Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu trước kia nàng trong đầu chỉ nổi lên ý nghĩ gả cho Thiên Trạch thì bây giờ suy nghĩ đó càng lớn hơn.

Dung mạo tuấn lãng, thực lực cao cường lại có thể xông vào Cốc Tử mộ, rất phù hợp với nàng chọn lang quân tiêu chuẩn.

“ Nàng vừa rồi thi triển là Huyễn Mặc Thần Công của Lâm thị?” Thiên Trạch cố tình hỏi.

Lâm Thủy Dao nhẹ gật đầu, đáp : “ ta là Lâm Thủy Dao”

“Kỳ lạ” Thiên Trạch đem tay sờ cằm trang một bộ nghi hoặc.

Lâm Thủy Dao thấy vậy truy hỏi : “ có gì kỳ lạ? “

Thiên Trạchlàm bộ không biết mà hỏi :“Theo ta được biết thì trấn giữ tầng này là Kỳ Lân gia tộc mới phải, theo ta biết Lâm Thủy Dao là đại tiểu thư của Mặc Công thành không thuộc người Thủ Mộ, phòng này lại trang trí Hỉ sự, Kỳ Lân gia chủ Độc Cô Giản tính niên kỷ cũng đã ngủ tuần hơn, luận thân phận thế gia Lâm thị không thể nào đồng ý mối hôn sự này”

Lâm Thủy Dao nghe xong thầm nói : “ hắn lẽ nào không biết chuyện ta bị Mộ Dung Diệp lừa vào đây ư? Từ khi 10 năm trước Độc Cô Giản bị chặt Kỳ Lân Ti cũng không tiếp tục thủ mộ Cốc Tử nữa rồi!”

Suy nghĩ vừa lóe lên, nàng lại đi vài bước nói : “ ngươi đến Cốc Tử mộ lẽ nào không biết chuyện của ta ư? Lẽ nào ngươi từ nước khác đến?”

“Bách Việt” Thiên Trạch đáp.

Bách Việt nằm phía nam nước Sở, Bắc Ly cùng Hàn cách Đại Chu cực kỳ xa, nhưng Cốc Tử mộ 10 năm trước gây ra động tĩnh không nhỏ hiển nhiên các thế lực trên trung nguyên cùng các nước đều biết.

Mà Thiên Trạch đến từ vùng được cho là man di đó để cho Lâm Thủy Dao khá bất ngờ, càng hiểu ra được một phần vì sao hắn lại không rõ ràng chuyện của nàng.

“ 10 năm trước Mộ Quỷ Tử vào Cốc Tử mộ chặt đi cánh tay của Độc Cô Giản, từ đó Độc Cô Giản về gia tộc dưỡng thương. Nơi này là con hắn Độc Cô Mạc thủ hộ, ta là bị Mộ Dung Diệp lừa hôn đến xem mắt” Lâm Thủy Dao cất lời giải thích cũng nói rõ tình trạng của mình cho hắn biết.

Thiên Trạch nhẹ gật đầu, nói : “ thì ra là vậy ư! vậy Độc Cô Mạc đâu rồi?”

“ Ta không biết! khi ta đến thì y mất tích, chỉ có cái bức tượng quỷ này” Lâm Thủy Dao nghe đến tên kia tức giận hơn.

“Vừa vặn ta đi vào nơi này, chi bằng kết cái thiện duyên, ta đưa cô nương ra ngoài Cốc Tử mộ.” Thiên Trạch miệng thì nói nhưng nguyên thần điều động, thần thức thả ra xuyên qua bức tường đá.

Theo thần thức xuyên nhập vào sâu hắn phát hiện phía sau bức tường đá là một cái thạch thất khác, tại đây có một cái nam tử đang đã tọa luyện công.

“ Kỳ Lân Ti muốn thành phải 3 năm đồng tử thân, Độc Cô Mạc quả nhiên trốn ở phía sau nơi này” Thiên Trạch thầm nói, hắn thu hồi thần thức cũng không đả động gì tên này.

“ Ukm!” Lâm Thủy Dao gật đầu vui sướng, có thể đi ra khỏi cái nơi quái quỷ này nàng làm sao không vui cho được.

Nhưng vừa đi được mấy bước lại dừng lại, ngập ngừng nói : “ cái kia....!”

“Lâm tiểu thư còn có chuyện gì khó xử ư?” Thiên Trạch dừng bước, hỏi.

Lâm Thủy Dao sao không muốn đi ra khỏi cái Mặc Trì điện này chứ, bất quá nàng có
một chuyện khiến nàng khốn nhiễu, chỉ cần giải quyết chuyện này nàng không còn gì để vướng bận nữa, nói : “ Mặc dù ta chỉ đến đây xem mắt. Nhưng người ngoài đều tưởng ba năm nay ta đã gã cho Độc Cô Mạc. Nếu ra như vậy ta sợ người ta đồn đãi lung tung.”

Thời đại này địa vị quyết định rất nhiều vấn đề, mà Lâm Thủy Dao là đại tiểu thư của Mặc Công thành xuất thân danh môn, thân phận tuyệt không nhỏ.

Chuyện nàng được Mộ Dung Diệp mời đến xem mắt ở Cốc Tử mộ đã qua đi 3 năm. Tin này đã truyền ra ngoài rồi. Cho dù nàng thật sự không thấy Độc Cô Mạc 3 năm, nhưng người ngoài nhìn vào không phải là nàng vừa ý với Độc Cô Mạc, chấp nhận hôn sự này nên mới ở lại nơi này 3 năm không ra sao?

Nữ tử thời đại này không có quá nhiều quyền lợi, chiếm quyền chủ đạo chi phối thế giới này vẫn là nam nhân.

Lâm Thủy Dao cũng không khác gì, nàng chẳng qua tốt hơn rất nhiều nữ tử đó là sinh tốt một cái thế gia.

Tuy thân phận cùng địa vị không nhỏ, nhưng cọc hôn sự với Kỳ Lân gia tộc đối với thế đạo này mà nói hết sức bình thường, trong mắt nhiều người Lâm Thủy Dao đã là con dâu của Kỳ Lân thế gia.

“ Việc này ư?” Thiên Trạch lấp lửng nói.

Lâm Thủy Dao len lén nhìn Thiên Trạch rồi nói : “ kỳ thực trước đây không lâu, ta có nói nếu còn nhìn thấy nam nhân nào nữa, thì sẽ gả cho người đó. Ta gã cho người không thích. Tái giá là điều dễ hiểu, người khác cũng không còn gì để nói”

Thiên Trạch cười nói : “ nàng là nhìn trúng ta rồi”

Lâm Thủy Dao có chút xấu hổ song không có từ chối, nhẹ gật đầu rồi nói : “ ngươi là người ta nhìn trúng, sau này là phu quân mà ta chọn”

“ Ha ha” Thiên Trạch cười một cái, rồi nói : “ nàng còn không biết gì về ta, không sợ mình chọn nhầm ư? Nhất là hiện giờ ta đang bị rất nhiều người truy sát, rất nhiều người muốn ta chết”

Lâm Thủy Dao nghe vậy có chút thất thần, nhẹ cắn môi rồi nói : “ ngươi có thể nói cho ta biết về ngươi không?”

“ Ta xuất sinh dòng dõi đế vương Bách Việt, năm xưa vì sai lầm ngu xuẩn mà bị Hàn An tính kế kéo họa hoạn đến nước nhà, ta chính là phế thái tử Thiên Trạch” Thiên Trạch từ tốn cất lời.

“ Ah!” Lâm Thủy Dao thốt lên một tiếng, nàng không nghĩ phu quân nàng chọn có lai lịch như vậy, đồng thời cũng hiểu ra vì sao cái tên Thiên Trạch nghe lại thấy quen, bởi nàng trước đây cũng nghe nhắc qua kẻ này.

Đồng thời nàng cũng đã rõ vì sao lại có nhiều kẻ muốn giết y, thái tử Bách Việt còn sống đối với ba nước xâm chiếm Bách Việt mà nói là một cái mầm họa cần phải trừ.

“ Kỳ thực chuyện nàng bận tâm không cần để ý, lấy Lâm thị thế gia đủ sức dẹp đi nàng băn khoăn vấn đề, chỉ cần đi ra nói rõ chuyện phát sinh trong này là được.” Thiên Trạch xoay người, vừa đi vừa nói.

Lâm Thủy Dao nhẹ cắn môi, dậm chân một cái đi theo Thiên Trạch.

“ Ngươi thấy ta thế nào?” Cướp đến trước Lâm Thủy Dao dò hỏi.

Thiên Trạch đáp : “ mỹ nhân như hoa, xinh đẹp động lòng”

Lâm Thủy Dao nghe được hài lòng, lại hỏi : “ vậy ngươi sao không thích ta?”

“ Nàng làm sao biết ta không thích nàng đây?” Thiên Trạch hỏi ngược lại.

Lâm Thủy Dao nghe được có chút ngượng ngùng lẫn vui sướng, sau đó đi lại gần đem tay bắt lấy tay hắn : “ đã ngươi thích ta, ta cũng thích ngươi, sau này ngươi chính là phu quân của Lâm Thủy Dao ta”

Thiên Trạch chỉ chờ có thế, đem tay ôm lấy eo nhỏ của Lâm Thủy Dao bế lên, kiều tiểu thân hình bị hắn dễ dàng ôm gọn, nói : “ sau này nàng chính là vương phi của ta”

Lâm Thủy Dao muốn dáng vóc có dáng vóc, muốn dung mạo có dung mạo gia thế không nhỏ, hơn nữa hắn ký ức cũ trong cũng yêu thích lấy nàng. Là một cái thông minh, linh động, hoạt bát, hơn nữa dám yêu dám hận, tâm địa thiện lương, có tri thức hiểu lễ nghĩa thiên kim tiểu thư.

Mỹ nhân có lòng hắn cũng có dạ, dù sao hắn thế giới trước cũng không phải là cái ăn chay à.

Lâm Thủy Dao phương tâm lại xao động, càng nhiều hơn là mật ngọt.

Lâm Thủy Dao dung mạo xinh đẹp xuất thân thế gia, tới cửa cầu hôn sự tuyệt đối không ít. Nhưng nàng từ nhỏ đã thông minh hoạt bát, được cha ông chiều chuộng dưỡng thành một bộ nghịch ngợm tùy hứng.

Chỉ cần nàng không thích khó ai có thể ép nàng được, việc lấy chồng đồng dạng nàng chọn người mình thích tuyệt không theo việc môi chước sắp đặt của bậc sinh thành, là cái dám yêu dám hận người.

Xích Mi quân Thiên Trạch xuất hiện trong Cốc Tử mộ, bất luận thân phận dung mạo võ công đều là nhân trung long phượng, khi nghe được nàng quẩn bách tình cách cũng không có thừa cơ kiếm lợi, ngắn ngủi chung đụng nàng đã thích cái nam nhân này.

“Chàng! Chàng buông ta xuống!” nàng đã nhận định Thiên Trạch cũng nghe hắn nói, cho nên xưng hô cũng được Lâm Thủy Dao thay đổi, ngữ khí như muỗi một dạng.

Thiên Trạch không đáp, chậm rãi mang Lâm Thủy Dao đi ra Mặc Trì điện, cúi đầu.

“Ngô!” Lâm Thủy Dao bất chợt thốt một tiếng nhẹ, mặt hồng như đà điểu lên khi thấy nam nhân kia cúi sát gương mặt mình, khoảng cách gần nàng bối rối luống cuống lại đem mắt nhắm lại, trong lòng như nai nhảy loạn không ngừng, đột ngột, mềm mại cùng tê dại xúc cảm truyền lên đại não khiến nàng mụ mị.

Hàm răng bị cạy mở, đầu lưỡi Thiên Trạch tuôn vào trong bắt lấy cái lưỡi mềm mại của Lâm Thủy Dao quấn lấy, nhất thời tê dại mụ mị cảm xúc truyền lên đại não.

Lâm Thủy Dao trước giờ chưa từng trải qua việc này, đây là việc mà chỉ có thành hôn động phòng nơi phu thuê thân mật mới làm ra. Nàng bị Thiên Trạch cường hôn rồi bị cảm xúc mụ mị kia nhấn chìm, để rồi ngây ngô đáp lại.

Trong mật thất một nam một nữ an lặng đứng, tiếng hô hấp dồn dập ngày càng vang lên trong tĩnh lặng.

Cuối cùng, hô hấp mỗi lúc một khó khăn, Lâm Thủy Dao theo quán tính thoát ra kiều diễm một hôn này, mặt nàng đỏ hồng xuân tâm đập dờn cùng thẹn thùng kéo lên, lúc này trông kiều diễm vô cùng.

Có lẽ vì quá thẹn thùng nên Lâm Thủy Dao chỉ đem đầu nhỏ chôn vào lòng Thiên Trạch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK