Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thạch Hóa bệnh chính là bệnh nan y của Minh tộc, trước nay không có lời giải. Mà kẻ gây ra Hải Khoát Thiên Không đã biết là ai, chính là Thần Nhãn lợi dụng Bình Minh hoa phấn mà rãi xuống Địa Ngục.

Nếu như từ Thái Cực có thể đạt được cách giải trừ căn bệnh này mà nói, đây chính là một chuyện đại sự của Minh tộc.

Thái Cực nói : “Thần Nhãn dùng phấn hoa của Bình Minh hoa ám hại Minh tộc các ngươi, tuy không tính là quang minh gì nhưng cũng là một kế rất hay. Lợi dụng tương khắc cùng thuộc tính của tộc ngươi mà ra đòn sát thủ”

Hải Khoát Thiên Không cau mày : “ thuộc tính của Minh tộc ư?”

Thái Cực nói : “ Minh tộc sinh sống dưới Địa Ngục Giới chín vạn năm thuộc về chí âm hoàn cảnh, cơ thể đã tương thích với nơi này. Mà Bình Minh hoa sinh tại dưới ánh mặt trời, là dương cương chi vật. Các ngươi Minh tộc hút vào Bình Minh phấn hoa, sẽ cùng âm hàn thể chất tạo thành xung đột, từ đó làm hao mòn thể nội sinh mệnh lực, cho nên sẽ dần dần khô cạn trở thành cứng ngắc, cuối cùng hóa thành đá.”

Hải Khoát Thiên Không suy ngẫm một chút hiểu ra nguyên nhân cặn kẽ, chính là dùng âm dương tương khắc tương sinh đạo lý.

Thái Cực nói : “Chữa trị phương pháp này có thể dùng Trường Sinh Giới Thần Lực, loại thần lực này thuần khiết bình thản vừa vặn có thể trung hoà phấn hoa cùng thể chất xung đột, thế nhưng cần dùng đến số lượng cao sinh mệnh lực.”

Hải Khoát Thiên Không hỏi : “ không còn cách nào khác ư?”

Đáp án của Thái Cực để hắn biết cách chữa trị hóa đá bệnh song so với không biết cũng chẳng khác gì. Trường Sinh Giới Thần Lực hiện giờ thuộc về Thần tộc, quan hệ hai tộc đối địch thì làm gì có chuyện Thần tộc dùng thần lực hóa giải chứ.

Thái Cực nói : “Còn một cách đó là tăng trưởng cơ thể Minh tộc kháng tính, dùng chí âm chí hàn khắc chế lấy phấn hoa bình minh. Có điều đây là suy đoán của ta, dù không có giải trừ cũng sẽ giảm lại tốc độ hóa đá hoặc tiêu trừ thống khổ”

Hải Khoát Thiên Không nghe xong trầm mặc, cau mày suy tính : “ dù là địch nhân nhưng ngài để ta tôn kính, cảm tạ đã chỉ điểm.”

Lời này không giả, đối phương có thể giết hắn mà chiếm cách tu luyện của Minh tộc, song y lại không làm vậy, còn chỉ điểm về bệnh Thạch Hóa cho Minh tộc. Dù biết y còn tính toán riêng, song đứng ở trận doanh đối lập lại có thể làm được như y, không phải ai cũng làm được.

Thái Cực không để ý đến : “ câu trả lời của ngươi”

Hải Khoát Thiên Không nói : “ tôi quay về Địa Ngục Giới”

Thái Cực gật đầu, tay phất nhẹ pháp trận hình thành.

Hải Khoát Thiên Không không chút do dự cướp đến pháp trận, sau đó theo trận pháp mà dịch chuyển xuống Địa Ngục Giới.

“ Xem như ta lấy đi Ngục Sứ bù lại cho Minh tộc các ngươi một viên Đại Tướng” đợi Hải Khoát Thiên Không rời đi, Thái Cực lẩm bẩm lấy.

Hắn cứu sống Hải Khoát Thiên Không một là nhắm đến cách thức tu luyện của Minh tộc, hai chính là tư tâm bù đắp vào việc hắn đem một Đại Tướng của Minh tộc bị lấy đi từ mấy vạn năm trước.

“ Đáng chết! Cùng Hung Cực Ác!”

Mọi sự không khác gì Thái Cực đã nói, Hải Khoát Thiên Không trở về Địa Ngục Giới liền che đi dung mạo và điều tra sơ bộ tình hình Minh tộc, qua thu thập để hắn đối với từng là thủ hạ dưới trướng tức giận không thôi.

Ngay khi tin hắn chết không lâu Minh tộc liền nội loạn. Kẻ đầu tiên khơi màu nội loạn chính là Cùng Hưng Cực Ác, các Đại Tướng khác cũng phân tranh tại bộ lạc mình tọa trấn, chỉnh thể Minh tộc bị chia tách.

Đối với kết quả này Hải Khoát Thiên Không tức giận cùng bi thương vô cùng, phải biết hắn tốn công không ít mới liên kết được các Đại Tướng. Không nghĩ là hắn vừa ngã xuống Minh tộc liền nội loạn rồi.

Bây giờ tuy còn sống nhưng lại không thể ra tay, chỉ có thể nhìn Minh tộc chém giết lẫn nhau, tư vị này không chút dể chịu nào. Nhưng hắn chỉ có thể nhịn, bởi hắn hiện giờ còn có một cái ràng buộc vô hình trên thân.

Nếu như hắn phá vở giao kèo, vậy còn chờ đợi y tuân thủ ước định ư?

Dù rằng hiện giờ Minh tộc chia năm xẻ bảy đúng là tổn thất vô cùng lớn, nhưng có được lời hứa của vị Thiên Đế kia cũng đã là một thành quả lớn rồi. Hơn nữa hắn chỉ cần chờ 10 năm mà thôi, chỉ cần qua đi 10 năm một lần nữa gầy dựng lại Minh tộc, cho dù có nhỏ yếu đi nữa, có khó khăn đi nữa hắn cũng sẽ không đầu hàng và nắm lấy cơ hội vạn năm có một kia cho Minh tộc.

Cuối cùng Hải Khoát Thiên Không chỉ có thể mang theo tâm tình ngổn ngang trở về bộ lạc của mình, tất nhiên hắn giấu đi dung mạo, trở vào gian nhà của mình gặp gỡ lấy thê tử.

“ Kẻ nào!” Có mấy phần giống A Nhu nhưng so với A Mãn không sai biệt hình thể, vẫn luôn chăm sóc A Nhu thời gian này, A Vũ phát giác được có một cái thân ảnh đột ngột xuất hiện bên trong nhà, vội vả đem đoản đao nâng lên, ngưng trọng chất vấn.

“ A Vũ là ta” Hải Khoát Thiên Không lên tiếng, đem mũ trùm cùng mặt nạ cởi xuống.

Mà nghe được đạo thanh âm của Hải Khoát Thiên Không, A Nhu đang nằm trên giường lập tức mở mắt ra, ánh mắt tràn đầy lay động : “ Thiên.... Thiên Không....”

“ Ngươi là ai! A Mãn đã nói Thiên Không ca ca đã chết” A Vũ cẩn trọng, đè lại nội tâm xao động của mình.

Hải Khoát Thiên Không không có trả lời mà ngưng tụ Mệnh Khí của mình.

“ Ah!” Mệnh Khí không cách nào làm giả được, nhìn Mệnh Khí của kẻ trước A Vũ kinh thốt, thân hình khẽ run lên : “ Thiên Không ca ca! ca ca không chết! tốt quá! tốt quá rồi! A Nhu tỷ tỷ! Thiên Không ca ca không chết”

A Nhu lúc này nước mắt đã chảy ra, từ khi nghe được giọng nói kia cùng thần thái dung mạo, nàng tin là Hải Khoát Thiên Không, còn gì vui hơn khi người thương lại không chết chứ.

“ A Nhu! ta xin lỗi” Hải Khoát Thiên Không đi đến thê tử cúi người quỳ xuống bên giường, đem tay hướng gò má vuốt ve.

“ Chàng không chết! ta liền biết chàng nhất định sẽ tuân thủ lời hứa với ta” A Nhu nghẹn lời nói, một tay sờ vuốt dung mạo của Hải Khoát Thiên Không.

“ Quá tốt rồi, ta phải đi thông cáo với mọi người” A Vũ vui sướng chạy ra ngoài, nàng muốn đem tin tức Đại Nguyên Soái không chết truyền bá ra ngoài, nhưng nàng vừa mới chạy ra, một lồng vô hình chi khí giam giữ lại.

“ A Vũ! Tin tức của ta không cần truyền ra ngoài. Từ nay Hải Khoát Thiên Không đã chết rồi” Hải Khoát Thiên Không làm người ra tay ngăn lại vội nói.

Lời này vừa ra làm cho hai chị em A Nhu, A Vũ nghi hoặc.

Hải Khoát Thiên Không không vội trả lời mà dùng linh hồn thuật bố trí một lớp phong ấn quanh căn nhà, đề phòng thân phận của mình bị lộ ra.

A Nhu chủ động hỏi : “ Thiên Không chuyện này là thế nào, chàng có thể nói cho thiếp biết được không?”

Hải Khoát Thiên Không gật đầu, lại ngồi xuống bên cạnh vợ mình, rồi từ tốn nói lại mọi chuyện.

“ Nói như vậy chúng ta chỉ cần đánh đến Kết Tinh Sơn là y đồng ý cho chúng ta trở về mặt đất ư?” A Nhu nghe xong mọi chuyện cau mày, ngưng trọng hỏi.

Hải Khoát Thiên Không gật đầu, nói : “ y là Thiên của chúng thần, lời nói tất nhiên sẽ giữ lời của mình. Không như các Thần tộc khác”

“ Chỉ là Thiên Không ca ca bây giờ đã chết, chúng ta dù có tụ hội lại thực lực cũng giảm, làm sao có thể đánh đến đó được” A Vũ nói vào, ngữ khí lo lắng.

A Nhu nói : “ huynh dùng một cái thân phận khác, chỉ cần không lộ ra thân phận, có thể cản lại chiến loạn ở Minh tộc. Chỉ cần qua 10 năm là được, không trái với quy cũ”

Hải Khoát Thiên Không nghe xong cười lên : “ phu nhân thật là thông minh, một lời điểm tỉnh cả ta”

A Vũ cũng vui mừng khi chủ ý của tỷ tỷ quá tuyệt.

“ Chàng lo lắng, người trong cục thì mơ hồ, thiếp chỉ dệt hoa trên gấm” A Nhu cười nói : “ chỉ cần hạn chế lại thương vong cho Minh tộc, qua đi 10 năm chúng ta có thể đánh đến Kết Tinh Sơn. Chỉ là thiếp có chút khó hiểu, đó là ông ta vì sao phải cần 10 năm đây”

Hải Khoát Thiên Không nói : “ ta cũng không rõ”

A Vũ bất ngờ : “ chuyện này với Thần tộc cũng đâu có lợi! ông ta muốn gì đây?”

A Nhu suy ngẫm nói : “ ông ta lẽ nào muốn mượn Minh tộc chúng ta thanh trừng Thần tộc, sau đó đi ra dọn dẹp lại ư?”

Hải Khoát Thiên Không tán đồng : “ có lẽ là vậy! hoặc còn lý do khác. Tuy nhiên đối với Minh tộc chúng ta mà nói sự thay đổi của Thần tộc cũng không phải là không có lợi, chiến lực của Thần tộc sẽ rơi xuống một mảng lớn”

“ Đúng rồi A Mãn đâu rồi?” Hải Khoát Thiên Không nói xong phát hiện ra được có điều không thích hợp, đó là đệ đệ hắn A Mãn không có ở nơi này, lẽ nào là đi tu luyện rồi ư?

A Vũ liền trả lời : “ A Mãn đi đến Huyết Vụ Sâm Lâm! Nghe nói là muốn tìm Vĩnh Hằng Chi Dạ tiên tổ”

A Nhu nói : “ cái chết của chàng khiến cho đệ ấy đả kích không nhẹ, nhưng cũng thôi thúc đệ ấy biến cường hơn.”

“Đường đến Huyết Vụ Sâm Lâm tuy nguy hiểm nhưng ta tin đệ ấy sẽ vượt qua được, tiềm lực của đệ ấy còn mạnh hơn ta. Cái bóng của ta quá lớn, sau khi ta chết một lần rồi đệ ấy nhất định sẽ lấy đó làm động lực. Có khi gặp lại đệ ấy đã mạnh hơn ta” Hải Khoát Thiên Không đối với đệ đệ mình tràn đầy tin tưởng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK