Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An lúc này đã cất bước đi đến bên cạnh, tay vươn ra trực tiếp hấp lấy Huyền Vũ Phá Thiên Cung, động tác này của hắn làm cho đám người ở đây chú ý.

“ Ngươi, mau trả lại cung cho ta” Mai Du Tần gấp nói, cũng không có quỳ ngồi nữa mà vội đứng dậy.

“ Tên nàng là gì?” Đế Thiên An dò hỏi

Mai Du Tần không trả lời, trực tiếp động thân tay vội vươn ra chộp lấy cung, nàng muốn đoạt lại vũ khí của mình ngay lập tức.

Có điều Đế Thiên An đã dịch thân mà lui lại một đoạn, đem Huyền Vũ Phá Thiên Cung gương ngắm, kéo lấy dây cung, tay kia tụ khí, một mủi tên hóa diễm được hắn ngưng tụ không ngừng kéo lên.

“ Hả!” Đám người giật mình khi thấy tay kéo cung của Đế Thiên An ngưng tụ một mủi tên hỏa diễm nóng bỏng, khí thế cuồng bạo hủy diệt ngưng tụ.

Ngay tiếp theo đám người há hốc cả miệng khi nhìn Đế Thiên An chỉ dẩm chân một cái đã nhảy lên hơn trăm mét thẳng đứng phía trên, giương cung mà xạ ra, hỏa hồng mủi tên như lưu tinh bắn đi.

“ Ầm!!!”

Mủi tên rít gào mà di chuyển trong không trung chừng ngàn mét, sau đó như một đạo pháo hoa trong ánh trời chiều nổ vang, hoa lửa tứ tung rơi xuống.

Đế Thiên An từ trên không chậm rãi phiêu phù, không một tiếng động chạm đất, phẩy tay nhẹ một cái trường cung đã về tay Mai Du Tần, cười nói : “ ta vốn đối với mỹ nhân lưu tình, có lòng với kỳ bảo bây giờ cướp lại không nở đánh lại không xong? Mỹ nhân nàng nói ta phải làm sao đây”

“ Mau trả cung cho ta” Mai Du Tần bị đùa giỡn, một tên vừa rồi nàng mặc dù không nhìn thấy nhưng vẫn cảm nhận được, biết rõ kẻ này võ công cực kỳ mạnh mẽ, vừa nói đã tung người nhảy lên cướp lấy cung.

“ Hoa Liên, thấy chưa? Hắn lại đùa giỡn con gái người ta. Bây giờ còn muốn cướp cung của cô ta nữa” Hàn Phi Quang nhìn thấy, một bên cố ý nói.

“ Ờ…!” Đàm Hoa Liên vẫn còn từ một tên kia mà kinh ngạc, lại thêm mấy lời của Đế Thiên An nói để cho nàng như bắt được cái thứ gì.

“ Lấy thân thủ của nàng cùng với nó, Chân Bách Phong làm sao có thể diệt được Đại Đô Môn đây?” Đế Thiên An nhìn nữ nhân kia lao đến, lại dịch thân ra sau cười hỏi : “ an tâm, bản Thánh Vương giết người đoạt bảo có thể, nhưng từ trước đến nay chưa từng đoạt đồ của nữ nhân”

“ Thánh Vương… ngươi” nghe được hai chữ kia, Mai Du Tần định phát động thế công truy hỏi bảo khí, có phần chậm nhịp lại, truy hỏi : “ ngươi là Đế Thiên An”

“ Thế gian người như rồng như phượng, trên đời chỉ có một Đế Thiên An” Đế Thiên An trang bức tạo hình, phất tay trả lại Huyền Vũ Phá Thiên Cung đồng thời đem Charkra bám trên người giải đi để lộ ra thân phận, từ ống tay áo lấy ra một cây quạt cơ quan, phe phẫy vung lấy.

“ Trời ơi!!” ba gã núi Trường Bạch nhìn thấy ngoại hình của Đế Thiên An hiển lộ ra, sửng sờ trong giây lát sau đó giật mình kinh hô.

“ Khoe mẽ, ngươi so với tên Thiên Vân Nhạc còn khoe mẽ” Hàn Phi Quang nhìn gã kia tán gái, chỉ tay mắng lấy, cực độ ghen tỵ : “ ngươi trang với ai vậy? cô ta bị mù”

“ Sao ngươi lại có thể nói những lời bất nhã như vậy” Đế Thiên An quở trách : “ kẻ tục nhân dùng mắt để nhìn, bậc đại trí nhìn thế gian qua tâm. Ngươi đó Phi Quang, ta cho ngươi cạnh tranh công bằng, xem ngươi là bạn trước giờ chưa từng nhục mạ ngươi xem thường ngươi. Ấy vậy mà ngươi lúc nào cũng tính dìm ta, có nên bóc trần thân phận xấu xa của ngươi không? ”

“Ấy ấy! ấy” Hàn Phi Quang nghe mà tâm hoảng, mồ hôi chảy ròng.

Huyền Vũ Phá Thiên Cung trở về tay của Mai Du Tần liền cùng chủ nhân tâm ý câu thông : “ Mai Du Tần, gã này quá mạnh, ta chưa từng cảm nhận được ai có luồng khí như hắn, cho dù là Kiếm Vương cũng không bằng”

Mai Du Tần nghe mà giật mình, trong khoảng thời gian kinh biến nàng có nghe danh tiếng của người kia, nay lại nghe được Huyền Vũ Phá Thiên Cung nói ra để cho nàng giật mình, không nghĩ đến người lợi hại như Kiếm Vương cũng không bằng hắn.

Đế Thiên An thu lại quạt xếp cất bước đi đến : “ Chân Bách Phong là tam đệ tử của Thiên Mã Tướng Quân, cũng là kẻ gây ra thảm án của Đại Đô Môn, không lâu trước tại Tống Võ Môn bản Thánh Vương đã giết hắn. Hy vọng mỹ nhân có thể bớt ưu phiền”

“ Hả” Mai Du Tần nghe xong giật mình lên, truy hỏi : “ thật không?”

“ Bản Thánh Vương nếu nói dối nữa lời xin trời xanh phạt mỹ nhân trước mắt gã cho bản Thánh Vương, xinh vài cái bảo bảo trắng trẻo hồng hào”

“ Hừ!” Đàm Hoa Liên một bên nhìn mà chướng mắt, lập tức xoay người bước đi, không một chút để ý đám người phía sau.

“ Đồ lưu manh!” Mai Du Tần gò má nhiễm lên một tầng phiếm hồng khi nghe đối phương đùa giỡn lưu manh với mình, vội nhảy lùi về sau.

“ Ca là đồ lưu manh, hoa tâm, xấu xa” Tiểu Hương nhìn mắng một câu, sau đó dục Huyết Báo chạy theo Đàm Hoa Liên.

Đế Thiên An làm như không thấy đám người kia rời đi, tiếp tục tán tỉnh cô gái phía trước này : “ nhưng mà hôm nay chứng kiến mỹ nhân, ta mới phát hiện mình có chút thừa rồi, lấy võ công của nàng cùng với thanh cung này có thể giết được Chân Bách Phong. Lẽ nào còn có ẩn tình khác ư? Nếu giúp được Thiên An nguyện tự thân xuất mã”

Mai Du Tần nghe hắn nói, mặc dù biết hắn lấy lòng mình song người ta có long tốt trợ giúp và thật hư đã thay nàng báo thù, ngượng ngùng nói : “ lúc đó ở sau núi nên…”

“ À!” Đế Thiên An nghe được có chút nghi ngờ, dù là sau núi thì một cao thủ như Mai Dù Tần cùng Huyền Vũ Phá Thiên Cung làm sao không biết được Chân Bách Phong gây ra thảm sát được, có điều hắn cũng không truy hỏi, nói sang chuyện khác : “ Thiên An bất tài còn muốn hỏi mỹ nhân phương danh, không biết có được may mắn không”

“ Mai… Mai Du Tần!” Mai Du Tần ngượng ngùng nói.

Hắn thu thập bát đại khí bảo, nay Huyền Vũ Phá Thiên Cung hiện ở trước mắt làm sao mà để chạy mất được. Có điều chủ nhân lại là một cái cô gái, trước giờ hắn đối với nữ nhân nhẹ dạ khó mà xuống tay. Mà nữ nhân này cũng xinh đẹp, sẵn tính phong lưu hắn muốn đem Mai Du Tần cua xuống.

Vừa được người lẫn Huyền Vũ Phá Thiên Cung, nhất tiễn song điêu sau lại không làm chứ. Về phần mấy cái nữ nhân kia hờn dỗi, chuyện nhỏ mà thôi.

“Người đẹp tên cũng đẹp, cũng may ta gặp Du Tần ở đây bằng không nàng phải khó xử rồi” Nói đến đây hắn kề gần bên tai nói : “ Kiếm Vương đã mất tích, chúng ta đang đi tìm ông ấy. Bí mật này nàng đừng nói cho ai nhé”

“ Cái gì?” Mai Du Tần bên tai nghe được thanh âm, chưa bao giờ từng có cảm xúc lại hiện lên để nàng luống cuống, song hành vào là kinh ngạc khi nghe được tin của người kia, vị lão gia kia lại mất tích.

“ Du Tần dường như với Kiếm Vương quan hệ không cạn” Nhận được thất thố khác thường của Mai Du Tần, Đế Thiên An dò hỏi.

Mai Du Tần cắn môi, gật đầu nói :“Ta và Kiếm Vương đại nhân có một chút giao tình, nên khi nhận được tin mới nghĩ rằng có thể mời hắn ra tay giúp mình báo thù. Ngài ấy... ngài ấy thật…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK