nàng tin tưởng nhất không phòng bị nhất chính sẽ ra tay trước. Nhân loại có câu ngọc không có tội, có tội là người mang ngọc, nhiều năm trước một Lam Nhân Hoàng cũng đả bị chết thảm khi bị lộ ra thân phận đây.”

“Ta....ta....ta....” Tiểu Vũ con mắt đỏ hồng lên, cắn môi tay chân luống cuống khi bí mật bị bóc trần ra.

“Cái gì.... Tiểu Vũ.... nàng.... nàng là Hồn Thú” Đái Mộc Bạch đám người cả kinh lên, bọn họ không ngờ được việc này, Tiểu Vũ bên cạnh bọn họ lại là sống sờ sờ 10 vạn năm Hồn Thú trùng sinh.

Đường Tam gào lên tiếng : “ Ngươi nói bậy.... Tiểu Vũ đừng tin hắn.... Tam ca sẽ không làm hại muội”

Tiến lên từng bước, Đường Tam nói : “ngươi là người thì sao?Là hồn thú thì như thế nào?Ta chỉ biết, ngươi là muội muội của ta”

Tiểu Vũ chỉ cảm thấy trong đầu chính mình phảng phất có cái gì nổ tung, nước mắt không thể khống chế chảy ra.

Lúc thân phận nàng bị bóc trần, trong nháy mắt, trong óc nàng cũng đã là trống rỗng.

Nhưng chỉ thật không ngờ, Đường Tam, hắn không có bài xích chính mình,Tiểu Vũ đột nhiên cảm giác được, hết thảy tất cả cũng đều đã không trọng yếu, bất luận người khác thấy nàng ra sao, nàng cũng không cần, duy có Đường Tam giữa lúc nguy khốn, đã dung nhập thật sâu vào trong lòng nàng.

“ Ân” Tiểu Vũ gật đầu.

Thân phận của Tiểu Vũ là Hồn Thú thật hư thế nào còn chưa chứng thực, nhưng dựa vào biểu hiện của Tiểu Vũ xem ra đến 10 phần là thật.

Một Hồn Thú 10 vạn năm trùng sinh làm bạn học bên người cũng để cho bọn họ, như mặt hồ yên tĩnh gợn sóng không ngừng, nhất là Đường Tam người có quan hệ thân cận nhất với Tiểu Vũ.

Đế Thiên An đem tay kéo lấy tay Tiểu Vũ, nói : “ Nàng thân phận đã lộ ra rồi, một khi trở về tất nguy hiểm, nhân sinh mấy vẹn toàn như ý muốn, dù tên Đường Tam này bây giờ không ra tay với nàng, như vậy tương lai thì sao?”

“Cho dù hắn không ra tay vậy đồng bọn của hắn thì sao? Chưa kể tên Hồn Thánh kia một khi hắn đạt đến bình cảnh, hắn sẻ bỏ qua cho một đầu 10 vạn năm Hồn Thú nhỏ yếu bên cạnh mình ư? Biết người biết mặt không biết lòng, mà cho dù bọn họ không ra tay, thế lực phía sau họ khi biết đây. Hồn Đấu La và Phong Hào Đấu La trên đại lục khi biết một Hồn Thú trùng sinh sẻ điên cuồng thế nào?”

“ Ngươi tại sao phải như vậy” Tiểu Vũ tức giận lớn tiếng nói, thanh âm tràn đầy phẫn nộ lẫn đau thương, nàng biết rõ Hồn Thú thân phận bị lộ ra có ý nghĩa gì, chính là chết không có chổ chôn đấy, Hồn Sư sẻ điên cuồng truy giết nàng không tha.

Phân thân Đế Thiên An đi đến gần, đem tay ra trước nàng, nói : “Hồn Thú chúng ta tu luyện không dễ dàng, ngắn thì vài năm dài thì trăm vạn năm, còn Nhân Loại chỉ tu luyện ngắn ngủi, thông qua liệp sát Hồn Thú mà tăng cấp.”

“Nhân Loại và Hồn Thú đứng ở 2 chiến tuyến khác nhau, một khi nàng thân phận lộ ra có mấy tên nhân loại sẻ vì nàng mà chiến cơ chứ, bây giờ nàng có thể hận ta, nhưng sau này sẻ khác, về đi thế giới nhân loại tuy đủ màu phồn hoa muôn màu muôn vẻ, song lại nguy hiểm trùng trùng. Thế giới này rất tàn khốc, kẻ mạnh quyết định hết thảy, nàng phải chấp nhận cái sự thật của thế giới này.”

Đường Tam siết chặt bàn tay, những lời kia lại như những lưỡi dao cứa vào trong lòng hắn, một sự thật mà hắn không muốn chấp nhận, khàn khàn nói : “ Tiểu Vũ....Tiểu Vũ hắn nói đúng, muội không nên ở cạnh chúng ta....”

“ Tam ca” Tiểu Vũ kêu lên, nước mắt chảy ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK