Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai vị Luyện Dược Sư nếu xảy ra mâu thuẫn, chuyện này cũng không phải là chuyện nhỏ được. Bởi thế lực đứng sau cả hai, cường giả bán mạng cho y, tất, sinh ra một tràng địa chấn, nhất là lục phẩm Luyện Dược Sư sức hiệu triệu càng đáng sợ.

Đột nhiên, cả đám người con mắt mở lớn hết cở, thậm chí có vài người trên tay chung rượu cũng rơi khỏi tay, cái miệng há ra to, không cách nào tin được, trong không gian vang lên tiếng kim thiết va chạm.

“ Tuyết... Tuyết... Tuyết Mị... ta có... ta có nhìn lầm không” Lâm Phỉ cà lăm nói.

Lâm Phỉ cái miệng cũng đủ để nhét cái trứng gà, nhắm mắt lại nói : “ ta hắn còn nằm mơ đi, hẳn nằm mơ rồi”

“ Sư phụ... sư phụ... biến mất rồi” Yêu Nguyệt há hốc lên

Vân Vận lúc này đại não như sấm nổ lôi đình, ánh mắt trừng lớn, hoàn toàn không tin được, ngay lúc nãy nàng thấy được Thiên Hùng đi đến gần nam tử kia, sau đó lại như bọt biển tan biến rồi dung nhập vào nam tử kia.

“ Chuyện này...chuyện này... đủ điên cuồng... có ai ngờ...có ai ngờ” Nhã Phi cũng khiếp sợ nhìn lấy.

Nạp Lan Yên Nhiên đôi môi mấp máy : “ Biến mất... biến mất... chuyện này”

Cho dù là như mặt hồ tĩnh lặng Nhược Lâm cũng không cách nào bình tĩnh được, môi có chút run , nói : “ Ngọc nhi, sư phụ có phải uống nhiều nên say rồi không”

“ Ah” Tiêu Ngọc ngơ ngác thốt lên.

Mà một bên ở gần nhất Huân Nhi đôi mắt nhìn chăm chú vào Đế Thiên An, nhìn hắn nhắm mắt khép hờ, thầm hô : “ Thiên Hùng, Đế Thiên An thì ra là phân thân, ca ca còn bao nhiêu chuyện giấu Huân Nhi nữa đây”

“ Ngươi...làm gì sư phụ ta rồi” Yêu Nguyệt không nhịn được lớn tiếng.

Từ khi bái nhập vào môn hạ của Thiên Hùng,vị sư phụ trẻ tuổi này đối với nàng rất tốt, dốc lòng dạy bảo, tuy có chút nghiêm khắc, nhưng hắn đối với nàng rất tốt, thậm chí còn cấp cho nàng, giống như hai vị sư tỷ mình hỏa diễm hắc sắc cực kỳ mạnh mẽ.

Đế Thiên An tiếp nhận ký ức của phân thân mình truyền tải, đôi mắt mở ra, nhìn về Yêu Nguyệt cười nói : “ Thiên Hùng là ta nhàm chán tạo ra một phân thân mà thôi, tiểu đồ đệ lại đây, còn cả Lâm Phỉ, Tuyết Mị có bất ngờ hay không?”

Đại não của Lâm Phỉ, Tuyết Mị và Yêu Nguyệt nhất thời dừng lại, sau đó như kinh thiên phích lịch nổ vang.

Mà đâu chỉ ba nữ, còn lại toàn bộ, không ai có thể ngờ được sự tình lại như vậy.

Tuyệt thế thiên tài của Gia Mã đế quốc, một lục phẩm Luyện Dược Sư gây ra phong vân mấy năm nay, lại cùng với nhân vật thần bí ở Tiêu Gia tuy 2 mà là một.

Chuyện này nói ra ai mà tin được cơ chứ, nhưng mà chuyện xảy ra ở ngay trước mắt, bọn họ tận mắt thấy được.

“Chuyện này... chuyện này... là thật ư?” Lâm Phỉ thì thào

Đế Thiên An cười nói : “ để xem nào, đúng rồi ở chân trái bên dưới Phỉ nhi có một chấm nốt ruồi, à đúng rồi, ở lưng của Tuyết Mị và Lâm Phỉ còn có một trận đồ do ta đích thân khắc xuống, còn gì nữa nhỉ...”

“ Ah.” Cả hai nữ mặt lập tức bạo hồng, vội hô : “ không cho nói”

Yêu Nguyệt há hốc miệng ra, rồi nói : “ ngươi... ngươi là sư phụ...”

Đế Thiên An nhìn về Yêu Dạ, trêu chọc : “ Dạ nhi, đêm nay rất có thi ý, nàng có muốn hay không một lần nữa dạ du”

Yêu Nguyệt mặc lập tức đỏ lên, tim lại đập nhanh hơn, khi nghe hắn nhắc lại chuyện cũ, 3 năm trước khi mời chào y vào hoàng cung thế lực, cũng vào đêm trăng tròn nàng cũng chấp nhận hiến thân mời chào.

Có điều khi đó không có đủ dũng khí, lại bị hắn trêu chọc cho xấu hổ, liền bỏ chạy đi, hiện giờ chuyện cũ nhắc lại để cho nàng ngượng ngùng lẫn kinh ngạc, rồi là mừng rỡ vô cùng. Bởi vị đại nhân thần bí có thể luyện ra Phá Tông Đan lại chính là Thiên Hùng.

Không nói chính xác hơn Thiên Hùng mà nàng quen chính là người nam tử phía trước, y chỉ là một cái phân thân của nam tử kia. Mặc dù không rõ đây là đấu kỹ cao cấp nào, nhưng trước mắt bày ra, chuyện này với nàng cũng như Gia Mã mà nói chỉ có lợi.

“ Hừ” Huân Nhi môi lại vểnh lên bất mãn, tay lại ở hông hắn véo mạnh một cái

Đế Thiên An mặt liền biến đổi thành đau nhứt, la lên oai oái : “đau... đau... nhẹ tay chút... nhẹ tay chút... quả ớt nhỏ ...tha mạng”

Huân Nhi mặt thoáng phiếm hồng lên.

Nhã Phi dáng người mê người đi lại gần, cầm trên tay vò rượu, cất lên kiều mị thanh âm : “ tiên sinh, ngươi quả thật làm cho Nhã Phi chấn kinh nha, người đó lại làm Nhã Phi thêm mê luyến rồi, làm sao giờ”

Đế Thiên An lại nói : “Vân Vận tông chủ nhìn ta như vậy, lẻ nào cũng bị ta mê hoặc rồi?”

Vân Vận mặt thoáng hồng, lên tiếng : “tiên sinh thủ đoạn để cho Vân Vận sợ hãi,để cho tiên sinh chê cười”

“ Sư phụ... hì hì... không ngờ người lại lợi hại như vậy?” Yêu Nguyệt vội chạy nhanh lại Thanh Liên Tọa, hưng phấn nói : “ quả không hổ là sư phụ của Yêu Nguyệt nha, thật lợi hại, quá lợi hại, sư phụ ngươi làm sao làm được”

Lâm Phỉ cùng Tuyết Mị cũng đi theo phía sau, thần sắc tràn đầy rung động lẫn mừng rỡ.

“ Suỵt” Một tay đặt lên môi ngăn lại đám người, chặn lại thanh âm nhốn nháo, quả nhiên đám nữ trong gian phòng cũng im lặng xuống.

Đế Thiên An đem mắt nhìn về Vân Vận, đảo mắt qua nhìn một bên Nạp Lan Yên Nhiên đôi tròng mắt không ngừng xoay chuyển, cười nói : “ lại đây”

Chỉ thấy lời hắn vừa dứt, trong ánh mắt khiếp sợ của Nạp Lan Yên Nhiên thấy được, trường kiếm ở bên hông nàng nhanh chóng vút bay ra khỏi vỏ lao đến trên tay hắn.

“ Ong ong ong ong” trường kiếm kịch liệt phát ra kiếm reo như vui mừng hưng phấn, tựa hồ vui sướng một dạng không ngừng phát ra kiếm minh.

Đế Thiên An ngón tay vuốt dọc thân kiếm, theo đó một luồng xoáy khí lạnh lẽo tuôn ra, cười nói : “ Phong Tuyết con thật là khắt khe cầu kỳ, Yên Nhiên thuộc tính tương thích với con, mặc dù nàng so với Vân Vận thực lực kém song còn nhỏ đây. Con thật là trông mặt mà bắt hình dong”

Có Ảnh Phân Thân diệu dụng có thể cùng một lúc làm rất nhiều việc, trước khi hắn đến Đấu Phá Thương Khung đả sớm tập kết hết thảy võ công tâm pháp của Bách Gia Chư Tử, một thân Đúc Kiếm Chi Thuật nhập bước tông sư.

Cho Dị Hỏa chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh cả, nung rèn kim loại khoáng thạch trở nên dễ dàng hơn, một khi hòa tan lại dùng tinh thần lực định hình.

Dưới thủ đoạn của hắn mỗi chuôi binh khí đều có linh tính của mình, mà chuôi Phong Tuyết kiếm này đả sớm ngưng tụ kiếm linh cho mình.

Là được hắn cố tính thả ra cho Nhã Phi đấu giá, nhóm người Nạp Lan Yên Nhiên trước khi rời khỏi Ô Thản Thành nghe tin cũng đến đấu giá và đoạt được bảo vật này.

Song khi vào tay Yên Nhiên nó lại không nhìn trúng, chủ nhân mà nó chọn lại là Vân Vận khi mà thực lực lẫn phong thuộc tính kể cả tư chất đều mạnh hơn nàng.

“Đó là...”

“ Trời ạ... nhìn thanh kiếm kia”

“ Mắt ta có vấn đề rồi”

“ Cơn mộng này cũng quá cường đại đi, còn vẫn chưa tỉnh ngủ được”

Khó mà tin được, đập vào mắt đám người khi thấy thanh kiếm tinh xảo kia mờ ảo một bóng hình nhỏ nhắn, ai cũng mở to con mắt hoàn toàn không tin được.

Nhất là Nạp Lan Yên Nhiên nàng khi sử dụng thanh kiếm này đến nay còn chưa phát hiện được một màn như vậy.

Cả người sửng sốt khi nhìn thanh kiếm khi mờ khi ảo hư ảnh kia phát ra kiếm reo không ngừng, tản phát ra không gian nơi này, đấu khí xung quanh không ngừng bị kéo lên.

Đế Thiên An đương nhiên nghe hiểu những gì kiếm hồn lên tiếng, thân kiếm phiêu bồng muồn làm nũng với hắn.

Hắn là người chú kiếm chẳng khác nào ban cho nó sinh mệnh riêng, về mặt nào đó cũng xem như là hài tử của hắn, tay vuốt ve thân kiếm sao đó lại chuyển về cho Nạp Lan Yên Nhiên còn đang khiếp sợ.

Cười nói : “ những thanh vũ khí ta chú tạo ra không chỉ là một kiện vũ khí vô tri bình thường mà còn có ý thức cho mình, theo chủ nhân mạnh mẽ mà cường đại. Chỉ cần câu thông được kiếm linh bên trong, vượt giai giết địch không phải là không thể”

Ngừng một chút tiếp tục nói : “ Trải qua ta nói chuyện, Phong Tuyết tạm chấp nhận Yên Nhiên, sắp tới không nên xem nó là một kiện vũ khí bình thường cất vào bên trong Nạp Giới biết không? Nếu để nó chấp nhận, Yên Nhiên chỉ cần nhỏ máu ký kết khế ước với nó, nó nói với ta nếu còn nhốt nó vào bên trong đó nữa, sẻ chuyển sang Vân Vận đấy”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK