Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại có liên quan đến Bách Việt chi vương vào chuyện này, mà tại đô thành bên trong có ba kẻ có liên quan đến y.

Một chính là mới đem Hàn quốc đô thành các hắc bang lớn nhỏ thôn phệ sạch sẽ Phượng Vô Song, kẻ này mười phần theo Vệ Trang suy đoán chính là người mà Việt vương phải đến, là cánh tay nới rộng ở Tân Trịnh.

Mục đích chính là thu hồi cái món bảo vật của mình đã mất, hoặc là thu lấy bàn cờ bố trí nhiều năm của y. Hai người còn lại danh vang Thất Quốc, có giao tình không nhỏ với cửu công tử Hàn Phi, trang chủ cùng đại tiểu thư Thanh Y Lâu.

Mà so với kẻ trước, thì hai người sau càng khiến Vệ Trang hiếu kỳ hơn. Dược Thiên Sầu trước này không tham dự vào triều chính các nước. Lại dừng chân ở đô thành Tân Trịnh, giữa hắn và Phượng Vô Song tất hắn có một mối quan hệ gì đó.

Gật đầu thừa nhận, Lý Khai nói : “ Kẻ duy nhất đánh bại Bách Việt vương. Rất được Việt vương thưởng thức, Thanh Y Lâu mặt ngoài là tài sản của Dược Thiên Sầu nhưng lại có Việt vương hậu thuẫn, thu góp tài sản và tình báo cho Bách Việt”

Lời này vừa ra, đám người Hàn Phi cũng không quá kinh ngạc. Mối quan hệ giữa Dược Thiên Sầu và Việt vương cũng không phải là bí ẩn. Nhất là khi các thương nhân Bách Việt không ít, nhưng chỉ độc nhất một Thanh Y Lâu có thể buôn bán rất nhiều mặt hàng cấm của Bách Việt ra ngoài.

“ Nghe đồn huynh ấy là Bách Việt quý tộc” Tử Nữ châm rượu dò hỏi.

Người ngoài biết Dược Thiên Sầu là trang chủ Thanh Y Lâu và đến từ Bách Việt, là cánh tay nối dài của Việt vương. Nhưng thân phận chân thật của hắn rất nhiều người đều không rõ, chỉ biết rằng y là một trong những Bách Việt quý tộc cũ từng được Việt vương giải cứu mà thôi.

“ Thân phận thật sự của Dược Thiên Sầu ta không rõ, nhưng chỉ biết rằng ngài ấy cùng Lăng Sương đại tiểu thư cùng Việt Vương có quan hệ rất lớn.”Lý Khai đối với hiểu biết về trang chủ Thanh Y Lâu nói ra, hắn sinh sống tại Bách Việt nhưng không phải cái gì cũng biết cả.

“ Đại tiểu thư từ nhỏ thông minh lanh lợi, lại có chân truyền của Dược Thiên Sầu, ta nghe nói tiểu thư cùng chư vị công tử công chúa Bách Việt quan hệ không cạn” Tử Nữ tiếp lời, nàng từ đám thương nhân Bách Việt cũng nghe không ít thông tin trong đô thành.

“ Vậy còn Phượng Vô Song?” Vệ Trang dò hỏi

Lý Khai nghe được mày nhíu lại, chậm đáp : “ bang chủ của Thất Tuyệt Đường, người này ta chưa từng gặp qua.”

“ Đến cả Lý đại nhân cũng không rõ! Phượng huynh thân phận càng khiến ta tò mò hơn rồi đấy” Hàn Phi gương mặt giản ra cười nói.

Hắn biết kẻ này là ai? nhưng thời điểm chưa đến cũng không nhất thiết phải bóc trần làm gì? hơn nữa nhân gia còn phái hồ điệp ở bên quan sát hắn đây?

“ Thợ săn và con mồi khác nhau chính là ánh mắt, phương hướng có thể bị tác động” Vệ Trang nghiền ngẫm suy đoán : “ họ thị cùng danh tính đôi khi rất dễ gạt người”

“ Ý huynh là Phượng Vô Song chỉ là cái tên giả mà huynh ấy cho chúng ta biết” Tử Nữ chen lời, đối với nhận định này nàng cũng có bảy phần tán đồng : “ có thể huynh ấy tại Bách Việt còn một cái thân phận khác, không người biết”

Hàn Phi dẫn dắt nói : “ nghe nói Bách Việt gần đây xảy ra vài chuyện chấn động, ngài ấy vừa nạp thêm vài vị vương phi. Mỗi một vị đều hoa nhường nguyện thẹn, mỗi một vị đều có bản lĩnh.”

“ Tin tức gần đây của công tử đã qua một năm rồi!” Tử Nữ biết Hàn Phi cố ý dẫn qua chuyện khác, phối hợp cùng hắn dẫn chuyện.

Hàn Phi cười nói : “ Ha ha! Ta thông tin có phần chậm lụt mà”

Lý Khai ngẫm nghĩ Hàn Phi lời nói không biết Cửu công tử rốt cuộc muốn hỏi gì?, mở miệng : “ chín vị vương phi mỗi người đều tài trí song tuyệt, đặc biệc thân thủ bất phàm. Sau khi đại hôn mỗi người nắm giữ một ban ngành riêng”

Hàn Phi tiếp tục nói :“ Mỗi vị vương phi đều có cho mình xưng hào nghe rất truyền thần, ta còn nghe ngài ấy còn nuôi một con sủng vật hơi lớn”

Đế Thiên An ngự Minh Xà mang đám nữ Lâm Thủy Dao trở về Bách Việt, chuyện này không giấu được, mà cũng chẳng cần phải giấu. Lại thêm nhiều năm hậu cung ít ỏi, cùng một lúc nạp chín vị vương phi, đô thành trong một ngày trở thành lễ hội chuyện này thiên hạ đều biết cả.

Sau khi đại hôn chín vị vương phi của Việt vương lại đảm nhiệm một ban ngành riêng, giống như những tỷ muội khác hoặc hoàng thất tham dự vào trị chính, Bách Việt con dân từ báo chí hoặc người trung nguyên từ tình báo thu thập đều biết.

“Thánh Thú Minh Xà” Lý Khai nhận ra Hàn Phi nói bóng nói gió hướng về Minh Xà, đối với cự mãng to lớn kia hắn cũng đã gặp qua.

“ Sủng vật hơi lớn! Minh Xà ta nghe nói dài hơn hai mươi trượng, cách dùng từ của cửu công tử thật đáng quan ngại” Tử Nữ cười giễu.

Lý Khai gật đầu đồng ý với Tử Nữ, lại nói: “ không biết từ đâu ngài hàng phục được. Minh Xà dài chừng đến năm mươi trượng (1 trượng =2,77m), toàn thân đao kiếm không thủng. Nó cực kỳ thông linh. Chỉ một mình nó cũng đủ quét sạch một cánh quân tinh nhuệ. Được Việt vương xem là Thánh Thú của Bách Việt”

“ Chậc chậc!” Hàn Phi tậc lưỡi cảm thán : “con rắn này sống hẳn rất lâu, không thành tinh mới lạ. Đao kiếm không thủng, sủng thú như vậy ngài ấy đúng là biết cách chọn thú nuôi à. Ta dám cá con rắn này là đại bảo bối, làm thịt hắn rất ngon”

Vệ Trang lạnh giọng: “ Minh Xà đao kiếm không thủng, trên đời có kẻ dám đem sủng thú của Việt vương cắt thịt ăn ư? Hay là trở thành thức ăn cho nó”

Minh Xà hình thể to lớn, nhưng xuất thân Quỷ Cốc sư thừa tại cổ tịch ghi chép cho hắn biết thế gian có không ít mảnh thú to lớn. Bách Việt lại nằm phía nam trung nguyên, rừng thiên nước độc hung thú nhiều vô kể.

Một đầu Minh Xà dài năm mươi trượng hắn chưa từng thấy qua, đối với hình thể khổng lồ cũng kinh ngạc. Nhưng không phải là không tiếp nhận được, thậm chí nếu hắn đối mặt hắn cũng tự tin có thể toàn mạng đi ra, thậm chí giết nó.

Nhưng vấn đề là hắn cũng như người thiên hạ dám giết ư? Minh Xà là sủng vật của Việt vương, là Thánh Thú của Bách Việt. Ngại mệnh dài lâu mới dám động thủ với nó? Cho dù có giết được thì vị chủ nhân sau lưng kia có để yên sao?

“ Nói cũng đúng à” Hàn Phi tỏ vẻ hiểu ra nói.

Tử Nữ lên tiếng : “ có thể để Việt vương xưng làm Thánh Thú, nó không chỉ làm sủng vật canh giữ hoàng cung không đâu?”

Lý Khai tiếp lời : “ cô nương nói không sai, con rắn này đúng là bảo bối. Máu của nó là thánh dược trị thương, cho dù là kịch độc nào cũng có thể giải trừ. Hơn nữa còn có thể tăng công lực”

“ Quả là đại bảo bối mà, chả trách được xưng làm Thánh Thú.” Hàn Phi cười nói : “ đô thành Bách Việt vốn đã là vạn quân khó công, bây giờ có thêm Minh Xà, chính là thiên cổ hùng quan ”

Ba người nhẹ gật đầu đồng ý, nhiều năm trước Thiên Hạ Vô Song Thành vừa lập không lâu, hai mươi vạn đại quân Hàn Sở không cách nào công phá được. Nói chi là bây giờ Bách Việt cường đại nhất trung nguyên chứ.

“ Trong chín vị vương phi, ta có nghe nói một người chuyên trông coi việc lăng tẩm” Hàn Phi lại mở lời nói.

Vệ Trang cùng Tử Nữ nhíu mày suy ngẫm, đại não rà soát lấy thông tin liên quan.

“ Ngài vòng vèo như vậy là muốn nói đến chuyện này à?” Tử Nữ uyển chuyển nói, ngữ khí có mấy phần trách móc

“ Ta đã cố gắng tóm tắt rồi đó” Hàn Phi giả vở thương tâm nói.

Vệ Trang không để ý hắn sắc mặc, nói : “ Thánh Vương quản mặt đất, Mộ Vương quản lòng đất. Mộ Vương Thành lập nên trông coi lăng tẩm Bách Việt, nhưng nó còn liên quan đến hoàng vị tiếp theo người thừa kế”

Xây dựng Mộ Vương Thành cùng cửu tòa Mộ Vương Chi Vương, cùng với việc thừa kế hoàng vị. Chuyện này người đân Bách Việt từ báo chí cùng cáo lệnh thông tri biết đến, sự việc này náo động không ít.

Nhưng Thánh Vương quyết sách phàm là con dân Bách Việt dù không rõ dụng ý, không giải được nghi hoặc nhưng đều mù quáng tin tưởng. Bách Việt cường đại thế nào? trí tuệ của người ra sao? Không phải là bọn họ có thể đoán già đoán non ra được? Chỉ cần như trước đây chấp hành làm theo là được.

“Ngài ấy trước giờ đều thiên mã hoành không? Làm những việc mà người thường khó mà nghĩ đến” Tử Nữ nhẹ giọng cất lời.

Lý Khai đệm vào : “ lấy thành làm mộ, chín tòa Mộ Vương Chi Vương chư vị hoàng thất phân tranh. Chỉ cần ai lấy ra được Lệnh Phá Mộ nhiều hơn, người đó chính là hoàng vị, mà ngôi vị này chỉ có hiệu lực trong vòng hai mươi năm.”

“ Mỗi một biến sách đều kỳ lạ khó giải, nhưng khi vận dụng lại hiệu quả lạ thường. Cửu công tử xuất thân vương thất, lại là danh sư cao đồ, ngài có kiến giải thế nào?” Tử Nữ hứng thú hỏi lấy.

Hàn Phi nghe xong trầm ngâm rồi đáp : “ vị trí thừa kế hoàng vị luôn là vấn đề quan trọng cùng nhạy cảm trong hoàng thất các nước. Nhưng Bách Việt lại khác, đây là một cách làm cực kỳ thông minh và sáng suốt”

“ Phá Mộ Lệnh là mấu chốt, bất cứ thành viên hoàng thất nào cũng được tham dự và qua khảo hạch. Dù người thắng là ai đi nữa? Tân vương đời tiếp theo đều có thực tài và thủ hạ bên dưới đều có năng lực. Và hạn chế những đối thủ tiềm ẩn trong tối bằng thời hạn trị vì ngắn” Vệ Trang nói ra phân tích của mình, khi thu được thông tin về việc tranh đoạt hoàng vị ở Bách Việt, hắn cũng dành thời gian mà ngẫm nghĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK