Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian qua chừng thêm nữa canh giờ thì Lưu Ý thấy sắc trời cũng đã tối, cũng không dừng lại Tử Lan Hiên qua đêm mà được Thải Điệp Ngọc Lan tận tình bồi ra cửa lớn.

Xa phu Tư Mã nhận tin đã khiển xe ngựa đến trước cửa.

Còn Tử Nữ đem vị khách càn quấy kia tiễn đưa song lại đến một gian phòng khác của Tử Lan Hiên.

Bên trong gian phòng một thân ảnh nam tử đứng bên cạnh cửa sổ.

Chủ đạo màu đen y phục, ở vị trí cổ áo và ống tay là những hoa văn màu vàng làm điểm nhấn nổi bậc, một đầu tóc bạc ngắn được giữ an vị bởi một băng lụa nhỏ.

“ Xử lý xong rồi à?” Vệ Trang đứng bên cạnh cửa sổ nhìn xuống bên dưới đường phố, hắn thấy được một cái khòm lưng mặc tồi tàn y phục di chuyển rồi khuất trong một con hẻm, cái thân ảnh này đã mấy ngày nay lén quan sát nơi này.

“ Lưu đại nhân này thật khó hầu hạ” Tử Nữ bước vào lên tiếng.

Vệ Trang chậm nói : “ Tả Tư Mã Lưu Ý. Kẻ do chính tay Cơ Vô Dạ đào tạo, dĩ nhiên là khó hầu hạ”

Tử Nữ thân hình đi đến chiếc bàn ngồi xuống rồi nói: “người này trước đây háo sắc hung tàn, hôm nay uống say bí tỉ không hiểu thế nào lại để mắt đến Lộng Ngọc”

Lưu Ý không phải là lần đầu tiên đến Tử Lan Hiên, Tử Nữ đối với hắn cũng không quá xa lạ gì. Nhưng ngày hôm nay Lưu Ý lại đến muốn triệu Lộng Ngọc khiến cho nàng thấy kỳ lạ.

“ Không biết người hắn nhắm vào là người chơi đàn hay là kẻ nghe đàn đây” Vệ Trang ý vị sâu xa nói.

Tử Nữ hiếu ý, nói : “Hàn Phi, bị kẻ khác nhắm đến rồi”

“ Có tin tức, phía Dạ Mộ đã có động tĩnh”Vệ Trang nói.

“ Cơ Vô Dạ muốn ra tay với Hàn Phi” Lấy cá tính của Cơ Vô Dạ trực tiếp sẽ không bỏ qua cho Hàn Phi được, cho nên Tử Nữ cũng không lấy gì lạ.

Điều này là việc hiển nhiên mà thôi, nàng không chút nào kinh ngạc. Tại Tân Trịnh đô thành Cơ Vô Dạ hô mưa gọi gió. Nhưng gần đây Cơ Vô Dạ không được thuận lợi, gần nhất trị an trong thành xảy ra biến cố, trên triều hắn bị Hàn Phi và Trương Khai Địa tố cáo vào.

Lấy tính cách của Cơ Vô Dạ trực tiếp sẽ không đụng vào Trương Khai Địa được, nhưng đối Hàn Phi thế lực yếu nhược kia thì không được ư? Cho nên để giảm tải áp lực của mình, cùng lấp liếm Hàn vương hắn tìm dê thế tội và trừ diệt bớt chính địch, Hàn Phi là kẻ hắn phải trừ trước khi Lưu Sa lớn mạnh lên.

“ Nếu đã không phải hòn đá lót chân, vậy thì là hòn đá cản chân rồi” Vệ Trang nói xong xoay người đi đến góc phòng.

Góc phòng có một giá gỗ, trên giá đặt một thanh kiếm-Sa Xỉ.

“ Ong ong ong!”

Phối kiếm đột nhiên chấn minh, Vệ Trang nghi hoặc không rõ.

“ Hả?” Nhưng liền sau đó, cả hai cùng toàn bộ người trong Tử Lan Hiên đều cảm nhận được một luồng áp lực từ bầu trời truyền đến, không chút do dự Vệ Trang một tay đưa ra cách không hấp khí.

Sa Xỉ lập tức bay đến trên tay chủ nhân mình.

Mặc dù không rõ nhưng Vệ Trang biết để cho danh kiếm của mình chấn minh, nói rõ kẻ đến là một cái rất cường đại người.

Vệ Trang cảnh giác đem mắt thông qua cửa sổ nhìn thử rốt cuộc là thứ gì, nhìn một cái hắn rất nhanh mở lớn đồng tử, hắn thấy được cự kiếm màu vàng to lớn từ trời rơi xuống.

“ Ầm!!”

Như lưu tinh rơi xuống, mặt đường phía trước Tử Lan Hiên bị đánh sập, bụi mù kéo lên một mảnh.

“ Chuyện gì thế?”

“ Âm thanh gì vậy?”

“ Sấm nổ ư?”

Người trong Tử Lan Hiên nhốn nháo khắp nơi.

Tại khói bụi trước nhà, ẩn mở trong bụi bặm là một thanh cự kiếm, nhưng nó như khói bụi một dạng đang tiêu thất, để lộ ra trong đó sáu đôi xanh lam tròng mắt cùng thân ảnh mờ nhạt ẩn hiện.

Làm cho Vệ Trang cùng nhiều kẻ từ xa quan sát đem đồng tử mở lớn.

“ Ahhh!”

“ Quái.... quái...... quái vật!”

“ Long! Là Long!!!”

Mấy cái khách nhân mới từ Tử Lan Hiên đi ra, chứng kiến khói bụi tán đi để lộ ra thân ảnh người cùng hai đầu sống động như thật rồng uốn lượn, không ít kẻ ngả bệch xuống đường run lẩy bẩy.

“ Huyễn thuật!” Vệ Trang nhìn cái thân ảnh kia cau mày.

Trung nguyên rộng lớn kỳ nhân dị sĩ tướng mạo khác người có không ít, Vệ Trang gặp qua không ít càng thấy qua không ít tuyệt học, xuất thân danh môn cho nên so với bình thường còn biết phía trước tuyệt đối không phải là thật.

Bởi lẽ trên đời này tuyệt không có hai đầu rồng lại mọc ra từ sau lưng người được, có lẽ là do kẻ kia dùng Huyễn thuật, một loại thuật che mắt, cái thứ này không ít người giang hồ dùng.

Nói đâu xa Quỷ Binh cướp lương thủ lĩnh Bách Điểu là Mặc Nha cũng chính là dùng Huyễn Thuật mà che đậy việc cướp binh, và cũng là kẻ đứng sau giết mấy cái chủ thẩm tra án.

Dù rõ ràng trước không thể là thật, song Vệ Trang ngưng trọng hơn bao giờ hết, bởi nam tử đột nhiên xuất hiện rồi tìm đến Lưu Ý kia, kẻ này rốt cuộc là ai? y là kẻ thủ của Lưu Ý chăng?

“ Là hắn....” Tử Nữ ánh mắt rung động nhìn thấy bụi mù tán đi để lộ chân thật thân ảnh, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm y.

Tấm mặt nạ che đi dung mạo, một đầu tóc xanh sẫm cùng đồng tử lam xanh, hắn mặc lấy hoa lệ cùng quý khí y phục, hai đầu rồng đung đưa như thật kia để nàng khó mà rời mắt đi được, nàng nhận ra kẻ này chính là kẻ gây náo động không lâu trước kia.

“Hí hí hí hí”

Tên xa phu khiển xe ngựa đã sợ mất mật như chết trân tại chổ, hoàn toàn không để ý đến việc hai con ngựa kéo xe bất an gõ mỏng hí vang rồi quỳ chân cúi đầu không dám ngẩng đầu lên.

“ Chuyện gì thế!” Ở bên trong khung xe ngựa từ dư chấn đi qua, Lưu Ý tức giận quát một tiếng, một tay vén rèm lên, đồng tử đột nhiên co cút thành cây kim.

“ Đại....đại.... đại....” tên xa phu run cầm cập không nói ra lời.

Song long lao nhanh đến khung xe ngựa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK