Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mưu kế bị đoán ra, Phục Thành cũng không có chối bỏ, thừa nhận mà nói : “ Lạc chưởng môn nói không sai. Ta phụng mệnh của U Đế, đến tổ đường Lạc gia để lấy một món đồ, chỉ cần lấy được đồ vật, chúng ta liền sẽ rời đi, tuyệt đối không quấy rầy.”

Lạc Thiên Thành nhàn nhạt hỏi: “thứ gì mà làm cho U Đế làm lớn chuyện như vậy?”

“Phá Mộ Lệnh Huyền Quan Nhai!” Phục Thành lớn tiếng nói, nhìn thấy Lạc Thiên Thành mở lớn mắt bên trong hiện lên giận giữ không chút để ý, tiếp tục nói: “Chủ thượng nghe nói Công Mộ phái đã lấy được Huyền Quan Nhai Phá Mộ Lệnh. Bước kế tiếp chính là U Đô Thành, chủ thượng không muốn cuộc chiến của Công Thủ hai phái làm quấy nhiễu thánh linh của tổ tiên. Cho nên phái ta tới lấy Phá Mộ Lệnh, bảo toàn an bình tổ địa.”

Lạc Thiên Thành trực tiếp cự tuyệt, nói rằng: “Công thủ chi chiến, có giao ước của Tổ Chế chi pháp, tiên thánh các ngươi cũng từng minh ước, tuyệt không can thiệp Công Thủ chi chiến…”

“Trước khác nay khác” Phục Thành cắt lời, quyết tuyệt nói : “ Lạc chưởng môn nguyện ý cũng phải giao. Không nguyện ý cũng phải giao”

“Ý của các hạ là muốn cưỡng đoạt?” Lạc Thiên Thành trầm giọng hỏi.

Phục Thành đáp : “ bản tọa nghe nói Lạc gia thần công cao thâm mạt trắc. Nếu như Lạc chưởng môn thắng, bản tôn lập tức dẫn người rời đi, đời này vĩnh viễn không bước vào Trung Nguyên một bước, nếu như bản tôn thắng, cái kia Phá Mộ Lệnh liền thuộc sở hữu của ta, thế nào?”

“Các hạ thực sự là giỏi tài ăn nói, bản chưởng môn nào có cự tuyệt. Mời!” Nghe được Quỷ Tôn Phục Thành nói Lạc Thiên Thành còn đường tránh ư, một tay đưa ra thỉnh, sau đó đem trường kiếm nâng lên, nội lực vận chuyển nhất thời làm xanh nội lực theo người thoát ly hình thành một cái lồng.

Mà ở bên kia Phục Thành bốc lên chân khí màu đen, sau đó nâng lên song luân lao nhanh đến công kích.

“ Đang! Đang!! Đang!!”

Hai người trong nháy mắt huy động vũ khí hướng đối phương công kích qua, công qua thủ lại không ngừng, hoa lửa cùng kình khí không ngừng phát ra.

Lạc Thiên Thành thuận nước đẩy thuyền, nương nhờ một chém mạnh mẽ của Quỷ Tôn Phục Thành mà khinh người lên không, đồng thời Hàn Huyết Cổ Kiếm cũng đã thoát ly khỏi tay hắn, Lạc Thiên Thành vận khí thúc dục Hàn Huyết Cổ Kiếm, theo hai tay vạch một cái vòng tròn, nháy mắt Hàn Huyết Cổ Kiếm kiếm khí ngưng ảnh, hiện thành mười lăm chuôi Hàn Huyết Cổ Kiếm xếp thành một cái vòng tròn kiếm luân.

“ ĐANG!!”

Quỷ Tôn Phục Thành chứng kiến Lạc Thiên Thành đại chiêu, ở trên không huy kiếm công xuống, nâng song luân đao đẩy khí lên cao hình thành một lồng phòng hộ. Trực tiếp đở lấy mười lăm Hàn Huyết Cổ Kiếm phân tách rồi hội nhập, cùng với Lạc Thiên Thành giằng co lấy.

Kình lực mạnh mẽ từ hai phương tản ra thậm chí còn đem các bài vị gỗ lân cận đánh vở nát thành từng mãnh.

Cả hai giằng một lúc, thắng bại liền sắp phân ra, Quỷ Tôn Phục Thành dưới sức ép mạnh mẽ của Lạc Thiên Thành, một chân lùi sau kình lực giẫm nát mặt gỗ.

“ Ngươi thua rồi” Lạc Thiên Thành cất lời, tình huống hiện tại mà nói phần thắng đã cách hắn không xa nữa rồi, tiếp tục gia tăng nội lực bức ép kẻ bên dưới.

Bị ép vào thế khốn, Quỷ Tôn Phục Thành tâm tư lay chuyển, song luân đao kẹp giữa Hàn Huyết Cổ Kiếm, tâm tư lay chuyển, hắn cổ tay phảy lắc nhẹ, nội lực gia cường ở luân đao bên này giảm đi, đem nội lực tăng thêm cho luân đao bên cạnh.

Hai thanh luân đao vốn ở thế cân bằng nội lực ngang nhau kìm giữ Hàn Huyết Cổ Kiếm, dưới Quỷ Tôn Phục Thành cổ tình phá bỏ thế cân bằng đó đi. Lạc Thiên Thành theo quán tính bị một chiêu này cho bất ngờ, theo quán tính mà đâm kiếm xuống lại bị hất qua.

“ Phanh!!”

Quỷ Tôn Phục Thành nhanh chóng bắt lấy cái sơ hở trong sát na kia, tay phải bỏ đao tụ chưởng, trực tiếp đánh lên ngực Lạc Thiên Thành, đem hắn đánh văng vào trụ cột trong đại điện, Hàn Huyết Cổ Kiếm rơi cắm trước hắn.

“Phốc!” Lạc Thiên Thànhrơi xuống nền sàn, phun ra một ngụm máu, trong người hắn xuất hiện chân khí của kẻ kia để cho hắn nhận biết là gì, phẫn hận nhìn phục thành: “Hàn Huyết Tuyệt Khí! Ánh nhi… Ánh nhi có phải là ngươi giết?”

Ở phía trước không xa, Phục Thành tuy một kích thoát khốn nhưng thương địch một ngàn hao tốn tám trăm, hắn cũng thụ thương không nhỏ, một tay ôm ngực mình không có trực tiếp dây dưa nữa với Lạc Thiên Thành, tay kia vươn ra cách không vận khí hấp lấy Phá Mộ Lệnh, rồi ôm theo thương thế vội đi.

“ Ngươi trả lời ta... Ánh nhi có phải do ngươi giết” Lạc Thiên Thành trúng phải Hàn Huyết Tuyệt Khí nhất thời không thể động thân như trước, tràn đầy không cam lòng nhìn người kia rời đi, phẫn hận hỏi lấy.

Quỷ Tôn Phục Thành vừa mới rời đi, đột ngột một tiếng cơ quan vang lên, cánh cửa đá ở một mặt đại điện mở ra, bên trong đó là một gian phòng khác rộng lớn không kém, Lạc Thời Thu bế quan bốn mươi chín ngày thuận lợi đi ra.

“ Hả?” Lạc Thời Thu quan sát một cái phát hiện không đúng, tổ đường dường như vừa có chiến đấu qua, mà rất nhanh hắn phát hiện ra cha hắn đang quỳ gối ôm ngực, hốt hoảng khinh thân nhảy đến : “ cha, người không sao chứ?”

Lạc Thiên Thành đã trúng Hàn Huyết tuyệt khí lúc này bất lực truy kích, vừa vặn Lạc Thì Thu xuất quan, vội nói : “ Phá Mộ Lệnh bị cướp đi rồi. Người này cùng chúng ta có huyết hải thâm thù. Mẹ con, bà ấy… khụ khụ khụ”

Lạc Thời Thu tuy không nghe hết nhưng hắn biết lời của phụ thân muốn nói là gì, gương mặt đằng đằng sát khí, lập tức buông bỏ cha mình rút lên Hàn Huyết Cổ Kiếm mà truy đuổi Quỷ Tôn Phục Thành.

Cùng thời gian, Vô Tình cốc Hồi Ngạn Quan nơi.

Phòng lớn bên trong, sau khi được Thiên Diệc Tuyết cùng Lâu Mãn Phong cứu giúp khỏi thiếu chủ Cạnh Kỳ truy sát, Thiên Tận Phong cũng thuận lợi gặp gỡ Tịnh Dật sư thái và nói rõ hết thảy mọi chuyện.

“ Thật không thể ngờ, Thiên Tận Phong này lại là đại ca của tiểu sư muội. Hắn bị người truy sát, cố ý từ phía Bắc chạy đến gặp mẫu thân của ta. Nhất định là có rất lớn nguyên do, lại thương nghị lâu còn phân phó ta ở ngoài. Mẫu thân không cho ta biết, xem ra chuyện này cùng gia tộc của ta có quan hệ” Lâu Mãn Phong đứng bên ngoài thở dài một hơi, rồi cầm thanh cơ quan quạt của mình vỗ nhẹ vào tay, suy ngẫm phân tích.

Hắn khi đem Thiên Tận Phong vào gặp mẹ mình, cũng từ mẫu thân biết được y chính là đại ca của tiểu sư muội. Bằng tài trí của hắn kết hợp với mọi việc phát sinh, liền có thể phán đoán ra được Thiên Tận Phong không ngại nguy hiểm chạy đến nơi này, nhất định là có liên quan đến mẫu thân hắn.

“ Phong nhi” Tịnh Dật từ gian phòng đi ra, một lời đem Lâu Mãn Phong kéo tỉnh lại, lại nói : “ Vi nương muốn cùng Tận Phong và Diệc Tuyết tiến đến Thập Lý Âm Dương giới”

Trải qua bàn bạc cân nhắc, Tịnh Dật quyết định cùng Thiên Tận Phong và Thiên Diệc Tuyết lập tức khởi hành đến Mạc Bắc, đề phòng đêm dài lắm mộng lập tức khởi hành.

“Chuyện gì khẩn cấp như vậy, Phong nhi đi cùng mẫu thân” Lâu Mãn Phong tiếp lời.

Tịnh Dật sư thái cự tuyệt, nói : “ Không cần, nhanh thì 10 ngày, chậm thì nửa tháng, vi nương làm xong sự tình liền trở lại.”

“ Phía Bắc đường sá xa xôi, nhi tử lo lắng” Lâu Mãn Phong hiếu tâm muốn đi cùng mẫu thân mình, cất lời.

Nhưng lời vừa dứt, đáp lại là Tịnh Dật giận giữ mắng : “ con đây là không nghe lời của vi nương sao?”

“ Nhi tử không dám” Lâu Mãn Phong thấy mẫu thân giận, lập tức chắp tay cúi đầu, lại tiếp tục nói : “ chỉ là lo lắng an nguy của mẫu thân”

Lời còn chưa hết, một đạo ánh quang lóe lên, chỉ thấy Tịnh Dật sư thái đã đem chuôi kiếm ở trên tay Thiên Tận Phong rút ra, trực tiếp đem lưỡi kiếm kề ngang cổ, làm cho Lâu Mãn Phong cùng Tận Phong và Diệc Tuyết kinh biến.

“ Nếu như con khăng khăng đi theo, vi nương liền chét trước mặt của con” nói xong lưỡi kiếm kề sát cổ, máu tươi cũng theo một đường vết thương mỏng ứa ra.

Không cho Lâu Mãn Phong đi theo, chính là Tịnh Dật lo sợ U tộc tra được thông tin từ đó lợi dụng mối quan hệ của hai người mà đoạt lấy Quỷ Long đồ. Tính tính đứa con mình thế nào Tịnh Dật rõ ràng.

Cuối cùng dưới cái chết làm uy bức, Lâu Mãn Phong không thể không nhận mệnh nghe theo, trước khi mẫu thân lên đường gởi gắm hai người đi theo: “ đường sá xa xôi, nguy cơ trùng trùng, mẫu thân đành xin nhờ hai vị chiếu cố”

Thiên Diệc Tuyết nói rằng : “ Sư huynh an tâm, Diệc Tuyết dù tan xương nát thịt cũng sẽ bảo hộ nhị sư thái chu đáo”

“ Ân” So với em gái mình Thiên Tận Phong thì kiệm lời hơn, gật đầu một cái xem như là tỏ ý, sau đó cất bước nối gót theo sau.

Lâu Mãn Phong chỉ có thể nhìn ba người khuất bóng đi dần, cho đến khi ba người khuất khỏi tầm mắt hắn vừa định xoay người đi, một sư muội Vô Tình Cốc đi đến tìm hắn để cho hắn nán lại.

“ Mãn Phong sư huynh, Lạc gia tổ đường truyền đến tin tức, Huyền Quan nhai Phá Mộ Lệnh đã bị Quỷ Tôn Phục Thành cướp đi. Chưởng môn thân chịu trọng thương, Lạc thiếu vì truy hồi Phá Mộ Lệnh. Trước mắt tin tức sinh tử đều không rõ”

“ Hả?” Lâu Mãn Phong nghe cũng giật mình lên, đây là chuyện không chút nào nhỏ.

Nếu không có Phá Mộ Lệnh tuyệt đối không thể công phá U Đô thành, hơn nữa sinh tử không rõ bốn chữ càng làm cho Lâu Mãn Phong không yên tâm. Dù sau lần này U tộc chủ động mà đến tất có chuẩn bị trước, tính cách của Thời Thu lại nóng vội xung động rất dể trúng phải kế mưu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK