Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thả đi Vô Song Quỷ chính là Vệ Trang muốn từ người này dẫn hắn đến địa phương của Thiên Trạch, bằng thực lực của hắn có thể không cứu được thái tử nhưng cũng có thể lấy ra một con tin khác.

Bất quá Vệ Trang không ngờ rằng Thiên Trạch đã sớm biết trước, Vô Song Quỷ phá ngục mà ra biết rõ mình phải làm gì, dẫn đường cho Vệ Trang đến nơi mà bọn hắn nhiều năm trước chuẩn bị cho việc giải cứu chủ nhân.

Vệ Trang thấy được hai tên thủ hạ khác biết rằng đã đến đúng chổ, không có giấu diễm nữa đi ra, Sa Xỉ chậm rãi rút ra khỏi vỏ, nhưng hắn đi được năm bước liền dừng.

“ Buông ta ra, cô định đưa ta đi đâu?” Hồng Liên được Diễm Linh Cơ áp giải bất mãn nói, nhưng nhìn thấy người phía trước vui mừng : “ là huynh?”

Diễm Linh Cơ cười hỏi, theo ngón trỏ phải dựng lên một ngọn lửa xuất hiện nơi tay. nàng chậm rãi nói : “Lâu nay nghe nói Vệ Trang của Lưu Sa thực lực siêu quần, không biết kiếm của ngươi nhanh hay lửa của ta nhanh?”

“ Thực lực của các ngươi.... cũng chỉ có như thế” chính lúc này Vệ Trang đề thân tốc độ, lời còn chưa dứt hơn trăm mét hơn đã rút ngắn, mủi kiếm Sa Xỉ cướp đến Diễm Linh Cơ.

Chỉ thấy sáu sợi xiềng xích xà từ phía sau lao đến, trong nháy mắt cuộn eo đem hai nữ dời về sau, Thiên Trạch chậm rãi đến trước.

“ Ngươi thực sự rất rành bắt cóc nữ tử, tiếc là lần trước đã đi hơi vội vả” Vệ Trang lạnh nhạt nói, ngữ khí trong có mấy phần trào phúng, ánh mắt ngưng trọng nhìn Thiên Trạch nhìn y nhắm mắt không mở có chút nghi hoặc lẽ nào mắt y bị phế rồi?

“ Ngươi đến cứu người?” Thiên Trạch chậm hỏi : “ ngươi đến cứu cô ta?”

Vệ Trang nói : “ không! ta không màng”

“ Loại người như ngươi, vốn dĩ không nên lơ là cái bẫy xung quanh mồi dụ” Thiên Trạch nhắc nhở.

Vệ Trang trả lời: “ bởi vì cái bẫy này quá cũ rồi, có thể không đoái hoài. Ta phải đưa cô ấy đi”

Thiên Trạch nói : “ Lơ là đối thủ của ngươi là một điều ngu xuẩn”

“Khoan đã” Hồng Liên lúc nay chen vào : “ huynh vừa bảo cái gì? huynh không quan tâm ta, sao huynh dám nói như thế? huynh có biết ta là ai không? ta đường đường là Hàn quốc công chúa Hàn quốc”

Vệ Trang thấy nàng đi đến trước đưa tay chỉ mắng mình, lạnh nhạt : “ ta thấy cô tốt nhất nên ngậm miệng lại”

“ To gan! Huynh lại dám nói ta câm miệng” Hồng Liên tức, xoay người trở lại : “ huynh về đi, ta không muốn theo huynh về”

Diễm Linh Cơ châm chọc : “ người ta không muốn theo ngươi kìa, mất mặt quá”

Thiên Trạch không nói, nhẹ nhàng đem một cái bình lọ sứ quăng đến.

“Như vậy là ý gì?” Vệ Trang mày chau lại, đem kiếm đở lấy bình sứ này hỏi.

Thiên Trạch nói : “Hầu phủ có một gian mật thất, cứ một đoạn thời gian sẽ có một đám nữ nhân được đưa đến, ta không giết ngươi tất sẽ không để ngươi đi không trở về, khi nào lấy được đến Đoạn Hồn Cốc mười dặm giao dịch “

Vệ Trang nghe được suy ngẫm một lát, đem bình nhỏ thu lấy, trường kiếm vào bao liền rời đi.

“ Này huynh đứng lại cho ta! Huynh không cứu người nửa à!” Hồng Liên thấy Vệ Trang rời đi tâm tình giận dỗi của thiếu nữ không cánh mà bay.

Thấy Vệ Trang không chút đoái hoài, Hồng Liên mắng : “ tên khốn này”

“Công chúa tôn quý, cô có nên khởi giá về nhà lao rồi không?” Diễm Linh Cơ nói

Thiên Trạch xen vào : “ đừng lãng phí thời gian nữa”

“ Dạ” Diễm Linh Cơ nhẹ thốt một tiếng rồi rời đi.

Vệ Trang rất nhanh rời khỏi cứ điểm của Thiên Trạch trở lại Tân Trịnh, hắn không trở về Tử Lan Hiên cùng các thành viên khác bàn bạc mà hướng Thất Tuyệt Đường mà đến, thứ mà Thiên Trạch cần tại Hầu phủ hắn cần thêm thông tin.

“ Bạch Diệc Phi từng là kẻ có công huân hiển hách. Được hoàng ân chiếu cố nhiều đời trong gia tộc. Bạch y như tuyết, phấp phới giữa chúng người, toàn thể Hàn quốc ai nấy đều ngưỡng mộ.Trận chiến Bách Việt, Bạch Diệc Phi nhất chiến thành danh. Nhưng giữa ánh hào quang rực rỡ, vẫn tồn tại những góc chết đen tối ánh sang không thể chiếu vào.”

Đường Thất nhận được tin Vệ Trang đến, khi hắn nói ra mục đích đến thăm hỏi cũng nói ra mình biết về Bạch Diệc Phi.

“Lúc đóng quân ở Bách Việt, ta từng nhận lệnh đi xử lý một số thi thể. Một toán thiếu nữ bị bắt làm tù binh. Tướng chết của bọn họ rất đáng sợ, như thể có người hút khô máu của họ, nhưng khóe miệng thì thấp thoáng nụ cười”

Vệ Trang hỏi : “ Các ngươi nghĩ đó là Bạch Diệc Phi?”

Đường Thất nói : “ Bộ áo trắng của hắn có lẽ cũng được nhộm đỏ từ thời khắc đó. Hắn cũng như thể biến thành một người hoàn toàn khác. Nhưng, có thể mọi chuyện không phải là tình cờ, Huyết Y Bảo xưa nay vẫn là nơi tràn ngập truyền thuyết.... xương khô chiếu giáp bạc, Tuyết Y Bảo trắng ngần. Không có một công huân hiển hách nào mà không dựng lên từ rừng xương trắng? Truyền thuyết về Huyết Y Bảo còn liên quan đến mẫu thân của Bạch Diệc Phi”

“ Nữ hầu tước duy nhất của Hàn quốc, tên của bà ta lại bị tất cả điển tịch gạch đi” Vệ Trang tiếp lời

Đường Thất nói : “ Ánh mắt có thể khiến cho trời sao ảm đạm, dưới song kiếm vô số vong hồn. Nhưng vẻ đẹp của bà khiến chongười ta cảm nhận được cái chết cũng chỉ là một chặng đường ôn nhu.Chưa một ai thấy bộ dạng già đi của bà ta cả, bà ta trước sau luôn duy trì dung mạo đẹp nhất. Sự khống chế sinh mạng, tương truyền có một khế ước bí mật được lập ra với bóng tối. Vả lại phải dùng máu tươi nhất để duy trì”

Vệ Trang nói : “ Xem ra Bạch Diệc Phi cũng đã kế thừa loại bí thuật đó”

Đường Thất nói : “ Không chỉ có vậy, nguyên văn của lời đồn đó là Đoạt mệnh hóa khô cổ, ngưng huyết nhiễm bạch y. Loại độc đó là kịch độc của các loại độc. Ta từng nghe đến các tù nhân Bách Việt nói là phải tìm ra được vật mẹ mới có thể phá giải được loại độc này.”

“ Vật mẹ” Vệ Trang con mắt sáng lên, xem ra thứ mà Thiên Trạch cần lấy chính là thứ Dạ Mộ khống chế hắn, thăm hỏi : “ gần đây Bạch Diệc Phi có dị động gì ở hầu phủ Tân Trịnh không?”

Đường Thất đáp: “ dị động thì không có, có điều đêm nay Bạch Diệc Phi xua thị vệ, một mình trèo lên chiếc thuyền dẹp hình lá rời đi”

Vệ Trang nói : “ Thuyền dẹp hình lá, lẽ nào hắn đi gặp vị bằng hữu nào đó lấy được thông tin bí mật”

Cùng thời gian, Tân Trịnh ngoại thành một con sông lớn, cỏ lau che đậy, bốn bề vắng lặng không người, giữa sông nước hai con thuyền lá dẹp an lặng.

“Đúng là một con cá giảo hoạt, giống hệt cái vị trong cung”

Người nói là một cái trung niên người khoác một thân áo vải, dung mạo cũng bị mũ trùm che lậy, y cầm một thanh cần câu câu cá, hướng cái huyết y nam tử bên cạnh nói.

Bạch Diệc Phi hỏi : “Dù có là vương cung cũng không qua được con mắt của ngài, có thu hoạch gì mới?”

Có thể để Bạch Diệc Phi đích thân đến nơi này, y là một trong Tứ Hung Thú khác của Dạ Mộ, chưởng quản tình báo cho Cơ Vô Dạ, dưới trăng Soa Y Khách nói: “Hàm Dương có một người trẻ tuổi tên là Lý Tư, gần đây kết bạn với người nào đó. Điều trùng hợp là, tên Lý Tư đó là đồng môn của cửu công tử Hàn Phi. Mà bằng hữu mới của hắn lại là cố giao của Hàn Phi, Trịnh quốc”

Bạch Diệc Phi nói : “Hai người cùng quen biết Hàn Phi, bỗng dưng trở nên thân thiết, quả thật thú vị. Chúng ta sẽ sớm biết chuyện này có liên quan gì đến Hàn Phi. Tình báo của ngài đáng lý phải giá trị hơn”

Soa Y Khách nói : “Ta còn rất nhiều tình báo có giá trị, chẳng hạn như tung tích của Hồng Liên công chúa. Ngươi quan tâm đến an nguy của Hồng Liên công chúa”

Bạch Diệc Phi nói : “Viên ngọc quý trên tay Hàn Vương, người muội muội huyết mạch tương liên với chư vị công tử. Sự xen vào của cô ta khiến cho ván cờ trở nên càng lúc càng khó lường”

Soa Y khách nói : “Dường như có người hành động thừa thải rồi”

Bạch Diệc Phi nói: “Thiên Trạch bắt đi một người sống, ta thật tò mò muốn biết mục đích thật sự của hắn”

Soa Y Khách nói : “Bọn chúng không lâu trước đó đã đi đến một nơi”

Bạch Diệc Phi hỏi : “ Nơi nào?”

Soa Y Khách đáp : “ Lãnh cung nước Hàn, tòa cung điện năm xưa của Trịnh quốc”

“ Ly Hồ” Bạch Diệc Phi nghiền ngẫm nói, lại hỏi : “ còn vị kia thì thế nào?”

Soa Y Khách biết y nói đến là ai, đây cũng là kẻ gần đây khiến hắn bị Cơ Vô Dạ khiển trách cùng cảnh cáo không ít, trầm mặc một lúc mới nói : “ từ khi y xuất hiện đến nay vẫn không có tung tích gì.”

“ Có thể cho đại tướng quân ăn quả đắng đến nay cũng không nhiều kẻ” Bạch Diệc Phi nói tiếp : “ nghe nói y gần đây quen không ít người”

Soa Y Khách đáp : “ Thiên Kiếm Cao Lệ đệ tử người biết về Dương Công Bảo Khố “

Từ khi Đạo Thánh đại náo Tân Trịnh, Soa Y Khách đã cho thuộc hạ theo dõi cùng thu thập y, những sự việc y làm ra đều không thoát khỏi mạng lưới của hắn, cho nên những nữ nhân cùng Đạo Thánh có liên hệ, Soa Y Khách cũng biết lấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK