Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay khi mặt trời vừa lên, toàn bộ Liêu Thường Phiêu Cục lại lên đường áp tiêu. Song lịch trình lại thay đổi, phương hướng lại thẳng hướng về Thần Điện nơi. Đáng nói là còn chưa đến nơi đã được người Đông Lĩnh đi ra tiếp đón.

Xử lý hàng hóa và hợp tác với Liêu Phường Thiêu Cục thế nào Đế Thiên An ném lại cho Sát Tinh giải quyết. Còn bản thân lại mang người lên đường đi đến phía nam của Đông Lĩnh, dãy núi Vạn Thạch.

“Quả nhiên… đúng là nơi gọi là rừng trong núi” Đàm Hoa Liên nhìn phía trước núi đá nhiều không đếm xuể, tựa như một khu rừng rậm mà cảm thán, mặc dù trên đường đã nghe lấy thông tin về nơi này nhưng đến nơi tận mắt chứng kiến mới để nàng rõ hơn.

“ Nơi này lớn hơn mình tưởng nhỉ” Phù Dung quan sát rộng lớn rừng đá phía trước.

Ở cạnh nàng, Tiểu Hương đưa tay chỉ về một vách núi cao lớn che khuất bởi sương mù, tòa vách núi này cực kỳ cao có thể nói là cao nhất mà nàng từng gặp : “ cái gì thế kia”

“ Đó là vách núi ‘sự kết thúc của thế gian’, tôi nghe bà nói như vậy” Mỹ Cao đứng không xa cất lời giải thích : “ nghe nói chưa từng ai có thể vượt qua được”

“ Thiên An, chàng mau hóa lớn chở mọi người qua đi nào” Tiểu Hương nghĩ đến điều gì hưng phấn nói.

“ Nếu ta mở ra chân thân, cái tên kia còn sống nổi ư? Thôi không đã kích hắn nữa” Đế Thiên An chỉ một bên thương tâm một bộ sinh không thể luyến Hàn Phi Quang mà nói.

“ Tên khốn kiếp, tên háo sắc, tên bỉ ổi, hạ lưu” Hàn Phi Quang nghe được cái thanh âm nam tính kia, lại phát tán tính tình la ó lên.

Đế Thiên An cười khẩy, đáp : “ thật là ngoan cố ghê, cứ thích đi theo tự ngược, Phi Quang từ bỏ đi, Hoa Liên cậu không nhúng chàm vào đâu, nàng ấy đã thuộc về ta rồi”

Đàm Hoa Liên trái với thường ngày không có phát tác tính tình, gương mặt nhiễm lên một tầng hồng hà kiều diễm, quay mặt đi một nơi làm như không nghe thấy.

Nếu như để ý sẽ phát hiện nàng khí chất trên người đã thay đổi, nếu trước kia còn thiếu nữ anh tư đơn thuần thì bây giờ nhiều hơn phần thành thục. Loại khí chất này chỉ có nữ nhân có gia đình mới có được.

Mà không chỉ mỗi Đàm Hoa Liên, những nữ nhân còn lại cũng không khác là bao. Hết thảy đều bị Đế Thiên An tai họa. Trong đoạn thời gian ngắn ngủi tại Đông Lĩnh, sau đêm gọi Mỹ Cao vào trò chuyện hắn liền đem từng mỹ nhân ăn cho xương cốt không còn.

“ Ô ô!Quyết đấu đi! Đế Thiên An tôi với cậu quyết đấu đi” Hàn Phi Quang thương tâm lẫn ghen tỵ, đem cây đao chỉ về tên nam tử đáng ghét kia la ó.

“ Nhàm chán” Đế Thiên An lười cùng hắn đôi co, tiếp tục đi về phía trước.

Vạn Thạch dãy núi là con đường vào Thần Địa, nhưng muốn đi vào cũng không phải chuyện dễ gì. Bởi nơi rừng đá này không hề nhỏ, lối vào ẩn giấu rất kỹ khó mà phát hiện ra được, cho dù mấy tháng truy tìm cũng khó mà thấy được.

Song Đế Thiên An từ ký ức của đám võ sĩ Thần Địa cho nên biết chính xác lối vào ở nơi nào. Chỉ cần tìm được năm cái núi đá có đầu rồng, tại trung tâm của năm con rồng đá chính là tổ của chúng, cũng là nơi dẫn vào Thần Địa.

Đế Thiên An chỉ việc mở ra Bạch Nhãn nhìn xuyên thấu, hoặc từ trên cao quan sát liền nhận rõ được tổ của năm con rồng đá. Mà cái trước thì rườm rà, hắn trực tiếp đạp không mà lên, tại trăm mét cao liền thấy rõ được nơi cần đến.

“ Nhìn xung quanh đây thì có thấy gì với tổ của năm con rồng đâu?” Đàm Hoa Liên nâng khinh công đuổi theo Đế Thiên An di chuyển, khi đến nơi mà nam nhân mình dừng lại đưa mắt quan sát, nghi hoặc hỏi.

“ Là nơi này đó, thứ đó không nhìn được từ dưới đất đâu?” Đế Thiên An cười nói, sau đó đi đến một cái tảng đá lớn, tại phía trước không ít cái hòn đá tròn chồng chất.

“ Mở” dưới Bạch Nhãn năng lực Đế Thiên An lập tức phát hiện ra bên dưới mặt đất có một thông đạo lớn được che lấp bởi cơ quan. Cơ quan này dẫn đến những tảng đá hình tròn ở bên cạnh hắn.

“ Nó giống như mấy cái trứng chim nhỉ?” Tiểu Hương đi đến gần, nhìn mấy cái tảng đá tròn bên cạnh mà nói.

Phù Dung chen vào, phán đoán : “ Đây là tổ của năm con rồng, chẳng phải bình thường đến tổ của chúng phải có trứng sao? Những hòn đá này hình dáng như quả trứng chắc chắn là có ý nghĩa như vậy đó”

“ Nói có lý lắm” Tiểu Hương, Đàm Hoa Liên, Mỹ Cao gật đầu đồng ý.

Đế Thiên An nghe một bên, trực tiếp đem tay chạm vào một cái quá trứng, hơi hơi dùng lực, chỉ mới đẩy nhẹ một viên cơ quan đã được khởi động.

“ Ầm!” Mặt đất dưới chân Đế Thiên An, một mảng lớn đột ngột hạ xuống, để lộ ra một thông đạo rộng lớn cao tới bốn năm mét xuyên thẳng qua vách đá trước mặt.

“ Ra là vậy! đây là tổ của năm con rồng, vì là tổ nên phải có trứng, và trứng chính là chìa khóa để mở ra cánh cửa đúng không?” Hàn Phi Quang bị lối vào của Thần Địa mà chú ý, đem tay nâng cầm suy đoán.

“Chúng ta đi vào thôi.” Nhìn thấy Đế Thiên An thả người đi vào, Tiểu Hương liền nhảy người xuống bám theo sau, đám người còn lại ở trên cũng lần lượt theo sau.

Bên dưới thông đạo này cũng có những tảng đá hình tròn giống bên trên, chính là cơ quan để để đóng mở cửa thông đạo này. Thông đạo rất dài lại trong lòng núi song không có tăm tối, bởi trên trần hang được gắn rất nhiều Dạ Minh Châu chiếu sáng, vừa đủ cho bọn họ quan sát xung quanh.

“ Đây là hang, nhưng mà có cảm giác thật kỳ lạ. Ở đây gắn đầy những viên Dạ Minh Châu quý giá” Đàm Hoa Liên vừa đi quan sát xung quanh mà nói.

“ Muội không cảm nhận được khí nào quanh đây cả, lẽ nào không có cao thủ nào canh giữ ư?” Mai Du Tần cảm ứng khí tức xung quanh, một hồi không tìm được khí tức nào cất lời, ngữ khí tràn đầy nghi hoặc

“Có lẽ do Kiếm Vương làm ra rồi” Phù Dung suy ngẫm một lúc rồi phán đoán.

Đám người nghe xong gật đầu, Kiếm Vương đã đến Thần Địa và chặn lại âm mưu của Thần Địa. Bằng vũ lực của ông ta xác thực có thể để cho đám người canh giữ nơi này bị mất đi chức trách.

“ Cái con đường này rốt cuộc thì nó dài bao nhiêu đây?” Tiểu Hương vừa đi, lại có phần bất mãn với việc chưa thấy lối ra.

Thông đạo này khá dài chừng ngàn mét trở lại, trên đường đi đám người còn thấy được không ít xương cốt đã khô. Những kẻ xấu xố này có là người đột nhập Thần Địa bỏ mạng, và cũng có là những tiêu sư áp tải món hàng bị giết người bịt miệng.

Đi được chừng nửa tiếng thì cuối cùng đám người đã thấy được ánh sáng ở cuối thông đạo, trắng lòa cửa hang để cho bọn họ biết không xa phía trước là lối ra.

“ Kia rồi, chính là lối ra” Tiểu Hương vui mừng chỉ tay nhìn về phía trước cửa hang

Phù Dung tiếp vào : “ Rốt cuộc cũng sắp đi ra”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK