Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huyền Sai cũng bất ngờ, hắn cũng không nghĩ Thương Vương lại dám đốt thần dụ.

“ Thương tộc đã chán ngán việc cung phụng Thần tộc rồi”

“ Hãy dùng đôi chân của ông đi thêm 30 ngày nữa, quay về báo với Thiên!”

Huyền Sai vội vả cướp đến, gấp khuyên bảo : “ đại vương ơi! Ngài không nên làm như thế”

Chỉ đi được vài bước thì Huyền Sai dừng lại, bởi hai tên võ tướng của Thương Vương e ngại Huyền Sai ra tay với quân chủ, rút ra bên cạnh kiếm cản lại.

Huyền Sai đem tay trực tiếp cầm lấy hai lưỡi kiếm gát chéo trước mình, nhắc nhở cùng cảnh cáo : “ Đại vương ơi! Người không nên làm như thế! Thiên không để cho ngài mạo phạm đâu. Nếu bây giờ ngài quay đầu lại thì vẫn còn là chúa của thiên hạ, nếu không trước mặt ngài chỉ có con đường chết mà thôi”

Thương Vương nào nghe trực tiếp đem thần dụ đã cháy ném đến trước, cao giọng không chút sợ hãi : “ gọi chúng Thần đến thảo phạt ta đi”

Chuyện đã đến nước này, văn võ triều thần đã vô lực xoay sở.

Cuối cùng theo Huyền Sai rời khỏi hoàng cung Thương quốc, một tầng mây đen dần bao phủ lên Thương quốc, ai cũng biết rõ một điều sẽ không lâu nữa giông bão sẽ đến với Đại Thương.

“ Đại vương! Lão thần hy vọng người suy nghĩ thật kỹ hành vi của mình. Phản lại Thần hậu quả mang lại” một bó tuổi già lão, trong triều trọng thần Văn Trọng hướng Thương Vương nhắc nhở một câu ngay khi Huyền Sai rời khỏi hoàng cung.


Thương Vương Tử Thụ nói : “ Thần ngày càng tham lam, Thái Sư lẽ nào đồng ý với việc phát binh thôn tính các nước, tiếp tục làm tay sai cho Thần tộc ư?”

Văn Trọng biết quân chủ đối với Thần tộc bất mãn, chỉ là Thần tộc thế mạnh Thương quốc có thể đắc tội được ư? lão nói : “ lão phu biết đại vương ý định nhưng xin đại vương lấy bách tính Đại Thương làm hệ trọng”

Trọng thần trong triều, hoàng thất thân Tỳ Can đứng đầu quan văn nói : “ xin bệ hạ nghĩ lại, đối đầu với Thần tộc, năm xưa tiên vương cũng có ý định như bệ hạ song đã bị Thần tộc dẹp trừ, lần nữa sẽ nguy hại với bệ hạ”

Thương Vương quyết tuyệt : “ quả nhân ý đã quyết, quả nhân sẽ không khuất phục Thần tộc thần, tiếp tục thỏa mãn lòng tham vô bờ của họ. Như hôm nay đầu hàng, dẫn binh thảo phạt các nước lân cận. Như vậy ngày mai thế nào? Đời sau của quả nhân lại tiếp diễn như thế ư? quả nhân không muốn nhìn thấy cảnh này”

Văn võ triều thần nghe xong lâm vào trầm mặc.

Thần tộc lòng tham mỗi lúc một lớn đối với Huyết Thạch, nhiều năm qua không có cắt giảm và chỉ có yêu cầu tăng lên. Đại Thương có hàng vạn bách tính đã trở thành nô lệ mỏ khoáng, thạm chí sinh ra và chết đi đều ở trong đó không thấy ánh mặt trời.

Việc này cũng khiến cho không ít văn võ trong triều không nguyện, chỉ là Thần tộc thế lớn bọn họ cũng chỉ có thể làm theo. Hiện giờ Thương Vương lại từng như tiên vương năm xưa muốn nổi dậy, chuyện này không chỉ liên quan đến mỗi mình Thương quốc quân chủ mà còn cả mệnh vận nước nhà.

Năm xưa Đế Ất được bỏ qua nhưng sản lượng khai thác lại lớn gấp đôi, nay Thương Vương nếu lựa chọn lần nữa và sau khi thất bại, nhẹ thì gánh gấp đôi sản lượng khai thác, mà nặng chính là bị Thần tộc giết chết.

Thời gian lại qua đi, Tử Thụ cùng triều thần cũng không có dây dưa vấn đề phản thần dài lâu, Thương Vương hạ lệnh để cho triều thần rời khỏi cấm cung, sau đó, hắn không về tẩm cung mình nghỉ ngơi mà thẳng xuống một gian mật thất.

Mật thất nằm sâu dưới lòng đất chừng trăm mét, bên trong mật thất vuông vứt trung tâm nơi là ngọc thạch chế tạo thành đài vuông, bên trên đầy để bộ khôi giáp màu đen, cùng với hai thanh trường kiếm màu đỏ.

“ Ngày hôm nay ta đã tuyên chuyến với Thần, sắp tới ta sẽ để ngươi một lần nữa hiện ra ánh sáng” Trụ Vương hướng bộ khôi giáp nói chuyện.

Nguyên bản ảm đạm không ánh sáng áo giáp, tại Tử Thụ nói xong câu đó thời điểm, lại đột nhiên bộc phát ra nóng bỏng vô cùng tia sáng, vô luận là trường kiếm vẫn là trên khải giáp mặt, đều sáng lên phức tạp khó hiểu chú văn hoa văn cùng với lửa cháy hừng hực.

Một cái thân thể khổng lồ hỏa chim thân ảnh tại cái bí ẩn này trong mật thất xuất hiện, từ trong miệng nàng phát ra từng tiếng chấn cửu tiêu kêu to.

Chỉ là mật thất nằm ở dưới sâu, cho nên dù là hỏa chim phát ra thần lực ba động, bên ngoài cũng cảm giác không thấy.

Hỏa điểu này chính là bí mật lớn nhất của Thương quốc, chỉ có lịch đại Thương Vương mới biết đến nó. Cũng là sức mạnh bí ẩn cùng lớn nhất để cho Thương quốc lớn mạnh đến hiện giờ.

“ Đối đầu Thần tộc” Bất Tử Điểu trong thân thể phát ra một cái giọng nữ, trong thanh âm mang theo uy nghiêm bất khả xâm phạm, nói : “ Ngươi không lựa chọn ngoan ngoãn thuần phục nữa àm đứng lên rồi.”

Từ khi đại chiến chúng thần lần 3 kết thúc, các tộc thần trải khắp thiên địa, hoặc là ẩn cư không ra hoặc là chống đối với Thái Cực Huyền Minh, qua đi 9 vạn năm không chết thì tàn.

Mà Bất Tử Điểu tại sáu trăm năm trước bị Hỏa long Chúc Dung hủy đi nhục thể, tại trước khi chết đi gặp được Thương quốc dựng nước Thành Thang, Thành Thang cứu lấy Bất Tử Điểu bằng cách cộng chia sẻ nó thọ mệnh.

Từ đó về sau, Bất Tử Điểu Nguyên Thần ở trong áo giáp cùng song kiếm mà kéo dài hơi tàn, hưởng thụ lấy Đại Thương đời đời Huyết Thạch cung phụng.

Khi Tử Thụ lên chín tuổi thì được Bất Tử Điểu kêu gọi mà phát hiện mật thất dưới đất, sau này Đế Ất chết hắn cũng biết đến gốc gác của Bất Tử Điểu.

“ Lòng tham của Thần mỗi lúc một lớn, ta đã không thể chấp nhận được. Cũng là lúc để cho Thần tộc bọn họ thấy được, Nhân tộc không phải là lũ khỉ ngu ngốc suốt ngày làm nô lệ cho chúng” Thương Vương Tử Thụ trả lời câu hỏi của Bất Tử Điểu.

Bất Tử Điểu : “ nếu như ngươi đã quyết ý như vậy, ta sẽ cho ngươi mượn sức mạnh”

Thương Vương Tử Thụ nhẹ gật đầu : “ chúng ta sẽ thiêu cháy những tên Thần tộc cao ngạo đó, để cho loài Người thấy được, Thần không phải không thể chiến thắng”

Bất Tử Điểu nói : “ dũng khí của ngươi quả thật hơn xa phụ vương ngươi, chỉ là ta hy vọng ngươi không nên chết quá nhanh”

Thương Vương Tử Thụ hỏi : “ như nếu có ta toàn bộ sinh mệnh, có thể đánh bại được Thiên không?”

Mục tiêu của Thương Vương là lật đổ thần quyền chí thượng, mà chủ của Thần tộc chính là người mà Thương Vương muốn lất đổ. Hắn đã phản Thần, cho nên muốn quan tâm thử sức mạnh của Bất Tử Điểu cộng với bản thân có sức để đánh bại kẻ kia hay là không?

“ Khó được” Bất Tử Điểu trả lời.

Thương Vương nghe được rơi vào trầm mặc.

Bất Tử Điểu nói tiếp : “ Thiên có đến 6 người, hiện giờ Thiên của Thần tộc là Chúc Dung là kẻ đã từng xé xác thân thể ta, nhưng hắn so với hai tên khác mà nói còn kém hơn rất nhiều.”

Thương Vương giật mình lên : “ còn có hai kẻ còn mạnh hơn nữa ư?”

Bất Tử Điểu : “ Hỏa long tuy mạnh nhưng so với Hắc long vẫn yếu hơn, mà đáng sợ nhất trong bọn chúng chính là Tử long, may là bọn chúng từ sau khi đại chiến chúng thần lần thứ 3 qua đi đều lánh mặt thế gian, nếu như chỉ là Đại Thần ta có thể an tâm đối phó, nhưng nếu là Thiên chỉ sợ chúng ta chỉ có thể thất bại”

Thương Vương an tĩnh trong giây lát, nói : “cho dù Thiên có cường đại thế nào đi nữa, ta cũng sẽ không khuất phục bọn chúng nữa. Ta có thể sẽ chết, nhưng có ta làm mồi đuốc tiên phong, về sau sẽ có nhiều kẻ chống Thần hơn”

Bất Tử Điểu không nói thêm nữa, thu hồi nguyên thần trú vào lại áo giáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK