Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này chiến trường bên dưới.

“ Lệ!!!”

Chiến trường một góc dưới, Diệp Thu Bạch đã đem Phượng Hoàng kiếm rút ra, vận dụng toàn bộ công lực của mình sở ra, kiếm khí phun trào như thủy triều, một tiếng như chim hót kéo lên, một đạo như phượng hoàng hư ảnh rực cháy bay lên, kiếm khí kiếm ý mãnh liệt dâng lên.

Tại không trung dưới sắc trời đã u tối hư ảnh phượng hoàng hiện ra.

Bất Lão Đơn Phụng Diệp Thu Bạch sở ra Thiên Nhân chi lực, Phượng Hoàng Thập Tứ Thức kiếm pháp của mình toàn bộ sở ra chống chọi với đại chiêu của kẻ trên trời.

“ Đệ tử Cái Bang lập tức kết Đả Cẩu Trận!” lúc này, Cái Bang chưởng môn Hồng Thất Công còn sống sau một màn mưa kiếm, lập tức quát cho các đệ tự còn sống sót hạ lấy khẩn yếu mệnh lệnh.

Liền sau một lời của Hồng Thất Công, Cái Bang đệ tử từ trong kinh sợ kẻ trước người sau đi ra, ai nấy cầm lấy trên tay binh khí chính là một cây cây trúc, phân chia nhau ra mà kết thành Cái Bang danh chấn thiên hạ trận pháp.

Lại nói Cái Bang danh dương giang hồ với 2 môn võ công, chí cương chí dương Hàng Long Thập Nhị Bát Chưởng, được xem là thiên hạcương mãnh chưởng lực.

Nhưng Hàng Long Thập Bát Chưởng có thể ngoại truyện, mà Đả Cẩu Bổng Pháp trừ bang chủ cùng chưởng môn hai tông liền bất truyền, đây mới là Cái Bang chân chính trấn bang tuyệt học.

Đả Cẩu Bổng chỉ học chiêu số mà không biết khẩu quyết, thì cũng vô dụng. Dù có thông minh tuyệt đỉnh, cũng khó lòng tự nghĩ ra nổi một câu khẩu quyết để phối hợp với chiêu số. Dù đã biết khẩu quyết, mà không được truyền thụ chiêu số, thì cũng vận dụng không thông thuận.

Mà Đả Cẩu Trận chính là thoát thai từ Đả Cẩu Bổng Pháp, khác với Đả Cẩu Bổng Pháp chỉ có bang chủ mới có thể tu tập, Đả Cẩu Trận lại là từ Cái Bang cấp thấp đệ tử sở dụng, truyền lưu rất là rộng lớn.

Bởi vậy truyền lưu đến nay, uy lực như cũ không giảm nửa phần.

Đả Cẩu Trận thực lực tuyệt đối vô dung khinh thường, càng nhiều người tham dự uy lực sẽ được cộng hưởng đề thăng lên. Mượn nhờ trận pháp này, đệ tử Cái Bang dù nhỏ yếu hơn cũng có thể lấy số nhiều và yếu hơn vượt cấp giết địch.

Không chỉ có mỗi Cái Bang phái là hành động trước khi đại chiêu của Thiên Trạch thả xuống, các bang chủ của môn phái khác cũng cảm nhận được nguy hiểm mà lập tức hạ lệnh cho đệ tử môn phái mình kết lấy trận pháp được cho là cường đại của bản môn.

Trong lúc chờ đợi đệ tử kết thành đại trận nghênh tiếp đại chiêu của Việt Đế, Hồng Thất Công dẫm chân tung người lên không đem Đả Cẩu Bổng đánh ra, toàn bộ công lực cũng được thúc dục, hắn làm mủi nhọn để chống đở thời gian cho đệ tử.

Đả Cẩu Bổng được Hồng Thất Công thi triển, một gậy sử ralà Đả Cẩu Bổng Pháp chi tinh túy, đem toàn bộ lực lượng đánh vào hư không, điệp gia sức mạnh chất chồng lên, tốc độ thật nhanh tuyệt luân.

Bổng khí bổng thế rất nhanh bao trùm trên bầu trời.

“ A Di Đà Phật!” tại một góc chiến trường, một tôn hư ảnh Phật đà to lớn hiện lên, sau khi phật hiệu vang lên, ba tôn Phật đà hư ảnh khác cũng nhanh hiện ra.



Bốn hòa thượng này thân phận cũng không nhỏ, đến từ Phật môn tứ tông ở Bắc Ly là Thiên Đài, Tam Luận, Hoa Nghiêm và Thiền Tông.

Cả bốn người này rất ít hiện thân trên giang hồ, lần ngần nhất là nhiều năm về trước cùng nhau truy sát một người, Tà Vương Thạch Chi Hiên.

Thạch Chi Hiên là tuyệt đại kỳ tài luyện võ, bất luận là kỳ công bí kíp gì, lọt vào tay y cũng đều có thể dung hòa quan thông, hơn nữa lại còn có thể nhận ra được điểm mấu chốt, nghiên cứu sâu hơn một tầng, tự mình sáng tạo nên Bất Tử Ấn Pháp.

Bộ võ công này dung hợp từ võ học của Hoa Gian Phái, Bổ Thiên Đạo và phật gia tâm pháp hòa trộn vào tạo thành tà công kinh thế độc nhất vô nhị.

Bất Tử Ấn Pháp đem hai cái cực đoan Sinh và Tử thống nhất. Địch nhân công tới là tử khí đoạt mệnh, Bất Tử Ấn Pháp lại đem tử khí đó hóa thành sinh khí, tử tức là sinh, sinh tức là tử.

Tứ Đại Cao Tăng năm xưa liên thủ truy sát Thạch Chi Hiên, muốn thu hồi võ công của y, bất quá ba lần vây kích, nhưng vẫn để y ôm thương thế chạy thoát, là đã biết Thạch Chi Hiên đáng sợ thế nào rồi.

Bốn người không danh động giang hồ, hay nổi tiếng võ lâm chỉ là vì họ đều là những người đứng ngoài thế tục, xưa nay chưa từng nhúng tay vào chuyện giang hồ, thế nên mới không danh chấn thiên hạ.

Nhưng việc trừ Thiên Trạch bọn họ đều từ chốn thanh tu đi ra, quyết tâm hàng ma để cho võ lâm thiên hạ an bình. Khi đến bọn họ cũng tuân theo quy cũ cùng kẻ kia khiêu chiến, song hiện giờ tình thế đã biến, cả bọn không kịp trở tay mà để cho kẻ kia đại sát phạt, bây giờ làm sao mà yên lặng như trước nữa?

Đế Tâm đại sư trong tay thiền trượng hóa thành một đạo phích lịch điện quang, dung nạp tự thân nhất là viên mãn công lực, quán chú vào. Sau đó Phật đà hư ảnh bạo phát khí thế, lực lượng không ngừng được súc tích kéo lên.

Đạo Tín, Trí Tuệ, Gia Tường cũng vận công toàn lực vận chuyển, gầy gò bàn tay lần lượt Phật môn tuyệt học Đạt Ma Thủ, Tâm Phật Chưởng, Khô Vinh Chỉ. Cả ba cũng không thua kém gì công lực, khí thế rất nhanh kéo lên.

Ba Sơn Tiểu Cố chưởng môn, Nhạn Đăng chưởng môn Cao Hành Không, Hoa Sơn Kiếm Tông chưởng môn Khô Mai, Hoa Sơn Khí Tông Kiếm Thánh Phong Thanh Dương, Tung Sơn chưởng môn Tả Lãnh Thiền, Hàng Sơn chưởng môn Đinh Dật, Trường Giang Thủy Thượng Phiêu.... các bang chủ môn phái nối đuôi theo nhau thống lĩnh đệ tử còn sót ứng biến với đại chiêu sắp đến.

Trong chốc lát, chiến trường bị phân hóa thành nhiều khu vực.

Một chính là bầu trời bên trên mây đen cuồn cuộn tỏa ra thiên uy chi lực, lực lượng tản ra hủy diệt đè nén lòng người.

Còn lại chính là vị trí của các Thiên Nhân cao thủ, lực lượng bọn họ sở ra kéo lên bao phủ cả một vùng không gian, lực lượng khi thực khi hư khi mạnh khi yếu cùng bên trên đối kháng.

Khí thế càng thịnh, giao tranh chuẩn bị mở ra...

Đột nhiên, trong ngắn ngủi sấm ngừng, gió ngừng thổi, áp lực hùng hồn biến mất, cả không gian như dừng lại.

Ai nấy đều rõ chút bình yên ngắn ngủi này chỉ là chờ đợi cho giông bão sắp tới.

“ Thiên Chi Nộ, Vạn Tượng Giới! Thiểm Điện Lôi Minh”

Thiên Trạch bạo phát thần lực vào Lôi thương dẫn phát cộng hưởng thiên tượng, giờ này khí thế đã lên đỉnh hắn cũng sở ra đại chiêu.

Truy Tinh Lôi Vân Thương bạo phát ra khổng lồ lực lượng, theo Thiên Trạch chỉ thương xuống, ngàn vạn thương ảnh lôi điện giáng xuống.

Kèm với đó lôi điện trên bầu trời phách xuống mặt đất.

“ Ầm! Ầm!......!!!”

Liên miên không dứt, đại địa tàn phá theo bầu trời đánh xuống lôi điện.

Bất quá công kích của hắn bị đa phần các Thiên Nhân cao thủ gánh đở chống chọi cho môn hạ.

Mưa thương lôi điện rơi xuống cùng các đại chiêu va chạm, liên miên bất tận sấm nổ, kình lực bạo phát không ngừng.

Thiên nộ còn chưa dừng, lôi điện vẫn không ngừng đánh xuống tàn phá đại địa, đem quần hào võ lâm không ít kẻ công lực thấp kém đánh giết.

Cái gì là giang hồ tiền bối hay là ghét ác như cừu.... trước Thiên nộ đều lo mạng mà né tránh cả.

Nếu không thì chịu chết? mà chết bọn họ nguyện ư?

Tràn cảnh có thể nói là kinh tâm động phách.

Chừng năm phút lôi minh dừng lại.

Một cơn gió thổi qua, đem bụi mù dưới đại địa thổi đi, đợi lắng xuống chiến trường thảm liệt bày ra trước mắt nhiều người.

Xác người khắp nơi, thi thể cùng binh khí đan xen cùng vô số hố nông sâu khác nhau, máu tươi cùng tàn thi hỗn loạn.

“ Lũ giun dế sâu bọ! Bọn các ngươi không phải muốn trừ ma vệ đạo ư? Lảm sao lại như chó cụp đuôi hết rồi thế?” Thiên Trạch thu thương, cao ngạo khinh miệt đám người bên dưới.

Quần hào võ lâm nghe vậy kinh sợ, vài kẻ thối lui.

“ A di đà phật! A di đà phật”

“Thiên Trạch ngươi tội ác tày trời, thiên địa khó dung”

“ Hôm nay chúng ta chết thì thế nào? ngươi tất nhận nghiệp báo”

“ A di đà phật! tội nghiệt tội nghiệt!”

“ Hắn là ma quỷ”

“ Thiên Trạch! Ngươi lạm sát vô số, thiên địa khó tha”

Cũng không ít kẻ không sợ chết, nhìn thấy huynh đệ người thân chết thảm bi phẩn mắng nhiếc lại.

Mà phía Thiên Trạch thì lại reo hò, bách tính trong thành thì cuồng hoang, không ít người còn quỳ lại khi chứng kiến Thiên Trạch sở ra thần uy lực lượng như thế.

“ Y dùng kiếm đã vô song rồi, bây giờ y dùng Thương con mới thấy rõ y là còn người đáng sợ như thế nào.” Tôn Tiểu Hồng con mắt tràn đầy sùng bái nhìn : “ gia gia, người mà đở một thương này chắc cũng chết rồi”

Thiên Cơ lão nhân chỉ nhẹ lay đầu, nói : “ ngàn năm kỳ tài, ngàn năm kỳ tài”

“ Ha ha ha” Thiên Trạch cười lớn, thanh âm vang vọng khắp nơi át đi tiếng mắng : “ Kỹ không bằng người chết không oán! Năm xưa Bản Đế ngu xuẩn họa hại Bách Việt, bị ngục tối dày vò hơn mười năm không oán chỉ hận mình bất tài vô lực. Bọn các ngươi một lũ đạo mạo tiểu nhân đến, bây giờ bị Bản Đế giết chết lại sủa như chó”

Lời dứt, Thiên Trạch nhắm ngay một cái thân ảnh mà ném đi Lôi thương.

“ Ầm! Ầm!......!!!”

Liên miên không dứt, đại địa tàn phá theo bầu trời đánh xuống lôi điện.

Ninh Đạo Kỳ thấy đội Lôi thương mang theo cuồn cuộn lôi điện như lôi long ném xuống kia vội vả nâng tay thôi chưởng, Thiên Trạch Đồ bị mưa lôi thương đánh rung chuyển ép xuống dưới lại được hắn đẩy lên ngạnh kháng.

Diệp Thu Bạch ở gần Ninh Đạo Kỳ hiệp trợ cho y, hỏa phượng hư ảnh bay đến, khí thế lăng lệ hổ trợ.

“Oanh!”

Theo một đạo cự tiếng nổ lớn, song phương thế công hóa thành mãnh liệt bạo phong, thương khí chưởng mang kiếm khí trên không trung tung hoành, chấn động không thôi, bạo phong càng là quấy càn khôn, cảnh tượng làm cho người rung động.

Ninh Đạo Kỳ hai tay lại cấm không ngừng run rẩy, lão đã thấy được mình đại chiêu sắp bị mưa thương kia đánh phá, lão lại lần nữa ra tay, toàn bộ khí tức trong người đẩy ra ngoài, song chưởng bên trong lại sáng tạo Âm Dương Thiên Trạch.

Cái này Âm Dương Thiên Trạch có hơn mười trượng độ cao, uy lực của nó hơn xa trước đó, càng là tại xung quanh nhấc lên cự đại phong bạo, nó theo lão bay lên dung nhập vào sắp mất ổn định Âm Dương Thiên Trạch to lớn kia, nhanh ổn định, sau đó mạnh mẽ đẩy lên cao.

“ Hừ!” Thiên Trạch hừ một tiếng, cả người cướp đến Truy Tinh Lôi Vân Thương, lôi thương bạo phát như một đầu lôi long hung dữ.

“Uỳnh!”

Theo một đạo tiếng xé gió rung trời, Thiên Trạch mang theo Lôi thương trảm phá tầng tầng hư không, Hỏa phượng bị xé Âm Dương Thiên Trạch bị đánh nát.

Ninh Đạo Kỳ thân hình lại diều đứt dây, thẳng đến hung hăn va chạm trên nền đất đập thành một cái hố, mới dừng thân ảnh.

Ninh Đạo Kỳ bại.

“Phanh! Phanh!”

Kình lực hung bạo quét ra trên không trung, tại chiến trường trên còn chấn thương cùng giết chết không ít kẻ, những kẻ ngự binh trên không vội vả né đi làn sóng kình đáng sợ đánh đến kia.

Đến ngay cả tường thành Thăng Long cũng chịu tàn phá, sóng kình đem tường thành đánh vở không ít chổ.

Nhưng có một chổ mặt dù có sóng kình bắn đến nhưng lại không có tổn hao gì, ngược lại còn bị phản chấn.

Đó là vị trí của Diễm Linh Cơ.

Chổ của nàng mười mấy trượng bao phủ bởi một cái lồng vô hình kết giới, trên lồng đó là một thanh phượng trâm xích hồng, món pháp bảo mà Thiên Trạch trước kia hay mang, vì đề phòng hậu phương có biến nên giao cho Diễm Linh Cơ bảo hộ.

“ Đây là.... kết giới?” Mai Ngâm Tuyết thấy được màn phía trước thốt lên.

Diễm Linh Cơ nói : “ chàng ấy không an tâm cho nên lưu lại ít thủ đoạn mà thôi, lát nữa cô chỉ cần ở nơi này là được.”

Mai Ngâm Tuyết lại gật đầu.

“Ầm! Ầm! Ầm”

Lúc này, Truy Tinh Lôi Vân Thương đã thoát khỏi tay Thiên Trạch và bắn xuống đám người bên dưới, thương như lưu tinh đi qua bạo phát sấm động, chấn tan huyết nhục của những kẻ trên đường cản của nó.

Huyết nhục tứ tung, không ít kẻ bị kình lực chấn văng.

Một vòng Truy Tinh Lôi Vân Thương quét qua liền giết hơn ngàn người rồi quay về trên tay Thiên Trạch, hắn xoay vòng một cái sau đó ném xuống kết liễu Ninh Đạo Kỳ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK