Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cả Bạch Diệc Phi lẫn Soa Y Khách đều không hay rằng, trong lúc bọn họ trò chuyện một cái thân ảnh viếng thăm Hầu phủ.

“ Cứ một tháng sẽ có một khung xe ngựa được chuyển đến” Đường Thất giấu mình trong con hẻm tối, hướng về bức tường vây phía trước có mười tên Bạch Giáp Vệ canh giữ nói

“ Tốt” Vệ Trang gật đầu, sau đó tung người mà đến, chớp nhoáng ra tay không cho mười tên binh sĩ này có cơ hội đánh trả.

Sa Xỉ vẻ lên một đường màu cang quang mang, kiếm khí lướt qua cắt đứt yết hầu của những tên binh sĩ này.

Vệ Trang không muốn tạo ra động tĩnh, tay còn lại bắn ra chỉ lực phong bế huyệt đạo, xuất thủ nhanh nhẹn không một nữa điểm lổi.

Nhân lúc đám binh sĩ trong sân tuần tra vừa qua một đoạn ra tay sét đánh, chưa đến mười giây đã gọn lẹ giết chết mười tên canh giữ.

Đường Thất nhẹ phất tay, ở phía sau thuộc hạ hắn nhanh đến, người kéo xác giấu vào trong hẻm, nhanh nhẹn thoát quân giáp mặt vào giả lại thân phận rồi đứng lại vị trí cũ.

Mà Vệ Trang thì đã mở khung cửa mà đi thẳng vào trong, không có dẫn vào Hầu phủ thông đạo u tối dẫn sâu xuống lòng đất, chừng qua đi năm trăm mét Vệ Trang thấy được xương trắng chất đầy hai bên đường.

Vệ Trang đi đến cuối con đường phát hiện là ngỏ cụt, quan sát một hồi phát hiện ra cơ quan ẩn tàng giấu trên trần tường, nhẹ khinh thân điểm lên trên đó, lập tức cơ quan khởi động một tràng thanh âm vang lên, cửa đá dày nặng mở ra.

Ngay khi bước vào, một lớp sương mù lạnh giá hàn khí xông ra, bên trong không gian tối tăm âm u lạnh giá.

Trong động quật là một mảnh trắng như tuyết, băng tinh đứng sừng sững, ở giữa mây trắng hàn khí mờ mịt phiêu động, phía trên rủ xuống chính là từng tia băng trụ nhọn hoắc sắc bén như các ngọn thương kích.

Vệ Trang cất bước đi vào trong, Sa Xỉ ngưng trọng đề phòng, vừa đi vừa quan sát hắn còn thấy được trong cái hầm băng này lại xuất hiện những con hồ điệp đỏ tươi đang vổ cánh bay về một nơi.

Trung tâm động quật, có một bia đá chừng năm mét, bề rộng chừng hai mét, dày có khoảng một mét đổ lại, bia đá ở giữa chỗ lại có một cái nữ tử xích lõa dựa trên đó.

Cái này cô gái da thịt sâm bạch, trắng noãn trên thân thể mềm mại mạch máu có thể thấy rõ ràng, nhìn qua giống như rậm rạp chằng chịt mạng nhện đồng dạng. Tại những này mạch máu phía trên, còn bò đầy màu máu đỏ đen hồ điệp.

“ Là nó ư?” Vệ Trang đã đến trước cùng thấy qua nữ tử này cảnh tượng, hắn ánh mắt chú ý đến vùng ngực của nàng ta.

Nơi trái tim nữ tử, trung tâm một cái phát ra xanh trắng vật nhỏ, mà từ hai tay của nữ tử này dưới có đừng một cái bình nhỏ, giống hệt thứ Thiên Trạch đưa cho hắn.

“ Đây chính là thứ giam cầm Thiên Trạch” Vệ Trang quyết đoán đem tay đưa ra vận khí cách không đem vật nhỏ vùng ngực kia lấy ra.

“ U u u”

Tại gần trăm con huyết màu đen Linh Điệp bên trong, một cái này cổ trùng giống như là còn chưa hóa bướm ấu trùng, toàn thân sáng long lanh xanh sẫm, như có huỳnh quang chớp động, nó phát ra đặc trưng thanh âm.

Ngay lập tức đám hồ điệp trong động dị động khác thường, vỗ cánh lao đến.

“ Xoẹt! Xoẹt!”

Sa Xỉ vung lên lưỡi kiếm giết chết những con hồ điệp lao đến, đồng thời còn đem trói buộc của nữ tử kia phá ra.

Đã không gặp thì thôi, nếu đã gặp mạng sống còn chưa mất đi, Vệ Trang cũng tiện tay cứu luôn nữ tử này, là hắn đề phòng sinh biến muốn từ nữ tử này biết thêm một ít thông tin về loại cổ mẫu này, hoặc là về Bạch Diệc Phi bí mật.

Vệ Trang vận khí cách không đem cổ mẫu bỏ vào bình lọ nhỏ.

“ Ù! Ù! Ù!!”

Theo cổ mẫu không an phận hiệu triệu, hàng ngàn hàng vạn con uống máu huyết điệp, cảm ứng đến cổ mẫu kêu gọi, toàn bộ hướng về Vệ Trang mà đến, lít nha lít nhít, gió lốc nhăn lại điên cuồng công kích, gây ra không ít náo động thanh âm.

Nhưng Vệ Trang đã sớm ứng biến tình huống này, ngay khi đem nữ tử này vác lên vài đề thăng mà đi, theo lối cũ trở ra.

Ngay khi đi ra đem cơ quan lại khởi động lần nữa đem cửa đóng lại.

“ Ầm! Ầm”

Đám huyết điệp điên cuồng công kích cửa đá không tiếc tiêu hao mạng sống, muốn phá đi cánh cửa đá nhưng đều vô ích không phá được.

Vệ Trang theo lối cũ mà đi ra, đám Đường Thất thủ hạ thấy được Vệ Trang đã đi ra cũng không ngu gì mà ở lại, lập tức rút lui.

Không lâu sau động tĩnh của huyết điệp tạo ra cũng khiến cho binh sĩ trong Hầu phủ chú ý, chờ bọn họ phát hiện được thì Vệ Trang đám người đã êm đẹp rút đi.

Vệ Trang mang theo nữ tử cùng cổ mẫu trở về Tử Lan Hiên, để cho một cái nữ nhân trong này chăm sóc nữ tử cứu về, sau đó tìm đến gian phòng của mình, Hàn Phi cùng Trương Lương đã đợi sẵn trong đó.

“Trong một vụ giao dịch không công bằng, người nắm được nhiều vốn liếng hơn. Lại quyết định trao đổi vốn liếng với đối thủ” Vệ Trang đem cổ mẫu đựng trong bình đặt xuống bàn sập.

Hàn Phi quỳ ngồi một bên, tay cầm lấy bịnh nhỏ, một mắt nhìn ngắm thật kỹ thấy được bên trong đó có u lam sắc, hắn là người thông minh liền biết Vệ Trang đi một chuyến từ Thiên Trạch trở về đem theo thứ này, hắn là Thiên Trạch muốn trao đổi chổ, cất lời tiếp vào : “vậy thì thứ mà hắn muốn có được, nhất định phải đáng quý hơn thứ hắn đang nắm”

Tử Nữ nói :“ Xem ra đây là một chiếc bình rất đặc biệc”

Hàn Phi nói : “ Nhìn thì giống bình thuốc, nhưng chất liệu thì là đất thó chuyên được dùng để cống cho vương thất. Thứ này chính là thứ Thiên Trạch cần ư?”

Nói xong hắn nghiêng bình đổ ra, một con nhộng màu xanh lam bày ra trước mặt.

Dục độc bồi sâu độc phương pháp, cầm ban đầu sâu độc đặt một chỗ, lấy dược vật cùng khu sâu độc phương pháp dẫn chúng nó chém giết lẫn nhau thôn phệ, sống đến sau cùng liền có khả năng thành công hóa thành cổ mẫu.

Lại lấy máu trinh nữ hỗ trợ, hắn tính âm nhu là dưỡng cổ tuyệt hảo tài liệu. Mà loại cổ trùng khống chế Thiên Trạch, gọi là Cổ Huyết Linh Điệp

“ Đây lẽ nào là mấu chốt để Thiên Trạch rũ bỏ gông xiềng” Tử Nữ đem tay bắt lấy, phán đoán nói.

Trương Lương quan sát con trùng nhỏ kia cất lời : “Tử Phòng có nghe về thuật Vu Cổ, trong đó việc thông qua cổ trùng để chế ngự người khác”

Vệ Trang gật đầu : “ Bạch Diệc Phi giữ nó dưới bí thất Hầu phủ”

Tử Nữ bất ngờ hỏi : “ Huynh là từ đó đi ra ư?”

Phải biết Huyết Y Hầu tu vị thâm hậu lại có binh sĩ trong phủ, Vệ Trang dù tu vị mạnh mẽ đi vào cũng khó mà đi ra được. Nói chi là y còn mang theo một cái vướng bận người trở về đây?

Vệ Trang đáp : “Thiên Trạch biết rõ nơi cất giấu, hắn lại muốn ta đi lấy về, may mắn là đêm nay Bạch Diệc Phi cởi một con thuyền lá dẹp đi tìm đồng bạn khác của hắn, bằng không khó mà đến tay”

Hàn Phi phán đoán : “ Đồng bạn khác! Lẽ nào là Soa Y Khách”

Tử Nữ nói : “ huynh lại chọn đúng lúc Bạch Diệc Phi đi ra, có phải quá thuận rồi”

“ Ukm” Vệ Trang nhẹ gật đầu, hắn cũng không nghĩ mình lấy ra cổ mẫu lại thuận lợi.

Chiếc bình được Trương Lương lấy xem, vào tay hắn quan sát một lát đưa ra: “ Hàn huynh nhìn xem”

Hàn Phi mày chau lại, nhìn về chiếc bình phương vị, ở gần đáy thấy được trên đó chạm trổ tựa như hai con rắn lớn, uốn lượn đan xen vào nhau, nói : “ đây là Đằng Xà”

Trương Lương nói : “ tương truyền Đằng Xà là con quái thú có cánh, một nữa là rồng một nữa là rắn. Bay lượn giữa làn khói mịt mùng trong biển lửa, thao túng ác mộng của loài người”

Hàn Phi nói : “ Đằng Xà thao túng ác mộng, nhưng lại ký sinh ở nơi sâu thẳm trong màn đêm. Mối tương quan lý thú”

Tử Nữ nói : “ tuy có được cổ mẫu nhưng Thiên Trạch có đến tận hai con tin”

“ Ngươi sẽ chọn gì đây?” Vệ Trang hứng thú hỏi.

Hàn Phi đứng dậy : “ đích xác cuộc trao đổi này Thiên Trạch chiếm lợi, song ta cũng không phải cùng hắn giao dịch”

“ Ý huynh là....” Tử Nữ dò hỏi.

Hàn Phi cười nói : “ Dạ Mộ muốn thả ra Thiên Trạch gánh tội, hẳn mười phần không hy vọng y thoát khỏi khống chế được”

Nói xong y đi ra ngoài.

Những người còn lại trong phòng đã rõ ý độ của Hàn Phi, hắn đem tình thế bất lợi của mình trừ đi bằng việc muốn đem cuộc giao dịch bán cho Dạ Mộ, khi đó hắn cũng không phải chịu thế áp đặt của Thiên Trạch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK