Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An đem mắt qua nhìn lại, chỉ thấy từng cái sáng lấp lóa đúng là kiếm, bất quá thân làm một gã Chú Kiếm Sư hắn nhìn qua là biết, những thứ này kiếm lại tựa hồ như đều không có hoàn thành.

Chỉ là phôi, có chút thì đã chế tạo hảo bảo kiếm, nhưng là lại không có bất kỳ xuất sắc chỗ, là thứ phẩm. Cái này Từ Phu Tử đúc kiếm yêu cầu còn thật cao hơn nhiều bình thường thợ đúc kiếm.

“Xem ra muốn chú thành một bả danh kiếm, không biết cần phải trải qua bao nhiêu lần thất bại.” Nguyệt Nhi kinh ngạc nói

“Nhiếp đại thúc từng nói với ta, mười năm mài một kiếm, giờ ta đã hiểu đạo lý trong đó rồi” Thiên Minh tiếp lời, trong lòng hắn có lẽ đả phát giác ra, chỉ là có lúc chính mình không muốn thừa nhận thôi.

“Ta rất sớm đã nghe nói, Mặc gia Tổ Sư Gia là người rèn đúc hiếm có trên thế gian, mà Từ gia là thế gia rèn kiếm ưu tú nhất của Mặc môn. Liên tục mấy trăm năm không ngừng nghiên cứu về thuật đúc kiếm, rất nhiều bảo kiếm danh chấn thiên hạ đều xuất phát từ tay Từ gia.” Thiếu Vũ đứng người lên thật tốt quan sát hoàn cảnh chung quanh nói, ngữ khí trong tràn đầy kính phục.

“Nghe Dung tỷ tỷ nói cha mẹ Từ Phu Tử đều là bậc thầy rèn kiếm vô cùng lợi hại” Cao Nguyệt lên tiếng.

Nghe đến đây Thiên Minh như nhớ ra điều gì lên tiếng : “ Chẳng phải Uyên Hồng của Nhiếp đại thúc không phải là mẹ của Từ Phu Tử sở tạo ra hay sao, không biết cha của Từ Phu Tử thì rèn ra thanh kiếm gì”

“ Cũng là có danh tiếng đó,chắc hai người đều đã nghe nói đến” Cao Nguyệt nói.

“ Tên gì ?” Thiên Minh, Thiếu Vũ hỏi lấy

“Là Sa Xỉ.” Đế Thiên Annói ra tên danh kiếm.

Một đôi vợ chồng, hai thanh tương khắc bảo kiếm, một thanh bị người gọi Yêu Kiếm, một thanh lại bị gọi chính nghĩa kiếm.

Uyên Hồng đời trước là Tàn Hồng, là Kinh Kha giết Tần sở dụng bảo kiếm, sát khí rất nặng, thế nhưng ở Mặc gia trong mắt là tàn sát bạo quân Doanh Chính bảo kiếm, ở Kiếm Phổ của Phong Hồ Tử càng là xếp hàng thứ hai, nói là chính nghĩa kiếm không quá đáng.

“Chưa từng nghe qua” Thiên Minh lắc đầu nói

Thiếu Vũ thì tương đối có kiến thức : “Yêu Kiếm Sa Xỉ, đó không phải là…”

“Không sai, đó chính là bội kiếm của tên xấu xa Vệ Trang tên” Cao Nguyệt liền nói, trong ký ức của nàng mà nói Vệ Trang giết chết cha nàng Yên Đan.

“Sao... sao lại thế. Hai thanh kiếm mà cha mẹ Từ Phu Tử tạo ra lại là....” Thiên Minh trong chốc lát đầu không xoay chuyển được tới.

Cao Nguyệt bổ sung :“Trở thành hai thanh kiếm đối nghịch”

Thiếu Vũ lộ ra một cái thì ra là thế biểu lộ nói: “Đúng là như thế.Giống như kiếm khách kiếm cũng có số mệnh của mình, cả hai gắn bó liên hệ mật thiết với nhau”

Có lẽ bọn hắn đối với kiếm lý giải còn chưa đủ khắc sâu, tất cả đây hết thảy cũng là nghe người khác tin đồn thôi a? Có lẽ nhiều năm sau đó bọn hắn sẽ có chính mình khác biệt lý giải a?

Lúc này, một cỗ sóng nhiệt đánh tới, ba người lui ra phía sau mấy bước, sóng nhiệt quét qua khiến cho vách núi trên đỉnh núi treo kiếm xao động, phát ra đinh đinh đương đương âm thanh tới, êm tai cực kỳ.

Thiên Minh đột nhiên lấy lại tinh thần, nói: “Thú vị thật nghe như tiếng gãy đàn vậy, đến đêm chắc là những thanh kiếm này cũng đẹp như bầu trời đầy sao vậy,Từ lão đầu thật biết tìm lạc thú”

Thiếu Vũ liền nói : “ Ngươi tưởng những thứ này dùng để chơi thôi à”

“Vậy là gì cái gì?” Thiên Minh không biết nguyên do hỏi.

“Tuy ta không hiểu về rèn kiếm, thế nhưng ta từng nghe mấy vị thợ rèn trong quân của cha ta kể? Muốn một thanh kiếm tốt phải dựa vào lò lửa, chất liệu thủ pháp quai đập, thậm chí có liên quan đến khí trời thời tiết, ngoại trừ độ sắc bén của kiếm, người rèn còn phải xem xét thanh âm khi nó va đập, độ sáng của thân kiếm, để phán đoán xem trong quá trình đúc kiếm, nó đả rơi vào trạng thái tốt nhất hay chưa.” Thiếu Vũ lên tiếng.

“ Ukm!” Đế Thiên An nhẹ gật đầu tán đồng.

Hắn bản thân là đúc kiếm một tay hảo thủ, cho nên kiến giải so với mấy tiểu quỷ này hơn nhiều. Nhiều năm nay hắn chú tạo ra không ít thanh kiếm tốt, đem những thứ binh khí mà hắn thấy qua trên phim ảnh đều chế tạo ra. Có khi đem ban thưởng cho thuộc hạ, có khi lại đem cho tiểu quỷ nhà hắn dùng.

Thiên Minh lắc đầu, lấy hắn đơn giản đầu là nghe không rõ Thiếu Vũ lời, nói :“ Ta nghemà nhức đầu, có thể thấy ngươi lại khoác lác.”

“Những điều Thiếu Vũ nói là thật đó.” Nguyệt Nhi ở bên cạnh giải thích : “Trước kia phụ vương ta cũng thích sưu tầm danh kiếm, ông ấy đả triệu tập rất nhiều thợ rèn kiếm tài ba để đúc kiếm. Lúc ta còn nhỏ cũng từng trải qua nghe bọn họ nói như thế.”

“Ồ” Thiên Minh lúc này mới tin.

Thiếu Vũ lại nói tiếp :“Nếu thiếu một trong những điều kiện vừa nói,từ khi rèn ra cũng chỉ là một thanh kiếm tầm thường, chứkhông thể được liệt vào những danh kiếm trong Kiếm Phổ”

Lại là một cái mới danh từ xuất hiện tại bình minh não hải, Thiên Minh hiếu kỳ : “Kiếm Phổ, đó là gì vậy?”

“Không hiểu chứ gì! đó là do vị Tướng Kiếm Sư nổi danh nhất nước Sở chúng ta Phong Hồ Tử đã bình giám các loại bảo kiếm, rồi sau đó xếp hạng chúng.” Thiếu Vũ giải thích cho Thiên Minh tường tận : “ Ví như xếp thứ sáu Tuyết Tễ ở Đạo Gia vốn là tín vật các đời chưởng môn, từ khi bọn họ phân ly thành hai phái thì nó do hai phái thay phiên nhau tiếp quản.”

“Xếp thứ ba là Thái A hiện giờ là bội kiếm của Phục Niệm tiên sinh, chưởng môn Nho Gia.Mỗi thanh kiếm đều có một câu chuyện rất dài như Thủy Hàn Kiếm của tiền bối Cao Tiệm Ly xếp thứ bảy trong kiếm phổ. Uyên Hồng của đại thúc ngươi xếp thứ hai”

“Ha ha ha. Vẫn là đại thúc lợi hại” Thiên Minh nghe được Uyên Hồng thời điểm, không cưỡng nổi đắc ý nói.

Vốn đang im lặng nãy giờ Đế Thiên An nhìn Thiếu Vũ tôn kính Kiếm Phổ do Phong Hồ Tử như vậy, lắc đầu nói : “ Kiếm Phổ, thứ vớ vẩn đó chỉ xem cho biết được rồi mở mang kiến thức thôi, thứ hạng do Phong Hồ Tử bày ra căn bản quá phiến diện chỉ xem cho biết là được rồi”

Thiếu Vũ mày nhíu lên hắn xuất thân đất Sở mà Phong Hồ Tử bài ra Kiếm Phổ để cho thiên hạ bảy nước công nhận, chẳng khác nào vinh dự cho người Sở cả hơn nữa danh tiếng của Phong Hồ Tử vang vọng các nước.

Ẩn ẩn không thích bất mãn : “ Tiên sinh lời ấy có quá lời hay không, Phong Hồ Tử tiền bối chính là đệ nhất Tướng Kiếm Sư danh kiếm mà…”

Hắn chưa nói hết đã bịĐế Thiên An giơ tay cắt lời, quay sang nhìn Thiên Minh Nguyệt Nhi nói : “ Không phải những lời tiền bối, tiên hiền hay đức cao vọng trọng đã đúng. Hiện tại ba đứa còn nhỏ bất cứ việc gì nghe được, thấy được nhận được đều phải dùng não phán đoán điều đó là đúng hay sai, chứ không phải mọi chuyện cứ theo số đông phán đoán mà theo”

Nhìn Thiên Minh mờ mịt, hắn đem tay vươn lên đầu Nguyệt Nhi cười nói : “ Người có thất tình lục dục lại tham sân si quấn thân, Phong Hồ Tử hắn là người trần mắt thịt, thế giới này danh kiếm nhiều vô số ít thì tám trăm nhiều thì gần vạn. Vũ khí được tạo ra chính là sát nhân hay phòng vệ, Kiếm Phổ chỉ có 300 thanh vậy còn rất nhiều thanh còn lại đều yếu kém sao”

“ Ờ!” Thiên Minh cái hiểu cái không gật đầu.

Đế Thiên An tiếp tục nói : “ Mặc Mi do tổ sư Mặc Địch tạo ra là lịch đại Cự Tử tín vật có thua kém sao? Trấn Nhạc kiếm trên tay Nhân Thần Lý Mục đây? Trên tay ta Thiên Tịch so với Thập Đại Danh Kiếm chỉ hơn không kém.”

Thiên Minh đầu lại lay không ngừng, bởi có quá nhiều tên gọi mới xuất hiện để hắn không tài nào hiểu được.

“Đời hắn thấy được bao nhiêu thanh đi được bao nhiêu nơi, bỏ qua vô số thanh kiếm tốt, chỉ vì hắn không gặp nên không biết được chứ không có nghĩa là ba trăm thanh kiếm trên Kiếm Phổ kia mới tốt nhất.”

“ Ân” Lời Đế Thiên An vừa dứt, ba người nhẹ gật đầu, mặc dù rất nhiều thứ Đế Thiên An nói nhất thời vẫn chưa hiểu hết được, nhưng nghe ra rất có đạo lý trong đó.

Đế Thiên An đem tay xoa đầu Nguyệt Nhi nói : “ Kiến thức mở mang trí tuệ giúp cho ta nhận biết được nhiều thứ, cần có nhận định kiến định của mình chứ không phải ai nói cũng nghe, nhở đâu lời đó là sai thì thế nào.”

“Giống như Kiếm Phổ mà Phong Hồ Tử xếp hạng Cự Khuyết ở vị trí thứ 300 lại trong tay Hắc Kiếm sĩ Thắng Thất lại một đường nhảy lên đến 29. Như vậy xếp hạng Kiếm Phổ của Phong Hồ Tử dựa vào đâu căn cứ?Nếu đã xếp hạng tại sao lại dễ dàng thay đổi như vậy?”

Ba người nghe đến đây đồng loạt gật đầu cũng đồng ý với quan điểm của Đế Thiên An, đúng như vậy đả bài danh đứng chót lại nhảy lên vị trí 30. Như vậy xếp hạng bài danh mà thay đổi như vậy có đáng tin sao.

“ Cự Khuyết là Âu Dã Tử năm kiếm một trong cùng với Thuần Quân, Ngư Trường, Trạm Lô, Thắng Tà là năm thanh kiếm nổi danh hơn cả Việt Vương Bát Kiếm. Nhưng xếp hạng lại lung tung rất nhiều điểm mâu thuẫn.”

Đế Thiên An lại tiếp tục lên lớp mở mang kiến thức cho ba người : “ Hôm nay cũng rảnh rỗi để cho ba ngươi mở mang kiến thức một chút cũng được, về danh kiếm thiên hạ”

Ba cái đầu nhỏ lần nữa gật đầu, hứng thú biểu hiện trên gương mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK