Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Minh người này có thể nói là trời sinh kỳ tài, người khác cần tốn hao mấy chục năm mới có thể luyện thành cao thâm võ công, trên tay hắn, chỉ cần mấy tháng. Hắn võ công đều là trên giang hồ đã sớm thất truyền đã lâu tuyệt học, hơn nữa lúc trẻ đã thành danh.

Bất quá trung nguyên rộng lớn kẻ mạnh không thiếu, hắn ngang dọc trung nguyên tìm đến kẻ mạnh tương đấu. Cũng bại qua không ít, sau này tìm đến Hoàng Hà lộ đem đảo chủ nơi này bại đi, sau đó lấy nơi này làm chốn an dưỡng còn dục bồi một cái thế lực cho bàn thân mình.

Đến nay công lực đã đạt đến tầng thứ cao nhất của thiên địa, Thiên Nhân.

Cả người khí tức hòa hợp với tòa đảo, Ngô Minh tại đảo mình là mạnh nhất, hắn giơ tay nhất chân đều dẫn động thiên địa chi lực.

“ Thật khủng khiếp!”

“Tiểu lão đầu ra tay thật đáng sợ”

“ Kẻ đó là ai vậy?”

“ Lại có thể cùng tiểu lão đầu đánh nhau”

Đảo trên người tàng hình thành viên chứng kiến hai đại cường giả trong không trung công qua thủ lại, như sấm nổ liên hồi, tàn ảnh không ngừng hiện, kình lực như sóng biển không ngừng hiện ra, ai nấy kinh sợ mà nghị luận.

Chính lúc này, Ngô Minh cùng Thiên Trạch đối bình phân ra.

“ Thống khoái! Thống khoái đã lâu rồi chưa có ai để lão phu đánh thống khoái” Ngô Minh thanh âm như sấm lăng không đạp hư lớn tiếng.

“ Ngươi cũng là người mạnh nhất mà ta gặp đến bây giờ. Bất quá hôm nay ngươi cũng chỉ bại mà thôi! sử ra mạnh nhất một đòn định thắng bại đi” Thiên Trạch chậm nói.

“ Chính hợp ý lão phu” Ngô Minh đồng ý nói, lời dứt hắn hú dài một tiếng, khí tức so với trước còn tăng vọt lên, sắc trời biến đổi, mây đen dày đặc, gió lớn sắp tới!

Ngô Minh dẫn động thiên địa nguyên khí cầm trong tay chân khí vòng xoáy đánh tới hướng Thiên Trạch, cái này chân khí vòng xoáy di động thời điểm, dần dần hấp dẫn trên trời mây đen.

Ngô Minh rơi xuống mặt đất, tiếp tục điều khiển, càng lúc càng lớn vòi rồng, cái này vòi rồng kết nối thiên địa, chỗ đến không khỏi bị cuốn vào bầu trời, bị xé rách vỡ vụn.

Càng đáng sợ chính là cái này vòng xoáy trung tâm chính là Ngô Minh khống chế chân khí đoàn, tại Ngô Minh khống chế phía dưới, hướng Thiên Trạch phương hướng đánh tới.

Những nơi đi qua như là trâu nước cày địa, lộ ra hoàng đen bùn đất. Sau đó vô luận là gạch đá cây cối đều bị vòi rồng hút lên chấn nát thành mảnh vỡ.

“ Vòi rồng ư, tưởng ngươi mới biết ư?” Thiên Trạch cười lạnh, ngừng lại Luyện Khí đem bên hông một cây quạt xòe ra.

Cây quạt rất đẹp không rõ chất liệu tạo thành, xanh lam cùng phỉ thủy chia thành hai nữa, tựa như một đầu khổng tước xòe đuôi, hai mặt khảm mây trời tinh tú, nhìn qua hết sức tao nhã mà xinh đẹp.

Ba chữ cỗ xưa lập lòe trên thành quạt - Phong Lôi Phiến.

Thanh vũ khí này là pháp bảo của chiến sĩ dũng mãnh nhất Toại Nhân Thị, hắn chết trên tay Thiên Trạch là bị lôi kéo vào nội thiên địa đánh nhau, trong lúc bất cẩn bị hắn dời đi vũ khí, thành ra kiện vũ khí này mới còn nguyên vẹn.

“ Sưu! Sưu!”

Phong Lôi Phiến trong sắc trời u ám hiện ra quang mang tuyệt đẹp, theo tay Thiên Trạch mở ra phong lôi không ngừng sinh lên.

“ Ầm! Ầm!”

Chỉ một quạt một cái vòi rồng khác lại sinh ra, hơn nữa lôi điện trên bầu trời không ngừng đánh xuống vòi rồng nhỏ của Thiên Trạch, kích cở của nó mỗi lúc một lớn thêm, tuy sau mà đến trước.

Thiên Nhân cao thủ có thể dẫn động thiên địa chi lực, cũng chỉ là thiên tượng một trong, mà Thiên Trạch không cần đạt đến chỉ bằng hắn pháp bảo cũng có thể dẫn động được, miễn là hắn có đủ lực lượng chu cấp.

“Hả? Ngô Minh cũng giật mình khi thấy Đạo Thánh sở ra vòi rộng, lấy hắn nhãn lực có thể thấy được vòi rồng của y còn mạnh hơn vời mình, lực lượng không ngừng được kéo lên cao.

Hai cái vòi rồng nhanh chóng ma sát cùng với nhau.

“ Oanh!!”

Đinh tai sấm động, cuồng phong gào thét, hai cái vòi rồng va chạm trong nháy mắt nổ tung lên! Không biết bao nhiêu cây cối bị xé nát thành khối nhỏ, chợt nổ tung uy lực bao phủ phương viên vài dặm.

Đám người quan chiến cũng bị đại chiêu của hai đại cao thủ do dọa sợ, bởi uy lực tàn phá này còn khủng khiếp hơn so với trước kia.

Gió rốt cuộc lắng xuống, bụi đất cũng lặn đi.

Không ít kẻ quan chiến khinh thân mà lên hoặc từ xa quan sát chổ đại chiến, ai nấy không khỏi hít một ngụm khí lạnh. Bởi mấy chục dặm chổ đại chiến đều san thành bình địa, nhường ra một chổ trống trải

“ Phốc!” Ngô Minh cả người nằm dưới mặt đất, phun ra một ngụm máu.

Giờ phút này Ngô Minh ắt mắt tràn đầy không cam lòng cùng chán chường, hắn bại, một điều mà rất lâu rồi hắn không nghĩ đến.

Thiên Trạch xuất hiện ở chổ của Ngô Minh, ngay lập tức nhân hắn bị thương mà chế trụ hắn, dùng nguyên thần của mình xâm nhập bắt đầu gieo xuống trói buộc.

“ Ngươi....” Ngô Minh tuy bị thương nặng nhưng cũng phát giác được tinh thần mình bị người công kích, thốt lên một tiếng nhưng vô lực chống đở, đổi lại bình thường hắn sẽ không để cho kẻ trước đạt thành ý đồ, nhưng bây giờ y đã là cá nằm trên thớt.

Thiên Trạch không chút để đến Ngô Minh, tiếp tục gieo xuống trói buộc.

“ Thế giới sinh biến hóa, Ngô Minh cũng không phải là thiên hạ đệ nhất cao thủ như trong Lục Tiểu Phụng” Thiên Trạch trong quá trình gieo cấm chế kiểm soát Ngô Minh cùng lướt đọc qua không ít thông tin của y.

Dựa trên ký ức của Thiên Trạch trước kia thì Ngô Minh đến từ Lục Tiểu Phụng truyền kỳ, y có thể nói là thiên hạ đệ nhất cao thủ ở thế giới đó. Tuổi trẻ thành danh sau đó từ bỏ trung nguyên đi ra biển lớn tìm một cái vô danh đảo rồi lập ra ‘người tàng hình’ tổ chức.

Nhưng ở thế giới lại khác, trung nguyên rộng lớn Chư Tử Bách Gia tranh nhau nở rộ, cường già như nấm mọc lên, người tài không thiếu. Ngô Minh thiên tư đúng là vạn người có một, tuy nhiên không ít kẻ còn mạnh hơn y, thành ra thế giới này Ngô Minh cũng lệch đi rất nhiều.

“ Sưu! Sưu!”

Mấy chục đạo thân ảnh trước sau đáp lại gần Thiên Trạch cùng Ngô Minh, ai nấy nhìn thấy kết quả trận chiến mà lộ ra tròng mắt khó tin được.

“ Chủ nhân!”

Hai tiếng này thốt ra càng khiến cho người tàng hình thành viên khiếp sợ, tựa như sóng bên ngoài vỗ vậy, từ tượng đài không thể bị đánh bại kia sụp đổ cho đến quy phục khiến ai nấy bàng hoàng.

“ Ukm!” Thiên Trạch nhẹ gật đầu nói : “ từ nay trở đi, người tàng hình nằm dưới trướng của ta. Mọi sự vẫn do Ngô Minh chưởng quản, các ngươi tiếp tục nghe hắn điều khiển”

Ngô Minh nói : “ tuân lệnh chủ nhân”

Những kẻ đến sợ sệt, không biết ai là người dẫn đầu từng kẻ cuối người quy phục, đối với việc hắn tuyên bố cũng không có bao nhiêu bài xích.

Tính ra thì người tàng hình đổi chủ, đảo chủ trở thành thuộc hạ của y. Bọn họ công việc vẫn như trước không khác gì.

Còn chống đối ư? đến ngay cả đảo chủ còn đánh không lại lấy bọn họ võ công đánh lại được ư? Tận mắt thấy cuộc chiến của hai vị đỉnh tiêm cường giả, đám người có thể nhấc lên dũng khi không sợ mất mạng hướng kẻ kia chống đối?

“ Lui hết đi! chuyện hôm nay kẻ nào lộ ra phong thanh! Giết” Thiên Trạch nói

Ngô Minh cúi đầu thi lễ, sau đó mang theo vết thương rời đi.

Từng cái người tàng hình thành viên cũng rời đi.

“ Kia là y dung mạo!”

Giờ phút này Hồng Hài Tử tràn đầy bất ngờ, không phải là vì chiến thắng của Đạo Thánh mà là tấm mặt nạ vàng kia đã hé lộ ra, đó là một trương cực kỳ tuấn lãng dung mạo mà bọn họ thấy được.

Âu Dương Tình đi đến gần, cả người say mê nhìn : “ Đạo Thánh đại nhân!”

“ Chuyện gì?” Thiên Trạch hỏi

Âu Dương Tình nép người vào nói : “ Tình nhi lại bị ngài mê mệt mất rồi, ngài không chỉ võ công tối ưu còn dung mạo lại soái đấy”

Thiên Trạch nghe được đem tay sờ lên mặt thì mới hay là tấm mặt nạ Luyện Khí của mình trong lúc chiến đấu với Ngô Minh đã không còn, lập tức ngưng hiện một tấm mặt nạ khác che lại.

Thượng Quan Tuyết Nhi cướp đến nói : “ muội đã nói rồi, chàng nhất định soái hơn Lục ba trứng nhiều mà”

Thiên Trạch xoay người trái ôm phải ấp mang đi, hắn bây giờ muốn làm một việc đó là đem tài sản tích lũy của Ngô Minh lấy sạch. Tại ký ức của y trong, Người Vô Hình cũng thu được hai kiện Tử Kim Thần Vũ và cất giữ dưới bí thất.

“ Không nghĩ đến, Đạo Soái lại tuấn lãng như vậy” thất nương mặt cũng đỏ lên nói.

Mấy cái tỷ muội gật đầu, quả thật dung mạo Thiên Trạch rất soái, hơn nữa khí chất bá đạo tuyệt luân ánh mắt khinh thường chúng sinh cũng vũ lực cái thế bày ra trước, nữ tử bọn họ cũng vì hắn động dung.

“ So với Lục ba trứng mà nói thì gấp mấy lần, lại lợi hại, soái. Lại là sở hữu tài bảo nhiều như vậy, tứ tỷ đúng là lợi hại, từ sớm đã ra tay, lại để con nha đầu kia được lợi” Thượng Quan Phi Yến hâm mộ nói

Tam nương nói : “ y dung mạo tuấn lãng lại che dấu dung mạo, tất là người thân phận không nhỏ. Đại tỷ, tỷ nói xem Đạo Thánh là ai?”

Công Tôn Đại Nương thu lại nhãn thần, nói : “ y đã muốn che dấu hẳn có nguyên do, các ngươi cũng đừng không biết sống chết mà dây vào làm gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK