Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo nguyên tác Võ Canh Kỹ thì Huyền Minh phí 9 vạn năm thời gian mưu góp Huyết Thạch mới có thể một lần nữa cứu sống lại Bạch Long, tụ lại nguyên thần tan vỡ cùng trọng tố lại da thịt kinh mạc đã hư thối.

Nhưng Thái Cực là cái ngoại lệ, hắn thông qua Nội Thiên Địa không ngừng cung cấp sinh lực cho Dược Tiên.

Cho nên dưới Thái Cực trợ giúp, Dược Tiên không giống Hậu Thổ phải đợi đến 9 vạn năm mới trùng phùng lại Huyền Minh.

Dược Tiên nói : “ Thái Cực là kẻ tinh khôn nhất trong bọn chàng, lại ma mảnh xảo quyệt, tộc chủ thiếp nói y là kẻ thâm sâu khó lường, bụng dạ hiểm ác”

Thái Cực tỏ vẻ chán chưởng, một tay vuốt lên trán : “ hai vợ chồng các ngươi, thay phiên nhau công kích ta, đây là chuyện các ngươi tỉnh lại hồi đáp kẻ trợ giúp các ngươi ư? Thật là quá đáng mà, có biết con tim ta mỏng manh lắm không?”

Dược Tiên không để ý hắn nói hươu nói vượn : “ đại chiến thế nào rồi?”

Đây cũng là vấn đề nàng quan tâm, tại trước khi chết nàng biết Vũ Giác tộc phản bội Long tộc, Bàn Cổ tộc trưởng lấy nàng bức ép Huyền Minh, chỉ là qua đi 9 vạn năm không biết thế nào rồi.

“Sau khi Huyền Minh giết Bàn Cổ, chúng ta hợp sức phản kích giết Vũ Giác tộc không còn manh giáp. Có điều cuối cùng chỉ còn lại ta, Hậu Thổ cùng Huyền Minh, Long tộc suy tàn. Các tộc còn lại thì tan đàn xé nghẻ, chạy tan tác trú ẩn” Thái Cực chậm nói cho Dược Tiên chuyện cũ.

“ Vũ Giác tộc phản lại Long tộc, khi đó Long tộc suy kiệt, Long tộc hộ tộc trận Tứ Cực trận pháp bị phá, dù Huyền Minh cùng Ứng Long và thêm ngươi đi nữa thì làm sao có thể lật lại cục diện được?” Dược Tiên nghe xong có chút buồn bả, bởi khi nàng bị bắt thì bộ tộc của nàng sót lại trên Bất Chu Sơn cũng bị Bàn Cổ diệt, đồng thời nàng cũng hiếu kỳ không rõ trong tình cảnh nguy khốn đó Thái Cực và Huyền Minh có thể đi ra.

Huyền Minh giải thích : “ Là tên này thủ đoạn! Hắn mưu tính nhiều năm thu xác của các Thần tộc rồi sáng tạo nên Thần Ma Thái Cực Đồ. Chẳng khác nào một cái thiên địa khác vậy, bố trí nhiều năm trong đó. Chúng ta thông qua đó mà phá được trận của Vũ Giác tộc, hoặc là dời địch vào trong giết. Tên này vẫn luôn giấu diếm thực lực, khi hắn hiện ra thì Vũ Giác tộc không kịp trở tay”

“ Hóa ra là vậy à!” Dược Tiên hiểu ra, nói : “ chả trách hắn mỗi lần chiến trường xong đều tích cực ra hôi xác, hơn nữa còn không muốn mặt tranh giành”

Thái Cực bị cà khịa quyết định bơ đi.

“ Vậy còn Xích long, Hoàng long, Lam long?” Dược Tiên nhớ đến 3 huynh đệ khác của bọn họ hỏi lấy.

“ Đều chết! bọn họ được Thái Cực giữ trong không gian hắn, mấy năm nay vẫn đang ra sức cứu sống lại.” Huyền Minh giải thích, nhắc đến ba huynh đệ kia hắn cũng có chút đượm buồn.

Dược Tiên cau mày : “ vẫn chưa tỉnh lại à?”

“ Bọn họ so với cô khác biệc! có điều chờ thêm một đoạn thời gian nữa sẽ tỉnh lại thôi” Thái Cực trả lời.

Dược Tiên không hỏi thêm nữa.

“ Được rồi! ta cũng không ở đây ảnh hưởng không gian của cả hai nữa, cũng nên trở về rồi” Thái Cực cười nói.

Dựơc Tiên nói : “ giờ ngươi mới biết à, lẽ ra phải đi sớm chứ”

Thái Cực lắc đầu không tranh chấp với Dược Tiên nữa, nàng ta so với Hậu Thổ thì khác biệc hơn, anh tư hiên ngang rất có cá tính, tựa như một con ngựa hoang dã khó thuần vậy, chỉ khi ở bên Huyền Minh mới lộ ra một mặt ôn nhu hiền hậu.

“ Lấy ra đây! lần trước ngươi nói với ta có không ít rượu ủ! Đem ra đây! mấy ngàn năm rồi, ắt hẳn không thiếu đồ tốt” Dược Tiên sựt nhớ ra một chuyện nói.

Thái Cực nói : “ nơi này cũng mấy chục vò còn đây. Đủ sức cho cô uống rồi! toàn là rượu ngon cả đấy. Huyền Minh mấy vạn năm nay uống đủ rồi, giờ để cô uống”

“ Chưa đủ! ngươi đem ra thêm! Vợ chồng ta đối ẩm” Huyền Minh gây khó dễ.

Dược Tiên nói : “ chàng ấy mấy ngàn năm nay uống bao nhiêu ta cũng không thiếu”

Rượu của Thái Cực nhưỡng là thứ nàng yêu thích, cái tên này nghĩ ra rất nhiều thứ cổ quái mới lạ. Hưởng thụ rất tốt, tại trước kia nàng cùng Huyền Minh cũng thường hay từ chổ hắn đạt được không ít thứ mới lạ giải trí.

Thái Cực lấy ra hàng ngàn vò cấp cho nàng ta, sau đó nhường lại không gian cho cả hai, hắn rời đi và tiến vào Thần Ma Thái Cực Đồ đặt trong Kết Tinh Sơn.

“ Cũng nên đi gặp Hậu Thổ rồi!” Thái Cực nói xong di chuyển vào trong, bên trong là thiên địa hắn, rất nhanh đã tìm được chổ của Hậu Thổ.

“Chuyện gì mà bốn chị em nàng hứng thú vậy” Thái Cực vừa đáp xuống Thần Nguyên Chi Hải phía trước, tại đình lâu trước Long điện bốn cái hồng nhan của hắn đang lời ra tiếng vào, hắn tiến đến cười hỏi.

“ Chàng về rồi à! chổ của Dược Tiên thế nào?” Hậu Thổ không có trả lời vấn đề của Thái Cực, khi hắn trở vào Kết Tinh Sơn khí tức cũng để bên trong nội thiên địa Hậu Thổ cảm ứng được, lại thấy Thái Cực chậm trễ không đến nơi này mười phần là đến chổ của Huyền Minh.

Thiên Sứ nói : “ Dược Tiên tỷ tỷ thế nào rồi?”

“ Cũng đã 5 ngàn năm rồi, cô ấy đã có khởi sắc gì chưa?” Nữ Oa hỏi.

Thái Cực đi đến ngồi vào ghế đá, nói : “ tỉnh lại rồi”

“ Thật ư?” Hậu Thổ vui mừng hỏi dò lại.

Ba nữ còn lại chỉ hơi kinh ngạc sau đó lại trở về như thường, cả ba tuy cũng là nữ nhân của Thái Cực nhưng quan hệ với Dược Tiên thì chỉ có mỗi Hậu Thổ.

“Chàng không lừa chúng ta chứ? Sao không thấy hai người kia?” Thiên Sứ hỏi.

Thái Cực nói : “ tiểu biệc thắng tân hôn, năm ngàn năm như vậy mới gặp lại, nàng nói cả hai sẽ nguyện đến chổ chúng ta à! Giờ này có khi còn đang tình chàng ý thiếp, ta thấy cũng phải một tháng nữa cơ. À không có khi 2 đến 3 tháng. Huyền Minh hắn nhịn cũng năm ngàn năm như vậy mà”

Bốn nữ nghe hắn nói liền hiểu ra tên này nói gì.

“ Chỉ có chàng mới luôn nghĩ chuyện đó thôi” Hậu Thổ nói : “ Huyền Minh mà có như chàng à”

“ Đúng! Huyền Minh huynh ấy si tình như vậy. So với chàng thì tốt gấp mấy” Nữ Oa cũng thêm vào.

“ Nàng trước kia hình như là câu dẫn ta trước. Khiến ta phạm lỗi với Hậu Thổ, bây giờ ăn song ta rồi thì đổ thừa à” Thái Cực cười đùa.

Nữ Oa nói : “ ta câu dẫn chàng, chàng không biết từ chối ư? Chàng cũng có lòng riêng còn nói. Vậy Ngục Sứ Thiên Sứ thì thế nào? từ nhỏ nuôi lớn rồi ăn thịt”

“ Nữ Oa” Ngục Sứ, Thiên Sứ nhắc đến cũng xấu hổ với chuyện này.

Thái Cực da mặt đã dày rồi không sợ : “ song sinh tỷ muội này cũng là hai nàng ấy câu dẫn ta, ta một đêm uống say lầm tưởng là Hậu Thổ, thế là mới làm ra chuyện lở lầm với nàng ấy. Tính ta là cái chịu trách nhiệm”

“ Mặt dày” Ngục Sứ, Thiên Sứ nhẹ mắng lấy.

Thái Cực liền đem tay bắt lấy Hậu Thổ đặt lên đùi mình, nói : “ chúng ta thọ mệnh lâu dài, mấy ngàn năm nay nhờ có ta bốn tỷ muội các nàng không phải vui vẻ một chổ ư! hơn nữa chuyện kia cũng đâu phải mình ta thích. Các nàng cũng thích! hiện giờ đám người cũ cũng không lâu nữa tỉnh lại. Hiếm khi ta không dành thời gian tu luyện. Gia đình nhỏ chúng ta họp bàn một chút”

Bốn nữ nghe xong có chút thoáng đỏ mặt, bọn họ nghe liền biết hắn đánh chủ ý gì, còn không phải là chăn lớn cùng ngủ ư?

“ Ba!”

Nhẹ nhàng một tiếng, chỉ thấy từng cái thân ảnh bị Thái Cực dời đi, lần nữa hiện ra chính là trong sâu Thần Nguyên Chi Hải một tòa tẩm cung, giường Tinh Thạch rộng lớn, cảnh sắc bày trí phong nhã.

“ Hư hỏng” bốn nữ nhẹ mắng một câu khi thấy nơi này, bọn họ biết y dùng trận pháp dời đến song cũng không có ngăn.

Rất nhanh xuân sắc hiện ra, đặc thù thanh âm ngân vang....

Trong lúc Thái Cực cá nước vui vầy cùng bốn cái hồng nhan của mình, thì Kết Tinh Sơn bên ngoài Huyền Minh cùng Dược Tiên cũng không khác bao nhiêu, có chăng chủ động lại là Dược Tiên.

Đúng như Thái Cực nói nửa vạn năm cách biệc, Huyền Minh cũng không kiềm chế, đối với thê tử mình tận hứng một hồi.

Vì cả bọn Thái Cực nhục thể đều mạnh mẽ lại có thần lực chữa trị khiến cuộc hoan ái so với phàm nhân còn kéo dài. Càng là Huyền Minh bị kiềm giữ 9 vạn năm, dục hỏa kéo lên gần đến một tuần mới tắt đi.

Đến khi hoan ái mây mưa dứt, hắn cũng đem Dược Tiên đi vào Thần Ma Thái Cực Đồ của Thái Cực.

“ Thật xinh đẹp” Vừa đi vào trong Nội Thiên Địa, Dược Tiên bị cảnh sắc phía trước chú ý, quan sát một lát không nhịn được khen lấy.

Cảnh tượng hiện ra trước mắt khác một trời một vực với Kết Tinh Sơn bên trong.

Ngoài xa, núi non trùng điệp xanh mướt một màu, lại gần thấy mặt hồ phẳng lặng như gương, điểm xuyết dưới bầu trời xanh, giống như hạt minh châu màu lấp lánh vô cùng đẹp đẽ, gần hơn nữa, cây cối um tùm, hoa tươi thơm ngát, chim hót véo von, vô cùng êm tai.

Xa xa là núi non xanh biếc, gần là hồ nước trong veo.

Trăm hoa đua nở khoe sắc, tỏa ra mùi thơm dìu dịu, say đắm lòng người.

Trong đám hoa cỏ um tùm điểm xuyết rất nhiều những loài cây quả vô danh.

Các loài cây quả không hề giống nhau, tuy nhiên cành lá đều xanh mướt, giống như được điêu khắc bằng lục ngọc, bảo quang mờ ảo lấp lánh, trên cành mọc ra các loại quả nhiều màu sắc, mùi thơm ngon, khiến ai nấy chảy nước miếng.

Dược Tiên thần thức tản ra ngoài, rất nhanh phát hiện nơi đây giống như một thế giới mới, núi non, sông ngòi, bình nguyên, gò đồi, cơ hồ đủ cả, vùng thiên địa mênh mang này không biết rộng nhường nào.

Nơi nào cũng thấy hoa thơm cỏ lạ, cảnh sắc tươi đẹp giống như trong cõi mộng, đúng là một vùng đất lành.

“ Mặc dù đã nghe chàng nói! Song nhìn thấy được cũng khiến thiếp rung động, chẳng khác gì thế giới bên ngoài cả, mặt trời, mặt trăng, sao trời, đồi núi, sông ngoài, đều là chân thật” Dược Tiên đưa mắt quan sát khắp nơi, nhìn lên trời đêm vô ngần tinh tú cùng một khỏa mặt trăng mà cảm thán.

Nàng từ Huyền Minh mà biết Thái Cực khai sáng ra thiên địa, nhưng tận mắt chứng kiến cũng để nàng rung động.

“Đi thôi! ta mang nàng đi dạo” Huyền Minh nắm lấy eo nhỏ mang Dược Tiển rời đi.

Dược Tiên ngắm lấy cảnh sắc bên dưới thưởng thức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK