Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cách xa nhóm người bọn họ tầm trăm mét, cát bụi cuốn lên ở giữa, rất nhanh tựa như cùng có linh tính đồng dạng hướng bên trong tụ lại, thời gian dần trôi qua, hoàn toàn do cát hình thành góc cạnh hiển hiện ra, sau đó là toàn bộ đầu lớn, kế tiếp là thân thể, bốn chân, có chút to lớn.

Râu hùm liệp vĩ, có vảy tựa như cá, có góc mô phỏng hươu, có trảo giống như ưng, như là kỳ lân đồng dạng. Từ bên dưới mặt cát lại phóng lên. Một đầu Khô Cá khác dưới lòng cát sa mạc nhảy lên trên không trung.

Đế Thiên An gật đầu, hắn xem qua anime biết được những con cá này sinh sống dưới sa mạc dòng sông ngầm thỉnh thoảng lại nhảy lên mặt sa mạc. Những đầu khô cá này tại sa mạc trong không chỉ trưng cho đẹp, rất nhiều người đi lại trong sa mạc đều lựa chọn né tránh khi thấy chúng.

Những con khô cá này từ dưới lòng cát bất thình lĩnh nhảy lên, nếu là nghiêm trọng, sẽ còn gây nên sóng cát, đến lúc đó những người đi lại trên sa mạc, chủ yếu là lạc đà mà nói làm sao chống cự nổi một đầu khô cá có hình thể còn gấp hai gấp ba chứ, một khi bị sa vào, liền sẽ bị khô bầy cá lên mà công, tăng thêm thương vong.

Tiểu Lê nhìn liên tục xuất hiện các đầu Khô Cá trồi lên mặt cát, nói : “ Chúng thường sinh sống tại các mạch sông ngầm và cát bồi sâu dưới đất... Lạ thật, lẻ ra chúng không thể vô duyên vô cớ trồi lên tại sa mạc này”

“ Lại đến nữa rồi” Thiên Minh reo hò lên hưng phấn, tiếp lời : “ khẳng định là một con quái cực lớn sắp xuất hiện rồi. Nói không chừng là Ngư vương”

Chỉ thấy lời Thiên Minh vừa dứt không lâu, Diễm Phi, Hồng Liên đều xoay đầu nhìn về phía sau thấy được một mảnh bụi mù từ xa kéo lại, thấp thoáng bóng dáng một con thuyền đang hướng về bọn họ.

“ Sa Chu” Hồng Liên cười nói.

Đế Thiên An gật đầu, thân ảnh lại đi vào bên trong phòng điều khiển Bạch Hổ

“ Còn không mau đi, tiểu tử này” Thiếu Vũ không nhìn thấy được là vật gì từ xa kéo đến, nhưng nhóm người Đế Thiên An đả đi vào bên trong khoang, còn ở lại nơi này làm gì.

Ngay khi đám người vào hết vào bên trong khung Bạch Hổ, cơ quan thú lập tức chuyển động, tốc độ lần nữa đề thăng đến cực hạn. Trên sa mạc lập tức di chuyển, càng ngày càng bỏ xa đi Sa Chu.

Một phần Sa Chu hình thể lớn toàn thân lại là kim loại đúc lấy, còn Bạch Hổ đa phần là gổ chắc tạo thành. Hình thể nhẹ hơn, lại qua Bách Việt nhiều năm cải tiến, việc ứng dụng ổ bi lẫn lò xo thép vào cũng giúp cho Bạch Hổ tốc đổ cải thiện hơn so với trước kia nhiều.

Thời gian chậm rãi trôi đi, sắc trời cũng nhanh về đêm, buổi tối sa mạc cùng ban ngày có cách biệt một trời một vực là hai cái thế giới .

Ban ngày sa mạc nóng nực chết người, mà buổi tối lại lạnh giá đến thấu xương, nhưng những việc này cũng không ảnh hưởng gì đến đám người khi mà trên khung Bạch Hổ còn có một hòm than đá trên đó, cung cấp cho đám người hơi ấm.

Đối với Đế Thiên An ba người có chân khí hùng hậu nhiệt độ này không ảnh hưởng gì, chỉ có mỗi Thiếu Vũ lẫn Thiên Minh mà thôi.

"Tỳ Hưu là hậu duệ của long tộc, lấy kim loại làm thức ăn, nếu không được ăn sẻ lâm vào ngủ say biến thành nham thạch” Tiểu Lê tay gãi đầu Tiểu Hưu Hưu, đang say ngủ trong lòng mình nhỏ giọng nói : “ Cảm ơn huynh đã đưa muội đến Lâu Lan”

Đế Thiên An nhìn Thiên Minh, Thiếu Vũ đả lâm vào ngủ say do Hồng Liên làm ra cười nói : “ Không có gì, ta lần này cũng muốn đến Lâu Lan”

“ Huynh cũng vì Binh Ma Thần mà đến” Tiểu Lê ngưng trọng dò hỏi.

Đế Thiên An gật đầu nói : “ Tần vương Doanh Chính dã tâm rất lớn, một khi Binh Ma Thần rơi vào tay hắn, sinh linhđồ thán ta lần này đến chính là không muốn để hắn đoạt được thứ vũ khí này”

“ Huynh yên tâm, Binh Ma Thần đã bị phong ấn không hiện thế nhân gian” Tiểu Lê lên tiếng trả lời : “ Lâu Lan vị trí bí mật, quân Tần không thể tìm được”

“ Bí mật sinh ra là để phá giải, phong ấn rồi cũng có ngày được cởi ra” Diễm Phi chậm rãi nói : “ nước Tần quốc lực bây giờ đả lớn mạnh, có thêm Công Thâu Gia phụ trợ Lâu Lan chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, khi đó Binh Ma Thần sớm muộn cũng tái hiện thế gian”

Đế Thiên An nhìn thấy nàng trầm mặc liền tiếp lời : “ Ta thật không hiểu Cửu Thiên Huyền Nữ có sức mạnh lớn lao như vậy, lại không đem nó hủy diệt lại đem phong ấn rốt cuộc là có ý gì, tiểu Lê nàng nói xem Cửu Thiên Huyền Nữ có mục đích gì, nêu như xóa bỏ nó không phải là đơn giản rồi phải không tại sao lại cất nó đi”

“ Việc này...” Tiểu Lê ngập ngừng ánh mắt nhìn về Đế Thiên An đám người nhất thời không biết phải trả lời thế nào.

“ Được rồi ngủ đi, sáng mai chúng ta lại rời đi” Đế Thiên An cũng không tiếp tục truy cứu vấn đề này.

Một đêm cũng nhanh chóng trôi đi trong yên ả, dần dần theo thời gian nhiệt độ lạnh lẽo bắt đầu giảm dần cho đến khi càng ngày càng trở nên ấm áp, cho đến khi bình minh mọc lên liền kết thúc một đêm giá lạnh.

"Thơm quá” Thiên Minh thức dậy nghe được mùi thơm phát ra liền choàng dậy tìm kiếm phương hướng, rất nhanh liền nhìn thấy mấy tô phở được chế biến tỏa ra nghi ngút hương thơm, trên đó nào là tơm khô thịt khô có tẩm ướp gia vị để cho hắn phát thèm.

“ Ahhh” Có điều hắn vừa chạm đến liền bị Hồng Liên đánh khẻ tay lấy, liền nghe nàng lớn tiếng : “ Còn chưa súc miệng, miệng hôi chết đi được”

“ Vâng” Thiên Minh liền gật đầu như gà mổ thóc, thân ảnh bước đến một phương trong gian phòng chưa tới 3 mét vuông này bắt lấy một cốc nước suối lẫn mở ra một hũ muối nhanh chóng hòa tan súc miệng đi.

Hôi miệng vấn đề muôn thuở, nhất là thời đại này làm gì có kem đánh răng nước súc miệng. Ở thời này có thể thông qua các loại dược thảo hay nước muối dùng để khử lấy mùi hôi, nhưng mà chỉ dành cho tầng lớp giàu có còn lang bạc như Thiên Minh hay bình dân tầng lớp thấp làm gì có cơ may như đó.

Đến thời này hắn mới hiểu vì sao Nho Gia lẫn đám người vì sao chào nhau lại cách xa hai ba mét như vậy, chính là sợ mùi hôi miệng của đối phương đây, hè hè.

Tầm nửa tiếng trôi qua, đám người đánh chén xong bửa sáng thì nghe được từ đằng sau vang lên “ ầm ầm” thanh âm. Là khung cơ quan Sa Chu của Công Thâu Gia đuổi đến, trên đường di chuyển hung hăn đụng nát những loạn thạch trên sa mạc.

“ A... nó lại đến rồi” Thiên Minh hô lớn lên, nhìn về phương xa kéo lên mù mịt khói bụi, sau đó lại kinh hô khi thấy được hình dáng của nó : “ trời ạ, là thuyền nó lại có thể trên sa mạc chạy đi”

“ Đây là Sa Chu mà họ nói đến” Thiếu Vũ lẩm bẩm nhìn về khung cơ quan thuyền.

Lúc này trênSa Chu thuyền, Công Thâu Cừu ánh mắt mở lớn khi thấy được một hình thể quen thuộc, thanh âm có phần kích động : “Mặc Gia- Bạch Hổ”

Việc một đầu Bạch Hổ xuất hiện ở nơi này đối với hắn mà nói là việc vui, chỉ cần bắt được khung Bạch Hổ này liền có thể thấu hiểu được Mặc Gia cơ quan từ đó chế tạo cơ quan thuật khi đó sẻ khắc chế Bạch Hổ.

Nhiều năm như vậy Mặc Gia vẫn đè Công Thâu Gia một đầu, Tứ Linh Thú của Mặc Gia quá thần diệu các cơ quan của Công Thâu Gia chính là mô phỏng theo nhưng so với Mặc Gia vẫn kém một bậc.

Mấy trăm năm nay người Mặc bảo vệ quá kỹ lưỡng công nghệ của mình, Công Thâu Gia cũng chẳng sơ múi gì. Ở giữa chốn hoang mạc này làm thịt được khung Bạch Hổ này khi đó cơ quan thuật của hắn sẻ đột phá một bước.

“ Mặc Gia, xem ra bọn họ cũng đến nơi này” Đại Tư Mệnh một tay chống eo của mình, ánh mắt nhìn về khung Bạch Hổ trên sa mạc di chuyển.

“ Chúng ở bên đó, xuất phát” Thủy Quả tướng quân hét lớn một tiếng, ra lệnh cho quân sĩ dưới cấp của mình.

Chỉ thấy hai bên mạn thuyền Sa Chu, các thanh đồng kim loại được dựng lên, để lộ một thông đạo nhỏ. Từ bên trong phóng ra những chiếc thuyền gỗ nhỏ, đều có cơ quan phía sau, hết thảy hai bên là mười sáu chiếc thuyền.

Mỗi một thuyền gỗ chỉ có thể chở được hai người lính, ngay khi tiếp mặt cát liền lướt đi đến phương hướng của nhóm người Đế Thiên An.Tốc độ của những chiếc thuyền nhỏ này so với Sa Chu còn lớn hơn nhiều.

“ Hừ” Đế Thiên An hừ lạnh một tiếng, đôi bàn tay kết ấn chakra thổ nguyên tố điều động, dung hợp xuống lòng cát sa mạc bên dưới.

“ Rống” Theo một tiếng gầm vang dội, mặt cát huyển hóa thành hai đầu thổ long to lớn dài đến gần hai mươi mét, mang theo vô tận cát vàng bốc lên hóa thành một cơn lốc cát, rồi vẫy đuôi lao đến đám người.

“ Quá lợi hại” Thiên Minh kinh hô lên, ánh mắt tròn xoe nhìn hai đầu rồng cát lướt đi hung hăn đem đám quân sĩ truy đuổi hất tung, còn lao đến Sa Chu mà đến.

Chỉ thấy từ bên trong Sa Chu thân ảnh Đại, Thiếu Tư Mệnh lăng không hiện lên trên người Âm Dương Hợp Thủ Ấn lẫn Vạn Diệp Phi Hoa Lưu đan xen thành hai hình thái cực một đỏ một xanh lao nhanh đến một đầu thổ long to lớn.

Đồng thời thân ảnh Vệ Trang trên bong thuyền cũng rút ra Sa Xỉ, tung người nhảy lên trường kiếm vút dọc, kiếm khí đại thịnh chém ra một đường lăng lệ.

“ Uỳnh” Vang dội thanh âm vang lên, cát vàng mù mịt tung bay thân ảnh to lớn Sa Chu có phần bị rung động.

“ Đi vào thôi” Khóe môi nhích lên độ cong, thân ảnh nhanh chóng xuất hiện bên trong phòng điều khiển Bạch Hổ, một tay nhắc lấy cổ áo của Thiên Minh đem hắn ném vào.

Nhóm người cũng nhanh chóng đi vào bên trong, khung Bạch Hổ lần nữa lại khởi hành thẳng hướng về phía trước mà chạy đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK