Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Trạch không có trả lời Lâm Thủy Dao vấn đề, mang theo hai nữ cướp đến hậu điện rồi đáp xuống.

Lâm Thủy Dao không có truy tiếp, bởi phía trước một cái thân ảnh để nàng chú ý.

Hàn Thiên Lạc đồng dạng đem cảm xúc quấy phá kia đè xuống, đưa mắt nhìn về thân ảnh nam tử phía trước.

Nam nhân này cả người khoác trên người màu đà y phục, mái tóc bạc trắng lồng ngực hé lộ cường tráng cơ bắp, y đứng sau cánh cửa lớn thông với tầng tiếp theo.

Hình dáng rất để người chú ý, càng chú ý hơn đó là cây cự đao y vác.

Đốc đao là một đầu khô lâu, sống đao trên lại nhiều hoa văn uốn lượn có màu xích hồng, chuôi đao tạo hình cái bàn tay co lại còn quấn một sợi xích sắc.

Thanh đao này tại Mộ phái lẫn giang hồ tuyệt đối không có chút nhỏ tiếng tăm.

Cùng với Thần Sai kiếm là binh khí các đời Quỷ Sứ trong Thông Linh tháp, cũng là một trong mười món thánh khí của Mộ phái- Quỷ Sứ Chi Nhận.

“ Lấy khí vô hình ngưng thành hữu hình, các hạ bản lĩnh thật đáng khâm phục” Quỷ Sứ lên tiếng tán thưởng, dù là Đạo gia một nhà nổi danh ngự khí đi nữa nhưng cũng không thể làm được như Thiên Trạch.

Hắn từ sớm đã thấy Thiên Trạch đám người, không có ngăn cản bởi hắn rõ ràng ngăn cản cũng vô ích, hơn nữa có một cái người trong hắn không muốn bị Can Thi trận họa hại.

“ 10 năm trước Kỳ Lân Ti bị đoạn, 10 năm sau một cái Kỳ Lân Ti khác cũng bị đoạn” Quỷ Sứ nhìn cánh tay Kỳ Lân trên tay Hàn Thiên Lạc, lấy hắn nhãn quang tất nhiên không tin nàng làm ra được, mà vết cắt trên tay để hắn nghĩ là nam tử kia cũng chỉ có y mới có thể làm được.

“ Bất quá, muốn đi qua Can Thi trận thì phải qua ải của ta đã” Quỷ Sứ nâng đao chỉ trước

Thiên Trạch nhẹ gật đầu, ngưng khí tụ kiếm : “ hai nàng tránh một bên, cận thận”

Lâm Thủy Dao, Hàn Thiên Lạc nhẹ gật đầu khinh người ra xa.

“ Đang! Đang! Đang!”

Kiếm đao liền va chạm, kình khí cùng hoa lửa lập tức phát ra.

Mặc cho Quỷ Sứ nâng đao hung mãnh thế nào Thiên Trạch nâng kiếm chống trả, không một chút hạ phong còn ngược lại ép Quỷ Sứ không ít phải lui chiêu.

“ Xuy!”

Đang nâng kiếm chém Quỷ Sứ, Thiên Trạch ngưng khí tụ kiếm bắn về phía lối vào Can Thi trận.

“ Đang!”

Mộc Tuyết Ly truy đuổi đã đến, không một chút do sự huy kiếm gạt đi đại kiếm, sau đó cướp đến trước chổ Quỷ Sứ.

“ Lên đi, hai người các ngươi may ra còn để ta xem trọng một chút” Thiên Trạch khinh cuồng mà nói.

Mộc Tuyết Ly giận mắng : “ tự đại ngông cuồng”

Thiên Trạch không nói mà hành động, một kiếm quật đến Mộc Tuyết Ly.

“ ĐANG!”

Thần Sai kiếm nâng đở, nhưng Mộc Tuyết Ly không ngờ rằng lực đạo của Thiên Trạch lại đáng sợ vô cùng, một quật kiếm này ngạnh đem nàng đánh trượt ra khỏi điện Can Thi.

Còn chưa dừng lại, luyện khí kiếm trên bầu trời lại hiện, sau đó dồn dập phóng xuống.

Mộc Tuyết Ly đã thấy qua một lần cho nên không chút chậm trễ, vận khí xuất kiếm, kiếm khí bạo phát theo từng kiếm vung ra.

Nhưng kiếm của Thiên Trạch dù có đánh văng đi cũng bị Thiên Trạch khống chế quay lại công kích, mau chóng hình thành một cái vòng không ngừng công kích Mộc Tuyết Ly.

Không chỉ có Mộc Tuyết Ly mà cả Quỷ Sứ cũng phải lâm chiến, không ngừng phòng thủ trước đại kiếm quấn đến.

Dồn dập kim thiết va chạm, đao khí xích hồng kiếm khí hàn băng từ Quỷ Sứ Thần Sai không ngừng hiện ra.

“ Ầm!!”

Vang dội một tiếng, Quỷ Sứ cùng Thần Sai bộc phát lực lượng, chân khí như nước tràn đê mà ra, mạnh mẽ đem luyện khí kiếm vây quanh hất văng đi.

Sau đó cả hai cùng lao đến, đao xuất kiếm ra.

“ ĐANG!!”

Thiên Trạch nâng kiếm đở lấy, một người nghênh địch.

Khí tràng mạnh mẽ kéo lên, kiếm khí đao khí cùng luyện khí va chạm kịch liệt.

“ Mạnh quá” Lâm Thủy Dao, Hàn Thiên Lạc bị kình khí của ba người ép lui ra một đoạn.

Không đích thân tham chiến nhưng khí tràng tản ra cũng để cho hai nữ nhận rõ được cách biệc giữa ba người. Qua đó càng biết được Thiên Trạch cường đại đến nhường nào, một đấu hai vị Thánh Sứ vẫn không chút hạ phong.

“ Sưu! Sưu!”

Trong lúc ba người đang giằng co, từ ngoài cửa điện Can Thi lao nhanh đến hai cái thân ảnh, là Mộ Dung Diệp cùng Sở Vân Khê truy theo sau.

“ Sở phu nhân, Hàn Thiên Lạc giao cho bà” Mộ Dung Diệp từ xa đã thấy ba người giằng co nội lực, vui mừng khi thấy Thiên Trạch còn chưa đi qua Can Thi Trận, trong ngắn ngủi liền có cho mình quyết định.

“ Thiếu thành chủ xin an tâm” Sở Vân Khê cam đoan, sát ý chánh nồng không một chút do dự lao đến Hàn Thiên Lạc, duổi ra độc thủ.

“ Tên khốn kiếp nhà ngươi, hôm nay bản tiểu thư phải giết ngươi” Lâm Thủy Dao thấy Mộ Dung Diệp chọn mình mà đến, sẵn có món nợ cũ cầu còn không được, giận mắng một câu rút ra đoản kiếm lao đến.

Mộ Dung Diệp không chút do dự cầm Thối Hỏa kiếm đâm đến, một đạo xích hồng kiếm khí bắn ra.

Lâm Thủy Dao cũng không kém cạnh, đoản kiếm huy ra, một đạo hồng kiếm khí theo sau, đồng thời hai cái phân thân của nàng xuất hiện.

Mộ Dung Diệp cùng Lâm Thủy Dao một kiếm giao phong thế hòa rơi xuống, cả hai rất nhanh công qua thủ lại.

Phía bên kia Hàn Thiên Lạc chín tầng Độc Huyết Hóa cũng không sợ Sở Vân Khê như trước, độc thủ đối độc thủ, không chút hạ phong.

Bốn người Hàn Sở Lâm Mộ công qua thủ lại không lâu, từ ngoại điện lại thêm vào hai cái thân ảnh khác.

Là Lạc Thời Thu cùng Lâu Mãn Phong, cả hai vừa đến liền ăn ý hổ trợ cho Lâm Thủy Dao cùng Hàn Thiên Lạc, vốn hai cặp đánh nhau nhất thời chưa phân thắng bại nhưng có thêm người tham dự, cán cân mỗi lúc một lệch đi.

“ Lâu Mãn Phong, đừng quên người thân của ngươi còn ở trong tay ta” Mộ Dung Diệp trường kiếm cản lại song đao từ cánh tay của Lâu Mãn Phong, lớn giọng cảnh cáo.

“ Từ xưa trung hiếu khó song toàn” Lâu Mãn Phong đáp lại, song đao bức lùi đi Mộ Dung Diệp, hai cây đao có khắc quỷ quái mặt này cũng không phải là bình thường chi đao, cũng là một trong 10 thanh thánh khí của Mộ phái- Quỷ Thủ đao.

Hơn nữa cùng với Thối Hỏa kiếm của Mộ Dung Diệp có thể nói là kình địch, các đời chủ trước của Quỷ Thủ đao đều một mất một còn với Thôi Hỏa kiếm.

“ Phanh!!”

Lạc Thời Thu tham chiến, trên tay gia truyền Hàn Huyết Cổ Kiếm chém mạnh về Sở Vân Khê đang đối chưởng với Hàn Thiên Lạc, buộc Sở phu nhân nhảy lùi né đi một kiếm.

Thời gian lại chậm qua Can Thi Trận hổn chiến càng kéo dài.

Thiên Trạch một người bị Quỷ Sứ Thần Sai vây chiến thì Mộ Dung Diệp và Sở Vân Khê thì cũng không khác gì. Bất quá khác nhau ở chổ tình cảnh giữa hai phe khác nhau, Thiên Trạch một đấu hai nhưng không rơi hạ phong, còn hai người kia thì liên tục bị ép lùi.

“ Sưu!!”

Lạc Thời Thu cùng Hàn Thiên Lạc liên hợp đem Sở Vân Khê ép lùi, ngay khi Sở Vân Khê bị bức nhảy lùi trên không, một cái đạo thân ảnh khác lại hiện ra trong Can Thi điện.

“ Phanh!!”

Đám người phát hiện cũng đã muộn, bóng trắng tập kích tốc độ quá mau, song cước của hắn đã đến, mục tiêu chỉ có một người, Sở Vân Khê.

Sở Vân Khê bất ngờ trúng đòn, cả người như quả bóng bị đá bay, văng mạnh về sau mười mấy mét rồi rơi xuống mặt nền điện lăn qua hai vòng, ôm lấy thương thế trong người nhanh chóng ngồi dậy.

Nhưng kẻ tập kích không cho Sở Vân Khê phản ứng hắn đã cướp đến, trên tay một cây chông kiếm gãy đâm đến.

“ Đang!”

Ngay lúc Sở Vân Khê sắp bị mất mạng, từ trên đầu Sở Vân Khê ánh kiếm lóe ra, sau đó như mưa rơi xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK