Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Trạch ở cùng bọn Sở Lưu Hương qua một đêm trò chuyện đối ẩm thì rời đi.

Vốn hắn còn muốn mượn tiền Chu quốc, nhưng trong đêm hắn nhận được Diễm Linh Cơ truyền tin từ xa, cái tin này để hắn phải tạm dừng để gặp nàng.

Trở về hắn cũng thuận tiện mang Đoàn Vương và Ngọc trở về Vô Tích.

“ Không nghĩ đến! có ta can thiệp vào không có Mộ Dung Phục cũng không sai biệt nhỉ”Thiên Trạch vừa đem Vương Ngữ Yên và Đoàn Dự thả xuống trong thành, lại nghe được từ xa mấy tên ăn mày bàn tán chuyện gần đây, cướp đến tìm hiểu.

Thì ra sau khi Thiên Trạch rời đi, vốn đám người A Châu muốn sang đất Chu họi họp Mộ Dung Phục, nhưng trên đường đi phát hiện Tây Hạ đám người ở chùa Thiên Ninh tự, đám người thương nghị để Phong Ba Ác đóng giả Mộ Dung Phục cùng Kiều Phong giả là A Châu giải cứu cởi bỏ khúc mắc.

Nhưng thân phận Phong Ba Ác nữa đường bị lộ khi nói hớ, bị Hách Liên Thiết Thụ thống lĩnh quân lính Tây Hạ vạch trần, sau đó hóa trang Mộ Dung Phục bị lột xuống.

May thay là có Kiều Phong tìm kiếm các huynh đệ Cái Bang tìm được Thiên Ninh tự chạy đến hỗn chiến trợ giúp cứu ra, cuối cùng trong hổn chiến lại phân tách.

“ Kiều Phong có lẽ đến Nhạn Môn quan xem phụ thân tuyệt bút, không thì lên Thiếu Lâm hỏi Kiều thị vợ chồng” Thiên Trạch lấy cá tính của hai người liền đoán ra được hai người này đang ở đâu.

Kiều Phong thân thế còn chưa rõ hắn tất nhiên phải đến chổ Nhạn Môn quan hoặc trở về Thiếu Lâm xem thử thật hư thế nào? đây là hắn phải làm nhất hiện giờ, bởi thân thế không rõ là một chuyện mà Kiều Phong bận tâm.

“ Đạo Thánh! Tiểu thư nhà ta xin mời người qua quán trà trò chuyện” Thiên Trạch vừa bước đi ra khỏi ngỏ hẻm, một cái ăn mặc màu trắng nam tử đội mặt nạ đứng trước chắp tay thi lễ, cung kính nói.

“ Cô Tô Mộ Dung tử sĩ ư?” Thiên Trạch nhìn hắn y phục liền đoán ra được thế lực nào muốn mời mình.

Cô Tô Mộ Dung một mạch với Mộ Vương thành Mộ Dung thị, là Thủ Mộ phái trận doanh hiển nhiên cũng không khác gì so với Tứ đại gia tộc, có chăng là các tử sĩ bồi dưỡng gia huy trên y phục thì khác.

Thiên Trạch suy nghĩ một lát, không để ý đến Đoàn Dự và Vương Ngữ Yên nữa, hắn mang Giang Ngọc Yến chậm rãi đi theo tên tử sĩ Cô Tô Mộ Dung.

Mà Vương Ngữ Yên sau khi về đến Vô Tích nàng muốn trở về Mạn Đà sơn trang, một là luyện võ công hay là đem việc ngoại công nói cho mẫu thân mình.

Đoàn Dự vẫn như cái đuôi bám theo sau.

Thiên Trạch và Giang Ngọc Yến theo gã tử sĩ dẫn đường Thiên Trạch được đưa đến trong thành một tòa lầu các năm tầng xa hoa, khoảng cách với con hẻm hắn đi chừng ba ngàn mét, là Cô Tô Mộ Dung thị một tòa sản nghiệp kinh doanh trù nghệ.

Thanh Nguyệt Lâu là cái tên của tòa lâu các này, danh xưng tao nhã lại do Cô Tô Mộ Dung thị mở, đầu bếp nổi danh vùng Cô Tô ngày thường sinh ý nườm nượp.

Tất nhiên đi vào cũng không phải là hạng tầm thường, năm tầng càng lên cao địa vị giá trị lại càng lớn.

Thiên Trạch một mạch thẳng lên tầng 5, khi di chuyển vào trong kinh động không ít khách nhân trong lâu.

Hiển nhiên cái tấm mặt nạ vàng cùng y phục hoa quý kia để bọn họ nhận ra được. Dù sau y bây giờ có thể nói là nhân vật được rất nhiều thế lực lớn nhỏ chú ý.

Tầng 5 đã đến, Thiên Trạch được dẫn vào bên trong theo hành lang được dẫn đến một gian nhã phòng.

Trước cửa có một cái tử sĩ áo đen, bên hông đeo một thanh kiếm, mặt nạ che đi nhưng hung ác cùng lãnh khốc đôi mắt để người lạ chớ tiến gần.

Nhưng khi hắn thấy cái nam tử kia đến, đôi mắt kia lại hiện lên có gì đó cuồng nhiệt, thậm chí là chiến ý, không cẩn thận vô thức tay sờ lên chuôi kiếm mình.

Một tiếng “ Cạch” cửa được gã tử sĩ áo trắng đẩy cửa mở ra.

Thiên Trạch chú ý đến gã áo đen bên ngoài bất quá làm như không thấy, tiếp đó thong thả đi vào bên trong, đập vào mắt hắn thấy được một cái thon thả thân ảnh chườ đợi, nàng đang tại bàn sập rót trà.

Tay cầm ấm trà rất trắng, rất lộng lẫy bôi trơn, giống như mỹ ngọc.

Nàng mặc một thân thanh sắc y phục, dung mạo mỹ lệ phi thường, ngũ quan tinh xảo làm cho người tìm không ra bất kỳ tì vết, khí chất nhìn qua ưu nhã cao quý.

Thiên Trạch không để ý, cất bước mà đi vào trong.

“ Đạo Thánh chịu nể mặc, tiểu nữ Thu Địch cảm kích vô cùng” nữ tử chậm rãi đứng lên, hướng đàn ông đi vào khách sáo một câu, đồng thời cũng báo luôn danh tính của mình, sau đó một tay mời : “ xin mời Đạo Thánh cùng cô nương nhập tọa”

“ Mộ Dung Thu Địch!” Thiên Trạch từ tên nàng đã rõ được nàng là ai, đi đến gần quỳ ngồi trên sàn, nhìn nữ nhân này một lát.

Mộ Dung Thu Địch vô luận là kiếp trước hay là kiếp này hắn đều nghe nói qua. Kiếp trước hắn tại Cổ Long tiểu thuyết ‘Tam thiếu gia đích kiếm’ trông được đã đến Mộ Dung Thu Địch tên cùng với sự tích, mà thế giới này hắn càng là chính mắt thấy Mộ Dung Thu Địch, chỉ bất quá thế giới này xảy ra nghiêng trời lệch đất biến hóa.

Mộ Dung Thu Địch thân phụ vẫn là Mộ Dung Thanh Phong nhưng lại cùng Mộ Dung Bác trong ‘Thiên Long Bát Bộ’, Mộ Dung Chính Đức trong ‘Tuyệt Đại Song Kiêu’ theo thứ tự trước sau là ba huynh đệ.

Mà Mộ Dung Thu Địch cùng với chín cái nữ nhi của Mộ Dung Chính Đức hợp thành thập vị tiểu thư của Cô Tô Mộ Dung, không chỉ xinh đẹp mà nổi danh khắp đất Cô Tô rất được giang hồ tuấn kiệt thanh niên ái mộ truy cầu.

“ Chính là tiểu nữ” Mộ Dung Thu Địch thấy hắn quan sát mình cũng không có ngại ngùng xẩu hổ hay tức giận, bởi trong mắt hắn nàng không thấy được xúc phạm chỉ có đơn thuần quan khán, thản nhiên đáp.

“ Cô ta chính là thập tiểu thư của Cô Tô Mộ Dung gia” Giang Ngọc Yến thầm nói, nàng đến đất Vô Tích cũng nghe được thế gia lớn nhất vùng đất này, chỉ là có nghe danh thập tiểu thư nhưng chưa từng gặp lấy.

Nghĩ lại mấy ngày ngắn ngủi này, mình có thể gặp được vô số nhân vật lợi hại mà thổn thức. Những kẻ kia trước đây với nàng mà nói là cao không thể chạm tợi, chỉ là nhờ cái nam nhân bên cạnh nàng có thể cùng bọn họ đối ẩm hay giao lưu trò chuyện.

Thiên Trạch dời mắt thẳng vào chủ đề : “ Mộ Dung tiểu thư mời ta có chuyện gì?”

“ Tiểu nữ nghe nói gia thần trong nhà nhạ ngôn xúc phạm Đạo Thánh, hôm nay may mắn từ xa chứng kiến Đạo Thánh đến Vô Tích, làm chủ nhà mạo muội thỉnh cầu hóa giải một chút hiểu lầm không đáng có” Mộ Dung Thu Địch đợi Thiên Trạch nhập tọa xong cũng theo sau quỳ ngồi đối diện, lại giúp hắn pha một chén trà, chậm rãi nói ra.

“ Tuyết Đỉnh Ngân Hoa” Thiên Trạch nhìn chén trà tỏa ra hương thơm dịu nhẹ, trong cốc như mây mù tỏa ra sương trắng, hắn nhận ra loại trà này.

“ Là, chính là Tuyết Đỉnh Ngân Hoa” Mộ Dung Thu Địch cười nói.

Đây là loại trà ở Tần quốc nhưng khi về tay người Hồ ở phương bắc trồng ở nơi khổ lạnh thì giá trị lại được đề thăng, là một trong những loại trà thượng hạng, một cân của nó cũng phải bỏ ra giá tiền lớn mới mua về.

Thiên Trạch một ngụm uống, dư vị rất được vị ấm của nước cùng khổ lạnh trong lá trà vươn vấn, đến cuối lại đọng lại hương thơm trong khoang miệng, hưởng thụ một lát nói : “ mà thôi, có thể để Mộ Dung tiểu thư đích thân pha trà, thành ý như vậy ta còn truy cứu tiếp, cũng chẳng ra gì”

“ Tiểu nữ cảm tạ Đạo Thánh” Mộ Dung Thu Địch thấy đối phương cách không dẫn trà thông qua tấm mặt nạ nghiêng một chút uống lấy, biết y không lộ thân phận cũng không dây vào vấn đề này.

“ Nàng phí tâm gọi ta đến đây, không chỉ là để mời ta uống trà không đó chứ?” Thiên Trạch biết nữ nhân này còn mục đích khác, dò hỏi.

Mộ Dung Thu Địch nhẹ gật đầu : “ là”

“Giúp nhà các ngươi đoạt Lệnh Phá Mộ ư? hay là Mộ Vương chi vị?” Thiên Trạch hỏi.

Mộ Dung Thu Địch nhẹ lắc đầu, rồi mở miệng : “ Thu Địch là muốn nhờ Đạo Thánh trợ giúp một chuyện cho tiểu nữ”

“ Xem ra chén trà này uống cũng không dễ!” Thiên Trạch cười nói.

Hắn vừa trở về Mộ Dung Thu Địch đã cho người đến mời hắn uống trà, một cái trộm khắp thiên hạ như hắn, người phòng bị không ít, hiện giờ là trọng phạm truy nã của ba nước Sở; Bắc Ly; Chu.

Không những thế trong quá trình cướp bóc, nạn nhân của hắn không ít kẻ có thế lực mạnh mẽ, mà hắn còn giết qua. Những kẻ kia hận hắn tận xương, mà Cô Tô Mộ Dung lại có địa vị trong giới võ lâm Sở quốc, mấy đời nay lôi kéo không ít thế lực.

Còn một điểm, đó là một trong các thông gia của Cô Tô Mộ Dung bị hắn bứng sạch tài bảo, và chính hắn cũng đã nhắc chuyện đòi lấy một tay Mộ Dung Chính Đức, cho nên mời trà chỉ là phụ tất có chuyện phía sau.

Mộ Dung Thu Địch nói tiếp : “ hẳn Đạo Thánh biết chuyện của ta ba tháng trước ?”

“ Không để ý lắm” Thiên Trạch nhàn nhạt nói.

Mộ Dung Thu Địch cũng không quá kinh ngạc, dù sao chuyện của nàng không tính gì lớn gì cả, mà so với chuyện của nàng thì tài sản của gia tộc nàng còn đáng quan tâm hơn với Đạo Thánh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK