Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đàm Hoa Liên cùng Hàn Phi Quang sửng sờ nhìn lấy, đây là lần đầu tiên cả hai chứng kiến được Đế Thiên An thi triển võ công, y xuất thủ lăng lệ bá đạo mạnh mẽ vô cùng.

Đáng sợ nhất đó chính là uy lực của Hỏa Long Đao, cơ hồ đao khí nóng bỏng chém ra thiêu hủy mọi thứ. Chỉ cần người bị hỏa diễm chém trúng liền không toàn mạng, trực tiếp bỏ mạng, kinh sợ hơn là lực đạo của cái người nam nhân kia đáng sợ vô bì.

Không một kẻ nào có thể ngạnh kháng một đao, tiếp xúc cùng đều bị chấn văng hộc máu tại chỗ, cuối cùng bị hỏa diễm đốt cháy.

“ Ầm!!”

Hắc Ưng cũng không ngoại lệ, dưới một đao của Đế Thiên An trực tiếp bị chấn trượt dài trên mặt đất, y phục trên người cũng bị hỏa diễm đốt cháy, nếu hắn không phải có thân thủ hơn người nội công bất phàm chỉ e đã bỏ mạng.

“ Khá lắm! có thể đở được một đao của ta mà không chết quả là có bản lĩnh. Có điều ngươi có thể đở được mấy đao” Đế Thiên An lại lao đến, nâng đao trực chém.

Đao khác kiếm, một mặt là lưỡi mặt còn lại là sống.Chính vì cấu tạo như thế cho nên thiên về chặt chém. Mà Đế Thiên An lực đạo lên đến vạn cân, dưới Chakra tăng phúc bùng nỗ lực lượng chính là cơn ác mộng của Hắc Ưng.

“ Không xong!” Hắc Ưng thấy kẻ kia lao đến, bất kể khí huyết trong người nhộn nhạo, tụ khí ném ra một trảo sắc bén trên tay, muốn nhờ một ném này mà cản lại thế công mãnh liệt của kẻ kia, để hắn có thời gian mà ổn định lại thương thế.

“ Đang!”

Đế Thiên An vung đao trực tiếp đánh văng vuốt trảo qua một bên, đem nó cắm sâu vào vách núi. Tuy nhiên tốc độ của hắn cũng bị chậm lại, nhìn thấy Hắc Ưng tung người nhảy lùi về sau, cười lạnh giơ đao.

“ Graoooo”

Hỏa long rít gào, dưới một chém của Đế Thiên An xuất ra, nóng bỏng mà cường đại một đường đao khí mạnh mẽ lao đến.

Hỏa Long Đao đã nhận chủ, trên tay của Đế Thiên An sử xuất sẽ mạnh hơn ở trên tay Hàn Phi Quang không biết bao nhiêu lần. Chưa kể Đế Thiên An còn tăng phúc cho đại chiêu, thả ra Phong Chakra.

Lửa gặp gió bổ trợ cho nhau, hỏa long càng thêm mạnh mẽ. Uy lực càng thêm cường đại.

“ Ầm!!”

Nổ vang thanh âm, đất đá bị cày xới cùng cháy khét, dưới một đòn của Đế Thiên An tung ra, một cái hố lớn hiện ra, mọi thứ xung quanh hố đều bị đốt cháy, không ít cái thân ảnh đi theo Hắc Ưu vây bắt Đàm Liên Hoa đều chết thảm.

“ Phốc!!” Hắc Ưu trong ngắn ngủi đã kịp thoát đi, nhưng bị sóng kình dư lực cũng làm thụ thương, một tay ôm ngực không nhịn được khí huyết nhộn nhạo mà phun ra một ngụm máu.

“ Mạnh quá” Đàm Hoa Liên lên tiếng, nàng cùng với Kim Sơn Độc Nhãn đã đối chiến qua, nhưng hiện tại chứng kiến Đế Thiên An đè đánh kẻ kia cùng sát lục đám thủ hạ đi theo mà kinh sợ hắn thực lực.

Đế Thiên An không ra tay thì thôi, một khi đã muốn giết người xuất thủ tuyệt không lưu kẻ sống. Một đòn công kích Hắc Ưu xong hắn liền đề thăng tốc độ, hổ nhập bầy dê không cho những kẻ thủ hạ đi theo cơ hội phản kháng, một đao vong hồn.

Những kẻ này thân thủ cũng không giống như Hắc Ưu cùng ba tên thủ hạ đi theo,

“ Chấn Kinh, Đồng Vũ, Quỷ Khuyển” Hắc Ưu con mắt còn lại hiện lên tơ máu, tràn đầy phẫn nộ khi thấy ba huynh đệ của mình chết thảm, bất kể thương thế mang lên vuốt trảo còn lại gầm lớn một tiếng.

“ Hừ!!” Đế Thiên An bị tiếng gầm của Hắc Ưu cho chú ý, dẫm mạnh nhảy đến, người còn chưa đến trực tiếp ném mạnh Hỏa Long đao đến Hắc Ưng.

Hắc Ưng mặc dù phẫn nộ nhưng cũng biết rõ nguy hiểm ập đến, lập tức nâng vuốt mà lên tụ khí đánh lên Hỏa Long đao.

“ Keng!” một tiếng vang lớn, đao trảo gặp nhau kim thiết va chạm phát ra, sau đó Hỏa Long đao bị đánh bật qua một bên.

Hắc Ưng đánh bật đi Hỏa Long đao song cũng không lấy gì vui vẻ, ngược lại càng thêm ngưng trọng.Bởi đao đi người lại tới.

Đế Thiên An trên không lao đến, tụ khí vào chân, hung hăn giáng một cước.

“ ẦM!!”

Hắc Ưng lại nhảy lùi về sau kịp né đi một cước lăng lệ, thoát hiểm nhìn thấy được một cái hố nông hiện ra, tán loạn đất đá mà cũng kinh sợ.

“ Đao đến” Đế Thiên An quát một tiếng, lập tức theo lời hắn Hỏa Long đao nhổ khỏi vách núi lăng không về tay.

“ Hư không nhiếp vật, nội công thật thâm hậu” Đàm Hoa Liên nhìn cách gần trăm mét Hỏa Long đao được thu hồi mà đối với nam nhân kia khâm phục, từ trước đến nay có thể làm được một màn như vậy nàng chỉ thấy qua ông nội mình.

Mà thanh niên trẻ tuổi kia, nhìn qua tuổi tác không kém nàng là bao. Ấy vậy mà võ công lại kinh người như vậy.

Đế Thiên An tiếp đao, truy đến Hắc Ưng xuất đao.

“ Đang! Đang! Đang”

Chỉ ba đao, mỗi đao so một đao mạnh.Mỗi một đao Hắc Ưng ngạnh đở đều bị chấn văng về sau.Cuối cùng tại đao thứ ba liền bị đánh văng vào vách núi.

“ Phốc” Hắc Ưng phun ra một ngụm máu, xương cốt trong người gãy nát, độc nhất con mắt nhìn về nam tử kia, thì thào : “ ngươi… ngươi là ai?”

“ Ngươi không cần biết” Đế Thiên An lạnh nhạt trả lời, xoay người rời đi, ba đao chém ra kẻ này đã không còn đường sống nữa rồi.

Không nhận được câu trả lời, tràn đầy không cam lòng lẫn nuối tiếc, song Hắc Ưng có thể làm được gì, hắn biết mình cách cái chết đã không còn xa nữa rồi. Ý thức của hắn bắt đầu mơ hồ dần đi.

Trong sát na ngắn ngủi, từng ký ức cũ kỹ đổ về, như cuốn phim quay chậm chiếu lại, Hắc Ưng thấy được hắn khi còn nhỏ, lúc còn là lưu manh, lúc đi theo chủ nhân đáng kính của mình, lúc hắn phản bội Hắc Phong Hội….

“Sưu! Sưu! Sưu”

Hắc Ưu bỏ mạng không bao lâu, ngay khi Đế Thiên An cầm đao trở về Đàm Hoa Liên cùng Hàn Phi Quang chỗ, đột ngột mấy cái đạo bóng đen từ xa nhảy đến tiếp cận vị trí đám người.

“ Hắc Phong Hội” Đàm Hoa Liên nhìn thấy đám người này, thần sắc cảnh giác nâng lấy Phục Hoa Ma Linh Kiếm mà đề phòng.

“ Các huynh đệ, đến đúng lúc quá” Hàn Phi Quang nhìn thấy đám người này không tim không phổi cười lấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK