Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn nguyên tác trong Mộ Vương Chi Vương khi mất đi Lệnh Phá Mộ, tổng quản phủ thái tử Địch Trường Vệ cho ba ngàn Cấm Quân giả dạng làm Mộ Vương Thành tử sĩ tập kích tam đại thánh địa Công Mộ phái. Tại cốc Vô Tình, Bỉ Ngạn trì phía trước ngàn quân đều không thể đi vào bên trong bởi một cái nữ tử.

Dưới Hoa Ngữ kiếm không một vật, ngàn quân khó vượt Bỉ Ngạn trì. Chính là lời thoại tán tụng Thiên Diệc Tuyết, nàng chỉ một người đã ngăn được ngàn quân vượt qua Bỉ Ngạn trì.

Nhưng có Thiên Trạch nhúng tay vào cùng thế giới này biến hóa, Thiên Diệc Tuyết đến nay vẫn là mờ nhạt vô danh trên giang hồ, chỉ có Công Mộ phái người mới biết rõ được, tại Vô Tình cốc trừ Lâu Mãn Phong ra thì Thiên Diệc Tuyết chính là đệ tử xuất sắc nhất.

“ Diệc Tuyết tên nhỏ không đáng nhắc đến, trong mắt ta không có gì, nhưng kiếm theo ý người xin chỉ giáo” Thiên Diệc Tuyết cất lời thỉnh chiến.

Mộc Tuyết Ly lập tức khinh thân một cước đạp.

Thiên Dược Tuyết từ nhỏ mù lòa nghe âm biện vị siêu phàm, nâng kiếm đở lấy một cước đến.

Kình lực lan tỏa khiến nước hồ bắn lên.

Mộc Tuyết Ly một kích không thành lại bị đẩy lui, lần nữa đạp nước lướt nhanh đến, tiếc là như lần trước bị Thiên Diệc Tuyết chém một đường kiếm khí cản lại.

Mộc Tuyết Ly thay đổi sách lượt, đề thăng tốc độ chạy quanh Thiên Diệc Tuyết, vì tốc độ quá nhanh không phân ra đâu được người thật cùng tàn ảnh, hình thành một vòng tròn vụ khí bao bọc.

“ Đang!”

“Đang!”

“Đang!!”

Mộc Tuyết Ly lần lượt phát động công kích nhưng bị Thiên Diệc Tuyết nâng kiếm đỡ, lại lùi về tiếp tục di chuyển rồi lại công kích.

Thiên Diệc Tuyết càng đánh càng cảm thấy không ổn, lập tức khinh thân nhảy lên thoát khỏi vòng công kích, Hoa Ngữ kiếm quét ra một đường kiếm khí mấy chục trượng dấy lên sóng nước phá đi vòng vụ khí do Mộc Tuyết Ly tạo ra.

Mộc Tuyết Ly trước khi bị kiếm khí quét đến nhanh như chớp nảy người lên không trung lộn một vòng, tại trên không đâm xuống một kiếm, kiếm khí kiếm thế đẩy lên.

Thiên Diệc Tuyết lập tức nghênh đón.

“Bành!!!!”

Kiếm khí va chạm kiếm khí kiếm thế ngăn kiếm thế, một cái công một cải thủ, lập tức quấy lên cột sóng mười mấy trượng bạo phạt.

Chỉ thấy Mộc Thiên hai nữ lâm vào tạm giằng co, Thần Sai mủi kiếm đâm xuống lại cùng mủi kiếm Hoa Ngữ tương giao, thanh Hoa Ngữ kiếm bị uốn cong một đoạn.

Thiên Diệc Tuyết tụ lực, sau đó đề khí, cổ tay điểm một cái kiếm khí kiếm thế từ thủ chuyển công, một kích bất ngờ đem Mộc Tuyết Ly hất lùi về sau.

Mộc Tuyết Ly ổn định thân hình lại trên mặt nước, liền phát động thế công chớp nhoáng, kiếm khí tung hoành mà ra.

Thiên Diệc Tuyết không thấy đường thông qua thanh âm mà trước thì cản lại một đường kiếm hiểm ở phía sau, vừa cản được lập tức trong ngắn ngủi cái chớp mắt nâng kiếm lên đở lấy trên không một đường thủy hàn chi khí đánh xuống.

Không làm gì được Mộc Tuyết Ly lại phát động thế công tiếp theo.

Thiên Diệc Tuyết nghe âm biện vị chích xác thủ đở.

Cả hai công qua thủ lại ước chừng trăm đường kiếm, Mộc Tuyết Ly bất cẩn bị Thiên Diệc Tuyết một chưởng trúng người rơi xuống.

Thiên Diệc Tuyết thả thân theo sau, Hoa Ngữ kiếm sắc lạnh mủi kiếm trực chỉ vào yết hầu Mộc Tuyết Ly.

Mộc Tuyết Ly trong sát na lầm ra phản ửng, khinh thân ngả người né được một kích hiểm, còn thuận thế ngả đạp một cước.

Cước kình mãnh liệt cực mạnh đem Thiên Diệc Tuyết trượt gần trăm trượng trên mặt nước. Chờ nàng ổn định lại cùng khu trục nội lực của Mộc Tuyết Ly, một thanh kiếm đặt ở phía sau.

“ Thật lợi hại” Âu Dương Tình khen.

Mai Ngâm Tuyết nói : “ nếu cô nương kia không lấy thủ làm công chỉ sợ Mộc Tuyết Ly đã bại rồi”

“ Ukm!” Lý Hàn Y đối với kiếm đạo càng giải : “ Hoa Ngữ kiếm là kiếm pháp cũng không phải là kiếm pháp chỉ thủ, tiếc là Thiên Diệc Tuyết mắt đi ánh mắt đem bộ kiếm pháp này luyện thành thủ kín kẻ”

Thiên Diệc Tuyết thừa nhận thất bại : “ Ta thua rồi, Diệc Tuyết bội phục”

Mộc Tuyết Ly đem trường kiếm tra vào vỏ, tán thưởng : “ một kiếm gạt ra, nửa chiêu sau. Nếu cô nương không lấy thủ làm công ta không chắc có thể thắng được cô”

Thiên Diệc Tuyết nghe xong không nán lại nữa, dẫm nhẹ chân khinh thân mà trở về Quan Chiến Lâu.

“ Thủ Mộ phái Thánh Sứ Thần Sai Mộc Tuyết Ly, thắng. Mời người tiếp theo của Công Mộ phái ra sân” Địch Trường Vệ nhìn kết quả cất lời.

Lời vừa rơi xuống, từ Công Mộ trận doanh lầu ba trên rơi xuống một cái thân ảnh.

“ Lạc Thời Thu” Lâm Thủy Dao, Hàn Thiên Lạc đám người nhìn thấy người ứng chiến liền thốt lên.

“ Lạc Thời Thu của tổ đường Lạc gia xin ứng chiến” Lạc Thời Thu báo xong danh phận liền đem Hàn Huyết cổ kiếm lấy ra.

“ Mời” Mộc Tuyết Ly khách sáo nói.

Lạc Thời Thu không có dư thừa lập tức đem Hàn Huyết Cổ Kiếm thả ra, nội lực thoát ly cách không khống kiếm, hắn đem trường kiếm xoay nhiều vòng, kiếm khí bành trướng ra ngoài, kiếm thế đẩy lên, trong chốc lát bị hắn ném trực tiếp phóng đến Mộc Tuyết Ly.

“ Keng!!”

Hàn Huyết Cổ Kiếm va chạm với trường kiếm Thần Sa hoa lửa va chạm, kiếm khí cùng kiếm khí giao thoa.

“Phong Hồi Kiếm Chuyển!”

Chỉ thấy trong ngắn ngủi, Hàn Huyết Cổ Kiếm bị Mộc Tuyết Ly đánh trở về, Lạc Thời Thu lại khống kiếm từ xa ném lại.

Mộc Tuyết Ly lại một kiếm cản, nhưng một kiếm này lại khác, thân kiềm Hàn Huyết Cổ Kiếm vòng cắt qua, may mà Mộc Tuyết Ly nghiêng người trong sát na né tránh.

“Phi Ảnh Tốc Hình!Chấn!”

Trường kiếm xoay vòng về lại mình, Lạc Thời Thu nắm lấy trường kiếm nội lực mạnh mẽ kình lực lan ra, kiếm khí như mủi tên dày đặc đâm đến Mộc Tuyết Ly.

Một Tuyết Ly nâng Thần Sai đở, nhưng một kiếm này nàng bị chấn lùi mấy chục trượng.

“Bối Tống Kiếm Ly!”

Lạc Thời Thu thu kiếm về vòng qua lưng, phi kiếm lên trước cả người theo sau mà lên, từ trên không hai tay giữ kiếm, khí tràng mạnh mẽ mà ép xuống, kiếm khí kiếm thế kiếm ý mãnh liệt phun ra.

“ẦM! ẦM!”

Hàn Huyết Cổ Kiếm sắc nhọn mạnh mẽ đâm xuống, nhưng không có lấy mạng đi Mộc Tuyết Ly được, bởi Thần Sai kiếm đã chặn lại được, Thông Linh Kiếm Pháp kiếm khí kiếm ý đối nghịch, theo hai cổ bất đồng lực lượng sở ra đem mặt nước bắn lên liên miên không dứt cột sóng.

“ Đây chính là Ly Kiếm Đoạn Chương Kiếm Pháp của Lạc thị” Lý Hàn Y lẩm bẩm, ánh mắt sáng lên khi cảm nhận rõ kiếm ý của Lạc Thời Thu sở ra.

“ Ly Kiếm Đoạn Chương Kiếm Pháp thì Ly chữ cũng đã là yếu quyết, có điều Lạc Thời Thu còn chưa sở thuật, bộ kiếm pháp này còn có thể vận công phối hợp cùng chưởng, chỉ qua lại” Mộ Dung Thu Địch đối với bộ kiếm pháp của Lạc thị nhận biết, dù sau Mộ Dung với Lạc thị cũng từ nhất mạch Lạc Võ mà ra.

Giằng co trong chốc lát, Lạc Thời Thu cùng Mộc Tuyết Ly bị đẩy lùi ra hai.

“ Vù vù vù!”

Lạc Thời Thu bị đẩy lùi hai tay cách không xoay kiếm, nội lực toàn bộ thoát ly quán chú vào Hàn Huyết Cổ Kiếm, Phong Hồi Lộ Chuyển chiêu được đẩy lên cực hạn, bóng kiếm để lại tàn ảnh.

Nước trên hồ cũng bị Lạc Thời Thu hấp cuốn lên, kiếm khí kiếm ý đẩy lên mạnh hơn bao giờ hết.

“ Hừ!” Mộc Tuyết Ly hừ một tiếng biết Lạc Thời Thu đang làm gì, dùng mạnh nhất một chiêu đánh bại mình, nàng sợ ư?

Lập tức Thần Sai đưa thẳng một tay nàng vuốt dọc kiếm, kiếm kinh chấn minh, kiếm khí kiếm thế kiếm ý được dần dần đẩy lên chính thịnh, Thần Sai kiếm lăng không ra trước khí tràng nhấc lên mỗi lúc một lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK