Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cứ tưởng đã ăn chắc, không nghĩ đến lại lộ ra sơ hỡ, chuyện đã đến nước này cũng không cần phải giấu diếm, Dĩnh Thái thừa nhận : “ không chỉ có ta, tất cả các cao thủ có mặt ở đây đều là người thân của cô hết”

“ Thảo nào cháu thấy kiếm thuật của họ rất quen” Đàm Hoa Liên đuổi đến nhìn đám người vây công Đế Thiên An sở thi ra kiếm thuật có phần quen mắt, sự thật trước mắt khiến cho nàng đau lòng khó mà thừa nhận.

“ Cô nương, ta thật xin lỗi. Nhưng tất cả là tại số phận thôi” Dĩnh Thái một bên nói, một bên lại ra hiệu cho đồng bọn giết Đế Thiên An trước

“ Không... không thể nào. Xin các anh em đừng như vậy. Chúng ta là những người trong một nhà kia mà. Sao tất cả lại sát hại lẫn nhau thế này?” Đàm Hoa Liên lớn tiếng nói, ngữ khí trong có mấy phần cầu xin cùng bất lực.

“ Cô nương hỏi tại sao ư?” Một gã lão nhân lớn tiếng trả lời : “ đằng nào cũng sắp chết, tôi sẽ nói cho nô nương được tỏ tường nhé”

Đàm Hoa Liên chuyển mắt nhìn, giật mình thốt :“ Trương Mao Trụ tiên sinh!”

“ Đúng! Ta chính là lão Trương, người đã hầu cận Kiếm Vương suốt 50 năm”Trương Mao Trụ lớn tiếng thừa nhận : “ chúng ta buộc phải chọn con đường này là tại ông nội cô đó. Vì ông ta mà tất cả phải lãng phí cuộc đời ở chốn rừng sâu nước thẳm này”

Đàm Hoa Liên chất vấn : “ Tiên sinh nói gì vậy? mọi người đã tình nguyện theo ông tôi đến đây cơ mà? Vậy sao giờ…?”

“ Hà hà! Đúng là tất cả đã chạy theo lão ta tới đây lập làng ấp” Trương Mao Trụ lớn tiếng đáp lại : “ có thể cô không biết, trong quá khú Huyền Vũ Môn của Kiếm Vương từng là võ lâm đệ nhất môn phái. Nhưng rồi một ngày ông ta hùng hồn tuyên bố giải tán bang và lên ẩn cư núi Trường Bạch”

“ Hồi đó, ai cũng cho rằng Kiếm Vương chỉ nhất thời ẩn lui về ở ẩn, bởi ông ta là vị thống soái bất tử của Chính phái. Một ngày nào đó ông ta sẽ tái xuất giang hồ và chỉ sau một thời gian ngắn Huyền Vũ Môn sẽ lấy lại được uy danh và quyền lực ngày nào”

“ Nhưng như cô thấy, trong suốt mấy chục năm qua chỉ vì lão già mất trí đó. Bọn ta đã chon vùi tuổi trẻ, đào củ sống qua ngày ở rừng thiêng nước độc này. Những cao thủ đếm trên đầu ngón tay của võ lâm như chúng ta sau phải chịu nhục nhã ở xó quê mùa như vậy chứ?”

Đàm Hoa Liên nghe xong, không biết phải nói thế nào : “ thì… chuyện ấy…”

“Đây là lý do các ngươi theo Thần Địa” Đế Thiên An dẫm chân tung người nhảy về vị trí của Đàm Hoa Liên, đem Ma Linh Kiếm trả về cho nàng, nhàn nhạt nói.

“ Không sai! Thần Địa đã bảo đảm tương lai cho chúng ta. Các ngươi mà nghe họ sớm muộn cũng sẽ suy nghĩ lại thôi. Thời đại của Thần Địa đã tới. Và khi đó dẫu có đặt chân tới nơi nào trong thiên hạ, bọn ta cũng sống đàng hoàng được” Trương Mao Trụ lớn tiếng nói ra lý do của mình.

“ Đúng là đạo bất đồng khó mà nghĩ thông!” Đế Thiên An cũng hiểu lý do vì sao đám người này làm ra phản ứng này, dù sau mỗi người mỗi ý không giống như Kiếm Vương có thể dể dàng bỏ đi quyền lực khổng lồ quy ẩn núi rừng được.

Đế Thiên An lớn tiếng “ Thuần phục bản Thánh Vương, các ngươi có thể không chết và tìm lại được mình hoài bão”

“ Ha ha ha ha”Trương Mao Trụ đám người nghe được sửng sờ trong giây lát sau đó cười lớn một tràng.

“ Đế Thiên An, ngươi quả thật lợi hại nhưng kẻ như ngươi Thần Địa không thiếu, thuần phục một kẻ đã sắp chết như ngươi. Ngươi nghĩ chúng ta bị ngốc à”Trương Mao Trụ lại lên tiếng, có tán thưởng lại có châm chọc.

“ Ngươi cho rằng năm mươi tên đang tụ tập bên ngoài sẽ giết được chúng ta ư” Đế Thiên An khinh thường nói.

Với nhãn đồng của mình không quá khó để hắn nhận ra bên ngoài còn có nhân thủ của đám người đi theo Trương Mao Trụ. Có điều bọn họ có trợ thủ hắn làm sao không có được chứ.

“ Hả?” Trương Mao Trụ, Dĩnh Thái, Vương Việt cùng hai mươi kẻ còn sống giật mình khi nghe được.

Đế Thiên An cười nhạo : “ Bản tọa cố ý lộ ra thân phận, tập trung năm đại khí bảo, lại để cho Hàn Phi Quang ra ngoài chính là dụ đám các ngươi đến nơi này một chổ vây giết. Các ngươi cho rằng Ân Tích Ngưu một đêm say xỉn lại trùng hợp như vậy ư? Chẳng qua là kế sách của ta bày ra, không nghĩ đến bọn ngươi lại ngu xuẩn đến như vậy”

Có Rinnegane diệu dụng hắn từ thi thể mấy gã võ sĩ Thần Địa biết được rất nhiều thứ, nhất là Giả Sơn Phong một cao thủ xếp hạng thứ 18 như y. Mượn cớ tối qua gặp gỡ Ân Tích Ngưu hắn cùng với gã trò chuyện trong đêm, sau đó bày mưu tính kế giăng ra một cái bẫy để dụ ra những kẻ trong tối.

Còn vì sao không chút lơ sợ tự tin. Đó là vì khi chỉ còn đơn độc ở hắn liền dùng nhãn lực của mình thôi miên đi Ân Tích Ngưu. Từ đó biết được gã này không có ngã theo Thần Địa, nhất mực trung thành với Kiếm Vương.

“ Du Tần, yểm trợ ta, không cần phải nương tay” Nói đến đây thì dừng, gương mặt hắn cũng nghiêm nghị lại.

Mai Du Tần nghe được, cũng không nghĩ ngợi nhiều lập tức giương cung cài tên.

“ Xoẹt!!”

Tên rời khỏi cung xoáy nhanh về phía trước, mủi tên lao nhanh để lại một đạo thiểm quang, sau đó không cho một tên áo đen bất cứ cơ hội nào xuyên qua trái tim mà chết.

Mai Du Tần nhờ có Huyền Vũ Phá Thiên Cung mà trên giang hồ xông ra không nhỏ thanh danh, được gọi là Đoạt Mệnh Nhất Thiểm. Mủi tên bắn ra nhanh chuẩn độc, hơn nữa còn có thể giống như Truy Hồn giáo, có thể truy đuổi mục tiêu.

“ Phốc! Phốc! Phốc!”

Liên tiếp từng đạo mủi tên bắn ra, theo từng cái thân ảnh va chạm với Đế Thiên An bị đẩy lùi hoặc lao đến, đều bị Mai Tần Dung từ phía sau xạ giết. Giờ phút này uy lực của Huyền Vũ Phá Thiên Cung trong cái không gian nhỏ hẹp này phát ra cực lớn sát thương.

“ Liễu Diệp Thiên Linh Kiếm” Trương Mao Trụ sử ra tuyệt chiêu của mình, kiếm pháp như thật như ảo khó phân đâu được đường kiếm, kiếm cương rực sáng chém đến Đế Thiên An.

“ Ngu xuẩn” Đế Thiên An khinh miệt, để mặc cho kẻ này lao đến công kích, thậm chí còn chả buồn đem đao thoát ly khỏi một tên phản đồ núi Trường Bạch thân thể.

“ PANG!!”

Như kim thiết tiếng kêu vang lên khi Trương Mao Trụ đem kiếm nhảy bổ đến, kiếm khí mãnh liệt bổ lên lưng Đế Thiên An, nhưng tựa như hai khối kim loại lớn va chạm mạnh với nhau vậy.

Đế Thiên An tay trái đã kịp vươn ra, long hóa bàn tay vận khí hóa trảo hóa giải lấy một đòn công kích này. Ngay sau đó hữu thủ rút đao ra, quét ngang mà ra trực tiếp chấn đi Trương Mao Trụ.

“ Phanh!”

Trương Mao Trụ bị chấn lùi về sau, lập tực lăn tròn một cái né đi ba đạo mủi tên bắn đến từ Mai Du Tần, nhưng tránh được đòn hiểm này lại không né được một cước của Đế Thiên An cướp đến, trực tiếp đá văng hắn lên vách tường.

“ PANG”

Chính lúc này, từ phía sau Mai Du Tần cũng đã thả ra đại chiêu của mình, mủi tên tụ khí mạnh mẽ thoát khỏi trường cung lao đến vị trí của Đế Thiên An đầu phía trên, sau đó đột ngột bạo nổ tách ra thành mười đạo khí tên khác lao xuống.

“ Phốc! Phốc! Phốc!”

Chỉ một đòn Tán Lạc Chỉ tấn công tứ phía của Mai Du Tần, trực tiếp bảy tên đã bỏ mạng dưới đòn hiểm này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK