Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh lửa tóe lên, âm thanh va chạm không dứt, Bỉ Bỉ Đông điên cuồng hai lưỡi đao chặt chém xuống thân hình kia, muốn bằm thay vạn đoạn, nhưng không thành.

Trong phẫn nộ, Bỉ Bỉ Đông ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng kêu to, hoa văn hình mạng nhện trên trán kia trong nháy mắt bùng nổ, lục quang chói mắt bắn mạnh ra.

Mạng nhện biến ảo thành con mắt màu xanh biếc, một đạo quang mang màu lục sẫm từ đó phun ra, bay nhanh hướng về phía trước.

Tinh thần miễn dịch đầu cốt hồn kĩ của Bỉ Bỉ Đông, Thế Giới Chân Thật đả phát động.

Cái đầu hồn cốt kĩ năng này Bỉ Bỉ Đông tuyệt sẽ không khinh suất mà dùng, bởi vì dùng nó phải tiêu hao tinh thần lực cực kì khổng lồ, cần phải trực tiếp tiêu hao đi một phần ba tinh thần lực của Bỉ Bỉ Đông mới có thể thi triển.

Lúc này nàng đã chẳng quan tâm tới điều này, bằng mọi giá nàng phải đem cái tên này cầm xuống, cho nên nàng bất kể tiêu hao thi triển ra hồn cốt kĩ năng cường đại này.

Tinh thần miễn dịch đầu hồn cốt kĩ năng, Thế Giới Chân Thật. Hiệu quả: Miễn dịch ảo giác, mị hoặc nhìn thẳng chân thật, bất cứ kỹ năng mê huyễn gì dưới sự chiếu rọi đều bị mất đi hiệu lực.

Bỉ Bỉ Đông phát động tinh thần lực, quang mang màu xanh biếc mặc dù không có bất cứ lực công kích gì, nhưng giống như giòi trên xương mục gắt gao quấn quanh ở trên thân thể Đế Thiên An.

Không chỉ thế, phía sau lưng nàng, lục phiến bàng bạc như cánh ve màu tím phá lưng mà ra, lại thêm một khối hồn cốt khác.

Giống như Bát Chu Mâu của Đường Tam đều là ngoại phụ hồn cốt. Tên là Lục Sí Tử Quang Dực, lấy từ một con hồn thú tên là Tử Dực Chu Hoàng, thêm vào kĩ năng phi hành, có thể tiến hóa.

Luôn luôn giỏi về thực lực tự ẩn thân cho nên Bỉ Bỉ Đông xuất ra liên tiếp các đại chiêu không ngại tiêu hào hồn lực. Có thể thấy được nàng lúc này đối Đế Thiên An thống hận đã đạt tới trình độ như thế nào.

Cùng lúc đó, thân thể của Bỉ Bỉ Đông đã biến thành một mảnh màu lục sẫm, toàn thân bộc phát màu xanh biếc quang vụ.

Thứ bảy hồn kĩ Phệ Hồn Chu Hoàng chân thân đã thi triển ra.

Đây chính là mười vạn năm hồn hoàn tạo ra võ hồn chân thân, hai cái lưỡi hái hình cự nhận vốn đã bị hỏa diễm nghiền nát lần nữa xuất hiện, quang mang màu lục sẫm đại phóng, mang theo hư ảnh trong phút chốc phóng tới Đế Thiên An đầu, chém.

Bỉ Bỉ Đông đã hận Đế Thiên An cực kì, xuất thủ tốc độ quả thật rất nhanh, hơn nữa, một lần nữa xuất ra Tử Vong lĩnh vực.

Trong nháy mắt đã đem Đế Thiên An bao phủ ở bên trong. Độc vật kinh khủng, hiệu quả suy yếu cường lực, toàn bộ gia tăng trên người Đế Thiên An.

Hai lưỡi hái tạo nên hai đạo quang mang màu xanh biếc, nhắm thẳng đầu Đế Thiên An mà chém xuống, nhưng giống như lần trước đinh tai kim thiết va chạm

“ Phá” Đế Thiên An cười thốt một tiếng, hỏa diễm trong người lại bay ra đem mọi thứ Bỉ Bỉ Đông thi triển lên người mình, cắn nuốt hủy diệt đi.

Con mắt thứ ba trên trán Bỉ Bỉ Đông một lần nữa hóa thành hoa văn mạng nhện, huyễn hóa ra một tầng quang thuẫn màu xanh biếc, mới miễn cưỡng ngăn cản được hỏa diễm rực rở mãnh liệt, nhưng quang thuẫn màu xanh biếc cũng tan rã rất nhanh.

Tử sắc hoa văn ngày càng trở nên mãnh liệt, thân thể nghiền nát của Tử Vong Chu Hoàng chậm rãi tụ hợp, một lần nữa biến thành hình dạng như trước khi bị nghiền nát.

Chẳng qua tử sắc hoa văn trên người nàng lại thêm một tia kim sắc nhàn nhạt. Cho dù mới vừa khôi phục trạng thái chân thân, Bỉ Bỉ Đông cũng lập tức giải trừ võ hồn chân thân của mình, biến trở về bản thể, thậm chí tất cả võ hồn đều thu trở về.
Oa một tiếng, nàng phun ra một khẩu máu tươi pha lẫn kim sắc, thân thể lắc lư kịch liệt một trận, trong đôi mắt đẹp tràn ngập vẻ không cam lòng lẫn kinh sợ: “ ngươi là hồn thú”

Đế Thiên An lắc mình đả xuất hiện bên cạnh nàng, tay luồn qua eo : “ thế nào bị một con hồn thú hãm hiếp, Đông Đông nàng có cảm giác gì không?”

Bỉ Bỉ Đông nghiến răng trẹo trẹo, căm hận, nói : “ giết ta đi”

“ Nàng sinh đẹp như vậy, ta làm sao nỡ giết chứ” Đế Thiên An nói xong tay vươn đến đôi bồng đảo phía trước xoa nắn một cái.

Bỉ Bỉ Đông mặt nhiễm lên một tầng ráng hồng, rít hận : “ ngươi không giết ta, ta nhất định sẻ giết chết ngươi”

Đế Thiên An đem mảnh y phục trên người xé ra, nói : “ Đông Đông để chồng nàng giúp nàng trị thương nhé”

Lúc trước Bỉ Bỉ Đông thi triển thứ 9hồn kỹ của Tử Vong Chu Hoàng, Bất Tử Chi Thân.
Nếu như là hồn sư bình thường, đệ chín hồn kỹ cực mạnh khẳng định sẽ không hấp thụ một kỹ năng phụ trợ, nhưng Bỉ Bỉ Đông chính là song sinh võ hồn, tự nhiên nàng không sợ điều đó.

Thứ 9 hồn kỹ của nàng lại là của một đầu mười vạn năm hồn thú- Tử Vong Chu Hoàng- giống như võ hồn của nàng.

Vì liệp sát hồn thú này, khi trước nàng đã hao tốn thời gian một năm rốt cuộc mới có thể hoàn thành mục đích.

Mười vạn năm hồn kỹ này cấp cho nàng hai cái kỹ năng, một cái chính là kỹ năng phụ trợ bảo vệ tính mạng mà nàng vừa thi triển, Bất Tử Chi Thân.

Dù cho thân thể bị địch nhân công kích phá tan thành từng mảnh, cũng có thể tụ hợp một lần nữa, cực kỳ mạnh mẽ.

Có điều khi sử dụng nàng cũng thụ thương không nhỏ, như bây giờ chẳng hạn, mặc dù không bị đánh nát nhưng hỏa diễm của Đế Thiên An đối với nàng nhục thể lẫn linh hồ để lại thương tổn không nhỏ.

“ Ngươi không giết ta, một ngày ta sẽ cho ngươi hối hận, súc sinh”

Đế Thiên An để mặc nàng, đôi tay lại nhào nặn, nhìn Bỉ Bỉ Đông mắng một tràng liền ngậm miệng, liền khống chế đem nàng ngồi xuống, ôm vào lòng mình, y phục của hai người cũng nhanh tiêu thất lên.

“ Ahhh” Bỉ Bỉ Đông rốt cuộc cũng không chịu được, miệng hé ra ngân nga lấy.

“ Đông Đông, nàng thật hư, bên dưới lại có động tĩnh nhanh như vậy, hắn mấy tháng qua nhớ ta lắm phải không?” Đế Thiên An điều động, đem cặp đùi dài của nàng tách ra.

“ Súc sinh...ahh...” Bỉ Bỉ Đông lại run rẩy, khi bên dưới cô bé mình mở ra, một cái thô nóng cứng rắn ma sát cùng, để cho nàng đầu óc tê dại lên.

Một tháng cùng y hoan ái, cơ thể nàng trở nên mẫn cảm hơn bao giờ hết, mấy chục năm không có vui sướng qua, lại bị Đế Thiên An khai phá, nàng bây giờ cơ thể lại bán đứng mình, theo đôi tay Đế Thiên An kích thích ham muốn trong người nàng càng mạnh.

“Không . . . không được... ngô” Bỉ Bỉ Đông dùng sức mạnh bảo vệ một đường thanh minh, muốn rời khỏi nam nhân này, nhưng lại không thoát được, đầu lắc né đi cái miệng y lại gần.

Hai người bốn môi đụng vào nhau, Đế Thiên An đầu lưỡi luồn vào bên trong bắt lấy mềm mại trơn ướt chiếc lưỡi thơm tho của Bỉ Bỉ Đông quấn lấy.

Liếm láp, hai đầu đầu lưỡi như keo như sơn triền miên, hoàn toàn vong ngã, thích thú.

Bỉ Bỉ Đông sau mấy tháng mưa móc, ban đầu kháng cự chống chế, nhưng theo đầu lưỡi quấn lấy, cơ thể lại làm trái với nàng ý định, để mặc cho y công chiếm, không một chút kháng cự nữa.

Dục vọng chôn giấu thật sâu dưới đáy lòng. Tựa như núi lửa ngủ đông vậy, tại bị Đế Thiên An kích thích xuống, áp quá lâu sau bạo phát đi ra lửa tình cùng dục hỏa, làm cho nàng không cách nào tự kềm chế.

Rời môi, Đế Thiên An đem Bỉ Bỉ Đông đến cái ghế lớn trên bậc thang của đại điện, đem người nàng ngồi trên trên đùi hắn, cái kia nóng hổi hùng tráng đại côn lập tức dán lên đầy đặn cô bé Bỉ Bỉ Đông.

Lại một tiếng rên rỉ khác từ miệng Bỉ Bỉ Đông phát ra, khi côn thịt chậm rãi ma sát, đồng thời đôi tay đem đôi ngọc nữ phòng nhào nặn, hưởng thụ lấy cái kia co dãn đủ xúc cảm.

Bỉ Bỉ Đông thật sự kềm nén không được tiểu tê dại, tuyết trắng đùi ngọc dùng sức chống đỡ lên mông đầy đặn, bàn tay nhỏ bé hướng đến côn thịt đang ma sát cô bé mình, muốn đem thử kia nhét vào nàng sâu trong hoa huyệt.

“ Muốn nó cũng được, vậy nàng cầu xin ta đi, cầu xin ta đem nó cắm vào bên trong cô bé hư hỏng của nàng” Đế Thiên An đôi tay vẫn nhào nắn bầu ngực săn chắc.

Bỉ Bỉ Đông dãy dụa, tinh thần của mình muốn phản kháng, mà lúc này ở bên ngoài không ngừng vang lên thanh âm, cũng như hô hoán tên của nàng, làm cho nàng thần kinh cũng bị đẩy lên cao hơn bao giờ hết.

Đế Thiên An ma quỷ lời nói, lại bắt đầu dụ hoặc phá hủy tâm lý phòng tuyến : “ cũng đâu phải là lần đầu tiên nàng cầu xin ta đâu, Đông Đông nhiều người như vậy, ta đem nàng ra gặp một chút nhé”

“ Đừng... xin ngươi... ta xin ngươi” Bỉ Bỉ Đông kinh hoảng lên khi nghe được.

Đế Thiên An cười tà : “ xin ta... vậy xin ta như thế nào”

Bỉ Bỉ Đông gương mặt đỏ lựng, nội tâm có một cổ khuất nhục cùng với xấu hổ vô cùng, ngập ngừng nói : “ ngươi...xin... ngươi... xin... cho ta... ukm”

“ Cho cái gì đây?” Đế Thiên An cười tà hỏi, tay lại vân vê hai hại đậu của nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK