Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian lại qua.

Vào đúng ngày rằm tháng năm, thời tiết trời nóng nực dưới quần hùng võ lâm nước Sở, chư môn các phái đều tụ tập đầy đủ đến Thăng Long.

Từ trên thành có thể thấy được hàng ngàn con ngựa hoặc mấy ngàn cái người ngự binh trên bầu trời mà đến, khí thế rầm rộ.

Từ trước đến nay trên trung nguyên võ lâm mà nói, tuyệt chưa có lần nào giống như hiện giờ, chư phái võ lâm các nước đều xuôi nam kéo đến vùng đất Bách Việt.

“ Rốt cuộc cũng đến rồi” võ lâm nhân sĩ trong thành Thăng Long đến trước rốt cuộc chờ đợi được thời điểm ước hẹn, vui mừng thốt lên.

Thăng Long cổng thành đã đóng không người qua lại, và không như mọi ngày có người ra kẻ vào, song cổng thành chổ tụ tập gần hai trăm người, trên tay ai nấy cũng cầm binh khí, không một ai chuồn chân khi thấy số lượng đông đảo đuổi đến.

Tường thành trên không ít người mang binh khí từ xa theo dõi, ánh mắt nhìn về một nhóm người tụ tập nơi cổng thành.

Quần hùng võ lâm di chuyển đến cổng thành ba trăm mét liền dừng, bởi đây là khoảng cách an toàn cho bọn họ, có thể tránh được tầm bắn cung của phía thành trì phía trước.

Thăng Long ngoại thành trước kia chỉ tương đối rộng, từ ba ngàn mét đổ lại thoáng đãng, nhưng vì chuẩn bị đại chiến lẫn xây dựng cơ sở hạ tầng trong thành, Thiên Trạch lệnh cho thủ hạ của mình đón sạch cây cối mười dặm phía ngoài thành, khiến cho phía trước tường thành thoáng đãng vô cùng.

Giờ này lại đông nghìn nghìn đầu người, lá cờ rợp trời của các môn phái khác nhau.

“ Vèo!”

Một cây thương từ tường thành phóng xuống, trực tiếp đục mặt đất thành một cái hố to, chấn nhiếp đám người phía trước.

“ Hảo thương!” không ít kẻ luyện thương thấy Truy Tinh Lôi Vân Thương khen lấy.

Thiên Trạch cướp đến chổ thương của mình mà đứng trên hư không, cao giọng : “ thịnh cảnh này để bản vương mở rộng tầm mắt, không nghĩ đến võ lâm trung nguyên lại chiếu cố Xích Mi Long Xà ta như vậy”

Lời hắn dứt, đám quần hào đáp trả.

“ Tên man di ác độc! hôm nay giờ chết ngươi đến rồi”

“ Giết hắn trả thù cho hào kiệt đã chết”

“ Tên chó Tần cầu kia cũng ở đó, hay lắm giết luôn một thể”

“ Giết trừ hại cho võ lâm”

“ Diệt trừ ma đầu trừ họa thương sinh!”

“ Man di hôm nay ngươi chỉ có chết”

“ Trừ ma vệ đạo, tránh để thương sinh đồ thán”

“ Thiên Trạch trả mạng cho con ta”

“ Tên man di vô sĩ họa hại thương sinh”

Thanh âm mỗi lúc một bát nháo, sau đó thì hỗn tạp.

Thiên Trạch cao giọng : “ chỉ là giun dế cũng dám làm càn trước Bản Đế, hôm nay Bản Đế một người giết sạch bọn các ngươi”

Hắn nói xong lại vang lên một tràng thanh âm, đa phần là cười nhạo khinh bỉ cùng la mắng người trước.

“ Bệ hạ nói sai rồi, người không chỉ một người” Tiêu Phong từ trên tường thành nhảy xuống, đứng song hành với Thiên Trạch tỏ rõ lập trường.

“Chính là hắn, thằng cẩu Tần” Tiêu Phong xuất hiện quần hùng Sở quốc lại la ó.

Liền thấy từ tường thành trên một cái bóng trắng lóe lên, Đoàn Dự dùng Lăng Ba Vi Bộ đạp không mà đến : “ hôm nay đại chiến sau thiếu phần đệ”

Đi qua một đoạn thời gian, hắn tâm kết cũng cởi xuống, tình đã không trọn vấy nghĩa không thể đứt, hắn cũng không thể để cho hai vị đại ca của mình thất vọng được, cùng lắm là chết mà thôi!

“ Dự nhi!” tại tường thành trên Đoàn Chính Thuần nhìn con trai quyết ý mà không biết nói gì được.

Đoàn thị lấy nhân nghĩa lập quốc, con trai liên quan đến xã tắc Đại Lý nhưng bảo hắn khuyên con trai lánh hiểm tránh nguy bỏ rơi huynh đệ, hắn cũng làm không được.

“ Đó là quyết định của nó” Tần Hồng Miên ở bên lên tiếng.

“ Cùng lắm đợi nó nguy hiểm chúng ta xuống cứu là được” Nguyễn Tinh Trúc nói.

“ Vương gia xin yên tâm! Thuộc hạ thấy Việt Đế không phải là hạng hữu dũng vô mưu, ắt có hậu chiêu” Chữ Vạn Lý hướng chủ tử mình trấn an.

Hoa Hách Cấn nói : “ thuộc hạ nghe nói, Việt Đế còn là Thanh Y Lâu lâu chủ, cái tổ chức khổng lồ, có lẽ tổ chức này đã xuất hiện trong thành hoặc là trà trộn trong quần hùng rồi. Trong thành lại có vô số cao thủ tọa trấn nữa, bản thân ngài ấy đứng đầu trên Binh Khí Phổ càng không phải tầm thường”

Đoàn Chính Thuần gật đầu, việc quần hùng võ lâm nam phạt là chuyện lớn, song Việt Đế chẳng xem vào đâu, cộng thêm việc những thuộc hạ của Việt Đế dường như không chút lo sợ, thêm chiến tích huy hoàng của y để hắn cũng an tâm một phần.

“ Đoàn lang!” Mộc Uyển Thanh nhìn xuống bên dưới lo lắng vạn phần, mặc dù biết là ca ca nhưng tơ tình còn chưa đứt.

Vương Ngữ Yên không nói đem mắt đẹp theo dõi ba người kia, ánh mắt dời về trung tâm thân ảnh cao lớn kia, nàng có cảm giác, ngày hôm nay đối mặt phía trước quần hùng Sở quốc cũng không làm khó được y.

“ An tâm! Việt Đế không làm chuyện gì không nắm chắt, đã ngài tự tin ứng chiến tất đủ sức đối mặt” Nguyễn Tinh Trúc thấy A Châu lo lắng trấn an.

“ Ân” A Châu thốt nhẹ.

Ở bên dưới Thiên Trạch gật đầu, rồi nói : “ có lòng là được, ta sợ bọn tiểu nhân ám hại người, còn phiền hai đệ ở lại bảo hộ, ta cùng thủ hạ là đủ rồi.”

“ Việt Đế là xem thường đệ sao?” Đoàn Dự nói, từ lần trước bị mắng qua hắn không cùng y gặp gỡ, hôm nay đại chiến hắn làm sao ở lại phía sau trú ẩn được.

“ Việt Đế nhiều lần trợ giúp lần này gặp nguy đệ há lại đứng nhìn đại vương độc chiến ư?” Tiêu Phong tỏ rõ lập trường.

Lúc này trong thành lại bay xuống hai cái thân ảnh.

“ Thịnh yến như vậy làm sao thiếu được Đại Việt Song Long” Khấu Trọng lớn tiếng.

Từ Tử Lăng nói vào : “ phụ hoàng, bọn con cũng không kém cỏi đâu, nhiều người như vậy bọn con cũng muốn náo nhiệt một chút”

Vốn cả hai còn được an bài riêng, chỉ là thấy Kiều Phong và Đoàn Dự nhảy ra ứng chiến, cả hai vốn là nghĩa tử được y nhận hạ lại chịu thua kém so với người ngoài.

“Đại Việt Song Long ta nhổ vào”

“ Là người Hán lại làm Việt cẩu”

“ Hai tên đó không tốt lành gì?”

“ Đúng, rắn rết một bọn thì sẽ tốt được ư?”

“ Ả kia là ai?”

“ Quản ả là ai? đều không phải đồ tốt”

Theo ba người mới nhập chiến, đám quần hào lại náo nhiệt lên.

“ Tiểu Trọng, Tiểu Lăng” trên tường thành, Phó Quân Sước cau mày, ngữ khí lo lắng khi thấy hai đứa kia nhảy xuống.

“ Hai đứa này lại muốn tham dự vào náo nhiệt làm gì?” Phó Quân Du quở mắng.

Diễm Linh Cơ đáp : “ bọn họ tuổi trẻ khí thịnh, náo nhiệt như vậy lại là tràng diện nhiều quần hào võ lâm như vậy, Đại Việt Song Long làm sao chịu kém”

“ Hai tiểu tử này có thêm gây họa” Thượng Quan Tuyết Nhi nói vào.

Diệp Linh nói : “tiểu tử ư? tuổi của chúng hình như còn lớn hơn muội đấy”

Thượng Quan Tuyết Nhi không chút xấu hổ : “ lớn hơn thì thế nào, chúng cũng phải kêu muội một tiếng nương nương à”

Mấy cái nữ nhìn nàng một chút rồi lại dời mắt đi.

Lúc này, Thiên Trạch bước lên trước tay vươn ra hấp lại Truy Tinh Lôi Vân Thương, lớn tiếng nói : “đã như vậy thì chúng ta ở đây! bọn các ngươi cứ việc phóng ngựa đến”

Thanh âm vang vọng khắp nơi tràn đầy hào khí, lấn át đi xao động của đám võ lâm.

“ A di đà phật!” ở phía đối diện, trong đám người một cái hòa thượng bước lên một bước : “ thí chủ nhận phó ước nghênh chiến chư phái võ lâm, chúng tôi cũng xin phái người ứng chiến, dựa theo quy cũ giang hồ mà quyết đấu”

Hòa thượng là chụ trì của Thiếu Lâm tự Huyền Từ, y bối phận lớn lại đức cao vọng trọng, lần này Thiếu Lâm cùng Cái Bang đứng ra hiệu triệu quần hùng, cho nên khi Huyền Từ nói rất được giới võ lâm tán đồng.

Mà việc gởi thiếp ước chiến Xích Mi Long Xà cũng rất được nhiều người tán đồng, bởi Thiên Trạch có thể chiếm lại Thăng Long ắt hẳn dưới trướng hắn có lực lượng quân đội, nhiều thì mấy chục ít thì mấy vạn, hơn nữa thế lực giang hồ hắn nuôi dưỡng cũng không ít.

Nếu như Thiên Trạch tử thủ đô thành lại điều binh tham dự vào, khi đó các phái võ lâm cũng sẽ thương tổn.

Mà khiêu chiến thì lại khác, chỉ cần đánh rắn dập đầu, Thiên Trạch một khi chết đi thì nguy cơ kia cũng giải trừ. Hạn chế tối đa thương vong, về phần phía sau Thăng Long thất thủ thế nào, một số môn phái không muốn tham dự vào tranh đoạt tài bảo có thể rời đi.

Còn một điều nữa, đám đại lão giang hồ cũng không ngu ngốc. Bởi bọn họ cũng rõ ràng ba nước Hàn; Sở; Bắc Ly cũng có thể mượn họ làm chân đạp mà tấn công sau, nếu căng hết sức lưỡng bại câu thương, có khi trở thành đại quân ba nước công kích cũng không chừng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK