Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Dao Cốc ngày hôm sau, sâu trong rừng trúc.

Đế Thiên An khóe môi nhích lên độ cong khi cảm nhận được khí tức quen thuộc xuất hiện, đồng thời nhỏ bé vô hình làn khí dung nhập vào cơ thể.

Thân ảnh xoay người, trống rỗng hai tay cầm lên hai chuôi hoa lệ trường kiếm : “ ta còn tưởng ngươi vẫn trốn ở bên trong rừng trúc quan sát vợ chồng chúng ta hoan ái chứ”

Thuấn Quân tên này quá mức cẩn thận khi không cách nào phân biệc được ai là Nga Hoàng, Nữ Anh thì hắn không dám ra tay, hai người từ hình dáng thanh âm liền cả một cái nhíu mày nụ cười đề giống nhau như đúc.

Vì thế hắn không tiếc hạ Âm Dương Chú Ấn xuống người Đế Thiên An đến cả nữ nhân của mình cũng dâng ra, để xem thử bên trong có phải là Nữ Anh hay không thì mới dám hợp thể song tu, để rồi trộm gà không được còn mất luôn nắm thóc.

“ Không biết sống chết” Thuấn Quân lạnh rên, sát khí âm trầm lạnh lẽo ánh mắt gắt gao khóa chặt hắn, tay phải giơ ra thổ nguyên tố trong không trung cấp tốc hợp thành một quả cầu nhỏ sau đó lớn dần lên.

Trong lòng hổ thẹn lại thêm việc vì xác định thân phận hai nữ mà hắn đem nữ nhân mình đẩy lên, phân bón cho Bỉ Ngạn Hoa chính là kết cục của Đế Thiên An.

Hắn sẽ không để cho y còn sống mà ra khỏi Tiêu Tương Cốc.

Khi mà trong thời gian này âm thanh hoan ái nam nữ kia truyền khắp trong rừng trúc, hắn làm sao không nghe được. Cũng đã đoán ra được người trong kia là ai, mấy ngày nay hắn có tâm muốn giết người rồi.

Nhưng vẫn ẩn nhẫn chờ xuống, đợi cho tên này ra khỏi rừng trúc khi đó liền xuống tay.

Nữ Anh là nữ nhân hắn nhất định phải có, một khi giao độc được đẩy ra thì luồng chân khí thủy hệ của nàng cũng chính là vật đại bổ cho thổ hệ của hắn.

“ Vừa hay ta cũng muốn tính lấy món nợ phía trước” Đế Thiên An cười lạnh, dậm mạnh chân thân ảnh lao nhanh đến hắn công kích lấy.

“ Ầm Ầm Ầm Ầm”

Hàng loạt âm thanh đinh tai nhứt óc vang lên trong khu rừng, chỉ thấy khắp nơi đều là hình ảnh hai người giao chiến lấy, hay nói chính xác hơn là tản ảnh của hai người để lại, cây trúc đổ gãy khắp nơi mặt đất bị cày xới lên.

“ Hoàng Thiên Hậu Thổ thật đáng gờm, công thủ đều mạnh mẽ đáng sợ” Đế Thiên An trong đầu cảm khái nhìn về thanh đao lớn màu nâu trên tay Thuấn Quân, hiển nhiên nó là được hắn ngưng tụ mà thành.

Chỉ thấy thanh đao lớn nhanh chóng thay đổi hóa thành một con sói lớn diện mục dử tợn lao nhanh đến người hắn.

“keng keng keng keng keng keng”

Trong chớp mắt đã công qua hơn hai trăm cú chặt chém từ đôi song kiếm của hắn, mặc cho hàng trăm cú chặt chém vẫn không đục thủng được bức tường đất của đối phương,

Trường kiếm vẫn chưa ra khỏi vỏ nhưng dưới lực đạo khổng lồ của Đế Thiên An giáng xuống cũng khó mà người có thể thừa nhận, vậy mà chỉ để lại hoa lửa không đánh nát đượ đầu sói lớn.

Bàn chân tụ lực một cước oanh lên thân hình con sói kia, đem nó chấn bay đi, cả người lập tức áp sát, song kiếm không ngừng chặt xuống Thuấn Quân.

“Hả” Đế Thiên An có chút kinh hô lên khi thấy ngay tại chổ tiếp xúc của hai thanh vũ khí trên tay cùng với tường đất của đối phương, từng hạt đất nhỏ nhanh chóng rời ra sau đó bám lên hai thanh vũ khí của hắn trong giây lát đã phủ lên nó giam chặt nó lại.

Chỉ thấy Đế Thiên An ngửa mặt lên cười to lên, từ miệng hắn âm thanh gợn sóng lan tỏa khắp nơi, cây trúc không ngừng bị lắc lư đổ gãy lên khi luồng sóng âm thanh này đụng phải.

« Âm công » Thuấn Quân vội vận nội lực phong bế lấy hai tay mình, đồng thời cưỡng ép lấy khí huyết trong người đang nhộn nhạo lên, ngay vừa rồi sơ sẩy hắn cũng bị trúng lấy âm công của đối phương.

« ong ong ong »

Trong ánh mắt khó thể tin được của Thuấn Quân, hai chuôi trường kiếm rời khỏi vỏ, một thanh phát sáng một thanh chỉ để lộ chuôi kiếm.

Kiếm ảnh bắt đầu ngưng tụ xung quanh, đồng thời hai luồng kiếm khí cực thịnh kéo lên sau đó cả hai theo tay của hắn được đẩy ra lao nhanh đến đối phương.

« Vô hình chi kiếm… đây là Bách Bộ Phi Kiếm... không phải!»

Nhìn hai thanh kiếm lao nhanh đi trước thân ảnh Đế Thiên An theo sau, cả người lao nhanh mang theo khí thế không thể chống đở, Thuấn Quân trước nghĩ đến tuyệt học Tung Hoành gia nhưng rất nhanh phủ định.

« Keng keng xì tư tư»

Chỉ thấy ngay vị trí của Thuấn Quân bao bọc thành một quả cầu tròn màu nâu đỏ, chúng không ngừng phát ra hoa lửa ánh sáng khi đôi song kiếm của Đế Thiên An chặt xuống, kiếm khí không ngừng oanh kích cũng không cắt được lớp phòng ngự của nó.

“ Keng keng keng”

Chói tay ma sát thanh âm vang lên, cây trúc xung quanh đổ vở khi vô số kiếm ảnh từ sau bay đến, cùng quả cầu nâu đỏ tóe lên hoa lửa.

“ Bành” “ bành” “ bành”

Từng thanh âm vang dội vang lên, song cước không ngừng tung ra, quả cầu nâu đỏ cũng rung động trước khí lực của Đế Thiên An, cả thân ảnh Thuấn Quân bị đầy lùi trượt dài đi bốn năm mét về sau.

“ Khí lực thật đáng sợ” Thuấn Quân kinh hô, thúc dục Hoàng Thiên Hậu Thổ Quyết chung quanh Thổ nguyên tố trong Tiêu Tương Cốc hình thành từng sợi dây trói buộc đem y giam giữ, cả những mũi mâu sắc bén.

“ Cái gì”

Thuấn Quân hoảng sợ cả kinh nhìn về Hoàng Thiên Hậu Thổ Quyết của mình đang bị hấp thụ, không theo hắn khống chế như chấm nhỏ rời rạc bay qua người Đế Thiên An dung nhập vào người hắn.

Nhưng rất nhanh gương mặt hắn hiện lên vui mừng, thân ảnh nương theo lực đạo dời ra khỏi công kích nhìn đối phương dừng lại, Thuấn Quân cười nói : “ Ngươi rất mạnh, xác thực ta có phần chủ quan nhưng hôm nay chỉ có chết »

Đế Thiên An khóe môi nhích lên độ cong, nhìn đối phương thần sắc kinh ngạc mồ hôi tuôn ra, cười đáp : “ có phải là rất ngạc nhiên, chú ấn của ngươi gieo xuống lại không có hoạt động rồi”

Lời vừa hết thân ảnh Đế Thiên An đả xuất hiện trước người y, song kiếm hung hăn chặt xuống mà Thuấn Quân cũng thúc dục Hoàng Thiên Hậu Thổ Quyết hóa thành song nhận chặn lại.

Âm thanh va chạm kim loại liên miên vang lên, tia hoa lửa không ngừng bắn ra.

Hàng trăm thanh đao nhỏ ngưng tụ không ngừng công kích lấy hắn, nhưng đều bị song kiếm trên tay đẩy đi, có điều bộ y phục trên người cũng theo đó mà rách tơi tả lấy.

“ Sơ hở” Thuấn Quân mắt sáng lên khi nhìn Đế Thiên An đang đánh bật tất cả những vũ khí do Hoàng Thiên Hậu Thổ tạo thành, để lộ phía sau hông điểm yếu thân ảnh tung người lao nhanh đến trên tay ngưng tụ lấy một thanh đại kiếm sắc bén.

“ Uỳnh Uỳnh Uỳnh”

“ Phập Phập Phập Phập”

Đột nhiên hàng loạt âm thanh vang dội vang lên, chỉ thấy ngay khi Thuấn Quân ý đồ nhân cơ hội hắn sơ hở mà đắc thủ.

Khi khoảng cách chỉ cách nhau 1 mét lấy thì từ người Đế Thiên An bạo phát ra một kình khí khổng lồ, Bát Môn Độn Giáp mở ra hai cổng khí kình bốc lên.

Chỉ thấy “ bành” một tiếng vang dội dưới một cước Đế Thiên An đá ra đem Thuấn Quân lao đến tập kích đánh văng đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK