Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói Thái Cực đem Hải Khoát Thiên Không rời đi hắn cũng nối gót đi theo sau.

So với Địa Ngục Giới thì Thái Cực lại sinh hứng thú với hai nơi. Một là Thần Ẩn Bộ do Phục Hy thoát khỏi Thiên Nhai lập ra, quy tụ những thần có cùng hắn tư tưởng nhiều năm nay vẫn lẫn trốn truy bắt từ Thần tộc. Còn lại là Huyễn Đảo một cái Huyền giới khác, tại nơi đó có một loại tu luyện khác- Luyện Khí.

Mà hai nơi này Thái Cực lại trước chọn Thần Ẩn Bộ.

Chừng nửa ngày chi gian, bằng Không Thức Giới Thần Lực đã đăng phong tạo cực của mình, Thái Cực đã tìm ra được nơi mà Phục Hy ẩn nấp.

Đó là một tòa núi sâu trong, rất khó mà phát hiện ra được vị trí, cũng nhờ như vậy mà nhiều năm nay những kẻ phản nghịch Thần Tộc trốn thoát khỏi truy lùng của chính đồng tộc của mình.

Lều lớn lều nhỏ dựng thành, trông như một cái bộ lạc nằm sâu trong núi rừng, tách biệc với thế giới còn lại có cho mình một nền văn minh riêng.

“ Ồ!” Thái Cực thần thức lan tỏa liền phát hiện ra được một sự việc lý thú, khóe miệng nhích lên độ cong, thân ảnh thuấn di đi.

Nơi này là một cái hồ nước.

Một cái trắng bóng thân ảnh từ trong nước chui ra tới.

Nữ tử ưu nhã cao lãnh, mà lúc này trong nước trần trụi thân mình nàng, cuồn cuộn mà tán ra mị hoặc chi ý.

Làn da trắng như tuyết, thân hình lòi lỏm chết người, ở ánh trăng chiếu xuống, càng có vẻ thần thánh vô cùng.

“ Khổng Tước! không nghĩ là nàng” Thái Cực nhìn nữ tử đang tắm khuya kia, nhìn dung mạo hắn liền nhớ ra là tộc trưởng Thần Ẩn Bộ, tỷ muội tốt của Tâm Nguyệt Quy lúc nhỏ- Khổng Tước.

Khổng Tước từ nhỏ đả kiên cường cố chấp, không như những Thần tộc khác nàng rất coi trọng công bình, công chính.

Mỗi khi nhìn thấy sự việc bất bình thì vô cùng phẫn nộ, nhất định phải ra tay ngăn cản cho được.

Chính vì cái tính cách này mà năm xưa nàng cũng trở thành một trong những người bị Tâm Nguyệt Quy nhốt vào Thiên Nhai, rồi sau đó cùng Phục Hy và Vân Trung Tử bỏ trốn trở thành phản Thần một thành viên.

Thần Lực của Khổng Tước là Trường Sinh Giới khả năng chữa trị, nhưng không vì loại năng lực phụ trợ lại mà yếu kém, ngược lại tại Đấu bộ trong nàng là một chiến binh xuất sắc nhất.

Có khả năng sử dụng rất nhiều loại vũ khí khác nhau, và tự lĩnh ngộ thần kỹ do gia tộc truyền lại, và đả phát huy năng lực của vũ khí đến cực hạn, vũ khí trong tay nàng uy lực kinh người.

Đủ để giao đấu vơi nhứng người có Thần Lực thiện chiến, cho dù là Đại Thần đi nữa nàng cũng chưa chắc rơi xuống hạ phong.

“Ai?”

Khổng Tước lập tức che lại ngực ngồi xổm vào trong nước, vận dụng thần lực che đi tư mật chổ, quát lớn.

Không có một tia động tĩnh, Khổng Tước thần lực thả ra ngoài mấy chục trượng, xác định không có bất luận cái gì dị thường, nói : “lẽ nào là ta sai lầm ư? vừa rồi như có kẻ đang nhìn ta?”

Nàng vừa rồi đang tắm, trực giác cho nàng biết dường như có một đôi mắt từ xa đang theo dõi nàng. Nhưng nàng thả ra thần lực lại không phát hiện được gì, thần lực sẽ không nói dối trừ khi có kẻ còn mạnh hơn nàng.

Nhưng tại Thần Ẩn Bộ này trong trừ Đại Tế Sư Phục Hy ra còn ai có thể mạnh hơn nàng được nữa chứ? Nhưng Phục Hy hiện giờ đang bận dạy học cho một cái tiểu thần tộc khác, ông ta đối với chuyện trộm nữ nhi tắm này càng không thể nào.

Không phải Phục Hy vậy thì là kẻ khác! Nhưng Thần Ẩn Bộ nếu biết nàng ở đây tắm, không ai dám trộm xem nàng tắm cả.

Không phải Thần Ẩn Bộ vậy thì kẻ khác. Có điều loại này suy đoán thì nàng phản bác đi, bởi Thần Ẩn Bộ đến nơi này định cư đã thăm dò không có ai trong phạm vi trăm dặm cả, nếu có chỉ là Thần tộc đến.

Có điều dạo gần đây Thần tộc có đại động tĩnh, toàn bộ Thần tộc thành viên đều đã trở về Thần Vực đảo không có đi ra rồi?

“ Trực giác quả thực thật là đáng sợ.” Thái Cực giấu mình né đi thần lực của Khổng Tước tìm kiếm, thầm khen.

Hắn 9 vạn năm tu luyện, thần lực đăng phong tạo cực. Liễm khí không một chút sơ hở nào, hiện nay trên đời khó kẻ có thể bằng hắn được. Ấy vậy mà Khổng Tước bằng trực giác lại phát hiện ra được có kẻ theo dõi.

“ Lấy nàng lực lượng đã đạt đến cấp bậc tầng trung của Thần tộc, tuy cũng là Trường Sinh Giới Lực Lượng nhưng vẫn không thể đột phá giới hạn” Thái Cực tiếp tục nhìn, dễ dàng xuyên thấu nhìn ra được Khổng Tước thực lực.

Qua đi chín vạn năm, lấy Thần tộc độc bá đại địa, Cựu Thần không hiện, Thần Vực cũng có cho mình một hệ thống sức mạnh phân chia.

Chúng Thần thực lực địa vị dựa theo từ thấp đến cao phân biệt là: Ấu Thần ; Thiên Khải : Thần Chúng: Chuẩn Bách Thần Chúng : Bách Thần Chúng : Đại Thần : Phong Hào Đại Thần : Thánh Vương, Thiên.

Mà Khổng Tước một thân lực lực đã đạt đến Phong Hào Đại Thần cấp bậc, tại Thần tộc rộng lớn trong nhìn lên có mấy trăm hoặc đến ngàn, nhưng nhìn xuống lại cũng có cả vạn.

“ Kỳ lạ cảm giác này vẫn còn tồn tại! là có người vẫn luôn trộm nhìn ta” Khổng Tước tiếp tục tắm rửa, nàng lại phát hiện cái cảm giác như có người nhìn mình xuất hiện, nàng đối với trực giác mình rất luôn tin cậy.

Nhãn châu đảo một cái nàng quyết định rời đi, không thể để cho tên kia tiếp tục tiện nghi nhìn mình như thế.

“ Nàng không tắm nữa ư? Hay là phát hiện ra ta rồi!” Thái Cực cười nói.

Khổng Tước biến sắc, từ thanh âm trong để nàng biết được trực giác mình đúng, cùng với đó thanh âm này không phải là người nàng nhận biết, thúc dục thần lực âm thầm đề phòng, lại hướng về bờ đem y phục mặc lên.

“ Ngươi là kẻ nào! lén lén lút lút! Trộm người khác tắm! không biết xấu hổ?” Khổng Tước lớn tiếng chất vấn, nàng muốn hỏi để xác định thanh âm của kẻ này, đồng thời tận lực câu kéo thời gian để mình mặc y phục.

Chỉ là tâm tư của nàng đành vô ích, gả kia lại vượt qua nàng thăm dò không cách nào tìm ra được vị trí.

“ Eo vốn nhỏ thon thon, khốn nỗi xuân mòn, một vẻ mây vờn, ca mấp máy môi son,
từng chữ véo von, hoa đào ngỏ thắm một bon bon” Thái Cực nhẹ ngăm nga.

Nếu đổi lại cái hoàn cảnh khác có lẽ Khổng Tước sẽ bị lời thơ cho yêu thích. Nhưng bây giờ nàng chỉ có thẹn cùng giận, mắng : “ khốn kiếp, lưu manh !”

Rất nhanh nàng vội đem y phục mặc lên, một thân trang phục lam lục hai sắc là chủ, còn điểm xuyết này kim hoàng sắc. Phục sức trên có chút khổng tước linh vũ đồ án trang trí, trên đầu vật trang sức trên tóc cũng là khổng tước linh vũ .

“ Cá nhân ta lại yêu thích nàng vừa rồi! Trần trụi mà hấp dẫn chí mạng, hôm nay ta may mắn được nhìn một cái Khổng Tước cởi xiêm y. Đêm nay khó mà ngủ yên được, bóng hình mỹ nhân vươn vấn” Thái Cực lại trêu chọc.

Khổng Tước mặt đỏ lên, mắng : “ cút ra đây! chỉ biết ẩn nấp như bọn chuột nhắt”

“ Tính khí cũng không nhỏ!” Thái Cực cười nói.

Khổng Tước lúc này tung người nhảy lên, trên tay nàng song kiếm từ không gian của mình triệu hoán ra, lập tức chém ra.

“Xoẹt!”

Hai đường kiếm khí lăng lệ quét ngang ra ngoài, chỉ là một kích này không đánh được kẻ ẩn nấp kia.

“ Ba!”

Nhẹ nhàng một tiếng vang lên.

Khổng Tước mặt lại đỏ hơn, bờ mông truyền lại đau xót, nàng vừa thẹn vừa hận vung kiếm chém về sau, chỉ là không có ai cả.

“ Thôi ta đi đây!” Thái Cực khinh bạc xong liền lưu manh chạy đi.

Khổng Tước nghe mà càng điên tiết hơn, chưa bao giờ nàng chịu thua thiệt như đêm nay, không những thân bị tên lưu manh kia xem sạch còn bị hắn khi dễ, làm sao mà nàng nuốt trôi được cục tức này.

Chỉ là kẻ kia tu vị lại mạnh hơn mình, nàng có thể làm gì đây?

Đồng thời nàng cũng lãnh tĩnh lại, xuất hiện một kẻ co tu vị mạnh như vậy đến chổ Thần Ẩn Bộ, y có mục đích gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK