Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đoạn Lãng và Nhiếp Phong sáng trưng mắt lên mà vui mừng nói, nếu đúng như lời đại thúc nói bọn nó chỉ việc dùng nó sẽ tiết kiếm rất nhiều năm tháng khổ tu rồi, như vậy sau này có thể trả thù cho cha mình còn sớm hơn.

Bản thân Bộ Kinh Vân không nói nhưng dùng hành động, nó đưa tay hái đi hai khỏa Huyết Bồ Đề rồi dùng một quả ngay.

Huyết Bồ Đề bị cắn phá vào miệng, lập tức dâng trào nhiệt lưu theo chua ngọt tư vị trong nháy mắt tràn vào cổ họng.

Hùng hậu chân khí không ngừng hiện lên, trong lúc nhất thời truyền khắp toàn thân, giống như liệt hỏa thiêu đốt lấy.

Loại tốc độ này quả thực là nghe rợn cả người.

Bộ Kinh Vân trong người đã có nội lực, cả hai lập tức bình ổn tâm thần mà luyện hóa tăng trưởng công lực của mình.

Nhiếp Phong và Đoạn Lãng thấy Bộ Kinh Vân làm cả hai cùng học theo, mỗi đứa hái xuống hai trái cho mình rồi dùng.

“ Ba!” nhẹ nhàng một tiếng, cả thảy chín mươi lăm khỏa Huyết Bồ Đề còn lại, kích cở như bồ câu trứng bị Thiên Trạch cách không hái xuống.

“ Các ngươi cũng dùng mà đột phá đi” Thiên Trạch giữ 50 khỏa, còn lại phân cho những kẻ khác.

“ Tạ ơn chủ nhân!”Khu Thi Ma, Vô Song Quỷ, Bách Độc Vương cùng nói.

Về phần Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng và Huyền Tiễn; Lan Trì thì tác dụng tăng công lực không lớn bằng. Nhất là cảnh giới như Lan Trì thì Huyết Bồ Đề vô dụng, nhưng nó còn một tác dụng đó là liệu thương.

Cho nên Thiên Trạch vẫn phân cho mỗi người 5 khỏa để phòng thân. Cả ba nhận lấy ít hơn cũng không có ý kiến gì, chắp tay cúi đầu tạ ân.

Nhan Doanh cũng có phần, nàng không nghĩ người kia cũng cấp cho mình, nàng định từ chối nhưng nghĩ đến con trai bên cạnh có thể đạt nhiều hơn mà tăng công, cảm kích mở miệng : “ cảm tạ tiên sinh”

Thiên Trạch không nói lại khinh thân đến bộ xương khô.

Còn lại thủ hạ của hắn nhìn nhau một cái liền nhảy xuống hồ lô rồi tìm một góc mà phục dụng Huyết Bồ Đề tăng trưởng công lực của mình.

“ Kẻ này lại bị xích chết ở đây, xương cốt trên vẫn còn nguyên vẹn hẳn không bị Hỏa Kỳ Lân tìm đến, kẻ này khi còn sống ắt cũng là nhân vật lẩy lừng” Diễm Linh Cơ cướp đến theo Thiên Trạch, nàng không có bận tâm chuyện tăng trưởng công lực mà hứng thú đến chổ của nam nhân bên cạnh nhìn xương khô.

Thiên Trạch vung nhẹ tay, dây leo trên bàn đá để lộ ra hai chữ khắc trên đó.

“ Đây là....” Diễm Linh Cơ, cau mày khi nhìn văn tự Sở quốc.

Hồ Oánh nhiều năm qua không ra phủ thường hay đọc thư tịch, đối với Sở quốc văn tự cũng có nhận biết, quan sát rồi nói : “ Nhiếp.... chữ này giống chữ Anh”

“Nhiếp Anh” Diễm Linh Cơ niệm lại.

Nhan Doanh vẫn luôn chú ý Thiên Trạch, lúc này nghe xong từ hồ lô đi xuống : “ tôi có nghe Nhân Vương nói, tổ tiên của Nhiếp gia là Nhiếp Anh. Năm xưa khi rèn xong Tuyết Ẩm đao đến tìm Hỏa Kỳ Lân đánh nó trọng thương, cuối đời lại không rõ mà dấn thăng vào Lăng Vân quật”

Tại Phong Vân thế giới trong Nhiếp Anh là một cái kỳ tài, y nhờ bằng hữu Ngao Nhật của Bái Kiếm sơn trang đúc tạo ra Tuyết Ẩm cuồng đao, khai sáng ra tới tướng xứng đôi Ngạo Hàn Lục Quyết tuyệt thế đao pháp, lại chém giết làm hại Kỳ Lân trọng thương, về sau điên máu hoá sinh, lại sáng chế ra Băng Tâm quyết, kỳ tài tình kinh diễm, thậm chí viễn siêu Nhiếp Phong.

Về sau không cách nào áp chế sát tính, sợ ngộ thương vợ con, làm hại thiên hạ, liền vào trong Lăng Vân quật tự xích lấy mình, cô tịch mà chết.

Tại thế giới này cũng không khác gì mấy, có chăng Nhiếp Anh càng thêm truyền kỳ, y đem Nhiếp gia Ngạo Hàn Lục Quyết danh trấn thiên hạ.

“Y nuốt màu Kỳ Lân khiến cho Nhiếp gia các đời có máu điên, lẽ nào vì không sợ áp chế được nên vào đây tự xích bản thân” Diễm Linh Cơ nghe xong tiếp lời.

Thiên Trạch gật đầu : “ y là cái kỳ tài kinh diễm”

Tại xương khô bên cạnh bóng loáng trên vách tường, loáng thoáng thấy được chữ viết, theo một cổ lực lượng vô hình quét qua tro bụi rơi xuống, không ít bức ảnh họa lấy cùng văn tự.

“ Đao ý thật bá đạo, lẽ nào đây chính là Ngạo Hàn Lục Quyết ư?” Diễm Linh Cơ cảm nhận được bức vẻ trong đao ý mà nói.

Thiên Trạch gật đầu : “ Đây là Ngạo Hàn Lục Quyết nhưng so với thứ Nhiếp Nhân Vương dùng còn cường, cuối đời Nhiếp Anh chắt lọc tinh hoa mà ghi lại.”

Nhan Doanh đem mắt nhìn lên bức họa, nàng thấy được một dòng văn tự khác, chậm rãi đọc lên : “Phong huyết bạo phát, áp chế không nổi, tu vi tăng vọt, chợt có linh cảm, khai sáng Băng Tâm quyết, đáng tiếc ta nhập ma quá sâu, vô lực hồi thiên, nhìn hữu duyên người chiếm được, truyền ta Nhiếp gia một phần, hóa giải điên huyết chi nạn”

Ngừng một chút nàng lại cẩn thận đọc cùng ghi nhớ, đây có thể nói là cơ duyên vạn phần à, con trai nàng Nhiếp Phong sau này có được thứ này sẽ không bị bệnh điên huyết của Nhiếp gia làm khốn nữa.

Nhan Doanh lại hướng về dòng văn tự bên đọc lấy : “tâm như băng thanh, trời sập cũng không sợ hãi, vạn biến còn định, thần di khí tĩnh, cát bụi không dính, tục tướng không nhiễm....”

Đợi cho Nhan Doanh đọc xong khẩu quyết, Diễm Linh Cơ cũng thử vận dụng, quả nhiên tâm thần trở nên sáng suốt hơn, nói : “ Băng Tâm quyết quả thật lợi hại”

Lúc này, Vô Song Quỷ từ người không ngừng tản ra chân khí, hắn đã liên tục dùng 10 viên Huyết Bồ Đề công lực không ngừng tăng thêm, bốn phía lưu chuyển chân khí liên miên không ngừng.

Hắn luyện ngạnh công chân khí cương mãnh, giờ này ngoại phóng ra ngoài khiến cho không khí xung quanh cũng thay đổi, có phần sắc bén.

“ Phanh!”

Chân khí của Vô Song Quỷ đột nhiên bạo động, tựa như cơn gió mạnh mẽ quét qua.

Vô Song Quỷ ánh mắt hung ác mở ra, đem đôi tay to lên nhìn ngắm.

Tuy cảnh giới vẫn là Tự Tại Địa Cảnh không có đột phá lên, tuy nhiên chân khí của hắn so với trước còn gấp ba và tinh thuần hơn, hiện giờ trong người hắn ước tính đã lên đến sáu trăm năm công lực, chiến lực so với trước bạo phát một đường.

“ Không tệ!chân khí tăng trưởng, chờ dùng huyết của Hỏa Kỳ Lân tôi thể, nhục thể của ngươi càng cường đại. Lại đây, học lấy khẩu quyết này” Thiên Trạch nhìn tâm phúc thủ hạ hài lòng.

Vô Song Quỷ không nói một lời bước đến.

Diễm Linh Cơ cười nói : “ dùng Kỳ Lân huyết tôi thể, người ngoài thấy Hỏa Kỳ Lân đã sợ hãi chỉ có chủ nhân là muốn dùng huyết nó tôi luyện thủ hạ, Linh Cơ thật chờ mong Vô Song Quỷ đột phá đây”

Nhan Doanh im lặng không nói mà đưa mắt nhìn, nàng từ sớm đã biết nam nhân hoa quý cùng thần bí kia là chủ tử của những người còn lại, nàng dù không có võ công nhưng ánh mắt là có, bốn cái thủ hạ của nam nhân kia đều là hạng người bất phàm.

Giờ lại nghe gả to con lớn xác kia đao thương bất nhập, chủ tử của y lại muốn lấy Kỳ Lân huyết tôi thể cho y, chuyện mà nàng cũng như nhiều kẻ khó mà tin được.

“Tâm như băng thanh, trời sập cũng không sợ hãi, vạn biến còn định, thần di khí tĩnh, cát bụi không dính, tục tướng không nhiễm....”

Thiên Trạch chậm đọc lên khẩu quyết của tâm pháp do Nhiếp Anh trước khi chết sáng chế ra, Băng Tâm Quyết thứ công pháp có thể áp chế máu điên của Nhiếp gia, Thiên Trạch toan tính cho Vô Song Quỷ lấy Kỳ Lân huyết tôi thể, cho nên thứ này cho hắn dùng thì tốt.

Đột ngột, từ một chỗ cửa hang chỗ sâu, phun ra một đạo đáng sợ màu đỏ hỏa diễm, cùng với đó uy áp mạnh mẽ không ngừng tiến gần chổ nhóm Thiên Trạch.

“Đến rồi!” Thiên Trạch khẽ thốt, tay nhẹ vươn ra thanh phượng trâm trên mão quan hắn hái xuống, sau đó giăng thành một cái kết giới bao phủ nhóm người, đồng thời thanh Tuyết Ẩm ở chổ Nhiếp Phong bị hắn hấp đến.

Tuyết Ẩm đao vừa vào tay Thiên Trạch liền sở ra đệ nhất quyết trong Ngạo Hàn Lục Quyết, Kinh Hàn Nhất Miết lạnh tuyệt, phách tuyệt, gọn gàng dứt khoát một chiêu.

Ngạo Hàn Lục Quyết là thế gian hàng đầu đao pháp, kẻ muốn học được yêu cầu thiên tư không nhỏ, song Thiên Trạch là bực nào thiên tư chứ. Hắn nhìn một cái trong nháy mắt liền lĩnh ngộ Ngạo Hàn Lục Quyết, đem môn võ công này dung hội quán thông, thậm chí còn phát huy ra so với Nhiếp Anh còn đáng sợ hơn.

Tuyết Ẩm đao là chí hàn đao phối hợp với Ngạo Hàn Lục Quyết còn tăng phúc uy lực của chiêu thức, chẳng mấy chốc theo một đao xuất ra, đao khí dài mấy chục trượng hướng hỏa diễm lao đến, nơi đao khí đi qua hết thảy đóng băng.

“ Oanh!!!!”

Hỏa diễm nóng bỏng cùng hàn băng đao khí va chạm, trong ngắn ngủi phát sinh ra bạo tạc vụ nổ, kình khí tứ tung khắp nơi.

“ Rống!” một tiếng gầm rống rất nhanh hiện ra, tại kình khí còn chưa tán đi kia một cái hỏa hồng thân ảnh phóng xuất đến chổ Thiên Trạch.

Hàn băng phủ bám đều bị hỏa diễm đốt cháy tỏa ra sương mù, rất nhanh liền bị đốt nóng ấm lên.

Hỏa Kỳ Lân không một chút thương tổn nào sau khi bị Thiên Trạch một đòn công kích, ngọn lửa của nó đã thiêu hết chín thành hàn băng của chí hàn Tuyết Ẩm đao, còn lại một thành đánh lên cơ thể không cách nào xuyên thủng phòng ngự của nó được.

“ Tốt! để ta chơi với ngươi một chút” Thiên Trạch lại nâng đao huy xuất.

Liền sau đó quyết thứ năm Đạp Tuyết Tầm Mai được hắn sở ra, một chiêu này lấy chân ngự đao quỷ dị khó lường, ý điều chân động đao theo chân đi, đao khí tung hoành lại bổ xuống.

Một đạo đáng sợ hàn băng đao khí, trong nháy mắt liền đem cái này vách núi triệt để đông lạnh, kết thành một tầng mười centimet dày tầng băng, bốn phương tám hướng đều tản mát ra hàn khí thấu xương.

Nếu là võ giả tầm thường cảm nhận được dạng này rét lạnh chi khí công lực thấp kém liền bị đóng thành băng điêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK