Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ phía sau thân ảnh đám người Trương Lương nhanh chóng hiện ra.

“ Những chuyện này ta đã biết cả rồi” Yên Đan nói xong sau đó chậm xoay người, hắn hướng mấy cái phản Việt người kia, hỏi : “ Tiêu Dao huynh, Tử Phòng, Trần huynh, Cửu Nạn sư thái, Hồ huynh, Tinh Vũ các người thấy thế nào?”

Đạo gia có rất nhiều môn phái trên trung nguyên, nào là Thiên Sư phái, Long Hổ sơn, Mao Sơn phái... nhưng nói về chính thống nhất trong Đạo gia thì phải nói đến mạch Lão Tử truyền xuống, Thiên Nhân hai tông.

Mà Tiêu Dao Tử chính là chưởng môn Nhân tông, hiện giờ đương nhiệm người nắm giữ tổ sư Lão Tử truyền xuống kiếm Tuyết Tễ.

Cứ 10 năm một lần hai phái Nhân Tông sẽ luận đạo xem thử ai là người chấp chưởng Tuyết Tễ, tại trước khi Tiêu Dao Tử giữ lấy Tuyết Tễ thì Thiên Tông chưởng môn Xích Tùng Tử đã giữ kiếm liên tục 2 lần, cho đến lần thứ 3 thì thọ mệnh đã gần hết cuối cùng bại dưới Tiêu Dao Tử.

Tiêu Dao Tử vuốt râu mà nói : “ Đại Tư Mệnh, Thiếu Tư Mệnh, hai nữ nhân này đều là nhất đẳng cao thủ của Âm Dương gia”

Theo Đế Phi Cơ Phi Yên đảm nhiệm Thiên Cơ Lâu trông coi tinh tượng cho đế quốc, Âm Dương gia quy thuận vào Đại Việt và bành trướng lớn mạnh, thường hay trợ giúp đế quốc tiêu trừ phản nghịch hoặc là thẩm phận tội phạm.

Trừ chốn triều đường ra còn tham dự vào trấn thủ Long Môn, hoặc là các hoạt động giang hồ náo động khác, danh khí của Âm Dương gia cũng truyền khắp đế quốc, lại thêm Âm Dương gia cùng Đạo gia có liên quan, Tiêu Dao Tử càng thêm rõ ràng hai cái nữ nhân này lợi hại.

“ Bùm!!”

Bầu trời lại xuất hiện một đạo pháo hiệu bắn tỏa ở không trung, làm cho người ở các nơi trong phương viên xung quanh chú ý.

“Võ Lâm Minh đã xuất động nhưng chưa thấy cao thủ chân chính đi ra, mà Âm Dương gia cũng chỉ phái hai cái cao thủ xuất hiện, dưới trướng của Thiên Trạch còn rất nhiều thế lực khác còn chưa xuất hiện” một cái nho nhã nam tử nói, y họ Trận gọi Cận Nam.

Tại trước khi Ngụy quốc suy vong, Trịnh Thành Công là Tướng quốc được Tín Lăng vương bổ nhiệm nước Ngụy, là người ra lệnh cho Trần Cận Nam thành lập ra Thiên Địa Hội để chống Việt và 10 đường chủ của Thiên Địa Hội đều là thuộc tướng của Trịnh Thành Công.

Thiên Địa Hội lấy trời làm cha, thờ đất làm mẹ, lấy ‘phản Việt phục Ngụy” làm tôn chỉ, mấy năm nay Trần Cận Nam bí mật mở rộng cùng chiêu mộ nhân lực đem Thiên Địa Hội gầy dựng lại.

Lần này Yên Đan cho mời các thế lực trung kiên phản Việt đến Cơ Quan Thành thương thảo nghị sự, Trận Cận Nam mang theo phó tổng đà chủ là Hồ Đức Đế cùng tham dự vào lần này.

“ Mục đích của Thiên Trạch đã rõ ràng, chính là muốn để cho giang hồ các phái tự tàn sát lẫn nhau trước” Hồ Đức Đế suy nghĩ rồi nói.

Yên Đan gật đầu : “ thay đổi kế hoạch”

Vốn kế hoạch trong hắn đi đón tiếp những thế lực phản Việt trung kiên cùng mời chào những kẻ đồng chí vào Cơ Quan Thành tham dự, chỉ là hiện giờ Cơ Quan thành bị tấn công, kế hoạch trước bị phá bỏ.

Yên Đan không thể dùng kế hoạch trước, mà hiện giờ cần nhất là trở về Cơ Quan thành bình loạn cùng cứu đi đệ tử Mặc gia, và mang lấy bí mật môn phái hủy hoặc mang đi không để nó lọt vào tay Việt Đế.

Thế là Yên Đan cùng đám người vội vả trở về Cơ Quan Thành, chỉ là đường về lại không suôn sẻ khi gặp phải không ít kẻ ngăn cản.

Một đường giết về, Yên Đan cùng Đạo Chích thông qua cơ quan mật đạo trước về Cơ Quan thành, còn những người khác thì yểm trợ hoặc đoạn hậu cho Yên Đan trước về tọa trấn hoặc giải cứu.

Khi cả hai thông qua cơ quan mật đạo chạy đến Mặc Hạch đại sảnh nơi, phát hiện ra một thủ hạ Vệ Trang, Ẩn Bức đang công kích thiếu niên, vuốt trảo sắc bén đang chực chờ lấy mạng thân ảnh nhỏ kia.

“ Keng! Keng! Keng!"

Chỉ gặp một cái phi luân không ngừng xoay tròn, đánh lui Ẩn Bức cương trảo.

“Tiểu Chích!”

“ Đạo Chích!”

Thiên Minh, Thiếu Vũ cùng đám người Mặc gia nhận ra kẻ xuất hiện vui mừng hô.

“Tiểu Chích?” Đạo Chích nhìn cái tiểu quỷ này còn dám gọi mình Tiểu Chích, chỉ là hắn cũng không để ý gì, cười nói: “Đại ca ngươi cũng không khách khí chút nào nhỉ”

Thiên Minh cười hì hì.

Ẩn Bức lần nữa lao đến phi trảo lần nữa.

Đạo Chích phi luân lại bắn ra đem cương trảo đánh đi.

Ẩn Bức âm cười một tiếng, một cái khác phi trảo trong nháy mắt xuất hiện ở Đạo Chích ngực trên.

Chính lúc này một luồng kiếm khí nhanh hiện ra, kiếm khí uốn lượn như vật sống từ phía sau mà đi qua Đạo Chích, kiếm khí này đánh văng đi cương trảo Ẩn Bức.

Yên Đan cầm Mặc Mi đã xuất hiện và chắn trước Đạo Chích, kiếm chỉ thẳng.

“ Người này là?” đứng ở sau Vệ Trang, một đạo kiều mị thanh âm cất lên.

Nàng mặc một bộ hỏa hồng y phục, cao xẻ tà quần áo hoàn mỹ thể hiện ra nàng trắng nõn chân dài. Cái kia uyển chuyển vừa ôm eo rắn, ngạo nhân vóc người tràn đầy nóng bỏng cùng dụ hoặc.

Dung nhan tuyệt đẹp bên trên mang theo một tia khinh thường thần sắc, kiều diễm môi đỏ khẽ nhếch, Xích Luyện của Lưu Sa nghi hoặc nhìn về nam tử xuất hiện kia.

Không chỉ Xích Luyện mà còn rất nhiều người đều đưa mắt nhìn về y.

Đấu bồng màu cầm một cái tự kiếm phi kiếm kỳ quái binh khí.

Nói là kiếm, lại giống như là một cây thước, không có kiếm phong, đen kịt lóng lánh- Mặc Mi cả thanh phát ra kiếm khí phủ một vùng, đem cả Ẩn Bức bao trùm trong.

“ Hả” Ẩn Bức kinh dị kêu một tiếng, Phi Trảo muốn rút ra phát động thế công, hắn muốn thoát ra kiếm thế của y.

Chỉ là Yên Đan đã không cho y cơ hội, kiếm khí như mực, một luồng kiếm khí như gió xuyên qua người Ẩn Bức.

“ Hay lắm” ở trong Mặc Hạch cơ quan Ban đại sư vui mừng thốt lên.

Vệ Trang đôi mắt nhìn chăm chú thân ảnh kia, rồi thốt : “ là y”

Lúc này đây Ẩn Bức đã không đi ra được kiếm thế của Yên Đan, hắn chỉ có thể đứng yên chịu trận, từng luồng từng luồng Mặc Mi kiếm khí công kích trên thân hắn, cuối cùng bị đánh gục dưới mặt đất.

“ Cự Tử tại thượng, đệ tử tham kiến.” Đại Thiết Chùy, Cao Tiệm Ly, Tuyết Nữ quỳ một chân hành lễ.

“ Sao cơ? Ông ta chính là Mặc gia Cừ Tử, lão đại của Nguyệt nhi, tiểu Cao” Thiên Minh thầm nói to, trợn mắt mà nhìn có chút ngạc nhiên khi thấy người kia.

“Tự Kiếm Phi Công,Mặc Mi Vô Phong, thì ra ngươi vẫn còn sống" Vệ Trang lạnh giọng mà nhìn.

“Đã lâu không gặp" Yên Đan thanh âm nhẹ nhàng lại mang theo sự hận thù.

Vệ Trang ẩn ý nói : “ người đứng đằng sau sắp đặt mọi chuyện quả nhiên là ngươi”

Yên Đan đáp : “Ngươi công chiếm Cơ Quan Thành, lại chậm chạp không hạ thủ, đang đợi cái gì?”

Vệ Trang lạnh nhạt cất lời : “Có cái nghi vấn, một mực quanh quẩn trong đầu, ta muốn chứng thực một chút”

Yên Đan trả lời : “ hiện giờ ngươi đã có đáp án rồi”

Vệ Trang đưa mắt nhìn không nói.

“ Dung cô nương!”

Lúc này thanh âm Đạo Chích cao giọng kinh hô phá đi cuộc nói chuyện của cả hai.

Đạo Chích ánh mắt lay động thần sắc không thể tin được, hắn nhìn Đoan Mộc Dung nằm ngả dưới đất, mấp may môi : “ sao... sao lại thế này?”

Khi Vệ Trang dẫn người tiến vào Cơ Quan thành công phá, Đoan Mộc Dung không kịp mang Thiên Minh, Thiếu Vũ và Cao Nguyệt đến chổ Mặc Hạch lánh nạn, cuối cùng quyết đoán đem cả ba đẩy vào Mặc gia cấm đia tránh rơi vào tay quân Việt.

Sau khi đưa bọn nhỏ vào thì bị Ẩn Bức bắt được và đem đến chổ Vệ Trang cùng một số Mặc gia đệ tử, nàng không phải bị Vệ Trang giết chết mà là thay Cái Nhiếp vừa đối chiến với Vệ Trang xong, đở lấy Bạch Phượng ám toán mà bước chân vào Tử môn.

“ Đây không phải là thật! Đây không phải là thật!” Đạo Chích không nguyện nhìn lấy sự thật này, hắn thầm thương Đoan Mộc Dung từ lâu, dù biết rõ người kia không nhìn trúng mình vẫn không để ý, trước khi rời đi đến khi trở về lại nhìn thấy cảnh này, hắn làm sao mà thụ được ?

Đại Thiết Chùy thở dài một hơi, bàn tay to đặt lên vai Đạo Chích, đối với Đoan Mộc Dung bất hạnh hắn cũng đau buồn không kém.

“Cự Tử, chúng đệ tử không bảo vệ được Cơ Quan Thành...” Cao Tiệm Ly thật sâu tự trách hướng Yến Đan nói.

“Mọi chuyện ta đều rõ, không cần tự trách” Yên Đan lên tiếng : “ các ngươi đều đã tận lực rồi. Các huynh đệ trúng độc đã chiếu cố cẩn thận rồi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK