Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần sắc của Lý Tịnh biến đổi, không còn vẻ hiền hòa như trước mà thay vào đó là vẻ băng sương sắc lạnh, lớn tiếng : “ trước khi các ngươi bước vào gia đình mới này, hãy nhớ Bắc Sơn là nơi do Thần tộc quản lý. Chuyện bên ngoài không liên quan đến chúng ta, ngay cả đến quốc vương cũng không được can thiệp vào chuyện này”

“ Các ngươi vừa trải qua cuộc chiến giữa Thương- Chu, nhưng điều này không ảnh hưởng đến hoạt động của hầm mỏ. Thần quyền là chí cao vô thượng, Thần tạo ra cho người phàm chúng ta một nơi ổn định, công việc hài hòa, thật là rất nhân từ.”

“ Thử nghĩ xem nếu không có ý chỉ của Thần, các ngươi bây giờ đang chịu nhục hình. Nhưng bây giờ các ngươi có thể bỏ xuống tất cả phiền não, vui vẻ mà làm việc. Thật mỹ miều rồi. Chúng ta phải cảm ơn Thần chứ”

“ Đương nhiên cảm ơn là không đủ, chúng ta cần gì đó thực tế cho Thần chứ”

“ Làm việc đi, nhiệt tình vui vẻ mà làm việc. Dựa vào lòng cảm ơn của các người mà hãy cống hiến chút sức lực cho Thần đi biết không?”

Lại nghe phụ thân mình huyên thuyên, Na Tra lại không nhịn được : “ Oa, buồn quá”

“ Được rồi, được rồi, cũng kết thúc rồi tiểu bảo bối của ta”

Na Tra làm nũng : “ phụ thân, con muốn chơi trò chơi săn bắn”

“ Được được...” Lý Tịnh xoay người mang theo con trai mình rời đi, được mấy bước lấy lớn tiếng : “ Chủ quản, hãy đem chúng vào nhà mới đi”

Cửa lớn Bắc Sơn rộng mở, phát ra một tiếng kêu vang lớn, để lộ một cái thông đạo dài sâu thoáng đảng phía trước.

Dưới hiệu lệnh của đám quân sĩ, từng nô lệ xếp hàng di chuyển rồng rắn mà đi vào, thỉnh thoảng lại có quân sĩ cầm đuốc canh giữ nghiêm cẩn.

Đi chừng hai ngàn bước, ở bên trái một cái nhóm quân sĩ tụ tập lại, mỗi kẻ nô lệ bước vào đều bị điều đến nơi này, hai vai bị quân sĩ tóm giữ chặt.

Một tên hán tử đứng bên cái chảo lửa lớn, cầm một cây kim loại dài được nung cháy, sau đó sống sờ sờ in lên bả vai gả nô lệ nam kia.

“ Xèo xèo”

Da thịt cháy khét, kim loại nóng bỏng đem nhục thể da thịt gả thiêu đốt, nhiệt lượng nóng bỏng tản phát ra, lớp da nháy mắt sưng đỏ bởi cái miếng nóng bỏng bị nung cháy kim loại kia.

Gả nô lệ vùng vẩy, miệng la hét bởi đau đớn nhưng không tài nào thoát ra được, rất nhanh theo cái thanh kim loại kia lấy ra, bả vai của hắn chổ bị thiêu đốt, làn da sưng tấy đỏ một vùng, trên đó có để lại dấu ấn văn tự.

Đây là ấn ký nô lệ, bắt cứ nô lệ nào được đưa đến đều phải trải qua cả, bất luận tuổi tác già trẻ đều không khác biệc gì.

“ Đau quá, đau quá sao lại làm vậy” Bạch Thái thân hình run rẩy, cái gương mặt thanh tú trắng bệch bởi đau đớn từ vai trái được in lấy dấu ấn nô lệ.

“ Chúng coi chúng ta là súc sinh, đóng dấu là bình thường” A Cẩu đi phía trước một tay ôm bả vai, thanh âm phẩn hận nói.

“ Thật vậy sao? chủ nhân của khoáng trường này có vẻ rất lương thiện mà” Bạch Thái nhớ lại những gì Lý Tịnh nói trước đây, lên tiếng.

A Cẩu đáp : “ lão khốn đó nhìn thì biết không phải là người tốt, nơi này ăn thịt người đấy tốt đẹp gì”

“ Ồ sau lại hết đau rồi” Bạch Thái đột nhiên thốt lên, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc nhìn về cánh tay của mình vị trí dấu ấn nô lệ, cơn đau buốt âm ĩ hoàn toàn biến mất.

“ Hết đau, muội cũng như vậy ư?” A Cẩu đồng dạng đưa mắt nhìn về cánh tay mình, cảm nhận rõ được cơn đau đả mất, lại nghe Bạch Thái mà hỏi dò.

“Kỳ quái, biến mất rồ, cơn đau không còn” tên to béo đi phía sau thốt lên

Một tiếng nhỏ “ Suỵt” vang lên ngay trong đầu đám người, làm cho Bạch Thái sáu người đồng loạt đem mắt nhìn về một chỗ.

Ánh nhìn rơi vào một người, chính là cái gả nam tử cường trán hôn mê nhốt chung cùng bọn họ trong củi.

“ Đừng để người khác chú ý vào” cao lớn thân ảnh nam tử nhỏ giọng, lại cất bước đi lên phía trước, chậm rãi cất bước đi ngang qua cầu treo.

“ Là hắn làm” Sáu người trong đầu đồng loạt suy nghĩ đến, ánh mắt nhìn về cái gả nam tử kia ánh mắt tràn đầy khó hiểu lẫn cảm kích cùng tò mò.

Thông đạo điểm cuối là một cái rộng rải lớn vô cùng hang động, giống như ruộng bậc thang chia làm các tầng khác nhau. Duy nhất một cột chống trụ trong hang, là một cái tháp lầu gỗ to lớn đến hai chục chục người ôm mới hết.

Tháp trụ cao mấy trăm mét, ăn thông lên trên, nơi này giống hệt như một cái núi bị dào khoét bên trong vậy.

Tại các tầng bậc trên đó, nô lệ cũ đang tất bậc làm việc, kẻ cầm cuốc xẻng, kẻ mang trên lưng cái gùi.... già trẻ đủ các lứa tuổi làm việc dưới sự cai quản của những kẻ trưởng nhóm nô lệ.

“ Ê các ngươi qua đây một chút được không?” một tên trưởng nhóm nô lệ, vóc người vạm vở lưng trần quần cộc, nhìn thấy nhóm người A Cẩu di chuyển vỗ tay kêu : “đúng chổ này”

Bảy người đi đến trước.

“ Mới đến hầm mỏ nhất định sợ chứ, đừng lo có ta chăm sóc cho các ngươi, nhất định sẽ không sao”Gả quản đốc nô lệ gương mặt tươi cười thân thiện.

Y lại nói : “ ta là lão Thái, là bạn tốt của các ngươi. Từ hôm nay ta là người hướng dẫn cho các ngươi làm sao thích ứng với cuộc sống ở đây. Chỉ đạo cho người mới là nhiệm vụ của chủ quản... Chuyện này là để cho các ngươi làm việc vui vẻ”

Bảy người im lặng không nói.

Chủ quản Thái nói tiếp : “ không sai! Bản thân ta cũng là tù binh như các ngươi, nhưng ta.... coi đây.”

Nói đến đây y đưa vai trái mình ra, trên tay ngoài trừ văn tự ban đầu ra còn thêm một văn tự khác nữa, y nói rằng : “ đây là dấu ấn nô lệ thượng đẳng, chỉ có những người cống hiến lâu năm mới có được vinh quang này.”

“ Ha ha.... nhưng các ngươi đừng sợ, chỉ cần trải qua sự nỗ lực, các ngươi vẫn có cơ hội làm được”

Lão Thái thao thao bất tuyệt nói : “ trước đây, ta cần phải nói quy định ở nơi này. Hãy nhìn xem cái chuông đồng bên tay phải. Ở đây ăn cơm nghỉ ngơi làm việc đều nghe theo hiệu lệnh của cái chuông”

“ Các ngươi biết không hầm mỏ Bắc Sơn có thể nói là lớn nhất nhì đó, có mấy vạn người làm việc, cho nên mọi việc đều phải có thứ tự không được loạn.”

“ Hey! Đừng có ũ rũ mặt mày như vậy chứ, chỉ cần các ngươi đồng lòng kinh doanh của hầm mỏ được thuận lợi. Vậy cuộc sống của các ngươi cũng từ từ mà tốt lên”

“ Cần cù! cần cù! cần cù! Cùng nhau thiết lập một tương lai tốt đẹp nào. Được rồi bắt đầu đi”

Những lời của hắn chẳng qua đều là lời nói dối mỹ miều, lừa gạt vổ về những tân nô lệ mới vào mà thôi.

Rất nhanh toàn bộ những tân nô lệ được phân chia cho các chủ quản tiếp nhận, từ những chủ quản bọn họ đều biết mình cần phải làm gì ở nơi này cũng như quy củ ở nơi đây mà sinh hoạt.

Công việc chính đó là từ những tảng đá bên trong, dùng sức lực của mình khai phá ra ẩn bên trong đỏ như máu khoáng thạch- Huyết Thạch.

Chính là thứ mà Thiên cần Thần tộc cùng nhân loại khai thác trong 10 vạn năm qua, những Huyết Thạch có mặt trên đại địa được khai thác về đều được chuyển đết Kết Tinh Sơn.

“ Đang! Đang!!”

Bạch Thái nâng lên giống như búa đồng, dùng sức lực của mình đập lên tảng đá, hoa lửa bắn ra không dứt.

Bên cạnh là một cái gùi nhỏ trong đó đựng lấy ít ỏi màu đỏ Huyết Thạch, trừ nàng ra còn bảy tám người cùng một chổ ra sức đập lấy.

Mồ hôi thấm ướt ra trán, Bạch Thái nghỉ một chút nói : “ lão Thái nói mỗi người chúng ta cần giao đủ số lượng, giao đủ thì mới có thể ăn cơm”

A Cẩu gần bên cạnh Bạch Thái để mặc cho nàng ra sức đập, con mắt còn lại nhìn từng tảng đá nhỏ nứt ra, hỏi : “ có miếng đá nào mà chúng ta cần không?”

Tìm kiếm một hồi, A Cẩu phát hiện một viên tầm hai đốt tay, cầm Huyết Thạch lên nhìn ngắm, nói : “ cái này là cái bọn chúng muốn”

Trong đầu cẩn thận tính toán : “Trước kia ta từng nghe mẫu thân nói, cái này gọi là Huyết Thạch, tộc Thần vị những miếng đá này mà bắt chúng ta làm việc. Loại khoáng thạch này có tác dụng gì với bọn chủng nhỉ”

Đem viên Huyết Thạch bỏ vào gùi, A Cẩu nhìn Bạch Thái nói : “ ta tìm được 1 viên rồi, muội cũng mau đào đi, có lẽ chổ này sẽ có thêm đấy”

Cách A Cẩu không xa, một trong những kẻ đi cùng xe củi, xuất thân nhà thợ rèn trong thành Triêu Ca, Khương Thượng nghe được không nhịn được nói : “ Ê tên kia, bản thân không làm gì hết, mà cần cô vợ nhỏ đào giúp, có quá đáng không đấy”

A Cẩu mắt lạnh nhìn, lạnh giọng đáp : “ liên quan gì đến các ngươi”

Khương Thượng nói : “ ta không nhịn được, cô ấy là nữ nhi mà”

“ Không sao mà, muội không mệt” Bạch Thái vội nói : “ Huynh ấy bị binh Chu đánh thương nên cần nghỉ ngơi chút”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK