Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâu Mãn Phong vừa khéo đã luyện qua một lần Trì Đao Thập Bát Thức, không nói một lời đem song thanh Quỷ Thủ Dao cắm lên vách tường đám, theo đó mà thoát khỏi mật thất bên dưới.

“ Tiểu sư muội, muội lưu xuống trước, hôm nay ta nhất định phải phân cao thấp với Thiếu thành chủ” Vừa thoát lên, Lâu Mãn Phong thấy tiểu sư muội bức lùi, chủ động chọn đối thủ.

Mộ Dung Diệp nắm giữ Thôi Hỏa kiếm, mà hắn là đời này chấp Quỷ Thủ đao. Cả hai người chính lại ở hai phe trận doanh đối lập, lại khéo là Quỷ Thủ đao cùng Thôi Hỏa kiếm từ khi đúc thành đến nay như nước với lửa.

Mộ Dung Diệp nhìn thấy Lâu Mãn Phong đi lên nháy mắt liền biết đại sự không ổn, muốn thoát thân đã thấy cơ quan quạt của Lâu Mãn Phong đánh tới. Không thể không khinh thân nâng kiếm đón đở.

Rất nhanh sau đó Thôi Hỏa kiếm cùng Quỷ Thủ đao liền va chạm, cả hai đánh nhau kiếm khí cùng đao khí va chạm không nhỏ, gây ra động tĩnh khiến cho U tộc lính canh chổ khác trên Thiên Nhãn Phong phát hiện, lập tức thổi tù và cảnh báo.

Cách Âm Dương Đỉnh một đoạn xa,Tử Thủy đầm phía trước bên bờ, Quỷ Tôn PhụcThành cùng U tộc tinh anh bị tiếng tù và thổi lên mà biết được có người xông lên Âm Dương đỉnh.

“Đệ tử lập tức dẫn người đến chi viện Âm Dương Đỉnh!” Cạnh Kỳ nghe được tin cảnh báo phát ra, chủ động dẫn người quay về tiếp viện.

QuỷTôn Phục Thành hữu thủ vươn ra ngăn cản: “Không, con dẫn người đi Đào Hoa Nguyên, phái người theo dõi ba mươi sáu Mộ Hoa, mật đạo Mộ Hoa ra vào luân chuyển, chúng ta phải bắt được quy luật của nó, mới có thể vào được Đào Hoa Nguyên, lấy được Quỷ Long đồ”

Hắn rời đi Âm Dương đĩnh mục đích chính là để cho Lâu Mãn Phong đám người đi đến cứu sư muội mình. Tính cách của sư muội hắn rõ ràng, tuyệt sẽ không thỏa hiệp. Cho nên hắn ngấm ngầm rời đi chờ đợi người đến cứu, để bọn họ bọ ngựa bắt ve, bọn hắn làm hoàng tước đứng sau.

“Sư phụ bày mưu nghĩ kế, đệ tử nhất định không phụ kỳ vọng!” Cạnh Kỳ cũng không phải người ngu đã hiểu ra mọi chuyện, sau người nhìn đám thuộc hạ hạ lệnh : “ các ngươi theo ta”

Thời điểm hiện tại đám người Lâu Mãn Phong đã bận đi cứu Tịnh Dật, thích hợp để hắn giăng lưới đợi sẵn. Chỉ cần nhìn chăm chú quan sát được bí mật đi vào, khi đó đi vào trong một cách thuận lợi, bên trong hết thảy Quỷ Tôn Phục Thành rõ như bàn tay.

Bên này đám người Cạnh Kỳ hành động thì ở bên kia, tại ngục thất bên dưới Đế Thiên An cũng đã sao chép xong võ công bí kỹ khắc trên tường thành. Theo hắn cất lời gọi Hàn Thiên Lạc liền mở ra cơ quan.

“ Lúc nãy ta có nghe có người muốn giúp U tộc giết người thay, không biết là kẻ đui mù không biết sống chết nào. Có gan nói lại cho ta nghe một tiếng, ta tiễn hắn một đường lên tây thiên” Đế Thiên An tiếu ý bước đi đến trước, trong tầm mắt hắn thấy được trừ Mộ Dung Diệp và Sở Tử Khanh ra còn có thêm Vô Khả hòa thượng.

Mà trong lúc hắn sao chép võ công bên dưới, đám người Lạc Thời Thu cũng từ bên dưới ngục thất đi lên. Và cả Tĩnh Dật sư thái cũng được cứu ra ngoài.

“ Xích Mi Long Xà!” Mộ Dung Diệp gương mặt âm trầm, một tay bóp chặt một tay nắm chuôi kiếm siết mạnh, con mắt trong tràn đầy oán giận.

“ Làm sao không dám nói rồi” Lâm Thủy Dao khích tướng nói.

Vô Khả thấy thế liền chủ động bước đến trước, tránh cho hai bên tiếp tục dẫn đến đại chiến, nói : “ Xem ra Quỷ Tôn cũng sắp đến rồi, Công Thủ hai phái chúng ta dừng ở đây đi, Pháp tôn, Đế thiếu cảm thấy thế nào”

Hắn tại Tử Thủy đầm gặp phải Minh Xà không thể không rời đi, thánh thú đao thương bất nhập không phải muốn giết là giết được. Nhất là ở địa bàn có lợi cho Minh Xà, lại thêm nó đồng dạng như bọn họ chức trách là ngăn cản người xông vào nơi này, càng không thể giết, giết không được thì chỉ có thể rời đi.

“ Không được!” Mộ Dung Diệp thầm nói, hắn cũng không có đồng ý với chủ kiến này của vương thúc, cho dù Xích Mi Long Xà đi ra đám người Công Một thoát khỏi ngục thất thì thế nào? U tộc đã phát tín hiệu, nếu mượn sức Quỷ Tôn cũng không phải là không giết được những kẻ này.

“ Ta có thể cam đoan, trước khi Quỷ Tôn đến ta có thể giết được hai kẻ phía sau huynh, hơn nữa còn có thể mang người rời đi thuận lợi. Ta bây giờ lại thích gây sự đánh nhau, đặc biệc là Sở Độc thiếu chủ này không đánh một trận là không được.” Đế Thiên An chủ động gây hấn,

“ Xích Mi Long Xà đừng tưởng bản thiếu chủ ta sợ ngươi” Sở Tử Khanh tỏ ra cường thế.

Đế Thiên An tiếp ngay lời : “ Vậy lên đi, ta cam đoan đánh chết ngươi. Hơn nữa chết rất thảm, thảm không thể thảm hơn”

Lời vừa dứt, quỷ dị Vấn Thiên kiếm được lấy ra, đồng thời sát khí từ người Đế Thiên An cũng phóng thích, tay chậm rãi rút ra trường kiếm.

“ Cheng!!” Lanh lảnh kiếm reo vang lên.

Vô Khả hòa thượng đã đem Quỷ Sứ Chi Nhận lấy xuống, thần sắc kiêng kỵ vô cùng, ánh mắt nhìn về Đế Thiên An.

Từ trước đến nay Đế Thiên An vang danh giang hồ với Bất Bại Long Thân cùng khả năng khống xích. Ai cũng biết rõ hắn còn có mang theo một thanh kiếm hoa lệ, nhưng từ trước đến giờ chưa thấy y rút kiếm động thủ bao giờ.

Nhưng Mộ Dung Hách biết kiếm thuật của y tuyệt đối không một chút thấp, thậm chí thanh kiếm trong tay y là một thanh thần binh lợi khí. Cho dù chỉ là một thanh binh khí bình thường rơi vào tay cao thủ như y cũng đáng sợ vô cùng.

Bây giờ y chủ động xuất kiếm, hơn nữa không kiêng kỵ thả ra sát khí khiến người tê dại da đầu. Cùng y giao đấu Mộ Dung Hách quả thật không nắm được phần thắng, nói chi là tình hình hiện tại Công Mộ phái chiếm ưu đây.

“ Sát khí mạnh quá” Lạc Thời Thu bọn người ở phía sau cảm nhận được khí tràng mà Đế Thiên An tỏa ra cũng giật mình.

“Vô Khả hà tấc gì phải cùng ta chi địch, chuyện này căn bản không tính đến huynh tham dự vào” Đế Thiên An thấy Vô Khả nâng đao tụ khí, cất lời nói.

Vô Khả bước lên một bước, nói : “ Duyên đến, duyên đi, duyên tẫn, duyên tận. Duyên của chúng ta còn chưa tẫn chưa tận, ta nghĩ tận chút năng lực.”

“ Hừ!” Đế Thiên An hừ một tiếng, sau đó thu hồi lại khí thế cũng đem thanh kiếm còn chưa rút được một đoạn tra lại, xoay người bước đến hai nữ nhân của mình, vừa đi lại cất lời : “ xem ở đêm trăng hôm đó huynh mời ta cùng Thủy Dao một vò rượu ta bỏ qua cho bọn họ lần này.”

Mộ Dung Diệp, Sở Tử Khanh hai người thấy Đế Thiên An xuống nước bán cho Vô Khả một cái mặt mủi mà thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi bọn họ đúng là sợ cái tên kia động thủ à, quả thật Quỷ Tôn có thể đuổi đến chi viện nhưng vấn đề là bọn họ có thời gian để sống đến lúc đó hay không?

“ Xem ra một vò rượu kia mời thật không uổng mà” Vô Khả nghe xong cười nói, sau đó trực tiếp từ trong người lấy ra một tấm Mộ Phù Lệnh.

Mộ Dung Diệp nhìn cái này Mộ Phụ Lệnh hắn liễn rõ ràng, chắp tay cuối đầu cung kính nói : “ Diệp nhi cẩn tuân lệnh của Mộ Phù, tất cả đều nghe theo lời của Vương thúc”

Vô Khả thu lại Mộ Phù Lệnh, một tay lễ phật hướng về đám người Công Mộ, nói : “Pháp Tôn, Tịnh Dật sư thái trận chiến U Đô Thành, Công Mộ phái vẫn chưa phát chiến thư, theo bản sứ thấyCông Thủ hai phái vẫn là dĩ hòa vi quý.”

Mộ Phù Lệnh này đem ra, một là vãn hồi một chút mặt mủi cho Mộ Sở hai người, hai là thông qua đó đánh tiếng với Công Mộ phái.

“Quỷ Sứ Thánh Tôn nói có lý, hết thảy đều lấy tổ chế chi pháp làm chuẩn.” Lạc Thiên Văn đồng ý, mặc dù hiện tại bọn họ không cần e ngại, nhưng bọn hắn đến cùng vẫn là Mộ phái người, tuân thủ tổ chế ước định của ngàn năm định ra.

Nhìn thấy đám người đồng ý, Vô Khả đến nhanh rời đi cũng nhanh. Mà theo hắn rời đi, Sở Mộ hai người cũng nhanh nói gót theo sau.

“Chúng ta cũng mau đi thôi, về Đào Hoa Nguyên trước, món nợ với Quỷ Tôn hôm khác hãy tính đi” Tĩnh Dật sư thái đề nghị.

Đế Thiên An chen lời : “các ngươi về trước đi, ta và Thiên Lạc cùng Thủy Dao còn một việc cần làm. Làm xong chúng ta sẽ đi theo đến Đào Hoa Nguyên”

Lâu Mãn Phong bọn người nghe xong gật gật đầu, tuy không rõ chuyện Đế Thiên An muốn làm là gì nhưng cũng không có truy hỏi. Nhanh chóng vận lên thân pháp tung người mà rời khỏi Âm Dương đỉnh.

“ Nói đi, chàng lại đánh chủ ý gì?” Hàn Thiên Lạc thấy đám người đã rời đi, trực tiếp cất lời hỏi.

Lâm Thủy Dao nói : “ lúc nãy chàng ở bên dưới lâu như vậy, rốt cuộc thu được thứ gì rồi”

“ U tộc bắt người giam giữ bên dưới, trước khi chết bọn họ khắc lại võ công tuyệt thế của mình trên tường. Có không ít thần công lợi hại, ta muốn sao chép nó lại.” Đế Thiên An nói ra sự việc bên dưới lẫn mục đích của mình.

“ Còn có việc này” Hai nữ cũng bất ngờ khi nghe được.

Đế Thiên An gật đầu nói tiếp, nói : “ Thủy Dao nhìn một lần là có thể ghi nhớ, hơn nữa họa kỹ không tồi, các nàng đi cùng ta xuống.”

“ Ukm!” Hai nữ gật đầu, dù sau gả gà theo gà gả chó theo chó, cả hai đã gả cho Đế Thiên An hiển nhiên đối với hắn toàn tâm nghiêng về, có thể giúp được nam nhân của mình làm sao lại từ chối chứ.

“ Có điều, Quỷ Tôn dẫn người đến thì sao giờ? Cả ba người chúng ta cùng xuống ai mở cơ quan phía trên?” Lâm Thủy Dao nghe xong nói.

Đế Thiên An đáp : “ con cáo già đó sẽ không đến nơi này đâu, ta nghĩ có khi hắn còn cố ý để cho chúng ta cứu ra Tĩnh Dật, hắn nhận được tín hiệu tất sẽ không dẫn người đến chi viện đâu. Nếu là các nàng, các nàng sau khi biết người được cứu đi sẽ làm gì tiếp”

Hàn Thiên Lạc tâm tư nhanh nhạy, suy nghĩ một cái nói : “ ý chàng là hắn cố ý làm ra, muốn làm hoàng tước sau cùng, nếu là thiếp, nhận được tin nếu không chi viện thì sẽ mai phục ở Đào Hoa trủng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK