Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáu ngày lại qua, đêm tối buông xuống, hoang vắng sa mạc.

Gió lạnh thổi qua cồn cát, trong hoang vắng mênh mông sa mạc, một tòa quỷ dị thành trì yên lặng trong đêm.

Tòa thành trì này cực kỳ quỷ dị, bởi hắc khí lượn quanh quỷ dị thành trì.

Đáng sợ hơn tại dưới thành trì, người đi lại bên trong động tác không lưu loát, có chút cứng ngắc như con rối. Mà gương mặt mỗi kẻ tựa như đã chết qua nhiều năm, đôi mắt ai nấy đều đỏ lòm đáng sợ.

Quỷ thành là tên của tòa thành này, là tòa thành có hung danh hiển hách, Nhân tộc người nghe được mà kinh sợ.

Chủ thành lại càng không phải nhân vật đơn giản, là Thần Tộc cao thủ, Thập Hình.

“ Anh bạn, rốt cuộc thì còn bao lâu nữa?” Quỷ thành bên trong, Thập Hình có mặt trong một gian địa lao nhìn về một gã tóc bạc nhân loại bị xiềng xích, không vui hỏi lấy kẻ bị giam.

Gã nhân loại này không ai khác là Đại Kiếm Sư Tử Vũ, tại 5 năm trước sau khi cùng Trụ vương Tử Thụ chiến Thiên thất bại, được Thập Hình đem về sau đó cho thuộc hạ cứu giữ lấy một mạng.

Thập Hình hiếu chiến, hắn chỉ có một mục đích đó là chiến đấu với kẻ mạnh, thường hay đi bắt nhân loại kẻ mạnh nhốt vào trong ngục lao. Cứ mỗi đêm trăng tròn lại để bọn chúng chiến đấu, giành lại tự do trước hắn.

Mà Tử Vũ là nhân loại mạnh mẽ nhất một trong, có thể cùng Thiên chiến, một kẻ mạnh như y hắn khao khát cùng y lần nữa tái chiến. Cho nên mấy năm nay vẫn một mực chờ đợi, chờ Tử Vũ khôi phục lại lực lượng cùng hắn tái chiến.

“ Khi nào thời cơ tới ta sẽ cho ngươi biết” Tử Vũ hờ hững đáp lại.

Thập Hình đáp : “ vậy thì tốt! Đấu với ngươi, những kẻ còn lại không phải là đối thủ của ta.”

Nói xong Thập Hình rời đi khỏi ngục giam.

Tử Vũ không một chút để ý, lại bắt đầu tu luyện Luyện Khí Thuật.

Từ năm năm trước sau khi thất bại trước Thiên, dù Thập Hình một tay trợ giúp nhặt về một mạng nhưng toàn bộ võ công của Tử Vũ đều bị phế. Nhưng Tử Vũ là kẻ kiên cường gan góc, không bao giờ chùn bước trước vận mệnh.

Võ công bị phế, Tử Vũ luyện lại từ đầu.

Trong ngục tối Tử Vũ có rất nhiều thời gian, từ từ trải chuốt khôi phục lại kinh mạch sai loạn. Đã từng phân tán luyện khí, một chút một chút từ từ hồi phục trở lại.

Lần nữa luyện lại, trở lại với sự khởi đầu Tử Vũ có sự lĩnh ngộ mới. Kiếm mà Tử Vũ ngưng luyện thành còn mạnh hơn trước kia, càng thêm ngang ngược mà cường đại.

Trải qua năm năm trong ngục tối, Tử Vũ chuyên tâm tu luyện gần như đạt đến cảnh giới quên mình. Đến hôm nay Luyện khí Kiếm dày công khổ luyện cũng gần đến bước thành công.

“Chỉ còn một chút nữa thôi, kiếm ta luyện lần này phải giết được Thần” minh tưởng luyện khí bên trong, Tử Vũ tự cổ vũ mình, ý niệm điều động ghép nối lấy những mảnh ghép cuối cùng của Kiếm mà hắn ngưng luyện.

Nhưng những miếng ghép cuối cùng còn khó gấp trăm ngàn lần so với trước, Tử Vũ muốn luyện đến cuối cùng mới quyết đấu với Thập Hình, kiếm của hắn lần này là muốn giết một kẻ- Thiên.

Song đêm nay, một nhóm khách bí mật đi đến Quỷ thành đã làm cho kế hoạch của Tử Vũ bị phá hỏng.

“Tòa thành này hòa thành bên trong tất cả mọi người nhận lấy nguyền rủa, bọn hắn sau khi chết vẫn như cũ duy trì năng lực hoạt động, biến thành từng đầu quái vật. Không có bất kỳ cái gì tri giác, mỗi khi đêm trăng tròn đều sẽ phát cuồng” cởi tại Bát Tý Phi Nguyên phía trên, Phục Hy thở dài rồi phổ cập kiến thức cho cháu ngoại mình Vũ Canh.

“ Thật là độc ác” Vũ Canh nhịn không được nói.

Khương Thượng đồng ý : “ toàn bộ con dân trong thành đều không thoát khỏi, chả trách nó còn có tên là người chết chi thành”

“Trước kia họ cũng là người, có máu có xương, sau khi bị chú văn đáng sợ nhất hạ lên thì biến thành thây ma uống máu bất tử. Ngay cả thần đối mặt với chúng cũng đều thấy sợ hãi” Vân Trung Tử cảm thán.

“ Hả?” Lưu Si đám người giật mình khó tin.

A Lam giải đáp : “ mấy chục năm trước, Quỷ Thành vốn rất phồn vinh, đó là nơi lữ khách và thương nhân thường xuyên ghé qua để nghỉ ngơi giữa sa mạc. Chủ nhân của thành thị này là một vị thần rất hiền lành, ông ấy được mọi người rất yêu quý. Bởi ông ấy đối xử hòa nhã với mọi người, chưa từng xem họ là nô lệ. Ông ấy chính là Thập Hình bây giờ”

“ Cái gì?” Vũ Canh đám người nghe xong khó tin kinh hô, bọn họ không nghĩ ác độc tàn ác Thập Hình mấy mươi năm trước còn có một mặt như vậy.

Phục Hy thở dài rồi nói : “ sự nhân từ của Thập Hình đối với con ngươi đã khiến Thiên nổi giận. Ông ấy ra lệnh cho Tâm Nguyệt Quy tới để xử phạt Thập Hình, sự trừng phạt đáng sợ đó là Vong Giả Chi Ấn”

“ Trong đêm trăng tròn, mọi người trong thành trấn đều tự bốc cháy. Đau đớn cực độ, thê thảm vô cùng. Tiếng gào thét của họ, truyền xa đến mực ở tận Thần Vực vẫn còn nghe thấy.”

“Thân thể của họ sau khio bị đốt cháy thì không còn thuộc về thế giới này nữa. Linh hồn của họ vĩnh viễn không được yên nghĩ. Vĩnh viễn không cảm nhận được sự ấm áp của thế giới. Đến cả địa ngục cũng từ chối tiếp nhận bọn họ. Trải qua đêm đó, Thập Hình hoàn toàn thay đổi. Hắn trở thành một con quái vật đáng sợ.”

Nghe xong Vũ Canh cảm thán : “ chuyện này đúng là không thể tin được, Thập Hình thì ra là một vị thần hiền lạnh, nhân từ và khôi ngô tuấn tú”

“ Ukm! Thật không dám tin” Đám Khương Thượng gật đầu tán đồng.

Vân Trung Tử chen vào : “ Vong Giả Chi Ấn đã thay đổi tinh thần hắn, khiến hắn trở thành một con quái vật chỉ biết tới chiến đấu”

Nhờ có Vong Ấn Chi Giả, Thập Hình có được thực lực cường đại, để cho địch nhân tuyệt vọng chính là bất tử chi thân.

Vô luận bị giết chết bao nhiêu lần hắn đều có thể sống lại. Và đắm chìm trong giết chóc, hắn từ khi bị gieo xuống Vong Ấn Chi Giả bản năng thôi thúc chỉ có chiến đấu, hắn cũng là người truy giết Thần Ẩn Bộ nhiều nhất.

“ Hóa ra là thế, chuyện sau đó thì ta biết rồi, Thập Hình được phong làm Đại Thần chuyên đi săn bắt phản thần” Vũ Canh tiếp vào.

A Lam gật đầu nói : “ đúng ! đó chính là truyền thuyết về Liệp Thần Chi Thần”

“ Nói chuyện phiếm thế là đủ rồi, chúng ta chia nhau ra xâm nhập Quỷ Thành, mau cứu lấy Tử Vũ thúc thúc của con, nhớ tránh cùng bọn thây ma va chạm, ta sẽ cầm chân Thập Hình” Phục Hy nhìn Quỷ thành đã ở dưới Bát Tý Phi Nguyên cắt lời.

“ Vâng!” Vũ Canh gật đầu sau đó nhảy xuống bên dưới Quỷ thành.

Hắn cùng đám bạn bè mình và Thần Ẩn Bộ đi đến Quỷ thành là nhận được một cái đáng tin cậy tin tức, Đại Kiếm Sư Tử Vũ đang ở Quỷ thành. Thế là Vũ Canh sau mấy ngày tu luyện liền đưa ra ý định đến cứu thúc thúc mình.

Sau khi bàn bạc, Phục Hy đồng ý cho người đi ứng cứu. Đội ngủ ứng cứu trừ hắn có thêm Vân Trung Tử và A Lam, ngoài ra còn có đám Lưu Si.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK