Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đảo trên có hoa lệ cung điện xây dựng, xa hoa lộng lẫy mà đại khí, cảnh sắc xinh đẹp hoa cỏ lạ mắt bố trí khắp nơi. Bên trong có cung nữ thái giám thỉnh thoảng qua lại, số lượng người không ít, hiện tại mà nói nơi này có thể nói là tòa đảo có số lượng người đến nhiều nhất.

Tại tòa cung điện chính trong, Việt vương Câu Tiễn và Quân phu nhân đang bận chơi nốt ván cờ tướng giang dở, ở hầu bên cạnh là thái tử Bách Việt Lộc Dĩnh cùng chính thê Lan Hòa, ngoài ra còn hai trọng thần Bách Việt đến nơi này không lâu trước.

“ Phu nhân lại bại rồi nhé, đừng nói quả nhân không nhường cho phu nhân” đến khi ván cờ đã tàn, Câu Tiễn nhìn mình thắng lợi tâm tình khoái trá, môn Cờ Tướng này quả thật so với Cờ Vây hấp dẫn hơn, thời gian hắn ở Đế Cung cũng học được không ít thứ mới lạ.

“ Nếu không phải có Dĩnh nhi ở bên ngoài xen vào, người có thể thắng được ván này của thiếp không?” Quân phu nhân thua nhưng chống chế, vốn cả hai kỳ nghệ môn này cũng không kém nhau, ai nghĩ trận cờ này chuyển biến khi Lộc Dĩnh mang chính thê đến nơi này, đang đánh lại xen vào để cho chồng mình thoát bẫy.

“ Khụ khụ” Câu Tiễn ho nhẹ lên : “ nói bậy, chiêu bẫy thấp kém của phu nhân ta đã sớm thấy rồi, lão nhị chỉ là tình cờ mà thôi. Đúng rồi, chuyện đã an bài xong chưa?”

Thấy phụ vương không muốn tiếp cái vấn đề này cùng nhớ đến mình, Lộc Dĩnh quỳ ngồi ở bên nói : “ hồi phụ vương, nhi thần đã sắp xếp xong cả rồi ạ, các tướng quân binh sĩ, quan viên trong triều đều đang trên đường đến Đế thành! Việc sát nhập nhi thần cũng đã truyền khắp Bách Việt con dân rồi!”

Bách Việt xác nhập vào Đại Việt đây là chuyện mà Câu Tiễn không do dự làm, dù mất đi quyền lực đi nữa nhưng đổi lại còn nhiều hơn. Về phần Lộc Dĩnh đưa con này hắn cũng không lo ngại vấn đề mất ngôi vị kia, nó cũng không phải kẻ ngu cho nên càng hiểu rõ việc xác nhập mang lại lợi ích.

Xác nhập xong nó chính là bào đệ của Việt Đế hoàng thất Đại Việt một người, tuy quyền lực có thể không như trước song địa vị chỉ lớn hơn mà thôi. Lại thêm việc chứng kiến tiên thần thủ đoạn thế này, hắn còn ngu xuẩn mất khôn đi làm cái thái tử lệ thuộc vào Ngô quốc, đến cả triều thần nước Ngô nhiều khi cũng bán sắc mặt ư?

“ Lão nhị! Có những chuyện phụ vương vẫn phải nói với con. Đại Việt không phải là Bách Việt, lão đại con không phải người phàm nữa rồi. Con đừng làm chuyện ngu xuẩn” Câu Tiễn nhắc nhở lấy.

Quân phu nhân từ thua trận đi ra : “ Dĩnh nhi! tại nơi này con không là thái tử Bách Việt nhưng là bào đệ của Việt Đế, tương lai Đại Việt sẽ là bá chủ của trung nguyên, chỉ cần con không làm chuyện ngu ngốc, lấy con làm bào đệ và là hoàng thất Đại Việt thân phận, so với làm cái thái tử cùng Bách Việt vương mà nói chỉ lớn hơn”

Lộc Dĩnh thận trọng đáp : “ xin phụ vương cùng mẫu phi yên tâm, nhi thần biết phải làm gì, chứng kiến Việt Đế lực lượng như vậy, nhi thần có trăm cái lá gan cũng không dám làm sao làm chuyện hồ đồ”

Câu Tiễn gật đầu, ánh mắt lại nhìn qua hai đại trọng thần trước kia : “ Đại Việt mới là tương lai của nước Việt, lấy hai khanh tài trí cùng Thiên Trạch lòng dạ rộng lớn, nó sẽ không bạc đãi hai khanh. Chỉ là nơi này có quá nhiều thứ kinh thế hãi tục, đừng có ngu muội như những kẻ khác”

Phạm Lãi cung kính thi lễ : “ thuộc hạ rõ ràng xin đại vương chớ lo, các biến pháp của Việt Đế đều chấn thướt cổ kim, hoàn toàn vượt qua khuôn sáo hiện thời đánh vở thế tục, dù thần vẫn không tài nào hiểu hết được nhưng có thể biết, mỗi cái chính sách sách lệnh ban ra chỉ có lớn mạnh Đại Việt”

Văn Chủng nói : “ quả thật Đại Việt quá kinh thế hãi tục, dù bậc đại hiền đại trí cũng chưa chắc có thể thấu hiểu hết được chính sách của Việt Đế. Nhưng thần có thể nói một điều, bộ máy hiện giờ của Đại Việt vượt xa tất cả các quốc gia nào. Các ban ngành làm việc độc lập, quản lý chặt chẽ cùng sâu hơn. Nhất là bộ giáo dục, việc trọng giáo hóa mở trường thi cử, một khi hoàn thiện Đại Việt nhân tài sẽ không ngừng sinh ra, con dân nếu như ai cũng biết chữ biết viết sẽ không giàu mạnh ư? Việc đánh vở giai cấp phân chia, các hàn môn đệ tử cũng có thể thông qua thi cử mà vào triều, như vậy Đại Việt một khi vững chắc lên nhân tài đông đảo, cho nên người đời cho rằng biến pháp của Việt Đế kinh nhân thoát ly luân lý cương thường, chẳng qua đó là bọn họ tầm hiểu biết kém chưa hiểu hết mà thôi”

Câu Tiễn đợi cho trọng thần nói xong gật đầu, nói : “ chính thế!”

“Chỉ là… có một việc …” Phạm Lãi lấp lửng nói.

Câu Tiễn hỏi : “ là chuyện gì thế?”

Phạm Lãi nói : “ Việt Đế chiêu hiền đãi sĩ, lòng dạ rộng lớn ai đến cũng không cự tuyệt. Hiện giờ Đại Việt như trời ban trưa, thịnh danh vang khắp trung nguyên. Chỉ là lổ hổng của Đại Việt cũng xuất hiện không ít”

Đám người đều không phải người ngu, nhất là đối với chính trị tỏ tường. Bộ máy Đại Việt cùng Việt Đế ban hành chính sách đúng là vô tiền khoáng hậu, chỉ là song hành với Đại Việt lớn mạnh thì càng nhiều lổ hổng hiện ra, kẻ địch có thể trà trộn vào bộ máy Đại Việt với chính sách cởi mở của Việt Đế.

“ Các bộ ngành phân hóa chiếm cứ Nội Các. Cộng thêm việc nữ nhân vào triều, hoàng thất Đại Việt có thể kế vị. Như kẻ địch muốn công phá Đại Việt, gián điệp có thể xâm nhập vào các nơi mà Việt Đế ban ra, lại khó phòng bị được” Lộc Dĩnh một hồi yên ắng thì lại nói tiếp.

“ Những vấn đề này lẽ nào Thiên Trạch không nhìn ra được?” Quân phu nhân cười hỏi : “ các ngươi khi đi vào nơi này đã thấy được lực lượng tiên thần của Việt Đế, thần thú tương trợ, thiên mệnh sở quy. Hơn nữa chỉ cần Thiên Trạch bất tử, âm mưu quỷ kế thì có thể làm được gì?”

Câu Tiễn gật đầu : “ không sai! Hiện giờ có thế lực nào? Quốc gia nào? còn dám ở chính diện khiêu khích Đại Việt đây? Ta nghĩ Thiên Trạch đã sớm nghĩ đến các thế lực sẽ cho gián điệp trà trộn vào. Nhưng vậy thì thế nào? Có bao nhiêu thế lực sẵn sàng quy thuận trở thành hung khí cho Đại Việt chứ?”

Lộc Dĩnh suy nghĩ một lát đã rõ, nếu như là hắn ở vị trí cao kia thì sẽ lợi dụng những thế lực kia, để cho chúng thay bản thân đem những mầm họa kia lùng ra.

“ Là thần vọng nghĩ rồi, để cho đại vương cùng Quân phu nhân chê cười” Phạm Lãi suy nghĩ một lát rồi nói.

Cả nhóm người trò chuyện thêm mấy chục câu, không khí có phần cởi mở, nội dung chủ yếu đều là bàn về Đại Việt bộ máy cùng các sách lệnh, đột ngột, cả bọn lại cảm nhận được một cổ áp lực rất nhanh hiện ra, cùng với đó một đạo thân ảnh hiện lên trong nơi bọn họ trò chuyện.

“Tham kiến Việt Đế bệ hạ!” Phạm Lãi, Văn Chủng cùng cung nữ thái giám ở gần nhìn thấy Việt Đế xuất hiện lập tức quỳ bái thi lễ.

“ Tham kiến Việt Đế” Lộc Dĩnh, Lan Hòa cũng chú ý ngay rồi hành lễ lấy.

“ Thiên Trạch!” Câu Tiễn cùng Quân phu nhân thân phận đặc biệc cho nên không cần quỳ bái, có lý nào hai đấng sinh thành lại quỳ lại chính nhi tử mình chứ? Cả hai nhìn thấy đứa con này xuất hiện cũng bất ngờ lên, bởi vì từ sau khi đưa bọn họ vào Đế Cung thì rất ít thấy được Thiên Trạch triệu kiến hoặc gặp gỡ.

Thiên Trạch nhẹ nói : “ đứng lên cả đi”

Đã có lời của người kia đám cung nữ thái giám nhao nhao tạ ân rồi đứng dậy.

Lộc Dĩnh và Lan Hòa, Văn Chủng và Phạm Lãi cũng khẩn trương đứng dậy, đôi mắt cẩn thận quan sát vị Việt Đế phía trước, dù cả hai đã đến nơi này một thời gian nhưng hiện giờ mới được gặp vị này.

Cả bốn người đã sớm nghe qua chiến tích của vị Đệ Nhất Nhân này, lại tận mắt thấy qua cảnh sắc ở Đế Cung, cho nên khi gặp lại có vô hình áp lực khiến cho cả hai khẩn trương rất nhiều.

“ Trạch! con đến rồi à!” Quân phu nhân cười nói.

Thiên Trạch nhẹ gật đầu : “ gần đây sự tình bận rộn, lại nhớ đến cũng đã lâu chưa gặp hai người, ở nơi này hai vị sinh hoạt thế nào?”

Bận rộn ư? Câu Tiễn và Quân phu nhân làm sao không rõ từng một tháng thời gian đứa con này bỏ bê chính sự đây? Chỉ là cả hai cũng không vạch trần cùng đả động đến việc này.

Câu Tiễn đáp : “ ban đầu thì hơi ngở ngàng với mấy thứ mới lạ, sau rồi thì cũng quen”

Quân phu nhân cười nói : “ con không biết chứ, phụ vương con lần đầu trải nghiệm còn bị thất thố không ít lần đâu. Nhất là khi biết uống mấy vò rượu có thể cải thiện sức khỏe, mỗi ngày đều uống say mềm, nếu không phải còn nhiều thứ thú vị chỉ sợ đã thành tửu quỷ rồi.”

Câu Tiễn nghe chính thê vạch trần chuyện xấu, đáp lại : “ phu nhân cũng khác ta ư? Ta nhớ có người còn khóc sướt mướt khi đọc thoại bản, vài ngày còn trầm mê trong đó không đi ra”

Thiên Trạch nhẹ gật đầu, nói : “ lần này đến tiện thể thăm cả hai, sau đó là bàn về việc Bách Việt xác nhập Đại Việt”

Nghe đến đây đám người tâm tư cũng nhảy một cái khi nghe Việt Đế thẳng vào chủ đề trọng tâm kia.

“ Trẫm từ khi đại thành Chân Long Thể thành tựu Thần Ma, huyết mạch đã sớm thay đổi. Chỉ là có cây dây mới leo, hai người dù sau cũng là thân sinh của Thiên Trạch, nếu đã xác nhập vào Đại Việt thì sắp đến trẫm sẽ công bố thiên hạ truy phong hai người. Về phần hoàng thất Bách Việt cũng xác nhập vào, nhưng chỉ cần nguy hại hoặc xâm phạm đến các biến pháp của trẫm, dù là hoàng thất cũng tội như thứ dân.” Thiên Trạch vừa nói lại lấy ra một vò ngọc rượu.

Câu Tiễn, Quân phu nhân, Lộc Dĩnh, Lan Hòa nghe được cảm xúc cũng hơi lên xuống, dù bọn họ cũng biết khi Đại Việt và Bách Việt xác nhập vào thì bọn họ cũng là hoàng thất Đại Việt thôi, nhưng chính miệng Thiên Trạch nói ra cũng để bọn họ cảm xúc thay đổi.

Dù sau đối mặt với cái Đệ Nhất Nhân trong thiên hạ, nắm giữ Thần Ma chi lực, từng giết qua ngàn vạn sinh mệnh, có ai không khẩn trương cùng hồi họp cơ chứ? Nhất là khi trở thành hoàng thất Đại Việt, không chỉ có quyền lợi về chính trị mà còn đạt được nhiều thứ khác, chẳng hạn như võ công hoặc là trường sinh…

“ Lộc Dĩnh!” Thiên Trạch nắm bắt rõ đám người này biến hóa tâm tư, chậm nói : “ ngươi là là thái tử của Bách Việt, chỉ là nơi này thì không phải. Nếu như ngươi muốn Đế vị cũng có thể tranh đoạt cùng đám nữ nhân hoặc nghĩa tử của trẫm”

Lộc Dĩnh thụ sủng nhược kinh : “ thần đệ không dám”

“ Có gì mà không dám! Đế vị kia trẫm vốn không hứng thú nhiều lắm. Ngươi nếu có đủ tài năng cũng có thể dành lấy. Nhưng dành ở đây là bằng năng lực, thậm chí nữ nhân của ngươi con cái của ngươi cũng có thể. Chổ của trẫm bất cứ hoàng thất nào cũng có thể tranh đoạt. Nhưng tranh đoạt theo cuộc chơi của trẫm định ra, bất cứ ai cũng phải tuân theo. Chỉ cần là người tài cùng hợp cách thì có thể ngồi lên, ngươi phải rõ ràng cách biệc giữa trẫm cùng ngươi, Đại Việt và Bách Việt khác biệc. Dặn dò đám nữ nhân cùng con cái của ngươi, trước khi nhập chính Đại Việt phải rõ ràng những thứ do trẫm đem ra”

Lộc Dĩnh khẩn trương, mồ hôi tuôn ra tim cũng đập nhanh liên hồi, một hồi nghe xong thì mới cẩn thận đáp : “ bệ hạ yên tâm, thần đệ sẽ kính cẩn lời dạy của bệ hạ và nhắc nhở người nhà”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK