Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rạng sáng, Hữu Gian Khách Điếm nơi.

Bảy cái quỷ mị thân ảnh xuất hiện tại Hữu Gian Khách Điểm trước cửa, nhanh chóng một người trong đó bước đến gõ cửa .

“ Ây da, đến đây đến đây” Bào Đinh nghe được vọng ra thanh âm, đi đến cửa mở ra thấy được bảy người hắn trong ngắn ngủi ánh mắt đờ đẫn, trong đầu giống như là bồn chồn, bất ổn.

“Đinh chưởng quỹ, tại hạ có chuyện muốn thỉnh giáo ông” Triệu Cao thanh âm vẫn như cũ là như vậy âm trầm, chỉ bất quá lần này lại nhiều một tia không thể nghi ngờ sát khí.

“Chuyện gì a?” Bào Đinh so với khóc còn khó coi hơn nụ cười, cẩn thận từng li từng tí hỏi lấy.

Triệu Cao nói : “Rối rắm phức tạp, nói rất dài lắm, làm phiền Đinh chưởng quỹ dời gót đến nói chuyện”

Rộng thùng thình tay áo nhẹ khẽ vẫy một cái, làm mời thủ thế, nhưng mà hai đầu lông mày này nhàn nhạt uy thế lại là kín đáo không lộ ra, vận sức chờ phát động.

Bào Đinh nhìn trước mắt Lục Kiếm Nô, tuy nhiên giờ phút này bất động như núi, nhưng hắn biết một khi phát động đó chính là cái trí mạng hung thủ: “Ha ha ha... hẳn rồi hẳn rồi, nhất định phải nói chuyện thâu đêm, nói hết mọi chuyện.”

Triệu Cao để thuộc hạ đem Bào Đinh dời đến phòng giam riêng, sau đó đến chổ của Lý Tư, đi đến phía sau thi lễ :”Bẩm đại nhân, sự tình đã làm thỏa đáng.”

“Tốt, biết nên làm như thế nào rồi chứ” Lý Tư hai tay chắp sau lưng từ tốn nói.

Triệu Cao cung kính nói : “ty chức hiểu rõ, ty chức cáo lui.”

“Quân tử tránh xa nhà bếp, quả nhiên không hổ là tiên hiền chí lý danh ngôn, nghĩ không ra đường đường Nho Gia an nguy, vậy mà gửi tại một cái đầu bếp trên thân” đợi Triệu Cao rời đi về sau, Lý Tư đứng tại cửa ra vào, ngẩng đầu nhìn lên trời, thấp giọng nói ra.

Bởi vì vấn đề thân phận, tuy nhiên Tuân Tử đối Lý Tư rất không khách khí, thế nhưng Lý Tư lại không thể đối Tuân Tử, Nho Gia không khách khí, trừ phi có xác thực chứng cứ, mà Bào Đinh chính là một trong những thứ giúp hắn.

Việc Bào Đinh bị La Võng bắt đi hiển nhiên cũng được Mặc gia phát hiện ra, khi hay tin đám người liền thương nghị.

“Bây giờ nên làm gì?” Ban lão đầu lên tiếng nhìn đám thống lĩnh Mặc Gia.

Đám người này mặt lộ vẻ vẻ lo lắng, Bào Đinh bị bắt, vượt qua bọn họ đoán trước.

“Nhất định phải nghĩ biện pháp cứu ra Bào Đinh.”Cao Tiệm Ly chém đinh chặt sắt nói.

Đại Thiết Chùy đưa ra chủ ý : “ hay là thỉnh cầu bệ hạ”

Như Sương nói : “ không được! chuyện này nhờ cha ta, không đồng ý đâu, hơn nữa chuyện nhỏ như vậy cũng bảo ông ấy nhúng tay vào.”

Tuyết Nữ gật đầu, nói : “ bệ hạ đồng ý tha cho chúng ta một nước, nhưng không phải lúc nào cũng phải đứng ra tha mạng cho người bị bắt được.”

“Nói rất đúng!” Ban đại sư, Từ phu tử gật đầu tán đồng.

“ Vậy phải làm sao giờ?” Đại Thiết Chùy hỏi.

Đúng lúc này một tràn bước chân vang lên đem đám người dời qua liền thấy Trương Lương đi đến.

Đạo Chích liền nhanh nhẩu nói : “Tử Phòng ngươi đến vừa vặn, Đinh Bàn Tử ra chuyện, nhanh nghĩ một chút biện pháp.”

Trương Lương đi vào bên trong gian phòng, liền thấy được Như Sương cả kinh song hắn nhanh trấn định, thốt : “công chúa điện hạ!”

Như Sương nhãn châu đảo một cái, lớn giọng : “ hay cho Nho gia Trương Lương, hóa ra ngươi lại cùng với phản nghịch phần tử chung đụng, xem ra Nho gia có ý định chống đối với đế quốc, khơi mào nội loạn”

Đám người im lặng trong chốc lát ngẩn người, lời này khí thế này có phần giống cái tiểu tử Thiên Minh kia à.

“Lần trước công chúa điện hạ giá lâm Tiểu Thánh Hiền Trang, ta đã thấy dung mạo ở đâu quen thuộc. Hóa ra lại là Như Sương cô nương. Thật không nghĩ” Lấy Trương Lương trí tuệ rất nhanh liền phát hiện ra thân phận Như Sương, hắn không có sợ hãi bởi khi biết nàng đứng cùng Mặc gia người trong ngắn ngủi đã đoán ra.

“ Con đó! muốn ra oai phủ đầu ép Trương Lương tiên sinh, ít nhất phải để ý tình huống à, thân làm công chúa điện hạ lại ở chổ này.” Tuyết Nữ nhẹ cười nói.

Như Sương không vui chút nào, chống chế nói : “ ai nói ra oai phủ đầu chứ, con chỉ đùa một chút”

Đám người biết nhưng lại không nói, sợ chọc cái tiểu công chúa này mất hứng.

“ Mấy ngày nay Thiên Minh đã khiến ta kinh ngạc, bây giờ khi thấy được công chúa điện hạ quả khiến ta chấn kinh hơn.” Trương Lương nói xong, lại chắp tay cúi đầu quỳ thi lễ, Nho gia không thể thiếu lễ, nói : “ Nho gia Trương Lương tham kiến công chúa điện hạ”

“ Đứng lên đi” Như Sương vội phất tay đem Trương Lương nhấc lên.

Đạo Chích cười nói : “ Trương Lương tiên sinh, tiểu tử Thiên Minh kia mấy ngày gần đây thế nào, có phải khiến Tiểu Thánh Hiền Trang náo động không?”

“ Quả thật! y như một con người khác. Tất cả đệ tử trong trang đều bị y đả bại, lần trước y đánh bại Tuân sư thúc bằng kỳ nghệ. Đến cả chưởng môn sư huynh cùng nhị sư huynh trên giờ học còn bị y bắt bẻ không trả lời được. Đến nay ta vẫn chưa trả lời được đề mục của y đưa ra, xấu hổ trước kia nhận y làm Tam Sư Tôn” Trương Lương đem cảm xúc án định xuống, thản nhiên nói ra.

“ Tiểu tử này quả lợi hại mà” Đại Thiết Chùy nghe được than thở nói.

Như Sương nghe thì càng không vui, bởi Thiên Minh chiến tích quả thiệt để nàng không mấy vui vẻ, hỏi : “ đề mục của Thiên Minh là gì?”

“ Đề mục thứ nhất đó là quả trứng có trước hay con gà có trước? Đề mục thứ hai, tại sao khúc gỗ nặng hơn hòn sỏi khi thả xuống nước gỗ nổi sỏi chìm?” Trương Lương chậm nói.

Đám người yên lặng nghe bắt đầu suy ngẫm.

“Này không phải đơn giản ư? gà có trước thì mới đẻ ra trứng. Còn hòn sỏi chìm thì do nó là đá, còn gỗ nặng hơn thì là gỗ nó nổi thôi” Đại Thiết Chùy nói ra mình ý kiến.

Như Sương nói : “ đơn giản như thế ư? Đại Thiết Chùy đúng là đầu óc đơn giản”

Đại Thiết Chùy xấu hổ, lúng túng nói : “ không đúng sao?”

“Hai đề mục này nhìn thì đơn giản nhưng thực chất không phải vậy. Vấn đề thứ nhất là một vòng tuần hoàn, trứng nở ra gà gà đẻ ra trứng, khó mà xác định được cái nào chính xác có trước được.” Cái Nhiếp chậm rãi nói.

Trương Lương gật đầu : “ quả không sai!”

“ Gỗ nặng thì nổi đá nhẹ lại chìm. Đây là vấn đề thường thức xung quanh, là sự thật hiển nhiên. Bất quá nguyên do vì đâu lại ít người trả lời được” Ban đại sư nói.

Đạo Chích cười nói : “ vấn đề nhìn thì đơn giản nhưng thực tế lại phức tạp! Như Sương điện hạ người đã có câu trả lời chưa?”

“ Hừ! ta phải suy nghĩ! vấn đề này làm sao lại tùy tiện trả lời như Đại Thiết Chùy được cơ chứ” Như Sương đáp lại.

Đại Thiết Chùy trúng đạn, gãi đầu lúng túng.

“ Sự thay đổi lớn lao như vậy của một người, cùng với thân phận của công chúa, nếu Tử Phòng đoán không lầm, chỉ có một người có thể làm được” Trương Lương suy đoán mà nói.

Tuyết Nữ nói ra : “ Thiên Minh từ nhỏ đã lớn lên trong Đế Cung, sau này Kinh Kha huynh hành thích mới bị đưa ra ngoài, Phong Miên Chú Ấn là để nó không nhớ lại ký ức cũ, chờ dọn dẹp gián điệp sau mới đón nó lại. Cái tiên sinh không rõ nên mới đi tìm nó, cuối cùng lại đến Mặc gia Cơ Quan thành. Bệ hạ khi biết tin Như Sương tồn tại cho nên đến tìm nó, lại thả ra chú ấn của Thiên Minh”

Trương Lương nghe xong lòng cũng nhấc lên sóng gió không nhỏ, nói : “ bệ hạ, ngài ấy cũng ở đây ư?”

“ Đã mang Nguyệt nhi lên Thận Lâu rồi” Như Sương nói.

Ban đại sư nói : “ nói ra thật hổ thẹn, mông nhờ bệ hạ chỉ điểm, chúng tôi mới nhận ra trước kia hành vi sai lầm, trái với tôn chỉ của Phi Công Kiêm Ái, Đại Việt quốc gia gần với thiên hạ đại đồng của tổ sư hướng đến. Thành ra Mặc gia mới lui ra khởi thế lực phản Việt. Cũng mông nhờ công chúa điện hạ cùng bệ hạ khoang dung”

Trương Lương giờ đã rõ, chả trách đoạn thời gian trước khi đến Tang Hải hắn nhận được thư tín của Mặc gia, bọn họ đã nói không tham dự phản Việt nữa, hóa ra là vì nguyên nhân này.

“Hiện giờ Mặc gia đang tích cực sửa lại sai lầm trước kia, sẽ không tham dự vào chống đối Đại Việt nữa. Thật xấu hổ với Trương Lương tiên sinh” Từ phu tử nói

Trương Lương nói : “ dân thường có công nên thưởng, trọng thần nguy hại nên phạt, đây là tôn chỉ của Lưu Sa, Tử Phòng nhà năm đời làm Tướng quốc nước Hàn, trước kia từng cùng Hồng Liên điện hạ, Vệ Trang huynh, Hàn Phi huynh sáng lập nên Lưu Sa. Nhiều năm nay cũng rõ ràng bộ máy Đại Việt cùng các chính sách chỉ có lợi cho dân chúng, nhưng bộ máy Đại Việt có nhiều kẻ cầm trên cương vị lợi dụng quyền lực của bệ hạ mà tư lợi. Tử Phòng là đọc sách, Nho gia lại không bàn luận chuyện triều đường, thành thử hưởng ứng Mặc gia Cừ Tử tiền nhiệm cũng có dụng tâm riêng. Một là muốn mượn thế lực phản Việt diệt trừ những mầm mống này, nhưng giữa tình và nghĩa quả thật khó phân biệc, nói về hổ thẹn thì Tử Phòng tuyệt không thua chư vị”

Trương Lương nổi danh học thức uyên bác, lại đối với Mặc gia trước nay có ân tình, lại thêm việc y khi hồi thư đối với Mặc gia từ bỏ trận doanh phản Việt cũng tán đồng, thành ra đối với y nói ra mấy lời kia bọn họ cũng tin tưởng y phần nào.

Về phần y có hư tình giả ý hay không bọn họ không rõ được. Chỉ biết là Mặc gia quang minh lỗi lạc mời người vào, bây giờ thoát thân cũng nói rõ nguyên do, Trương Lương đến cũng chẳng giấu diếm.

“ Hiện giờ, quan trọng là việc Bào Đinh bị bắt đi” Tuyết Nữ thấy không khí lúng túng liền dời đi đề tài.

“ Đúng! bây giờ là lo cho tính mệnh của Đinh béo! Bệ hạ mặc dù mở một đường sinh lộ, nhưng chúng ta còn chưa chạy kịp lọt vào tay đế quốc thì xong” Đạo Chích nói vào.

Trương Lương hiểu đám người dời đi đề tài, nói : “Sự tình lần này, thực cùng Mặc gia không có cái gì liên hệ quá lớn, các ngươi một khi hành sự lỗ mãng, khẳng định thì bại lộ, lần này La Võng mục đích, là muốn nhắm vào Nho Gia”

Trương Lương lời nói, để Cao Tiệm Ly hết sức kinh ngạc, bọn họ vốn là coi là Bào Đinh là bại lộ che giấu tung tích mới bị bắt, hiện tại xem ra, có ẩn tình khác che dấu huyền cơ trong đó, lẽ nào là vì Trương Lương ư?

“Cái kia bây giờ nên làm gì?” Đạo Chích hỏi lấy.

Trương Lương nói : “Trước yên lặng nhìn thay đổi, tìm cơ hội cứu ra Bào Đinh, phương diện này muốn phiền phức Đạo Chích huynh cùng Như Sương điện hạ, hai người một tối một sáng thám thính tình hình tìm ra Bào Đinh hạ lạc, sau đó lên phương án giải cứu.”

“Không có vấn đề” Đạo Chích lắc lư bả vai về sau, vừa cười vừa nói.

Như Sương gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK